Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (65.93 KB, 1 trang )
THƯ GỬI HỌC SINH GIỎI VĂN NĂM HỌC 2010 - 2011
VĨNH THỊNH CHIỀU CUỐI XUÂN RỰC RỠ!
Các em học sinh giỏi văn yêu yêu quý!
Khi đất trời đang miên man trả về cho nắng, cho gió, cho không gian cái ngọt ngào
êm dịu của hương vị ngày tết, hay là cái bâng khuâng xao xuyến của tiết trời nồm ẩm ướt
mùa xuân và bắt đầu chào đón cái nồng nàn say đắm, cái rực rỡ miên man của hạ vàng đầy
sắc lửa thì đây cũng chính là lúc các em chuẩn bị lên đường đi thi. Lần thi này không nặng
nề , không là “một mất một còn”, tuy nhiên áp lực không phải nhỏ nhưng vinh quang mà
nó mang lại cho những kẻ chiến thắng thì có lẽ chẳng kém nếu không muốn nói là còn to
lớn gấp nhiều lần các cuộc thi thông thường khác - THI HỌC SINH GIỎI ( cuộc thi của
những người có trí tuệ sâu sắc, có tâm hồn dạt dào và có tình yêu thật mãnh liệt với văn
chương). Với tình yêu dành cho văn và niềm tự hào từ các em, các thầy cô dạy văn của
trường rất muốn khuyến khích các em bằng vài lời tâm sự .
Có lẽ chẳng khi nào các em tự đặt cho mình câu hỏi rằng vì sao mình lại yêu văn,vì
sao mình lại sẵn sàng làm tất cả chỉ để hoàn thành bài văn còn dang dở hay đọc cho xong
một quấn truyện đẹp, cảm thụ nốt một câu thơ tuyệt diệu ở cuối một bài thơ? Câu hỏi khó
trả lời này thầy đã đặt ra từ lâu, từ cái ngày đầu tiên thầy biết yêu thơ Hồ Xuân Hương,
biết khắc khoải cùng Thúy Kiều của Nguyễn Du, biết say đắm những vần thơ lãng mạn
củaXuân Diệu hay biết sống cùng các nhân vật đầy dẫy sự huyền bí của “Ngàn lẻ một
đêm”. Tuy nhiên câu hỏi tưởng như giản đơn này mãi chẳng thể nào thầy tìm ra lời giải,
thầy hỏi các em - liệu có bạn nào trả lời được cho thầy? Có lẽ rất khó và cũng chẳng cần
phải tìm làm gì vì các em học sinh thân yêu của thầy ơi!!!
“ Dẫu cuộc sống có muôn lần thay đổi,
Ta vẫn bằng lòng thương một chữ VĂN.”
Sống ở đời cần có một tình yêu, yêu văn thơ là tình yêu sang trọng nhất, hào hoa nhất
và đó là thứ tình yêu dung dị,ngọt ngào mà lâu bền nhất. Trái tim bằng phẳng của những
kẻ vô chi vô lách, vô thương vô cảm làm sao có thể hiểu được cái ngọt ngào êm dịu của
những bài ca dao, cái dịu dàng duyên dáng của những vần thơ trữ tình hay có những phút
dây rung động, nghẹn ngào hoặc vui sướng cùng những câu truyện cổ tích đầy ắp hương vị
mặn mòi của cuộc sống. Những kẻ ấy như là những kẻ vô đạo khi đứng trước chúa
vậy.Còn các em?