Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

Những bài thơ hay tặng thầy cô!

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (61.53 KB, 4 trang )

NHỮNG BÀI THƠ HAY TẶNG THẦY CÔ
NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

NỤ HỒNG TẶNG THẦY CÔ
Nụ hồng uống nắng ban mai
Nụ hồng cũng uống giọt sương đêm dài
Dù cho mưa nắng tàn phai
Nụ hồng tô điểm cho đời sắc hương
Tôi dành tất cả tình thương
Dâng nụ hồng thắm tặng thầy cô tôi
Đã bao ngày tháng nổi trôi
Bên trang giáo án miệt mài sớm khuya
Lòng thầy như Thái Sơn kia
Tình cô lay láng suối nguồn đại dương
Thầy cô kính mến yêu thương
Lòng em bé nhỏ lòng người bao la
(Sưu tầm)
Bài thơ chưa đề tựa
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ


Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ
Lời Cảm Tạ
Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa
Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm
Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua
Nhớ được điều gì được dạy những ngày xưa
Áp dụng - chắc nhớ cội nguồn đã có
Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi
Bài học đời đã học được những gì
Có nhắc bóng người đương thời năm cũ
Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời có tán lá xum xuê
Bóng mát dừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô
Buâng khuâng
Bâng khuâng đứng dưới sân trường
Nhặt cành phượng vĩ vấn vương cõi lòng
Bao kỷ niệm bao ước mong

Ngày mai tung cánh thỏa lòng bấy lâu
Ve kêu bỗng gợi chút sầu
Chút buồn lưu luyến, luyến lưu bạn bè
Trường yêu một thủa chở che
Thầy cô ơn nặng, bạn bè nghĩa sâu
Thương thầy ngày tháng lo âu
Thương cô vất vả bạc đầu suy tư
Ơn như núi nghĩa như nguồn
Một đời cô tặng, một đời thầy trao
Nhớ !!!
Ôi! Mái trường yêu dấu hỡi
Của buổi nào ta cùng nhau sánh bước
Dưới hàng cây, lá vàng rơi
Với tiếng cười hồn nhiên bay theo gió
Chẳng lo âu, chẳng nghĩ gì
Chỉ biết chơi và cười đùa vui vẻ
Tung bay theo gió mùa hè
Ngước mặt nhìn cả vùng trời bao la
Ôi, Thầy Cô của ta đây rồi
Người có nhớ đến học trò này không?
Một học trò nghịch ngợm ấy
Mãi phá phách chẳng chịu nghe lời ai
Bây giờ đây đã trưởng thành
Học chăm chỉ để mai giúp ích đời
Không phụ Cô Thầy chỉ dạy
Và mai sau sẽ thành tài với người
Giọng Thầy Cô mãi còn đây
Nhưng dáng người không còn ở đó nữa
Chỉ còn đây một kỷ niệm
Thuở học trò nhớ mãi không sao quên

Thầy Cô ơi
Ta tự hào được làm trò Thầy Cô
Giờ Học Cuối
Sân trường giờ học cuối
Cây phượng nở ngàn môi
Bao la nhìn mây trắng
Cháy rực trong men đời
Nôn nao giờ học cuối
Thầy kể chuyện văn thơ
Trò chép lời lưu niệm
Khúc khích cười trong mơ
Sân trường tung giấy vụn
Bàn ghế viết chia tay
Chú lao công quét rác
Cầm chổi rượt giấy bay
Ông thầy già đi tới
Nhìn lớp học đăm chiêu
Phút suy tư tuổi đỏ
Giờ tóc đã ban chiều
Chuông reo giờ học cuối
Chìm trong tiếng hoan hô
Chia tay thầy đứa khóc
Từng nhóm nhỏ hẹn hò
Trường tôi sao đẹp quá
Cây bông sứ rất già
Vẫn đơm hoa thơm ngát
Thầy ơi ! Con đi xa
Tan trường giờ học cuối
Thầy tóc trắng như hoa
Bông gốc già bông sứ

Hôn từng đứa con qua
Thầy và chuyến đò xưa
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian
(sưu tầm)

×