Tải bản đầy đủ (.docx) (10 trang)

Những bài thơ chế hay nhất về sinh viên

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (115.88 KB, 10 trang )

Những bài thơ chế hay nhất về sinh viên
tuyển tập những bài thơ chế nói về sinh viên, nhưng bài thơ chế vui về sinh viên, tổng hợp các
bài thơ hay nhất, hài hước nhất về sinh viên
Thơ chế sinh viên với quán net
Bước tới hàng game bóng xế tà.
Ng` đông chen mất lối đi ra.
Lom khom vài chú ngồi săn boss.
Lác đác bên trong mấy lũ gà.
Nhớ xã đau lòng đấu Beat-Up.
Thương bạn đành ngồi nhảy 8k.
Dừng tay bấm lại ngồi suy ngẫm.
Một mình một room ta với ta.

Trong phòng ko nhạc cũng ko loa.
Một lũ nghiệp dư, một lũ gà.
Riêng ta vỡ lòng chấp tất cả.
Hết trận chạy cả, còn mình ta.

Tiếng hát xen trong tiếng má la.
8k, nhạc chậm, lớp học ma.
Cảnh au như vẽ người đang nhảy.
Đang nhảy vượt wa cái kiếp gà.
thơ chế sinh viên năm 17 tuổi
thơ ch3^' n3` p4` k0n
Năm 17 anh bỏ nhà đi bụi
Giật dây chuyền để tặng người yêu
Cướp xe Dream chở nàng dạo phố
chậm một chút công an tóm cổ
Ở nhà tù như ở khách sạn
Ăn cơm tù như ăn cơm tiệm
Uống nước tù như uống bia hơi


Khi anh đi có người đưa đón
Khi anh về có mấy thằng khiêng
Đưa anh vào nghĩa địa bình yên
vào tù như công tử vào cung
tay deo xiềng xít như deo lăc vàng
sáng thể dục như quan công múa võ
chiều nhổ cỏ như công chúa hái hoa
hút thuốc rê như hút ba số
uống nước suối như uống côca
dêm dâp muỗi như hằng nga bắt bươm
chuôt gián oi thức giấc làm chi nữa
hút máu tù có sướng dươc ko
Tuổi mười bẩy ngây thơ khôn tả
Hút thuốc thì cứ tưởng là vui
Đến khi biết đã đã nghiện rồi
Thì lại nói thuốc lá là thuốc bổ
Tuổi mười bẩy ngây thơ khôn tả
Thấy bạn bè rủ uống bia ôm
Tôi lại nghĩ mình không nên khiêm tốn
Uống bia ôm cũng chẳng hại chút gì
7 năm về trước tôi 17
Yêu phải Cave trẻ nhất làng
Bụng to nên phải đưa đi khám
Mới biết tin buồn đã có mang
17 tôi to khỏe nhất làng
Thằng nào ngứa mắt thích là phang
Em nào xinh đẹp là tôi tán
Tán xong em đó phàn nàn có mang
17 sống kiếp giang hồ
Tay dao tay súng cướp ôtô

Tiền tình tù tội mang đủ cả
Chết hụt hai lần vẫn chẳng run
17 năm chịu án tù
bây giờ mới biết mình ngu như bò
17 tuổi anh làm du đãng
Dám xăm mình , chẳng sợ gian nan
Thằng nào thấy ghét là phangChán học hành anh lao vào nghiện ngập
Chán thầy cô anh cắp sách ra trường
Gái nhà giàu đem của ra khoe
Anh liền nhảy xe trấn lột
Phó trưởng đồn đưa anh vào bốt
Phó trưởng ti viết giấy ra tòa
Van xin mà chúng chẳng tha
Chúng kết án anh 3 năm tù khổ
Ba năm tù chỉ là giấc ngủ trưa
Nghĩa trang Bó Ẩn là nhà của anh
Ròng ròng máu chảy về tim
Làm sao ngăn nổi bước chân giang hồ
Sống trong tù không sao run sợ
Tuổi 17 anh nhập băng du đãng
Cướp dây chuyền đem tặng người yêu
Chúng bắt anh đày ra côn đảo
đánh đập anh như tập thể thao
ăn cơm tù như ăn cơm tấm
uống nước mắm như uống cà phê.
Lúc trở về cũng chẳng đổi thay
Chém người chẳng thấy mỏi tay
Khi hay tin người yêu đã mất
Kiếp giang hồ kết thúc từ đây
"Vũ Trường" là chốn ăn chơi

"Chí Hòa" là chốn nghỉ ngơi giang hồ
Thơ chế sinh viên thất nghiệp.
Thực trạng thất nghiệp của sinh viên khi ra trường.
Đầu đường Xây dựng bơm xe
Cuối đường Kinh tế bán chè đỗ đen
Ngoại thương mời khách ăn kem
Cạnh anh Nhạc viện thổi kèn đám ma
Ngân hàng ngồi dập đô la
In giấy vàng mã, sống qua từng ngày
Sư phạm trước tính làm thầy
Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô.
Điện lực chẳng dám bô bô,
Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.
Lập trình chả hiểu thế nào,
hàng trà đá, thuốc lào cho vui
Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi"
Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu"
Nhìn quanh, Thương mại đi đâu
?Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn
Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn
Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài.
Báo chí buôn bán ve chai
Giao thông đi chở thuê ngoài
Đồng Xuân.Bách khoa cũng gặp đôi lần
Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng
Mỹ thuật thì đang chổng mông
Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời
Mỏ địa chất mới hỡi ôi
Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than
Thuỷ sản công việc an nhàn

Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao !
Hàng hải ngồi gác chân cao
Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi
Bác sĩ, y tá có thời
Học xong về huyện được mời chích heo
Học Thầy
Không mày đố thầy dạy ai
Tiên học lễ hậu học ăn
Học đi đôi với hành ,hành đi đôi với tỏi
Nói tiếng anh như gió, gặp từ khó ta bắn sang tiếng Việt.
Học, học nữa, học mãi, đúp học tiếp!!!
Học, học nữa, hộc máu.
Học không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương còn rớt,huống chi là mình
Giám thị nhìn em giám thị cười - Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi
Cỗng trường đại học cao vời vợi - Đồng ruộng mênh mông đón em về
Học trò ngày nay quậy tới trời
10 thằng đi học 9 thằng chơi
3 thằng đến lớp 2 thằng ngủ
Còn lại thằng kia cũng gật gù
Học cho lắm tắm hổng có quần thay
Học cho hay tắm thay hoài cái quần cũ.
Học cho lắm cũng ăn mắm với cà
Học tà tà cũng ăn cà với mắm
Học cho lắm cũng đi tắm cởi truồng
Học luồn xuồn cũng cởi truồng đi tắm
Bắt đầu ngủ giữa tiết 3
Đến khi tỉnh giấc đã là tiết 5

Thơ chế "Truyện Kiều"
"Truyện Kiều" cuả Nguyễn Du được sinh viên "remix" lại.
Trăm năm trong cõi người ta
Nguyễn Du được gọi là cha truyện Kiều
Đọc xong Anh thấy đăm chiêu
Vì Du đã viết rất nhiều điều sai
Người tốt thì hay bị die
Đầu lòng 2 ả tố nga
Thúy Kiều là chị hay cười ha ha
Thúy Vân bản tính thối tha
Luôn luôn đấu đá muốn là chị cơ
Thúy Kiều mệt mỏi bơ phờ
Nên đành nhẫn nhịn : " Thôi ờ tao thua "
Vân sướng : " Tao thắng làm vua
Còn mày bại trận làm cua trong nồi"
Thúy Kiều tức giận : " Đồ tồi"
Thúy Vân vừa cú vừa cay
Nhặt dao , lao tới , chém bay cái đầu
Kiều ta còn mỗi đầu lâu
Mất thân , đành kiếm xà mâu cắm vào
Thúy Vân sợ quá thành đao
Cha mẹ thấy thế gửi vào lầu xanh.
Bán thân mới được 1 tuần
Vân kiếm được kẻ chuộc thân cho mình
Chàng tên là Mã Giám Sinh
Xuất thân từ chốn Võ Lâm Truyền Kì
Thanh niên trai tráng đôi mươi
Nhiều tài lắm của là người đẹp trai
Cò kè bớt 1 thêm 2
Giờ lâu ngã giá vàng ngoài 4 trăm

Thúy Vân tuổi mới 15
Là gái sung sức ăn nằm rất phê
Kiệu to đến rước Vân về
Nghĩ tới khoái lạc sướng tê cả người
Quản gia đón kiệu tươi cười
Thân lùn trán hói là người rất thâm
Quản gia tên gọi Thúc Sinh
Đi cùng với vợ là Đình Hoạn Thư
Hoạn Thư yểu điệu hiền từ
Do được giáo dục bởi sư trong đền
Thơ chế "Qua đèo ngang"
Bước tới hàng game bóng xế tà.
Người đông chen mất lối đi ra.
Lom khom vài chú ngồi săn boss.
Lác đác bên trong mấy lũ gà.
Nhớ xã đau lòng đấu Beat-Up.
Thương bạn đành ngồi nhảy 8k.
Dừng tay bấm lại ngồi suy ngẫm.
Một mình một room ta với ta

Trong phòng ko nhạc cũng ko loa.
Một lũ nghiệp dư, một lũ gà
.Riêng ta vỡ lòng chấp tất cả.
Hết trận chạy cả, còn mình ta

Tiếng hát xen trong tiếng má la.
8k, nhạc chậm, lớp học ma.
Cảnh au như vẽ người đang nhảy.
Đang nhảy vượt wa cái kiếp gà.
Tuyên Ngôn Sinh Viên

Hỡi toàn thể sinh viên !!
Chúng ta muốn an lành, chúng ta phải nhân nhượng. Nhưng chúng ta càng nhân nhượng, bọn giảng viên càng lấn
tới, vì chúng quyết cho chúng ta rớt một lần nữa.
Không ! Chúng ta thà hi sinh tất cả chứ không để bị đuổi, nhất định không để thi lại
Chúng ta phải đứng lên !
Bất kỳ sinh viên nào, dù nam hay nữ, dù thằng giỏi hay thằng đần. không chia mập gầp hay cao thấp. Hễ là sinh
viên thì phải làm mọi cách để thi tốt. Ai có sức dùng sức, ai có đầu dùng đầu. Không có sức, có đầu thì phải quay
cóp, sử dung tài liệu Ai cũng phải ra sức chống bọn giảng viên, bọn phòng đào tạo.
Giờ đứng lên đã đến. Ta phải chấp nhận hi sinh rất nhiều để vượt qua các kỳ thi, để không bị thi lại
Dù phải cày, dù phải trâu bò, dù cho nhan sắc tàn phai , dù phải lừa thầy, phản bạn nhưng với tấm lòng sẵn
sàng hi sinh sẵn sàng chấp nhận bi đuổi học thắng lợi nhất định về ta
Tôi nói các bạn nghe rõ không !!!
Trích trong lời kêu gọi sinh viên kháng chiến
Những đêm dài ngồi chơi vi tính
Bỗng bàng hoàng khi thấy roi mây
Nhớ quá khứ buồn rơi nước mắt
Nhìn lại tương lai lạnh toát mồ hôi
Đời là cái đinh
Tình là cái que
Bố vợ là con què
Ngo ngoe anh đập chết
Chiều chiều ra đứng ngỏ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
Chờ hoài chờ mãi chẳng thấy mẹ yêu
Sao giờ chưa thấy mẹ yêu gửi tiền
Hữu duyên thiên lí năng tương tộ
Vô duyên lệch sóng đá zỡ mồm
Cười người chớ có cười lâu
Cười hết hôm trước hôm sau lấy gì cười
KHÔNG THAM LAM KO PHẢI QUAN HUYỆN

KHÔNG NHÌU CHUYỆN KO PHẢI VIỆT NAM (YEYE )
Ước gì em là thân cau
Anh là bẹ lá ôm nhau suốt ngày
Ước gì anh là cái chày
Em là cái cối giã ngày giã đêm
Những cái nhất của sinh viên
gại nhất là lúc ôn thi
Bẩn nhất dể đoán thời kì mùa đông
Ghê nhất mấy cậu chơi ngông
Sĩ nhất đi với "đoá hồng yêu thương"
Ngán nhất đề thi quá "xương"
Xỉn nhất sinh nhật thường thường đôi chai
Đen nhất thi lại lần hai
Đau nhất quay bài dám thị đuổi ra
Vui nhất nhảy nhót hát ca
Hăng nhất xem bóng hét la dạc mồm
Oai nhất thi đạt các môn
Ghét nhất lũ ghẻ cứ ôm lấy mình
Sướng nhất gặp vận đỏ tình
Tốn nhất tình phí khi về đêm thâu
Sợ nhất sập bẩy tiên nâu
Hôi nhất đứng đầu dày tất khai khai
Say nhất đánh bạc đánh bài
Ì nhất khoản nợ của vài quán ăn
Thích nhất rét trùm kín chăn
Hiếm nhất là cảnh ốm lăn người hầu
Mê nhất chẳng phải buồn rầu
Liều nhất chui tàu trốn vé nhà ga
Mong nhất "đạn" gửi nhà ra
Lo nhất tốt nghiệp vẫn là "ăn theo"

Sinh viên dẩu mang tiếng nghèo
Nhưng nhiều cái nhất thử keo kể nào
thêm nữa này
ĐỜI SINH VIÊN
Có lẽ suốt đời tôi cũng chẳng thể quên,
Cái cồn cào thuở sinh viên mong học bổng,
Cái thảnh thơi mỗi khi túi rỗng,
Cái giật mình của giá cả trêu ngươi.
Chúng tôi hơn đời bởi vẫn ước mơ,
Song, cũng tự hiểu mình bần cùng biết mấy
Có đáng kể gì đâu không đủ tiền mua giấy
Còn nói chi đến những giấc mơ đầy.
Tôi lặng người nhìn bạn đứng ngây
Trước tập thơ mà không sao mua nổi
Đọc được ý nhau, để cùng cười bối rối
Ôi, giá mà cuộc sống cũng như thơ!
Cơm nhà bếp có thịt là giấc mơ
Ký túc xá mất điện là chuyện bình thường nhất
Nhớ gia đình không dám về chủ nhật
Vì thẻ sinh viên không thay được vé tàu.
Dép đứt quai chẳng dám đòi mua đâu
Lòng tự hiểu, mẹ cuối kỳ lương tháng
Nhưng mọi sự thật dường như không dám
Đã từ lâu bệnh hình thức ngập đời.
Cả đất nước còn gian khó đầy vơi
Viết thư về bạn ngập ngừng phần: tái bút
Thư bố kể những thất thu thiếu hụt
Rất đau lòng bạn có lỗi gì đâu!
Lỡ chẳng may học sút, thi sau
Nỗi hối hận còn hơn tội phạm

Sau màn lệ là một bầu trời xám
Bởi chính ta làm bạc tóc mẹ mà.
Học bổng mấy lần, nhuận bút vài ba
Không mua nổi gì tặng anh yêu dấu
Trang thơ tình dẫu vạn ngàn nhanh nhảu
Vẫn làm em tê tái nụ cười hờ.
Nghe bạn đùa:"Yêu người đi làm ư ?"
Nhưng đồng lương có hơn gì học bổng
Sợ tâm hồn thành thuộc địa của đời thường lan rộng
Sợ một ngày chúng ta sống nhỏ nhoi
Suất cơm nhà bếp ăn hết vèo bụng nghe còn đói
Chút lạc rang mặn quá khó nuốt vào
Canh bắp cải trông mãi đến ngán ngao
Nhưng chẳng lúc nào ta hết ước mơ
Và một điều chắc chắn chẳng bao giờ
Ta cúi đầu đi xin kẻ khác
Chẳng bao giờ ta làm điều độc ác
Và cũng chẳng bao giờ dám lợi dụng người yêu

×