Tải bản đầy đủ (.doc) (10 trang)

Tả hoa sen, dông lúa

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.86 KB, 10 trang )

Một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, em cùng mẹ đi bẻ ngô. Cánh
đồng quê em gần thị trấn Phủ Lỗ cách Hà Nội chưa dầy bốn
mươi cây số.
Cánh đồng làng em khá rộng: từ làng ra tới đường quốc lộ xa
hơn một cây số và chạy dài theo đường quốc lộ gần hai cây số.
Đất đai màu mỡ và tinh hần lao động cần cù đã khiến đồng
ruộng quanh năm xanh tươi,bốn mùa đều có nhiều thóc, đậu,
ngô, khoai…
Lũy tre dày bao bọc quanh làng. Ra khỏi làng là những đầm
sen. Mùa này sen đang lụi nên trông đầm rộng hẳn ra. Kế đó là
những ruộng lúa. Từng thửa ruộng to nhỏ khác nhau, mảnh
hình chữ nhật mảnh hình thnag… Lúa đang thì con gái đã cao
quá bờ nen nhìn xa chỉ thấy một màu xanh mơn mởn liền lạt
chạy tít tắp. Sau gần chục ngày mưa phùn gió bấc rét căm
căm, trờ mùa đông hôm nay tạnh ráo, quang quẻ và chỉ se se
lạnh. Nắng vàng trải nhẹ. Gió đùa vui cùng cây lúa. Đó đây
những cây bóng mát cao lớn điểm xuyết trên thảm lúa menh
mông Ở một vài thửa ruộng, lác đác đã có mấy người làm cỏ,
be bờ. Mấy chú cò bay ngang, màu trắng lấp lóa trong nắng.
Mùa này vùng ruộng sâu trồng được lúa nhưng vùng cạn chỉ
trồng hao màu. Đậu xanh, đậu đen chạy dài theo luống. Thân
cây thấp,cành lá đu dưa nhue vậy chào người qua lại. Những
vồng khoai lùm xùm. Nhìn gần mới thấy những dây khoai còn
nhìn xa, chỉ thấy mộ màu xanh lam hoặc tim tím của lá, tùy
theo từng giống khoai. Mấy bà mấy chị đang vun luống cho
đậu, cho khoai cười nói vui vẻ. Một đàn chim sâu sà xuống vừa
xới để kiếm ăn. Gần đường quốc lộ là những vạt ngo cao quá
đầu em. Thân cay mập mạp.Lá tỏa dài ken vào nhau. Bắp ngô
bám theothaan, mỗi cây chừng hai,ba bắp. Bắp thon dài lớp áo
ngoài xanh bóng,chòm râu hung hung mượt mà là còn non.
Bắp mập chắc, lớp áo ngoài đã bàng bạc, chòm râu đã sẫm và


hơi rũ là vừa ăn. Một bầy chim lích chích trong bài ngô. Tiếng
xe ô tô ầm ì và tiếng còi xe pin pin từ đường quốc lộ vọng tới.
Sự chuyển mình nhanh chóng của cả một vùng với con đường
cao tốc lườm lượp xe cộ ở gần đó và những căn nhà nhiều tầng
đua nhau mọc lên đã dôi tới làng quê.
Theo đà đổi mới của đất nước, cánh đồng quê em cũng đang
thay đổi. một sự đổi thay âm thầm và mãnh liệt màu xanh mát
mắt, trong từng thân lúa thân ngô ngày càng mập mạp, trong
từng củ khoai, bắp ngô ngày càng to chắc và thơm ngon… Em
yêu tha thiết cánh đồng quê em và tự hào về bước chuyển
mình của quê hương em.
Nắng vàng trải nhẹ. Gió đùa vui cùng cây lúa. Đó
đây những cây bóng mát cao lớn điểm xuyết trên
thảm lúa menh mông Ở một vài thửa ruộng, lác
đác đã có mấy người làm cỏ, be bờ. Mấy chú cò
bay ngang, màu trắng lấp lóa trong nắng.
Mùa này vùng ruộng sâu trồng được lúa nhưng
vùng cạn chỉ trồng hao màu. Đậu xanh, đậu đen
chạy dài theo luống. Thân cây thấp,cành lá đu
dưa nhue vậy chào người qua lại. Những vồng
khoai lùm xùm. Nhìn gần mới thấy những dây
khoai còn nhìn xa, chỉ thấy mộ màu xanh lam
hoặc tim tím của lá, tùy theo từng giống khoai.
Mấy bà mấy chị đang vun luống cho đậu, cho
khoai cười nói vui vẻ. Một đàn chim sâu sà xuống
vừa xới để kiếm ăn. Gần đường quốc lộ là những
vạt ngo cao quá đầu em. Thân cay mập mạp.Lá
tỏa dài ken vào nhau. Bắp ngô bám theothaan,
mỗi cây chừng hai,ba bắp. Bắp thon dài lớp áo
ngoài xanh bóng,chòm râu hung hung mượt mà

là còn non. Bắp mập chắc, lớp áo ngoài đã bàng
bạc, chòm râu đã sẫm và hơi rũ là vừa ăn. Một
bầy chim lích chích trong bài ngô. Tiếng xe ô tô
ầm ì và tiếng còi xe pin pin từ đường quốc lộ
vọng tới. Sự chuyển mình nhanh chóng của cả
một vùng với con đường cao tốc lườm lượp xe cộ
ở gần đó và những căn nhà nhiều tầng đua nhau
mọc lên đã dôi tới làng quê.
Theo đà đổi mới của đất nước, cánh đồng quê em
cũng đang thay đổi. một sự đổi thay âm thầm và
mãnh liệt màu xanh mát mắt, trong từng thân lúa
thân ngô ngày càng mập mạp, trong từng củ
khoai, bắp ngô ngày càng to chắc và thơm
ngon… Em yêu tha thiết cánh đồng quê em và tự
hào về bước chuyển mình của quê hương em.
Hoa sen là một lọai hoa thanh khiết và có truyền
thống lâu đời nhất ở phương Đông. Đây là một lòai
thực vật sống dưới nước có nguồn gốc Á Châu và
chiếm giữ một vị trí cổ xưa trong tất cả nền văn hóa
đặc biệt của phật giáo. Những cánh, nhụy và gương
hạt đã cấu thành một bông hoa sen có nét đẹp thanh
thóat và màu tươi sáng.
Hoa sen mọc trong bùn, sống trong bùn nhưng vượt
lên khỏi nó để hướng đến mặt trời mà không hề bị bùn
làm ô nhiễm, vấy bẩn. Cũng giống như một người
được sinh ra trên thế giới, tồn tại giữa cuộc đời nhưng
đã vượt thoát khỏi sự tham lam, sâu hận, dục vọng và
không bị vấy bẩn, ô nhiễm bởi dòng đời.
Ở Việt Nam, sen được xếp vào bộ tứ quý (4 mùa): Lan,
sen, cúc, mai và xếp vào hàng “tứ quân tử” cùng

tùng, trúc, cúc. Hoa sen rất thích hợp với môi trường
có khí hậu nhiệt đới như nước ta. Từ Bắc vào Nam, nó
có mặt khắp mọi nơi, gần gũi và thân thiết với mọi
người như cây tre, cây đa… Nếu ở miền Bắc, hoa sen
chỉ nở vào mùa hè, thì ở hầu khắp miền Nam quanh
năm đâu đâu cũng thấy sen khoe sắc thắm, Làng quê
nơi Bác sinh ra cũng có tên là Làng Sen, và có lẽ hoa
sen đẹp nhất khi được ví với hình tượng Bác Hồ, người
cha già dân tộc, vị lãnh tụ kính yêu của chúng ta:
“Tháp Mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”
Trong lòng mỗi người dân Việt, sen là loài hoa tượng
trưng cho vẻ đẹp tươi sáng, cao sang và thuần khiết
mang tính chất dân tộc. Chính vì thế, hoa sen luôn là
nguồn cảm hứng bất tuyệt của thi ca và nghệ thuật
Có lẽ, không người Việt Nam nào không thuộc bài ca
dao đầy tính triết lý này:
“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhuỵ vàng
Nhuỵ vàng bông trắng là xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”
Người Việt đã cảm nhận được ý hay “Gần bùn mà
chẳng hôi tanh mùi bùn”, sen sống trong bùn nhưng
sen vươn lên trên lầy, toả hương thơm ngát. Sen có
một sức sống mạnh mẽ đến kỳ lạ và tự tính của sen là
tinh khiết, vô nhiễm. Nó tượng trưng cho bản tính
thân thiện, phong thái tao nhã, tinh thần “vươn dậy”
trong mọi nghịch cảnh của con người Việt Nam.
Đặc biệt trong tư tưởng Phật giáo, hoa sen được tôn
quý và chiếm vị trí rất quan trọng. Tinh thần “cư trần

bất nhiễm trần”, đó cũng chính là ý nghĩa của hoa sen
biểu trưng cho những giá trị đạo đức, sự thuần khiết
và thánh thiện, sự duy trì và phát triển của Phật pháp,
trí tuệ dẫn đến niết bàn. Trong các công trình kiến trúc
Phật giáo ở Việt Nam, sen luôn trở thành hình tượng
nghệ thuật. Một trong những công trình kiến trúc tiêu
biểu lấy cảm hứng từ hoa sen là chùa Một Cột. Theo
truyền thuyết, ngôi chùa này được hình thành từ một
giấc mộng đài sen của vua Lý Thái Tông. Chùa có hình
dáng hoa sen, mọc lên từ hồ nước, chỉ với “một cột”
như một cọng sen. Ở đây, hoa sen là sự giác ngộ, đạt
được sự trong sáng và giải thoát khỏi bùn nhơ
Giản dị, tao nhã và thuần khiết, sen là hiện thân cho
tính cách, lối sống và tâm hồn người Việt. Sen còn là
món quà vô giá từ thiên nhiên, bởi từ sen có thể chế
biến những thực phẩm bổ dưỡng, những bài thuốc đặc
trị. Gương sen hình phễu, nhẹ, xốp, màu đỏ tía, không
có mùi, có tác dụng cầm máu rất hiệu quả lên được
chế biến thành nhiều loại thuốc để chữa bệnh băng
huyết, cao huyết áp,… Hạt sen nhỏ, có màu vàng, vừa
là món ăn dân dã quen thuộc, lại là một loại thuốc rất
tốt dành để chữa bệnh mất ngủ, suy nhược thần kinh.
Tâm sen màu xanh, nằm giữa hạt sen, có thể dùng để
ướp trà, tạo lên hương vị thơm dịu. Lá sen khô nghiền
vụn và lá sen tươi, tất cả đều thái nhỏ, hoà với nước
uống mỗi ngày còn giúp thanh nhiệt. Ngó sen vừa là
một loại thuốc chữa các bệnh về gan, lại vừa là món
ăn quen thuộc của người Việt, trong bữa cơm mà có
một bát nộm ngó sen, vừa ngon lại giúp dễ tiêu hóa,
khó ai có thể từ chối được. Ngày xuân, nhà ai cũng

đều có một hộp mứt sen đậm đà bản sắc dân tộc, kết
hợp với trầu cau, nước trà mang lại một không khí ấm
áp mà thân thương, vui vẻ mà lịch sự. Nhớ hồi bé,
ngày hè, mẹ thường nấu cho bát chè sen với đường,
vừa thơm, ngọt lại mát, đi chơi cả ngày nhưng vẫn
yên tâm không sợ bị ốm. Hoa sen đúng là loại hoa mà
thiên nhiên đã ban tặng cho đất nước chúng ta, một
loại hoa mạng đậm bản sắc văn hóa dân tộc.
Hãng hàng không Vietnam-airline đã chọn hình ảnh
bông sen sáu cánh làm biểu tượng của mình sau bao
thời gian chắt lọ, suy nghĩ. Phải chăng đó cũng là biểu
tượng mà người Việt Nam muốn cho bạn bè quốc tế
trên khắp năm châu được biết đến. Đóa sen hồng giờ
đã được nâng lên không trung, bay đến với khắp mọi
nơi trên thế giới, mang niềm vui đoàn tụ, hạnh phúc,
hòa bình và đã giúp khoảng cách giữa người và người,
giữa các cộng đồng trên thế giới được xích lại gần
nhau. Trong mắt của bạn bè thế giới, hình ảnh của
bông sen sẽ in đậm và động lại trong tư tưởng của
mọi người về một đất nước anh hùng, bất khuất dù
phải trải qua bao cuộc bể dâu, bao trận chiến tang
thương, khốc liệt nhưng giờ đây vẫn vững bước đi lên
hội nhập với thế giới. Và rồi đây, tôi lại thầm cảm ơn,
cảm ơn đóa sen mang tên “Việt Nam” đã tỏa hương
thơm ngát.
Dù thời gian đang hằn những bước chân vào tạo hóa
nhưng tôi tin bông hoa sen dù có trải qua bao cuộc
đổi thay vẫn sẽ giữ được vẻ đẹp thanh khiết, mùi
hương dịu dàng giống như con người Việt Nam vẫn
luôn vươn lên để tỏa sáng như đóa sen vươn mình đón

nắng mai nơi bùn đất. Và rồi một ngày, sắc sen rạng
rỡ giữa cuộc sống mến thương.
“Sen vẫn thế, âm thầm và lặng lẽ
Rồi một mai, bừng sáng giữa khung trời
Từ sâu thẳm chốn bùn lầy đất mẹ
Ngát hương sen, nét đẹp chẳng phai phôi”
Sen thơm, hương lại hữu sắc. Dù trong hoàn cảnh nào
sen cũng hàm chứa trong nó sự tinh tế, thuần khiết,
cao đẹp. Nó thật sự là biểu trưng tiêu biểu nhất cho
văn hoá và cốt cách nhân văn của người Việt Nam.
Loài người ai cũng thích vẻ đẹp và sự cao quý của các loài hoa.
Nhưng mỗi quốc gia, mỗi dân tộc lại có niềm yêu thích riêng. Bungari
nổi tiếng với hoa hồng, Hà Lan là xứ sở của hoa Tuylíp. Còn người Việt
Nam ta rất yêu chuộng và đề cao hoa sen – loài hoa mộc mạc, thuần
khiết. Hoa sen còn được ví như biểu tượng của người đã đem lại niềm
tự hào kiêu hãnh cho dân tộc Việt Nam: Bác Hồ
Từ Bắc vào Nam, sen có mặt ở khắp mọi nơi, gần gũi và thân thiết với
con người như cây tre, cây đa trong những câu chuyện cổ tích bà kể
ngày xưa. Sen có trên những xe hoa đẩy đi khắp các tuyến phố, hồ sen
ở Chùa một cột – Hà Nội. Hoa sen trên các mái đình, maí chùa cong
vút, cổ kính. Ngay cả hãng hàng không lớn nhất Việt Nam – VietNam
Airlines – đã chính thức chọn biểu tượng bông sen vàng sáu cánh để
kết nối Việt Nam với các nước khắp năm châu bốn biển
Hoa sen có vẻ đẹp giản dị, càng ngắm càng thấy dân dã: tấm áo đào
phớt ôm ấp nhị hoa vàng tươi, tỏa hương thơm ngát. Khi còn nụ, bông
có hình tròn mà nhọn trông tựa như cái bút lông của thầy đồ thời xưa.
Khi nở, cánh hoa xòe ra, xếp từng tầng chồng lên nhau như ngôi nhà
của người tí hon. Hoa tươi thắm rực rỡ trên nền lá xanh mướt như
những chiếc mũ tai bèo phơi phới trong từng làn gió đẫm những giọt
nắng vàng hoe

Thỉnh thoảng về quê, tôi thường chốn ra hồ sen trước đình làng. Tôi
muốn hít thật đẫy cái hương thơm ngây ngất ấy tưởng chừng có thể
đem một ít hương đó về nhà.
Dù cho người xưa có hàm ý thế nào tôi vẫn yêu hoa sen vì sen là thứ
hoa của đồng nội, nó gắn với vẻ bình dị của quê hương tôi. Lá sen sinh
ra để bao bọc cốm xanh - một thứ quà đặc biệt mà mẹ thiên nhiên ban
tặng cho chúng ta. Lá sen mát dịu, che chở tôn thêm hương thơm
thanh khiết cho từng “lá cốm”. Không những thế, nhờ bàn tay khéo léo
và kinh nghiệm nhiều đời, con người đã chế ra món chè sen thơm ngan
ngát. Qua một đêm lá chè được những đóa sen ấp ủ, thấm đẫm sương
mai, đậm đà những chất tinh túy của trà. Không chỉ vậy, hoa sen còn
gắn bó và hiện diện trong đời sống hàng ngày của người dân Việt Nam:
hạt sen, ngó sen dùng làm thức ăn; tâm sen dùng làm thuốc chữa
chứng tim hồi hộp, mất ngủ; gương sen có khả năng cầm máu, chữa ứ
huyết, tiểu tiện ra máu; lá sen dùng để gói bánh, gói cốm và nó mang
lại mùi thơm đặc biệt
Từng xe hoa vẫn lăn bánh đều đều trên phố, cốc chè sen vẫn thơm
dìu dịu như mời gọi, cho tôi một cảm xúc, một tình yêu nhẹ nhàng: hoa
sen duyên dáng mà mộc mạc, hoa sen quê hương. Tôi yêu hoa sen bởi
hoa sen không chỉ đẹp mà còn thể hiện tính cách thanh cao của người
Việt Nam. Chính vì thế mà người Việt Nam ta ai cũng thuộc câu ca dao
ca ngợi hoa sen:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh, bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
Đôi câu ca dao ấy cứ vởn trong đầu tôi, như thể đó là lòng yêu quê
hương đất nước được khẽ gài trong mỗi con người. Đó là biểu tượng
của đất nước tôi – Hoa Sen…
Nhu


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×