Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Thơ tình "Khúc hát tôi yêu"

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (24.37 KB, 3 trang )

CÔ BÉ TÔI YÊU
Cô bé tôi yêu, thích ở nhà,
Ra vườn ve vuốt những cành hoa
Cùng tôi âu yếm chờ sao rụng,
Vào những đêm trăng sáng nhạt nhòa.
Cô bé tôi yêu, rất dịu dàng,
Tuy rằng đôi lúc thật ương ngang,
Tuy rằng đôi lúc hay hờn dỗi,
Tôi vẫn yêu hơn cả ngọc, vàng .
Cô bé tôi yêu ngoan lắm cơ,
Cô hiền, đôi lúc giống Ma-Sơ
Nhưng mà có lúc, thôi không nói,
Nói sợ cổ nghe, bị nhéo giờ .
Cô bé tôi yêu, rất ngọt ngào,
Mỗi lần cô lỡ nhéo tôi đau,
Lại bên thỏ thẻ :"Em xin lỗi,
Đau hở ? lại đây nựng chút nào"
Cô bé tôi yêu, chẳng thích đùa,
Một hôm, lỡ dại khổ tôi chưa,
Khen cô hàng xóm, nhà bên cạnh,
Một trận lôi đình, cả tháng mưa .
Cô bé tôi yêu, thích nói nhiều,
Suốt ngày, thảnh thót gọi "Anh yêu"
Líu lo như tiếng Hoàng Anh hót,
Tôi vẫn thèm nghe cả sáng chiều.
Bàn tay em gọi những ngón tay anh
Em trở về những ngày đông đầy gió
Gặp lại mình xanh xao như ngọn cỏ
Mưa nắng vô thường chợt nhớ, chợt quên.
Anh nghĩ gì không?
Hà Nội của chúng mình buổi chiều đông buồn hơn


nước mắt
Quanh Bờ Hồ tay thiếu những ngón tay
Em lặng lẽ đi
Mùa rót vào đêm từng giọt cafe ẩm ướt
Trên môi em vẫn thơm mùi năm tháng cũ nhớ
thương.
Em mãi dõi tìm trên những con đường
Đâu là bước chân anh? Đâu là vết xe còn vướng
bụi?
Giá mà phía sau lưng có tiếng gọi
Anh đến bất ngờ,
Ánh mắt cười sau cặp kính nghiêng nghiêng!
Em trở về những ngày không thể sống bình yên
Ở đâu đó tuyết đang rơi trên cây thông và người ta
cầu nguyện
Em biết nói gì với ông già Noel khi món quà mong
chờ không bao giờ kịp đến
Vì tháng Mười Hai đâu mang tên Thiên Đường
Em trở về năm tháng cũ, giữa sợi nhớ sợi thương
Buổi chiều đông, Bờ Hồ lúc nào cũng gió
Đỏ mắt kiếm tìm những dấu chân, vòng xe sao
mờ đi quá thể
Bàn tay em gọi những ngón tay anh "

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×