Tải bản đầy đủ (.ppt) (59 trang)

slide tập đọc 5 -tiếng rao đêm _Gv N.T Hoa

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (6.61 MB, 59 trang )


UBND TỈNH ĐIỆN BIÊN
SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
Cuộc thi Thiết kế bài giảng điện tử e-Learning
Bài giảng: Tiếng rao đêm
Chương trình: Tập đọc lớp 5
Giáo viên: Nguyễn Thị Hoa
Email:
Điện thoại: 097.822.0418
Trường Tiểu học số 1 Quài Cang, huyện Tuần Giáo,
tỉnh Điện Biên
Tháng 02/ 2015

Những việc làm nào
chứng tỏ ông Giang Văn
Minh là người trí dũng
song toàn?
Đúng. Em kích chuột vào màn
hình để tiếp tục
Đúng. Em kích chuột vào màn
hình để tiếp tục
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn:
Đáp án em chọn:
Đáp án đúng là:
Đáp án đúng là:
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi


Em phải hoàn thành câu hỏi
trước khi tiếp tục.
Em phải hoàn thành câu hỏi
trước khi tiếp tục.
Trả lời
Trả lời
Làm lại
Làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại
A)
Ông đã mưu trí để vua nhà Minh buộc phải bỏ lệ đóng góp
giỗ Liễu Thăng cho nước Việt.
B)
Để giữ thể diện và danh dự đất nước, ông dũng cảm không
sợ chết.
C)
Cả hai ý trên đều đúng.
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại

Nội dung chính
của bài là gì?
Đúng. Em kích chuột vào màn
hình để tiếp tục
Đúng. Em kích chuột vào màn
hình để tiếp tục
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn:

Đáp án em chọn:
Đáp án đúng là:
Đáp án đúng là:
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em phải hoàn thành câu hỏi
trước khi tiếp tục.
Em phải hoàn thành câu hỏi
trước khi tiếp tục.
Trả lời
Trả lời
Làm lại
Làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại
A)
Ca ngợi sứ thần Giang Văn Minh mưu trí.
B)
Ca ngợi sứ thần Giang Văn Minh dũng cảm.
C)
Ca ngợi sứ thần Giang Văn Minh trí dũng song toàn, bảo
vệ được quyền lợi và danh dự của đất nước khi đi sứ nước
ngoài.
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại

KẾT QUẢ KIỂM TRA BÀI CŨ
Điểm của em đạt

{score}
Điểm của bài kiểm tra
{max-score}
Số lần trả lời của em
{total-attempts}
Question Feedback/Review Information Will
Appear Here
Question Feedback/Review Information Will
Appear Here
Xem lạiTiếp tục

Ca ngợi sứ thần Giang Văn Minh trí dũng song toàn, bảo vệ
được quyền lợi và danh dự của đất nước khi đi sứ nước ngoài.


Nguyễn Lê Tín Nhân

Gần như đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng rao ấy: “Bánh…giò…ò…ò…!”. Tiếng rao
đều đều, khàn khàn kéo dài trong đêm khuya tĩnh mịch, nghe buồn não ruột.
Rồi một đêm, vừa thiếp đi, tôi bỗng giật mình vì những tiếng la: “Cháy! Cháy nhà!”…
Ngôi nhà đầu hẻm đang bốc lửa phừng phừng. Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng lại. Trong
ánh lửa, tôi thấy một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa
đổ rầm. Mấy người trong nhà vọt ra, khung cửa ập xuống, khói bụi mịt mù…
Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, gầy, khập khiễng ấy lom khom như đang che chở
vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà, người đó vừa té quỵ thì một cây rầm sập
xuống. Mọi người xô đến. Ai nấy bàng hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương khói mà
người ấy đang ôm khư khư là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc không thành
tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh mềm nhũn. Người ta cấp cứu cho
anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ô…này!, rồi cầm cái chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì
ra là một cái chân gỗ!

Người ta lần tìm tung tích nạn nhân. Anh công an lấy từ túi áo nạn nhân một mớ giấy
tờ. Ai nấy bàng hoàng khi thấy trong xấp giấy một tấm thẻ thương binh. Bấy giờ người ta
mới để ý tới chiếc xe đạp nằm lăn lóc ở góc tường và những chiếc bánh giò tung tóe…Thì ra
người bán bánh giò là một thương binh. Chính anh đã phát hiện ra đám cháy, đã báo động
và cứu một gia đình.
Vừa lúc đó chiếc xe cấp cứu ào tới chở nạn nhân đi…
Theo NGUYỄN LÊ TÍN NHÂN

Gần như đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng rao ấy: “Bánh…giò…ò…ò…!”. Tiếng rao
đều đều, khàn khàn kéo dài trong đêm khuya tĩnh mịch, nghe buồn não ruột.
Rồi một đêm, vừa thiếp đi, tôi bỗng giật mình vì những tiếng la: “Cháy! Cháy nhà!”…
Ngôi nhà đầu hẻm đang bốc lửa phừng phừng. Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng lại. Trong
ánh lửa, tôi thấy một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa
đổ rầm. Mấy người trong nhà vọt ra, khung cửa ập xuống, khói bụi mịt mù…
Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, gầy, khập khiễng ấy lom khom như đang che chở
vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà, người đó vừa té quỵ thì một cây rầm sập
xuống. Mọi người xô đến. Ai nấy bàng hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương khói mà
người ấy đang ôm khư khư là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc không thành
tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh mềm nhũn. Người ta cấp cứu cho
anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ô…này!, rồi cầm cái chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì
ra là một cái chân gỗ!
Người ta lần tìm tung tích nạn nhân. Anh công an lấy từ túi áo nạn nhân một mớ giấy
tờ. Ai nấy bàng hoàng khi thấy trong xấp giấy một tấm thẻ thương binh. Bấy giờ người ta
mới để ý tới chiếc xe đạp nằm lăn lóc ở góc tường và những chiếc bánh giò tung tóe…Thì ra
người bán bánh giò là một thương binh. Chính anh đã phát hiện ra đám cháy, đã báo động
và cứu một gia đình.
Vừa lúc đó chiếc xe cấp cứu ào tới chở nạn nhân đi…
Theo NGUYỄN LÊ TÍN NHÂN

Gần như đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng rao ấy: “Bánh…giò…ò…ò…!”. Tiếng rao

đều đều, khàn khàn kéo dài trong đêm khuya tĩnh mịch, nghe buồn não ruột.
Rồi một đêm, vừa thiếp đi, tôi bỗng giật mình vì những tiếng la: “Cháy! Cháy nhà!”…
Ngôi nhà đầu hẻm đang bốc lửa phừng phừng. Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng lại. Trong
ánh lửa, tôi thấy một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa
đổ rầm. Mấy người trong nhà vọt ra, khung cửa ập xuống, khói bụi mịt mù…
Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, gầy, khập khiễng ấy lom khom như đang che chở
vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà, người đó vừa té quỵ thì một cây rầm sập
xuống. Mọi người xô đến. Ai nấy bàng hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương khói mà
người ấy đang ôm khư khư là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc không thành
tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh mềm nhũn. Người ta cấp cứu cho
anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ô…này!, rồi cầm cái chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì
ra là một cái chân gỗ!
Người ta lần tìm tung tích nạn nhân. Anh công an lấy từ túi áo nạn nhân một mớ giấy
tờ. Ai nấy bàng hoàng khi thấy trong xấp giấy một tấm thẻ thương binh. Bấy giờ người ta
mới để ý tới chiếc xe đạp nằm lăn lóc ở góc tường và những chiếc bánh giò tung tóe…Thì ra
người bán bánh giò là một thương binh. Chính anh đã phát hiện ra đám cháy, đã báo động
và cứu một gia đình.
Vừa lúc đó chiếc xe cấp cứu ào tới chở nạn nhân đi…
Theo NGUYỄN LÊ TÍN NHÂN

Bài "Tiếng rao đêm" được chia làm mấy đoạn?
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn:
Đáp án em chọn:
Đáp án đúng là:

Đáp án đúng là:
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Trả lời
Trả lời
Làm lại
Làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại
A)
Chia làm 3 đoạn.
B)
Chia làm 2 đoạn.
C) Chia làm 4 đoạn.
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại

Đoạn 1
Đoạn 2
Gần như đêm nào tôi cũng nghe thấy
tiếng rao ấy: “Bánh…giò…ò…ò…!”.
Tiếng rao đều đều, khàn khàn kéo dài trong
đêm khuya tĩnh mịch, nghe buồn não ruột.
Rồi một đêm, vừa thiếp đi, tôi bỗng giật

mình vì những tiếng la: “Cháy! Cháy
nhà!”…
Ngôi nhà đầu hẻm đang bốc lửa phừng
phừng. Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng lại.
Trong ánh lửa, tôi thấy một bóng người
cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà
cháy, xô cánh cửa đổ rầm. Mấy người trong
nhà vọt ra, khung cửa ập xuống, khói bụi
mịt mù…

Đoạn 3
Đoạn 4
Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, gầy, khập khiễng ấy lom khom
như đang che chở vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà,
người đó vừa té quỵ thì một cây rầm sập xuống. Mọi người xô đến. Ai
nấy bàng hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương khói mà người ấy đang
ôm khư khư là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc không
thành tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh mềm
nhũn. Người ta cấp cứu cho anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ô…này!, rồi
cầm cái chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì ra là một cái chân gỗ!
Người ta lần tìm tung tích nạn nhân. Anh công an lấy từ túi áo nạn
nhân một mớ giấy tờ. Ai nấy bàng hoàng khi thấy trong xấp giấy một
tấm thẻ thương binh. Bấy giờ người ta mới để ý tới chiếc xe đạp nằm lăn
lóc ở góc tường và những chiếc bánh giò tung tóe…Thì ra người bán
bánh giò là một thương binh. Chính anh đã phát hiện ra đám cháy, đã
báo động và cứu một gia đình.
Vừa lúc đó chiếc xe cấp cứu ào tới chở nạn nhân đi…
Theo NGUYỄN LÊ TÍN NHÂN

Gần như đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng rao ấy: “Bánh…giò…ò…ò…!”. Tiếng rao

đều đều, khàn khàn kéo dài trong đêm khuya tĩnh mịch, nghe buồn não ruột.
Rồi một đêm, vừa thiếp đi, tôi bỗng giật mình vì những tiếng la: “Cháy! Cháy nhà!”…
Ngôi nhà đầu hẻm đang bốc lửa phừng phừng. Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng lại. Trong
ánh lửa, tôi thấy một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa
đổ rầm. Mấy người trong nhà vọt ra, khung cửa ập xuống, khói bụi mịt mù…
Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, gầy, khập khiễng ấy lom khom như đang che chở
vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà, người đó vừa té quỵ thì một cây rầm sập
xuống. Mọi người xô đến. Ai nấy bàng hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương khói mà
người ấy đang ôm khư khư là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc không thành
tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh mềm nhũn. Người ta cấp cứu cho
anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ô…này!, rồi cầm cái chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì
ra là một cái chân gỗ!
Người ta lần tìm tung tích nạn nhân. Anh công an lấy từ túi áo nạn nhân một mớ giấy
tờ. Ai nấy bàng hoàng khi thấy trong xấp giấy một tấm thẻ thương binh. Bấy giờ người ta
mới để ý tới chiếc xe đạp nằm lăn lóc ở góc tường và những chiếc bánh giò tung tóe…Thì ra
người bán bánh giò là một thương binh. Chính anh đã phát hiện ra đám cháy, đã báo động
và cứu một gia đình.
Vừa lúc đó chiếc xe cấp cứu ào tới chở nạn nhân đi…
Theo NGUYỄN LÊ TÍN NHÂN


Luyện đọc:


Tìm hiểu bài:

- Câu: Gần như đêm nào tôi
cũng nghe thấy tiếng rao ấy:
“Bánh…giò…ò…ò…!”.
-

Từ ngữ: đêm khuya, kêu
cứu, khập khiễng, lom khom,
sập xuống,
-
“Cháy! Cháy nhà!”
-
“Ô…này!”

Gần như đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng rao ấy: “Bánh…giò…ò…ò…!”. Tiếng rao
đều đều, khàn khàn kéo dài trong đêm khuya tĩnh mịch, nghe buồn não ruột.
Rồi một đêm, vừa thiếp đi, tôi bỗng giật mình vì những tiếng la: “Cháy! Cháy nhà!”…
Ngôi nhà đầu hẻm đang bốc lửa phừng phừng. Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng lại. Trong
ánh lửa, tôi thấy một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa
đổ rầm. Mấy người trong nhà vọt ra, khung cửa ập xuống, khói bụi mịt mù…
Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, gầy, khập khiễng ấy lom khom như đang che chở
vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà, người đó vừa té quỵ thì một cây rầm sập
xuống. Mọi người xô đến. Ai nấy bàng hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương khói mà
người ấy đang ôm khư khư là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc không thành
tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh mềm nhũn. Người ta cấp cứu cho
anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ô…này!, rồi cầm cái chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì
ra là một cái chân gỗ!
Người ta lần tìm tung tích nạn nhân. Anh công an lấy từ túi áo nạn nhân một mớ giấy
tờ. Ai nấy bàng hoàng khi thấy trong xấp giấy một tấm thẻ thương binh. Bấy giờ người ta
mới để ý tới chiếc xe đạp nằm lăn lóc ở góc tường và những chiếc bánh giò tung tóe…Thì ra
người bán bánh giò là một thương binh. Chính anh đã phát hiện ra đám cháy, đã báo động
và cứu một gia đình.
Vừa lúc đó chiếc xe cấp cứu ào tới chở nạn nhân đi…
Theo NGUYỄN LÊ TÍN NHÂN

Gần như đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng rao ấy: “Bánh…giò…ò…ò…!”. Tiếng rao

đều đều, khàn khàn kéo dài trong đêm khuya tĩnh mịch, nghe buồn não ruột.
Rồi một đêm, vừa thiếp đi, tôi bỗng giật mình vì những tiếng la: “Cháy! Cháy nhà!”…
Ngôi nhà đầu hẻm đang bốc lửa phừng phừng. Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng lại. Trong
ánh lửa, tôi thấy một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa
đổ rầm. Mấy người trong nhà vọt ra, khung cửa ập xuống, khói bụi mịt mù…
Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, gầy, khập khiễng ấy lom khom như đang che chở
vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà, người đó vừa té quỵ thì một sập
xuống. Mọi người xô đến. Ai nấy bàng hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương khói mà
người ấy đang ôm khư khư là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, thất thần, khóc không thành
tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh mềm nhũn. Người ta cấp cứu cho
anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ô…này!, rồi cầm cái chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì
ra là một cái chân gỗ!
Người ta lần tìm tung tích nạn nhân. Anh công an lấy từ túi áo nạn nhân một mớ giấy
tờ. Ai nấy bàng hoàng khi thấy trong xấp giấy một tấm thẻ thương binh. Bấy giờ người ta
mới để ý tới chiếc xe đạp nằm lăn lóc ở góc tường và những chiếc tung tóe…Thì ra
người bán bánh giò là một Chính anh đã phát hiện ra đám cháy, đã báo động và
cứu một gia đình.
Vừa lúc đó chiếc xe cấp cứu ào tới chở nạn nhân đi
Theo NGUYỄN LÊ TÍN NHÂN
cây rầm
bánh giò
thương binh.

Hãy nối từ ngữ ở cột A với nghĩa ở cột B sao cho đúng
A B
A.
Quân nhân bị thương trong khi chiến đấu.
B.
Làm bằng bột gạo tẻ, gói lá chuối, có nhân
thịt, mộc nhĩ,

C.
Thanh gỗ to hoặc thanh bê tông đặt ngang
trên một số điểm tựa để đỡ mái nhà.
B
Bánh giò
A
Thương binh
C
Cây rầm
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn:
Đáp án em chọn:
Đáp án đúng là:
Đáp án đúng là:
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Trả lời
Trả lời
Làm lại

Làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại

Bánh giò
T
h
ư
ơ
n
g

b
i
n
h
C
â
y

r

m



Tìm hiểu bài:


Gần như đêm nào tôi cũng
nghe thấy tiếng rao ấy: “Bánh…
giò…ò…ò…!”. Tiếng rao đều
đều, khàn khàn kéo dài trong
đêm khuya tĩnh mịch, nghe
buồn não ruột.

Tác giả nghe thấy tiếng rao của người bán bánh giò vào
thời điểm nào?
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn:
Đáp án em chọn:
Đáp án đúng là:
Đáp án đúng là:
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Trả lời
Trả lời
Làm lại

Làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại
A) Vào các đêm khuya.
B)
Vào các buổi tối.
C)
Vào các đêm khuya tĩnh mịch.
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại

Khi nghe thấy tiếng rao, tác giả có cảm giác như thế nào?
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn:
Đáp án em chọn:
Đáp án đúng là:
Đáp án đúng là:
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.

Trả lời
Trả lời
Làm lại
Làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại
A)
Buồn não ruột.
B)
Buồn lòng.
C)
Vui khi được nghe tiếng rao.
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại



Tìm hiểu bài:

Gần như đêm nào tôi cũng nghe
thấy tiếng rao ấy: “Bánh…giò…
ò…ò…!”. Tiếng rao đều đều,
khàn khàn kéo dài trong đêm
khuya tĩnh mịch, nghe buồn não
ruột.
- đều đều, khàn khàn
- tĩnh mịch
- não ruột

Qua nội dung vừa tìm hiểu em hãy tìm ý đoạn 1? (Em hãy tích

vào phương án đúng)
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đúng. Em kích chuột vào màn hình
để tiếp tục
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn là đúng
Đáp án em chọn:
Đáp án em chọn:
Đáp án đúng là:
Đáp án đúng là:
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em chưa chọn đáp án để hoàn
thành câu hỏi
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Em phải hoàn thành câu hỏi trước
khi tiếp tục.
Trả lời
Trả lời
Làm lại
Làm lại
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại
A)
Đêm khuya tĩnh mịch.
B)
Tâm trạng của tác giả khi nghe tiếng rao vào ban đêm.
C)

Tiếng rao khàn khàn, kéo dài trong đêm.
Sai. Em hãy làm lại
Sai. Em hãy làm lại



Tìm hiểu bài:

Gần như đêm nào tôi cũng nghe
thấy tiếng rao ấy: “Bánh…giò…
ò…ò…!”. Tiếng rao đều đều,
khàn khàn kéo dài trong đêm
khuya tĩnh mịch, nghe buồn não
ruột.
- đều đều, khàn khàn
- tĩnh mịch
- não ruột
* Tâm trạng của tác giả khi nghe
tiếng rao vào ban đêm.

×