Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (38.32 KB, 3 trang )
D
U
Vua Tự Ðức vì lúc nhỏ bị bệnh đậu mùa nên lớn không có con, nên vua
có xin 3 người con trai của 2 người em làm con nuôi.
Vua nhường ngôi lại cho con trưởng Ưng Chân, phong 3 ông đại thần
Trần Tiễn Thành, Nguyễn Văn Tuờng và Tôn Thất Thuyết làm phụ chính
để giúp tân Vương. Thảm kịch bắt đầu từ mấy câu di chiếu của Vua Tự
Ðức viết về đạo đức và trách nhiệm của Ưng Chân:
"Vì tiên liệu Trẫm đã nuôi sẵn ba con. Ưng Chân lớn tuổi nhất, từ lâu đã
đến tuổi trưởng thành, tuy nhiên mắt hơi có tật, dù xưa nay vẫn dấu kín,
sợ sau nầy không còn thấy sáng, tánh lại hiếu dâm, vì tâm tính rất xấu,
không chắc đảm đương nổi việc lớn. Nhưng đất nước cần có vua lớn tuổi.
Trong thời thế khó khăn nầy không dùng Ưng Chân thì dùng ai ? "
Các quan Phụ chính Trần Tiễn Thành, Nguyễn Văn Tường và Tôn Thất
Thuyết dâng sớ lên vua Tự Ðức xin bỏ mấy đoạn có liên quang đến tính
nết xấu của tự quân và xin bỏ câu “không chắc đảm đương nổi việc lớn”
nhưng vua Tự Ðức từ chối. Nhà vua bảo:
-Phải giữ lại câu đó để nhắc người kế vị phải tự răn mình, tu tỉnh.
Ngày 17-7-1883 Dương lịch, vua Tự Ðức băng hà tại điện Càn Thành.
Theo di chiếu Hoàng tử Ưng Chân vào chịu tang và coi như là vua kế vị,
1
Dục Đức
Niên hiệu
Dục Ðức
Năm sanh, năm mất
1853-1883
Giai đoạn trị vì
1883
Miếu hiệu
Công Tông Huệ Hoàng Ðế