Tải bản đầy đủ (.doc) (7 trang)

Mẫu bài giới thiệu về cố đô Huế Lăng Tự Đức

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (78.68 KB, 7 trang )

Mẫu bài giới thiệu về cố đô Huế - Lăng Tự Đức
dành cho hướng dẫn viên du lịch
Xin chào quý khách, cho phép tôi được giới thiệu tôi là Lưu Ngọc Hòa, là
hướng dẫn viên tại điểm của công ty du lịch Búp Chè Xanh, rất vui vì hôm nay
được đồng hành cùng đoàn ta trong buổi tham quan ngày hôm nay và cho hướng
dẫn đươc gửi lời chúc tới toàn đoàn sẽ có một chuyến tham quan bổ ích thú vị và
đầy ý nghĩa. Để tiện liên lạc với hướng dẫn thì hướng dẫn xin được cung cấp số
điện thoại của mình là 01665314444.
Cố đô Huế là một nơi linh thiêng vì vậy mà hướng dẫn lưu ý đoàn ta nên chú
ý tới những quy định của ban quản lí di tích, cũng như là không mặc đồ quá ngắn
khi vào các lăng tẩm, đền đài… Xin cảm ơn!
Kính thưa quý khách nơi chúng ta đang đứng chính là lăng Tự Đức, sau đây
cho phép hướng dẫn nói đôi nét về lăng của vị vua này và cuộc đời của ông.
Tự Đức là vị vua thứ tư của triều Nguyễn . Cả cuộc đời ông thì người ta bảo
rằng ông không bao giờ có 1 nụ cười , không bao giờ có niềm vui và nói chuyện
vui cười với người khác . Vì sao như vậy ? Có rất nhiều lí do :
- Lí do thứ nhất là lục đục trong vấn đề nội bộ gia đình . Lúc mà vua
Thiệu Trị chuẩn bị qua đời thì ông có rất nhiều con trai trong đó có Hồng Bảo ,
Hồng Nhậm , Hồng Nhậm là ông , anh trai là Hồng Bảo, Hồng Bảo nghĩ rằng
mình sẽ là thái tử , là người kế vị - vị vua thứ tư cho nên ông này rất thích ăn
chơi lêu lổng , không lo việc học và các việc triều chính lại hay đánh bạc với các
quan . Vua Thệu Trị rất buồn bảo hoài mà con trai mình không nghe , thêm một
việc nữa là trước khi băng hà ông bị ốm trong một thời gian khá dài thì phải nằm
trong nơi để chữa trị thì hàng ngày Hồng Bảo không bao giờ đến chăm sóc để
phụ dưỡng cha , mà chỉ có Hồng NHậm là em thứ đến chăm sóc cha mà thôi . Vì
vậy mà vua Thiệu Trị rất cảm động mà hơn nữa vua Tự Đức sau này là một
người rất thông minh, là người rất thương người cho nên cái ngày mà ông viết di
chiếu để lại thì ông sửa tên từ con cả thành con thứ mà không ai biết .
Ngày xưa, ở thời kỳ phong kiến, di chiếu của nhà vua thì được giữ rất là kín
chỉ đến khi ngày lễ đăng quang cua vua thì mới được đem ra trong cái hộp và
công khai với văn võ bá quan và cho thần dân được nghe. Thì trong cái ngày lễ


đăng quang cua vua Tự Đức tất cả mọi người đến có ca Hồng Bảo cũng đến và
cũng nghĩ rằng mình sẽ lên vua và cũng chuẩn bị mọi thứ sắn sàng và lúc đọc di
chiếu thì lại là tên của Hồng Nhậm tên của con thứ chứ không phải tên của con
trưởng, thì ông này tức quá thổ huyết luôn và sau đó người ta khiêng ông vào
chỗ phòng nghỉ và sau đó ông tỉnh dậy người ta bảo ông phải kí tên vào di chiếu
của cha mình để lại nhưng ông không chịu kí , sau đó ông bỏ đi và ông tập hợp
những ông quan trước đây mà đi theo mình đã phũng dưỡng mính rồi thâu tóm
quyền lực trong tay sau đó ông quay trở lại để đánh vua Tự Đức tức là đánh em
thứ của mình, nhưng mà lúc bấy giờ thì vua Tự Đức đã trở thành một vị vua rồi ,
quyền lực nằm trong tay , tất ca đều nằm trong tay, Hồng Bảo không thể đánh
được. Lần đầu tiên vua Tự Đức tha, lần thứ 2 cũng tha nhưng lần thứ 3 ông
không chịu tha ông bắt giam vào trong ngục, một thời gian sau thì anh trai Hồng
Bảo mất và chết ở trong ngục (treo cổ và chết) . Thì người dân người ta bảo rằng
ông vua Tự Đức là người giết anh trai mình. Có nhiều lần ông rất buồn về vấn đề
này. Thì có một lần ông ngồi ăn với các quan thì tự nhiên ông can cái lưỡi một
cái rồi nói với các quan rằng người ta bảo cắn lưỡi thế này thì có ý gì?. Lúc đó
có một vài ông qua mới bảo rằng: cắn lưỡi là anh em cấu xé nhau thì vua nghe
những câu nói đó thì rất là tức nhưng không làm gì được sau đó thì vua rất là
buồn, từ đó trở đi thì vua rất ít nói và rất ít cười và đó là lí do thứ nhất.
- Lí do thứ 2 là ông có đến 103 bà vợ mà không có lấy đứa con nào mà
ngày xưa tội bất hiếu lớn nhất là tội không có người nỗi dõi , ấy thì ông rất buồn
cuối cùng ông phải xin con của những đứa em mình làm con nuôi và ông có 3
người con dưỡng tử hay con nuôi vậy thì đó là cái nỗi buồn thứ 2.
- Lí do thứ 3 là vào năm 1958 thì người pháp nhảy vào Việt Nam để thực
hiện cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam, dưới triều đại của ông lúc bấy giờ ,
ông chưa băng hà , ông vẫn tại vị và ông rất lo lắng để làm sao đánh lại pháp để
bảo vệ Việt Nam ,sau khi pháp nhảy vào Đã Nẵng và đánh chiếm vào miền nam
ông phải kí cái hiệp định giao các tỉnh miền nam, 6 tỉnh miền nam cho pháp, mẹ
của ông là bà Từ Dũ luc này bà sống ở miền nam Cần Thơ bà cũng rất buồn bởi
vì quê hương của mình đã rơi vào tay pháp và ông cũng buồn hơn vì quê hương

của mình đã rơi và tay pháp và tương lai thực dân pháp sẽ đánh chiếm ra kinh
thành cua ông vì vậy nên ông rất buồn ông không chịu cười nói gì . Mẹ cua ông
rất là thương ông bảo mở tuồng cho ông cười nhưng không có một vở tuồng nào
khiến ông cười. Có một vở tuồng từ ngoài bắc , ở vở tuồng này có một ông rất
thông minh , ông này diễn thì tất cả mọi người đều cười tuy nhiên khi diễn cho
vua Tự Đức xem thi ông không cười, thấy vua Tự Đức lấy gói thuốc ra hút ông
đang diễn ông chạy tới bảo vua Tự Đức là : “ Ê thằng kia mày đang hút thuốc gì
vậy mà thơm thế cho tao thử hơi’’ thì tự nhiên ông cười, ông nghĩ rằng ca cuộc
đời chưa có ai xưng tao với mày , có ông này cả gan xưng tao, mày với vua, ông
cười xong thì ông lệnh mang thằng này ra chặt đầu, nhưng mẹ ông ngồi bên canh
thì bà nhìn thấy ông cười là được rồi nên bà can không cho chặt đầu và sau đó
thưởng vàng, bạc cho vở tuồng này . Đó là một lần ông vua cười duy nhất mà
thôi.
Khi mà quân Pháp đến đây rồi chuẩn bị đi vào miền nam ông rất là lo,
mình là một người rất ốm yếu, ông là người chỉ có 1m50 thôi lúc nhỏ thì ông bị
bệnh đậu mùa và bệnh quai bị cho nên đó cũng là một lí do khiến ông không có
nổi con. Khi lập gia đình thì ông mới quyết định phải xây dựng cung điện thứ 2
bởi vì người pháp sẽ đến lấy cung điện trong Tử Cấm Thành thì ông phải có
cung điện thứ 2 để đi lui đi tới để ẩn náu nếu như thực dân pháp đánh chiếm vì
vậy ông quyết định xây cái lăng này. Lăng được khởi công xây dựng vào năm
1864 kế hoạch thì là xây dựng trong vòng 6 năm nhưng cái ông Nguyễn Văn
Chất – ông trưởng công trình muốn xây dựng thật nhanh công trình này cho vua
tới nghỉ ngơi vì vậy ông vậy ông đã bắt lính thợ thuyền làm việc vất vả suốt ngày
đêm, có đến 10.000 quân lính và thợ thuyền làm ở đây, quân lính xây dựng vất
vả nhiều người chết bị chết, xác của họ không được đem về nhà mà chôn luôn vì
sợ mất thời gian vì vậy mà người lính mới oán, mới đặt 1 câu :
Vạn niên là vạn niên nào
Thành xây bằng xương lính, hào đào bằng máu dân.
Lúc này cháu ruột cua vua Tự Đức ( con trai của anh trai vua ) vẫn đem
lòng căm thù chú của mình vì nghĩ rằng chính chú mình là người giết cha, ông

rất muốn giết chú để cướp lại ngôi báu mà lẽ ra phải thuộc về cha của mình, ông
luôn nuôi cái lòng căm thù đó ông chốn ở núi Túy Vân, cách đấy 60km đi về
phía Hà Tâm Giang qua một đoạn đường rất hiểm trở rồi mới đến núi Thúy Vân
. Bây giờ có một ngôi chùa ở đó rất nổi tiếng, chùa đó cũng là do vua Tợ Đức
xây. Ông ở trên núi và làm lễ trai đàn, ông làm lễ này nhằm chiêu binh mãi mã
khi đi qua cái làng này ông thấy binh lính, thợ thuyền làm việc vất vả, cuc nhọc
ông đã nói, “ Các ngươi hãy đi theo ta đến kinh thành giết vua Tự Đức rồi phò ta
lên làm vua , ta sẽ cho mọi người ấm no, hạnh phúc” . Mọi người nghe thấy thế
rất vui mừng và đi theo ông này ngay . Họ dùng cái chày đánh vôi gọi là cái giác
chày vôi, năm 1865 giặc chày vôi rất nhiều, họ đánh vào Tử Cấm Thành thực ra
Tử Cấm Thành hồi đó đánh vào rất dễ vì hồi đó trong này đã có nội ứng rồi.
Họ đánh vào Tử Cấm Thành , khi qua cửa đầu tiên gọi là Hoàng Thành,
cửaNgọ Môn qua được rồi thì tất cả thành ở trong là đơn giản rồi, bởi vì cửa Ngọ
Môn tất cả 2 vòng thành phía ngoài, thứ nhất, thứ 2 đi vào được rồi, thì còn tử
cam thành,. Lúc bấy giờ quân lính mới chia thành 2 phần, một phần sẽ đi thẳng
vào Tử Cấm Thành giết vua Tự Đức, Phần còn lại sẽ đi về núi Thúy Vân phò
ông Ưng Lịch lên làm vua, lúc quân chia ra làm 2 nó vốn đã mỏng lại càng mỏng
thêm, vì vậy mà đã bị quân đội Hoàng Gia đánh ngược lại và giết hết quân của
Ưng Lịch, sau đó quan của Hoàng Gia tiếp tục giết nốt phần quan đi về phía núi
Túy Vân phò Ưng Lịch lên làm vua, sau đó ông này cũng bị bắt và giết hết cả
nhà thế nên vua Tự Đức ngày càng buồn hơn. Ông không cho đặt tên là Vạn
Niên Cơ nữa mà ông đặt tên lại thành Khiêm Cung, Khiêm Cung có nghĩa là
cung điện, một cung điện rất là khiêm tốn và sau đó trở đi, tất cả các công trình
tại đây đều có chữ Khiêm, Bởi vì chữ Khiêm là khiêm tốn, khiêm nhường, nhỏ
bé. Và một điều thứ 2 nữa là các công trình ở lăng Tự Đức không có công trình
nào được sơn son thiếp vàng, có màu sắc ở trong này vì vua Tự Đức muốn
khiêm tốn và muốn giữ vẻ đợn giản. Rồi ông lên đây và ông sống ở đây cho đến
khi ông mất vào năm 1883, lúc ấy ông mới chỉ 53 tuổi, lúc ấy oogn còn rất trẻ.
Sau khi ông mất thì thi thể ông được chôn tại lăng này luôn, nhưng đến bây giờ
thì không ai biết quan tài của ông được chôn ở chỗ nào, bởi vì sau khi ông mất

thì có rất nhiều vấn đề lộn xộn xảy ra. Khi mà vua mất thì quan Pháp đã chiếm
ngang Đà Nẵng rồi. Trước khi mất vua Tự Đức nghĩ rằng những gì thuộc về
mình thì mình phải mang theo, nếu không mang theo thì 3 đứa con của mình ( ba
đứa con nuôi ) cũng sẽ ăn chơi lêu lổng, chỉ lo gái gú không có chịu học hành,
ông rất buồn và lo, ông cho 2 ông quan ở triều đó là Tôn Thất Thuyết và Nguyễn
Vân Trường, 2 ông quan này là 2 ông quan phù chính, giúp vua và giúp cho con
trai vua Tự Đức là vua Dục Đức chăm lo cai quản đất nước. Vì vua Dục Đức
không có ăn học cao vì vậy mà ông mới lên ngôi có 3 ngày cũng là băng hà, vì
sao lại như vậy? bởi vì khi vua Tự Đức băng hà ông ghi một di chiếu “ta rất
không hài long về đúa con trai trưởng này nhưng đất nước đang cần người lớn
tuổi không thể dùng đứa con nhỏ là đứa con trai thứ hai và thứ ba, lúc này nó
mới được có 13, 14 tuổi. Không thể nào dung được, phải dùng người lớn tuổi,
nhưng ta không hài long bởi vì nó là người không có ăn học cao, một người có
con mắt nhìn người không có tốt, và ta rất hy vọng sau khi nó lên ngôi, nó đọc
hết các bản di chiếu này thì sẽ sửa mình đi, để cho thần dân thiên hạ được ấm no,
hạnh phúc. Nhưng mà ông Dục Đức lúc mà đăng quang thì ông xin các quan cho
mình không đọc đoạn này bởi vì nếu như đọc đoạn vua Tự Đức ghi như thế thì
sẽ không còn cái uy lực nào, không còn vinh dự nào mà trị thiên hạ, toàn tật xấu
của mình được cha mình ghi hết vào sổ này. Thì các quan đồng ý, nhưng sau ba
ngày đăng quang thì ông nay tự nhiên bị các quan lật lại và có lý do, vì sao lại lật
lại, bởi vì cha mình mới mất mà lại dung cung tần mỹ nữ của cha mình, đó là
một việc không thể nào chấp nhận được. Thứ hai nữa là cha mình mới mất mà
cứ lo ăn chơi. Như vậy mà ông Tôn Thất Thuyết và ông Nguyễn Vân Trường
quyết định phải lật đổ ông này giam vào trong ngục. Sau ba ngày đăng quang thì
ông này mất đi, thì ông vua thứ 5 lất nữa chúng ta sẽ tìm hiểu chứ bây giờ mà
HDV nói hết 13 vị vua thì chắc sẽ hết thời gian.
Lăng này được xây thành hai khu vực rất rõ rệt. Khu vực này là tẩm điện và
lăng mộ ở bên kia. Khu vực lăng mộ của nhà vua thì không có mộ trong đó, bởi
vì nhà vua có ghi một quyển sách và trong đó bảo là : rất nhiều của báu của nahf
vua được trôn chung với quan tài của nhà vua.

Có hai lý do : lý do đầu tiên là thường thường khia các triều đại Việt Nam
sẩy ra chiến tranh, chiều đại nào thắng sẽ tiêu diệt triều đại thua thì mộ bị đào đi
và quăng đi chỗ khác. Bởi vì theo phong tục của người Hoa thường thường cha
ông mình được trôn ở những nơi phong thủy tốt như hàm rồng thì con cái sẽ làm
vua, làm quan sẽ làm ăn phát đạt. Cho nên việc đào mộ của ông tổ lên vứt đi ra
ngoài sông , ngoài nước chắc chắn con cái sẽ bị lụi bại, diệt vong, đó là điều mà
người ta nghĩ. Cho nên vua ko cho ai biêt đâu là mộ của nhà vua, bởi vì lỡ ai đến
đào mộ của nhà vua vứt đi thì con cái sẽ cực khổ.
Lý do thứ hai là vua trôn rất nhiều của cải, vàng bạc nếu ai biết mà đào mộ
vua lấy của cải, vàng bạc thì cũng rất là nguy hiểm. Đó là hai lý do mà nhà vua
không cho ai biết.
( nhưng mà làm sao để làm được như vậy) thì thường có hai người,
1,Là người tình nguyện, những người thợ rất là trung thành với nhà vua thì
rất là tình nguyện để xây dựng khu vực ấy. Sau khi xây dựng xong họ biết là họ
sẽ ra đi nhưng nhà vua và gia đình hoàng gia sẽ bảo đảm cuộc sống về sau cho
gia đình họ.
2.Đối tượng thứ hai là đối tượng tử tử sau khi họ nghĩ rằng họ chết nhưng mà
bấy giờ họ chết vinh quang hơn là chết cho vua, chết cùng nhà vua khi mà được
chôn cùng khu vực ấy. Sau khi xây dựng sau thì họ cũng chết đấy là hai loại
người cho nên bây giờ không biết được đâu là mộ vua. Nếu như bây giờ theo
khoa học cũng sẽ biết nhưng mà theo quan niệm và theo phong thủy thì chúng ta
mà phá cái phong thủy đó thì sẽ không hay.
Cho nên những vấn đề không tốt trong tương lai nó đến chẳng hạn nên cũng
không ai muốn để sảy ra những vấn đề đó.
Và bây giờ xin mời quý khách chúng ta cùng tham quan vẻ đẹp cổ kính của
lăng Tự Đức. Sau đó chúng ta sẽ di chuyển sang khu vực tiếp theo.( )
Xin kính mời đoàn!!!!

×