Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Bài viết số 2 lớp 9 : viết thư cho một người bạn kể lại kỷ niệm đày súc động và đáng nhớ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (450.6 KB, 2 trang )

Đề : Mỗi chúng ta ai cũng có nhiều ký niệm , em hãy viết thư cho 1 người bạn cũ kể lại kỷ niệm
đầy xúc động và đáng nhớ nhất
Bài làm
Bạn Yến thân mến ,
Mình viết thư này cho bạn trong một ngày đẹp trời , nắng tung tăng chơi đùa cùng ngọn cỏ ,
mình chợt nhớ đến bạn . Từ ngày nhóm chùng mình tang rã , ta chẳng còn liên lạc với nhau nữa
, dạo này bạn có khỏe không ? Mình rất tò mò muốn biết trong thời gian qua bạn sống như thế
nào ? Sắp đến bạn có dự định thi vào trường Nguyễn Thượng Hiền không ? Từ khi chúng ta ,
mỗi người một ngã , mình đã rất buồn vì mất đi những người bạn thân thiết , dã có lúc mình rất
buồn vì điều ấy đến nỗi nghĩ rằng sẽ chỉ chơi với con gái , không bao giờ chơi với con trai nữa .
Bạn biết không , mình đã giữ mãi ý nghĩ ấy cho đến khi gặp Tài vào năm lớp 8 .
Đó là một cậu bạn không gây được thiện cảm cho bất cứ ai trong cái nhìn đầu tiên . Tài lùn tủn ,
thấp hơn vai của mình , da đen nhẻm , toàn thân như chẳng có chút thịt nào cả . Đôi môi nhợt
nhạt , chiếc mũi tẹt và đôi mắt dữ tợn luôn bị cái mái xéo che mất con mắt trái . Trông cậu cứ
như một tên giang hồ thứ thiệt . Thế nhưng tính cách của cậu lại vô cùng khác , thay vì lạnh
lùng , khó chịu , nóng nảy , côn đồ , Tài vô cùng thân thiện , nói nhiều và luôn lấy nụ cười của
người khác làm niềm vui của mình .
Năm đó , Tài ngồi phía trước mình , cậu ấy là người bắt chuyện với mình trước và tụi mình đã
rất hợp nhau trong ngày đầu năm ấy . Mình đã cười ngặt ngẽo suốt sáng hôm ấy bởi những câu
chuyện của Tài . Cho dù đó là một câu chuyện đơn giản , tẻ nhạt đến mấy , thì qua lời kể và
những bộ điệu chẳng giống ai của Tài , nó sinh động và buồn cười hơn hẳn . Mỗi khi kể đến
một nhân vật nào đó , Tài đều nhật vai rất “tốt” , từ hành động , giọng nói đến cảm xúc trên
khuôn mặt , thậm chí là cả tiếng đánh nhau của nhân vật , khiến cho ai ngồi xem cũng phải lăn
ra cười . Bọn mình thân nhau từ những ngày ấy . Vì trường mình tổ chức học hai buổi , buổi
sáng là phụ còn buổi chiều là chính . Vào buổi sáng sẽ học ở một phòng khác và luôn thay đổi ,
chính vì thế ở buổi phụ , thầy cô không quy định chỗ ngồi . Lúc đó ngồi kế mình là Quế và
cạnh Tài là Kiệt . Ngày nào, dù trái buổi hay chính khóa , chúng mình vẫn ngồi chung với
nhau . Cả 4 người cứ ngồi với nhau như thế , thậm chí đến cả khi thầy đổi chỗ lớp lại toàn bộ ,
bọn mình bị chuyển sang dãy bàn khác thì cũng thật trùng hợp , cả 4 vẫn ngồi chung , chí có
một chút thay đổi . Sự trùng hợp ấy làm mình ngày càng thân với Tài hơn , rồi tụi mình đăng ký
học nghề chung , ngày nào mình cũng chở tài đi học hết . Mình chơi với Tài một cách thật đơn


giản , không hề sắp đặt trước hay vì mình cảm thấy thisch mà cố gắng tìm cách chơi với Tài ,
mọi thứ thật sự đến rất tự nhiên . Bọn mình không giấu nhau điều gì , luôn chia sẻ với nhau .
Quả thật khi có Tài , “niềm vui được nhân đôi và nỗi buồn giảm đi một nữa”. Cho dù thầy
không phân công , mifh vẫn kèm cặp Tài , mặc dù lúc ấy mình vẫn còn là học sinh Trung bình .
Sau nửa năm , mình trở thành học sinh giỏi và Tài cũng lên mức khá . Bọn mình tiến bộ rất
nhanh làm thầy hết lòng khen ngợi . Mình cũng đã nói với Tài rằng gia đình mình dự định
chuyển về quê sống.
Ngày tổng kết năm học , buổi ăn liên hoan và chia tay , Tài ngồi đó , im lặng và buồn thiu . Lần
đầu tiên , mình không quan tâm đến Tài . Cuối giờ , Tài quay xuống , vẫn với vẻ mặt đó , Tài
đưa cho mình một con búp bê thời tiết cầu nắng và nói đó là kỷ vật của tình bạn ấy . Mình xúc
động , cầm lấy nó bằng cả hai tay , nâng niu như không có gì quý hơn thế nữa . Mình đã khóc .
Bạn biêt không , mình không hay khóc , cảm xúc ấy làm cản trở cuộc vui của mình , mình
không thích như vậy và mình không khóc . Nhưng hôm nay , trước mặt Tài , mình đã khóc .
Con búp bê ấy được làm bằng nhựa , đầu tròn và rỗng, khuôn mặt cười tươi với hình ông mặt
trời giữa trán . Chiếc váy làm bằng nhựa đặc ruột , nối với cái đầu bằng những sợi xích xắc ẩn
bên trong . Chiếc cổ áo màu vàng thật ổi bật giữa màu áo trắng , trên đó cũng điểm vài ông mặt
trời nhỏ . Nó đẹp hơn tất cả những con búp bê thời tiết khác , một cách lạ lùng , phải chăng vì
nó chứa đựng cả một tình bạn cũng vô cùng đẹp ? Tụi mình đứng lên , ra về , Tài chạy đi mất ,
chỉ còn lại một mình mình chậm chạp bước đi , tay vẫn giữ chặt con búp bê.
Mình sẽ mãi mãi nhớ đến người bạn lùn ấy , người mà mình , và chỉ mình mình gọi bằng cái
tên rất dễ thương : “Mo” . Mình nhận ra rằng mình thật ngu ngốc khi tự bảo rằng mình sẽ
không kết bạn với con trai chỉ vì trước đây họ đã chơi với mình , đã dành cho mình một tình
bạn đẹp rồi họ lại ra đi . Nhưng chính vì điều ấy mình mới cảm thấy được sự ấm áp từ trái tim
mà tình bạn giành cho mình, chính vì nó mong manh mà mình phải trân trọng nó hơn bao giờ
hết - Thứ tình cảm đặc biệt ấy . Thư đã dài , mình xin ngừng bút tại đây , bạn hãy hồi âm sớm
cho mình nhé !
Bạn của bạn
Phương
Huỳnh Mai Phương

×