HỌ TÊN : ……………………………………………………….
HỌC SINH LỚP :………………………………………
Ngày kiểm tra :……………………………………………
SỐ BÁO
DANH
TRƯỜNG TIỂU HỌC …………………………
KTĐK GIỮA HK II NĂM HỌC 2010 – 2011
MÔN : TIẾNG VIỆT ( ĐỌC ) – LỚP 5
GIÁM THỊ SỐ MẬT MÃ SỐ THỨ TỰ
ĐIỂM
GIÁM KHẢO SỐ MẬTMÃ
SỐ THỨ TỰ
……/ 5
đ
/ 0,5 đ
/ 0,5 đ
/ 0,5 đ
/ 0,5 đ
/ 0,5 đ
ĐỌC THẦM VÀ LÀM BÀI TẬP : ( 30 phút )
Học sinh đọc thầm bài: “ Cha sẽ luôn ở bên con ” rồi làm các bài tập sau:
A. Đọc hiểu : Khoanh tròn vào chữ cái đầu câu chỉ ý đúng nhất:
1. Người cha đã làm gì trước cảnh ngôi nhà đổ nát ?
a. Nhớ lại vò trí lớp học của con, chạy đến tự đào bới.
b. Kêu than, thương khóc con.
c. Nhớ lại vò trí lớp học của con, gọi mọi người đến đào bới.
d. Đứng chờ cảnh sát và đội cứu hộ đào bới.
2. Câu người cha hỏi những người thuyết phục ông rời khỏi đống đổ nát :
Anh/ Ông/ Các ông/ có giúp tôi không?” cho thấy điều gì?
a. Người cha cần mọi người giúp đỡ.
b. Người cha hi vọng mọi người giúp đỡ.
c. Người cha quyết tâm tự kiếm con mình.
d. Người cha thất vọng vì không ai giúp.
3. Những người khác làm gì ?
a. Kêu than khóc lóc.
b. Cho rằng đã quá muộn, không thể cứu được những đứa trẻ.
c. Thuyết phục và kéo người cha đang đào bới ra khỏi đống gạch.
d. Cho rằng người cha đào bới chỉ làm cho việc tìm kiếm khó khăn hơn.
4. Kết thúc câu chuyện có gì thật cảm động ?
a. Nhờ tình yêu của cha, cậu bé đã được cứu sống.
b. Cậu bé và 13 người bạn của cậu được cứu sống.
c. Cậu bé nhường các bạn ra khỏi đống đổ nát trước, cậu là người cuối cùng
vì biết rằng cha không bao giờ bỏ rơi cậu.
d. Cậu và các bạn được đội cứu hoả cứu sống trước niềm vui mừng của mọi
người.
5. Ý nghóa câu chuyện là gì ?
a. Cha mẹ luôn đáp ứng mọi nhu cầu của con cái.
b. Cha mẹ là những người thân gần gũi nhất đối với con cái.
c. Cha mẹ luôn bảo vệ con cái khi cần.
d. Cha mẹ không quản gian nan, nguy hiểm, sẵn sàng hi sinh tất cả vì con cái.
HỌ TÊN : ……………………………………………………….
HỌC SINH LỚP :………………………………………
SỐ
BÁO
DANH
TRƯỜNG TIỂU HỌC BẠCH ĐẰNG
KTĐK GIỮA HK II NĂM HỌC 2010 – 2011
MÔN : TIẾNG VIỆT ( VIẾT ) – LỚP 5
GIÁM THỊ SỐ MẬT MÃ SỐ THỨ TỰ
THÍ SINH KHÔNG ĐƯỢC VIẾT
VÀO KHUNG NÀY
VÌ ĐÂY LÀ PHÁCH, SẼ RỌC ĐI MẤT
/ 0,5 đ
/ 0,5 đ
/ 0,5 đ
/ 0,5 đ
/ 1 đ
B. Luyện từ và câu :
6. Các vế trong câu ghép: “Dù chuyện gì xảy ra , cha cũng sẽ luôn ở bên con.” được
nối với nhau bằng cách nào?
a. Nối trực tiếp ( không dùng từ nối ).
b. Nối bằng 1 quan hệ từ. Đó là từ : ……………………………………………………………………………………
c. Nối bằng một cặp quan hệ từ. Đó là cặp quan hệ từ : …………………………………………
d. Nối bằng một cặp từ hô ứng. Đó là cặp từ : ……………………………………………………………….
7. Đoạn văn : “ Ông cố nhớ lại cửa hành lang mà ông vẫn dẫn con đến lớp học mỗi
ngày. Ông nhớ phòng học của con trai mình ở phía sau, bên phải trường. Ông vội chạy
đến đó và đào bới.” có các câu được liên kết với nhau bằng cách nào ?
a. Bằng cách sử dụng các cặp từ hô ứng. Cặp từ đó là : ………………………………………………….
b. Bằng cách lặp từ ngữ. Từ đó là: ………………………………………………………………………………………….
c. Bằng cách thay thế từ ngữ. Từ đó là:………………………………………………………………………………
d. Bằng từ ngữ nối. Đó là từ nối: ……………………………………………………………………………………………
8. Quan hệ ý nghóa giữa hai vế trong câu ghép : « Nhân viên cảnh sát cũng ra sức
thuyết phục ông về nhà vì ông đang ở trong vùng nguy hiểm. » thuộc kiểu nào dưới
đây ?
a. Quan hệ kết quả – nguyên nhân.
b. Quan hệ điều kiện (giả thiết) – kết quả
c. Quan hệ tăng tiến.
d. Quan hệ tương phản.
9. Đặt câu :
a. Một câu ghép có sử dụng cặp từ hô ứng em đã được học.
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
b. Một câu có nội dung ca ngợi truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta.
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
ĐIỂM GIÁM KHẢO SỐ MẬTMÃ
SỐ THỨ TỰ
……/ 5 đ
I. CHÍNH TẢ : nghe – viết ( 15 phút )
Bài “ Nghóa thầy trò” Sách Tiếng Việt 5, Tập 2 – trang 29
Học sinh viết tựa bài và đoạn văn : “ Từ sáng sớm ……đến…… đồng thanh dạ ran”
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……/ 5 đ
II. TẬP LÀM VĂN : ( 40 phút)
Đề bài : Hãy tả một đồ vật gợi nhớ kỉ niệm yêu thương về người thân hoặc bạn bè mà em
yêu quý nhất.
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….
BÀI ĐỌC THẦM :
THÍ SINH KHÔNG ĐƯỢC VIẾT
VÀO KHUNG NÀY
VÌ ĐÂY LÀ PHÁCH, SẼ RỌC ĐI MẤT
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
Cha sẽ luôn ở bên con
Năm 1989, tại Ác-mê-ni-a, một trận động đất 8,2 độ rích-tơ đã san bằng
nhiều làng mạc, thành phố, giết hại hơn 30 000 người trong vòng chưa đầy bốn
phút. Giữa khung cảnh hỗn loạn đó, một người cha chạy vội đến trường học
của con trai. Toà nhà trước trường học nay chỉ còn là một đống đổ nát. Sau cơn
sốc, người cha nhớ lại lời hứa với con mình : “ Dù chuyện gì xảy ra, cha cũng sẽ
luôn ở bên con! ”. Nhìn đống đổ nát mà trước kia là trường học thì khó còn có hi
vọng gì. Nhưng ông không thể quên lời hứa đó.
Ông cố nhớ lại cửa hành lang mà ông vẫn dẫn con đến lớp học mỗi ngày.
Ông nhớ phòng học của con trai mình ở phía sau, bên phải trường. Ông vội
chạy đến đó và đào bới.
Những người cha, người mẹ khác cũng chạy đến đó. Từ khắp nơi vang lên
những tiếng kêu than: “ Ôi con trai tôi! ”, “Ôi con gái tôi! ”. Một số người khác cố
kéo ông ra khỏi đống đổ nát và nói đi nói lại:
- Đã muộn quá rồi!
- Bọn nhỏ đã chết rồi!
- Ông không giúp được gì cho chúng nữa đâu!
- Ông chỉ làm cho mọi việc khó khăn thêm mà thôi!
Với mỗi người, ông chỉ lặp lại câu hỏi: “ Anh có giúp tôi không ?”. Sau đó,
ông lại tiếp tục đào bới từng viên gạch để tìm con. Chỉ huy đội cứu hoả cố sức
khuyên ông ra khỏi đống đổ nát vì mọi vật xung quanh đang bốc cháy, các toà
nhà đang sụp đổ. Nhưng người cha vẫn chỉ hỏi: “ Ông có giúp tôi không?”.
Nhân viên cảnh sát cũng ra sức thuyết phục ông về nhà vì ông đang ở trong
vùng nguy hiểm. Với họ, ông cũng chỉ hỏi: “Các ông có giúp tôi không? ”.
Không được ai giúp đỡ, ông tiếp tục một mình đào bới vì ông muốn tự tìm ra
câu trả lời: Con trai ông còn sống hay đã chết?
Ông đào tiếp…12 giờ…24 giờ….Sau đó, khi lật ngữa một mảng tường lớn,
ông chợt cảm thấy như có tiếng con trai. Ông mừng rỡ kêu tên con: “ c-man!
c-man!”. Có tiếng gọi vọng ra: “ Cha ơi! Con đây! Con đây!”. Thì ra toà nhà đổ
đã tạo ra một khoảng trống nhỏ nên bọn trẻ còn sống sót. Cậu bé nói tiếp:
- Cha ơi! Con đã bảo các bạn là nếu cha còn sống, nhất đònh cha sẽ cứu con
và các bạn.
- Ở đó thế nào hả con? – Người cha vội vã hỏi.
- Tụi con có 14 người. Chúng con đói và khát lắm.
- Các con chui ra đi!
- Để các bạn ra trước. Con biết cha không bao giờ bỏ rơi con mà.
(Theo Truyện Ác-mê-ni-a)
HƯỚNG DẪN CHẤM BÀI KTĐK CUỐI HKI
NĂM HỌC 2010 – 2011
MÔN TIẾNG VIỆT
************
TIẾNG VIỆT ( ĐỌC )
ĐỌC THẦM : 5 ĐIỂM
Từ câu 1 đến câu 8 : Khoanh tròn vào chữ cái đầu mỗi câu chỉ ý đúng nhất: 0,5
điểm
Câu 1 Câu 2 Câu 3 Câu 4 Câu 5 Câu 6 Câu 7 Câu 8
a c b c d a b – từ:
ông
a
Câu 9 : HS đặt mỗi câu văn đúng yêu cầu đề và đúng ngữ pháp : 0,5 điểm
( 0,5 × 2 = 1 điểm )
TIẾNG VIỆT ( VIẾT )
PHẦN I : CHÍNH TẢ (5 ĐIỂM)
Bài viết ( khoảng 100 chữ/ 15 phút ) không mắc lỗi chính tả, chữ viết rõ ràng, trình
bày đúng hình thức bài chính tả : 5 điểm
1 lỗi sai ( sai phụ âm đầu, vần, thanh, không viết hoa đúng quy đònh) : trừ 0,5 điểm.
Chữ viết không rõ ràng hoặc trình bày bẩn : trừ 1 điểm toàn bài.
PHẦN II : TẬP LÀM VĂN (5 ĐIỂM)
Học sinh viết một bài văn tả đồ vật hoàn chỉnh, đủ ba phần Mở bài, Thân bài, Kết
bài đúng yêu cầu đã học – Độ dài bài viết khoảng 200 chữ, thể hiện rõ kết quả quan
sát , có cách diễn đạt trôi chảy, sinh động, biết lồng cảm xúc chân thực ( Tùy vào bài
làm cụ thể, HS cũng có thể nêu công dụng, cách giữ gìn đồ vật đó, không quy đònh
tính riêng thang điểm ở phần này).
Viết câu đúng ngữ pháp, rõ ý, dùng từ và đặt câu đúng, lời văn tự nhiên.
Chữ viết rõ ràng, trình bày bài viết sạch, thể hiện tính cẩn thậân.
Tùy theo mức độ sai sót về ý, về diễn đạt và chữ viết, giám khảo có thể cho các
mức điểm phù hợp : 4,5 điểm – 4 điểm – 3,5 điểm – 3 điểm – 2,5 điểm – 2 điểm – 1,5
điểm – 1 điểm ( lạc đề )
***** ****