Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

''''Thương con không phải lối! pot

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (144.02 KB, 5 trang )


Ảnh minh họa.
'Thương con không
phải lối!"
- Xã hội ngày càng hiện đại, nếu không để con tự
vấp ngã và đứng lên thì liệu sau này con có thể tự
quyết định cuộc sống của mình không ?
Vợ chồng anh Hùng có hai cô con gái xin xắn. Không
giống như nhiều người đàn ông khác luôn mong
muốn có bằng được một thằng con trai, với anh
Hùng, hai cô con gái này là quá đủ, anh yêu chúng vô
cùng và không cảm thấy cần có thêm một thằng con
trai nào nữa.
Ở nhà, anh Hùng chiều con nhất mực. Mọi việc từ A
đến Z trong nhà nếu anh có thể làm được thì anh sẽ
làm hết, không bắt con cái phải động chân động tay
việc gì. Chẳng thế mà Linh, Lan – hai cô con gái lớn
của anh chị, một đứa năm nay học lớp 10, một đứa
học lớp 6 rồi mà vẫn không biết tự lo những cái tối
thiểu nhất cho mình. Linh học giỏi, ngoan ngoãn,
không bao giờ làm trái lời bố mẹ. Cả ngày Linh chỉ
biết học. Linh thậm chí còn không biết chổi quét nhà
để góc nào vì có bao giờ Linh phải quét nhà đâu.

Dạy con làm việc nhà là trách nhiệm của các bậc cha
mẹ. (Ảnh minh họa).
Một ngày của Linh và Lan bắt đầu từ lúc ngủ dậy, sau
khi làm vệ sinh cá nhân thì ăn đồ ăn sáng do mẹ
mua. Rồi mẹ đưa hai chị em đến trường, mỗi đứa
một trường, mẹ thường phải đi sớm hơn một chút để
hai chị em không bị muộn giờ học vì hai trường không


gần nhau lắm. Mẹ Linh bảo để tự đi học vì Linh đã
lớn rồi, nhưng bố Linh không đồng ý. Bản thân Linh
lúc nào cũng kêu mệt, không muốn đạp xe đi học. Bố
Linh cũng bảo: “Để con đi một mình ngoài đường
không yên tâm chút nào. Như cái lần nó tự đi xe đi
chơi rồi lạc, gọi điện cho bố mà còn không biết mình
đang đứng ở đâu. Thôi để đèo nó đi cho lành”.
Chiều đến mẹ lại đi đón cả hai chị em. Về nhà rồi, hai
chị em Linh chỉ nhanh chóng tắm rửa rồi ngồi xem tivi
chờ mẹ gọi ăn cơm. Ăn xong thì lên phòng học bài để
mình mẹ dọn rửa. Ngày nào cũng như vậy. Ngày nghỉ
thì cả hai chị em lăn ra ngủ hoặc được bố mẹ đưa đi
chơi. Phục vụ hai cô “công chúa” cả ngày mà vợ
chồng anh Hùng cũng không kêu ca. Cả Linh và Lan
đều học rất giỏi, đó là niềm tự hào của vợ chồng anh,
thế thì chiều con một chút thì có sao.
Nói là làm, anh Hùng không bắt con gái phải học cách
vo gạo, nấu cơm, đun nước hay nấu canh. Anh không
bắt con phải quét nhà, dọn phòng hay giặt quần áo.
Thậm chí có khi đang ốm, muốn ăn một bát cháo hay
quả trứng, nếu mẹ chúng không có nhà là anh cũng
không dám sai con nấu hay đi mua về cho ăn. Mình
anh lọ mọ cố gượng dậy tìm cái gì ăn tạm để uống
thuốc.
Được bố mẹ chiều như chiều cây cảnh, cả Linh và
Lan đều không biết làm gì. Mỗi lần trong họ có cỗ bàn
là Linh và Lan lại được ngồi ung dung nhìn các anh
chị họ xúm xít nấu nướng, dọn rửa. Nếu có ai “trót”
sai con gái làm việc gì là y như rằng anh Hùng lại
viện cớ: “Cháu nó từ bé có phải làm gì đâu, nó làm gì

là lại ngồi thở vì mệt ấy mà. Các bác làm hộ cháu nó
đi”.
Bất bình với cách dạy con như vậy, không ít người đã
có ý kiến và khuyên vợ chồng anh Hùng nên để con
làm việc nhà. Không những việc nhà, anh chị còn
phải dạy con biết làm nhiều việc trong cuộc sống, có
như vậy con mới không lạc lỏng với thế giới xung
quanh. Nếu cứ khư khư giữ con thế thì còn lâu mới
hòa nhập được vào xã hội. Rồi ít nữa lớn lên, học
xong ra đi làm, còn lập gia đình, nếu cái gì cũng
không biết thì làm sao mà biết sống thế nào cho tốt…
Bỏ ngoài tai những lời khuyên, anh Hùng luôn cho
rằng, chờ khi con học xong ra đi làm, dạy con chưa
muộn. Lúc đó con đã lớn, biết suy nghĩ nên có thể
sẵn sàng tiếp thu những gì bố mẹ dạy hơn. Còn
chuyện lập gia đình và làm việc gia đình thì có khó gì,
cho đi học một lớp nữ công gia chánh là “ổn hết…
Đúng là vợ chồng anh Hùng rất yêu con, nhưng lại
yêu không phải “lối”. Ngay từ bây giờ, khi con gái đã
lớn mà anh chị không để con tiếp xúc dần với các
hoạt động xã hội thì liệu sau này con có thể đủ tự tin
trước cuộc sống hay không. Trong xã hội hiện đại
ngày nay, mọi thứ thay đổi và tiến bộ hàng ngày, anh
chị không dám để con rời vòng tay của mình thì liệu
sau này con có thể tự suy nghĩ và quyết định cho
những việc mình làm hay không… Những điều này có
thể vợ chồng anh Hùng chưa hề nghĩ đến hoặc cũng
có thể đã nghĩ đến nhưng lại nghĩ rằng đâu nhất thiết
phải đi con đường thẳng đó, đi con đường tắt như
anh chị đang dắt con đi có hơn không, vừa an toàn lại

vừa ít hiểm nguy mà lại nhanh hơn. Liệu có an toàn
thật không? Con đường nào là con đường dẫn đến
thành công mãn nguyện hơn?

×