Tải bản đầy đủ (.doc) (61 trang)

Văn nghị luận xã hội ôn thi đại học cao đẳng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (372.4 KB, 61 trang )


: Trên mảnh đất khô cằn vẫn có những bông hoa thật đẹp . Ý kiến của anh (chị)
về hiện tượng trên.
 Phê phán thái độ thờ ơ,ghẻ lạnh đối với con người cũng quan trọng và cần
thiết như ca ngợi lòng vị tha,tình đoàn kết.Anh chị suy nghĩ như thế nào về ý kiến
trên?
: Phân tích và làm sáng tỏ ý nghĩa của câu nói: "Đường đi khó không khó vì
ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông" (Nguyễn Bá Học)
 Phải chăng "Bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi"?
Sống đẹp là gì hỡi bạn?
trong cuộc sống hằng ngày mỗi người chọn cho mình những cách thể hiện khác nhau
hình thành lên những cách sống khác nhau: sống đẹp, sống có ích và lối sống ích kỷ,
buông thả thậm chí chìm trong vòng tội lỗi. Như vậy “sống đẹp" là một lối sống tích
cực mà mỗi người cần phải hướng tới. Nhưng sổng thế nào mới là lối "sống đẹp”,
còn là điều băn khoăn của rất nhiều người.
“Đẹp” không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái "đẹp" thể hiện từ những hành động
cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. "Sống
đẹp" trước hết phải xuất phát từ lòng nhân ái, từ chính tình yêu trong trái tim để từ
đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung, thứ tha Xuất phát từ tình yêu
thương nên bất cứ hành động nào dù là nhỏ nhất cũng đầy sự quan tâm, chia sẻ giữa
những con người. Một sáng đến trường, bạn không sợ muộn học mà dừng lại giúp
một cụ già qua đường. Mỗi ngày dành dụm tiền để ủng hộ quỹ "Vì người nghèo".
Những hành động ấy dù nhỏ nhặt nhưng đều là những nghĩa cử cao đẹp.
Lại nhớ đến hơn 30 năm trước đây, người con gái Hà Nội Đặng Thuỳ Trâm xung
phong vào chiến trường Quảng Trị gian khổ bản thân chịu những thiệt thòi nhưng
chị vẫn dành một tình thương bao la cho những người quanh chị. Bất lực trước một
ca mổ, chị đau đớn, lo lắng cho người em nuôi giờ này đang đè nặng tang tóc, đêm
chị mất ngủ.
Tất cả những điều ấy đều xuất phát từ lòng yêu thương trong trái tim chị! Để chính
từ những lo lắng, đớn đau ấy dân tộc Việt Nam có một người con anh dũng, kiên
cường tận tụy làm người. Đó là chuyện của 30 năm trước, còn giờ đây có biết bao


người ngày đêm nhen lên ngọn lửa tình yêu thương trên cõi đời này. Một nhà giáo
già ngày ngày đạp xe khắp chốn bán những bức hình cụ Rùa Hồ Gươm mà thầy vô
tình chụp được để lấy tiền góp vào quỹ "Vì người nghèo". Bao nhà hảo tâm, bao con
người có mỗi năm lại lắng lòng mình nhớ đến những người còn trong đói khổ bần
cùng.Cuộc sống muôn màu muôn vẻ tạo nên muôn nghìn gương mặt con người khác
nhau: có người tốt, kẻ xấu, có những người từng gây ra tội ác. Nhưng không có ai
chưa từng sai lầm. Dẫu có lầm lạc bước vào ngõ cụt vẫn có thể quay đầu lại. Chúng
ta vẫn luôn dang tay chờ đón một con người mới ở những người từng mắc tội. Mỗi
dịp lễ lớn, không chỉ những người ngoài khung sắt nhà lao mới náo nức chờ đợi mà
những người ở trong cũng vui mừng vì mỗi dịp ấy họ lại có cơ hội được ân xá, được
trở về với người thân, bè bạn. Chào đón họ bằng lòng bao dung tha thứ, tin vào một
sự thay đổi ở họ đó cũng là "sống đẹp". Chính nhờ có lòng yêu thương mà không ít
người tìm lại được chính mình. Có một nhà thơ với bút danh "Hoàn Lương" từng
nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng - Nha Trang, làm đại gia
buôn lậu xảo quyệt, thi nhân ấy tên là "Nguyễn Đức Tân" (Đông Mỹ - Thanh Trì -
Hà Nội). Nửa đời làm việc thất đức nhưng trong trại giam được nghe lời khuyên nhủ
tâm tình của giám thi, như người tỉnh cơn mê anh tâm sự:“Đêm đêm nghe tiếng
vọng vangTiếng ngoài xã hội rộn ràng trong đêmĐã buồn lại thấy buồn thêmKhát
thèm cuộc sống ấm êm ngoài đời”Và cuộc đời của tên tướng cướp ấy rẽ sang một
ngả khác khi mãn hạn tù, anh trở thành một nhà thơ, một thành viên của đội Công an
xã. Khi được hỏi làm thế nào mà cá sự thay đổi lớn trong anh như vậy, tướng cướp,
thi nhân ấy trả lời nhờ có sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tất cả mọi
người.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết "Sống trên đời cần có một tấm lòng. Để làm gì em
biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…". Gió sẽ cuốn những tấm lòng thảo
thơm gieo tình yêu khắp muôn nơi, mang lại ánh sáng cho miền đất tăm tối, mang lại
hạnh phúc cho những người cùng khổ. Mỗi chúng ta, hãy gửi theo gió tấm lòng
mình để cứu giúp bao người và để chính chứng ta là những con người có lối "sống
đẹp”.
“Cuộc sống không có con đường cùng chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải

làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải). Cuộc sống luôn chứa
đựng những thử thách, và không ai là không vấp ngã một lần. Vậy nhưng sau cú ngã
đau đớn ấy, bạn làm gì mới là điều đáng nói. Trong đầu tôi cứ thể hiện lên hình ảnh
con lật đật nhỏ bé miệng luân nở nụ cười và lần nào vấp ngã cũng bật dậy, trên môi
vẫn là nụ cười lạc quan. Đã bao giờ bạn được như con búp bê ấy, kiên cường và nghị
lực? Đọc Đặng Thuỳ Trâm, những dòng tâm sự của chị, từng câu từng chữ bao giờ
cũng tràn ngập một lòng ham sống phi thường. "Đời phải trải qua giông tố nhưng
chớ cúi đầu trước giông tố ". Câu nói tâm đắc ấy của chị, giờ đây, mỗi chúng ta cũng
phải lấy đó làm châm ngôn sống cho cuộc sống của mình.
Tôi được nghe thầy dậy Hoá kể câu chuyện về người học trò cũ của thầy. Anh là một
học sinh chăm ngoan, học giỏi, luôn nằm trong nhóm đầu. Vậy nhưng trong kỳ thi
Đại học quan trọng anh lại trượt điều tưởng như không thể đã xảy ra. Đau buồn, thất
vọng về chỉnh mình, cuộc sống của một thanh niên 18 tuổi lúc ấy chỉ toàn một màu
đen khi bao hứa hẹn tương lai, kỳ vọng của gia đình, thầy cô đều sụp đổ. Không chịu
giam mình trong màn đêm, anh tự mình thắp lên ngọn nến niềm tin và tiếp tục học
tập hết mình. Anh đã đỗ vào năm sau với một số điểm cao. Dù so với bạn bè, anh là
người đến sau nhưng anh lại là người đạt được chiến thắng lớn nhất: Chiến thắng
chính mình, cuộc sống với những ranh giới của nó luôn bao quanh bạn. Nếu không
có nghị lực làm sao bạn có thể đi hết được con đường của riêng mình ? Từ số 1 đến
số 0 chỉ trong gang tấc nhưng khoảng cách từ số 0 đến số 1 trên trục đời là cả một
quá trình mà nếu không có niềm tin, nghị lực, bạn sẽ mãi chỉ là con số 0 mà thôi.
Hãy là một người bộ hành với đôi chân dẻo dai sẵn sàng đạp lèn mọi chông gai để
bước đi: "Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vô vàn
những mũi gai” Lời bài hát của ban nhạc tôi yêu thích cứ văng vẳng bên tai. Bàn
chân có thể sẽ chảy máu vì gai nhọn nhưng đừng ngồi xuống rên xiết, hãy để máu ấy
thấm lên những cánh hồng đỏ thắm trên bước đường vinh quang của bạn! Làm được
như vậy tức là bạn đang "sống đẹp",sống và luôn giữ cho mình một niềm tin vào
ngày mai, luôn có một nghị lực vươn lên hướng đến ánh mặt trời.Tôi từng đọc một
bài thơ nghe qua tưởng chỉ là thơ vui nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc: "Khi anh
sinh raMọi người đều cườiRiêng anh thì khóc tu tuHãy sống sao để khi chết điMọi

người đều khócCòn môi anh thì nở nụ cười”Bạn và tôi, hãy tự chiêm nghiệm cho
mình lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, chúng ta đều mỉm cười mãn nguyện!

Hãy viết về tình mẫu tử.
Bài làm
Tôi viết về một tình cảm thiêng liêng nhỏ bé vô cùng. Tôi viết lên câu thơ về hình
ảnh một vầng trăng khuyết, vầng trăng khuyết như một dáng nằm nghiêng, giữ cái
khuyết cho mình nhưng là để ôm vòng lấy yêu thương, vầng trăng tuy khuyết nhưng
đối với tôi, đó sẽ mãi là vầng trăng đẹp nhất, sáng nhất, và cái ánh sáng nhẹ nhàng,
hiền dịu như tình Mẫu tử ấy sẽ mãi mãi soi sáng cho tôi trong suốt cuộc đời này. Với
tôi, bất cứ những điều thuộc về tình Mẫu tử, dẫu bình thường nhưng cũng rất thiêng
liêng.
Tình Mẫu tử là tình thương yêu, là sự hi sinh, sự chở che và bao dung của người mẹ
đối với con của mình. Với tôi, tôi không thật sự hiểu sâu sắc về tình Mẫu tử, nhưng
tôi có thể cảm nhận được những tình cảm thiêng liêng và sâu sắc của nó. Nếu như
bạn hỏi tôi tình Mẫu tử như thế nào thì có lẽ tôi sẽ không thể trả lời bạn được, nhưng
tôi có thể dùng cả cuộc đời của mình để nói cho bạn biết về sự thiêng liêng của tình
mẫu tử, tôi sẽ kể về câu chuyện của tôi cũng như câu chuyện của người khác, tôi sẽ
biểu đạt cho bạn biết được tình cảm của tôi cũng như tình cảm của người khác Đối
với tôi, tình Mẫu tử là thiêng liêng hơn cả!
Mẹ sẽ mãi mãi là người đi cùng bạn trong suốt những cuộc hành trình trong đời bạn.
Khi bạn bước chân vào thế giới này, mẹ đã ôm bạn trong tay, bạn cảm ơn mẹ bằng
cách khóc như một nữ thần báo tử.
Khi bạn 1 tuổi, mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng
cách khóc suốt đêm dài.
Khi bạn 2 tuổi, mẹ tập cho bạn đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ chạy đi khi mẹ gọi.
Khi bạn 3 tuổi, mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với tình yêu. Bạn cảm ơn mẹ
bằng cách quăng đĩa xuống sàn.
Khi bạn 4 tuổi, mẹ cho bạn một vài cây bút màu. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dùng
chúng tô lên tường nhà.

Khi bạn 5 tuổi, mẹ diện cho bạn vào những ngày lễ. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy
ùm vào đống bùn gần nhà.
Khi bạn 6 tuổi, mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách la lên: "Con
không đi".
Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn một quả bóng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ném nó
qua cửa sổ nhà bên cạnh.
Khi bạn 8 tuổi, mẹ cho bạn một cây kem. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách để nó chảy cả
vào áo.
Khi bạn 9 tuổi, mẹ cho bạn đi học piano. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ
ngó ngàng đến việc thực hành.
Khi bạn 10 tuổi, mẹ làm tài xế cho bạn suốt ngày, từ đi chơi cho đến tập thể dục rồi
hết tiệc sinh nhật này đến tiệc sinh nhật khác. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách liền nhảy ra
khỏi xe khi đến nơi và chẳng hề quay lại.
Khi bạn 11 tuổi, mẹ dẫn bạn cùng bạn bè của bạn đi xem xi-nê. Bạn cảm ơn mẹ bằng
cách xin ngồi ở hàng ghế khác cùng đám bạn.
Khi bạn 12 tuổi, mẹ cấm bạn không được xem những chương trình tivi nào đó. Bạn
cảm ơn mẹ bằng cách đợi cho đến khi mẹ rời khỏi nhà rồi bật lên xem.
Khi bạn 13 tuổi, mẹ đề nghị bạn cắt tóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo rằng mẹ
không biết thế nào là sành điệu.
Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn đi trại hè xa nhà một tháng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách
chẳng viết lấy một lá thư.
Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và chờ đợi sự chào đón của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng
cách khóa cửa phòng ngủ.
Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn lái chiếc xe của mẹ. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách lấy nó
chạy bất cứ khi nào có thể.
Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang đợi một cuộc gọi quan trọng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách
tán dóc đến giữa đêm.
Khi bạn 18 tuổi, mẹ đã khóc trong ngày lễ tốt nghiệp của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng
cách đi chơi với bạn bè đến chiều tối.
Khi bạn 19 tuổi, mẹ trả tiền học phí cho bạn, lái xe đưa bạn đến trường đại học,

mang túi xách cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tạm biệt mẹ bên ngoài dãy phòng
tập thể để khỏi lúng túng trước mặt bạn bè.
Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn đã gặp gỡ ai chưa. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đáp: "Đó
không phải là chuyện của mẹ"
Khi bạn 21 tuổi, mẹ đề nghị bạn những nghề nghiệp nào đó cho tương lai. Bạn cảm
ơn mẹ bằng cách trả lời: "Con không muốn giống mẹ"
Khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm bạn trong ngày lễ tốt nghiệp. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hỏi
xem mẹ có thể tặng bạn một chuyến đi du lịch châu Âu không.
Khi bạn 23 tuổi, mẹ sắm sửa tất cả đồ đạc cho căn hộ đầu tiên của bạn. Bạn cảm ơn
mẹ bàng cách nói rằng những người bạn của mẹ xấu xí và quê mùa.
Khi bạn 24 tuổi, mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch tương lai của
bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách giận dữ và càu nhàu: "Con xin mẹ đấy"
Khi bạn 25 tuổi, mẹ lo lễ cưới cho bạn, mẹ khóc và bảo rằng mẹ yêu bạn biết bao.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dọn đến sống ở một nơi xa tít.
Khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi bạn và khuyên bảo về việc chăm sóc trẻ em. Bạn cảm ơn mẹ
bằng cách bảo rằng: "Mọi việc giờ đã khác xưa rồi"
Khi bạn 40 tuổi, mẹ gọi để nhắc bạn nhớ sinh nhật của một người thân. Bạn cảm ơn
mẹ bằng câu trả lời: "Con thật sự bận mẹ ạ!"
Khi bạn 50 tuổi, mẹ ngã bệnh và cần bạn chăm sóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tìm
đọc sáh về đề tài: "Cha mẹ trở thành gánh nặng cho con cái như thế nào"
Và rồi một ngày kia, mẹ lặng lẽ ra đi. Tất cả những điều bạn chưa làn sụp đổ tan
tành. "Hãy ru con ngủ, ru con suốt đêm dài. Bàn tay đưa nôi có thể cai trị cả thế
giới"
Ta hãy dành một giây nào đó để báo hiếu và tỏ lòng kính trọng với người ta gọi là
Mẹ, dù rằng một số người có thể sẽ không nói điều đó thẳng thắn với mẹ mình.
Chẳng điều gì có thể thay thế mẹ được. Hãy trân trọng từng giây phút, dẫu rằng đôi
khi mẹ không phải là người hiểu ta nhất trong những người bạn của ta, có thể không
đồng ý với những suy nghĩ của chúng ta, nhưng người ấy vẫn là mẹ bạn!!!
Mẹ sẽ luôn ở bên bạn; lắng nghe những phiền muộn, niềm vui cũng như những nỗi
thất vọng của bạn. Hãy tự hỏi chính mình: " Mình có dành đủ thời gian cho mẹ để

lắng nghe những phiền muộn và buồn chán của một người nội trợ suốt ngày ở trong
bếp không???"
Suốt cuộc đời tần tảo nuôi con, một người mẹ không trông mong gì ở con mình sự
báo đáp, niềm hạnh phúc lớn lao nhất nhất của một người mẹ là được nhìn thấy con
mình hạnh phúc. Mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ
đau đớn, có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con!
Người mẹ đã dành hết cuộc đời cho con, đế cuối cùng, các bà không nhận được gì
cả, các bà mẹ sẽ trở nên già nua và nhăn nheo nhưng các bà sẽ mãi mãi không bao
giờ xấu xí.
Một bông hồng cho em/ Một bông hồng cho anh/ Và một bông hồng cho những ai/
Cho những ai đang còn mẹ/ Đang còn mẹ để lòng vui sướng hơn/ Rủi mai này mẹ
hiền có mất đi/ Như đóa hoa không mặt trời/ Như trẻ thơ không nụ cười/ Ngỡ đời
mình không lớn khôn thêm/ Như bầu trời thiếu ánh sao đêm/ Mẹ, mẹ là dòng suối
dịu hiền/ Mẹ, mẹ là bài hát thần tiên/ Là bóng mát trên cao/ Là mắt sáng trăng sao/
Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối/ Mẹ, mẹ là lọn mía ngọt ngào/ Mẹ, mẹ là nải
chuối buồng cau/ Là tiếng dế đêm thâu/ Là nắng ấm nương dâu/ Là vốn liếng yêu
thương cho cuộc đời Lời bài hát nghe thật buồn, nó đã thể hiện được sự quan trọng
của người mẹ đối với người con cũng như là sự thiếu thốn, mất mát không gì bù đắp
được khi không còn mẹ. Một cuộc sống hạnh phúc không hẳn phải là một cuộc sống
có đầy đủ tiền tài, vật chất. Đôi khi, cho dù bạn là một người giàu sang, của cải đếm
không hết, nhưng từ tận sâu trong con tim mình, bạn có cảm thấy thật sự hạnh phúc
không, đặc biệt là khi mẹ của bạn đã không còn. Tôi nghĩ có lẽ bên ngoài vỏ bọc
hạnh phúc ấy, vào một thời khắc nào đó, sẽ có lúc bạn cảm thấy mình rất cô đơn.
Niềm hạnh phúc lớn nhất của một con người là được trải qua một tuổi thơ bên cạnh
mẹ, được mẹ yêu thương, chăm sóc, bảo bọc. Đối với mẹ, bạn sẽ mãi chỉ là một đứa
trẻ nhỏ bé luôn cần có mẹ chăm nom, những kí ức về mẹ sẽ mãi là những kí ức vĩnh
cửu và nếu như thời gian như một cuốn băng quay ngược dòng thời gian và cả không
gian để trở về với tuổi thơ xinh đẹp ấy thì liệu bạn có còn trân trọng những thời khắc
tuyệt đẹp đó nữa hay không?
Hãy nhớ, yêu thương và kính trọng mẹ, dù rằng bạn có thể có cách nhìn khác với

mẹ. Khi mẹ ra đi, những kỉ niệm yêu mến của quá khứ và cả nuối tiếc sẽ ở lại, cũng
như cái tình Mẫu tử bị đứt đoạn. Bạn hãy nhớ rằng, dù bạn đi đến đâu hay ở bất cứ
nơi nào, mẹ sẽ luôn là người quan tâm, yêu thương, lo lắng cho bạn nhất. Đừng xem
những điều gần gũi với trái tim bạn là hiển nhiên. Yêu mẹ hơn bản thân mình, vì
cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người.
Được đăng bởi Chúng ta làm cuộc sống tốt đẹp hơn
!
Giải thích 4 phương châm về học tập của UNESSCO
Giải thích Ý nghĩa
1. Học để biết: Đó là học để tìm hiểu tri thức, khám phá và giải thích các hiện tượng
tự nhiên như lí, hóa
2. Học để làm: Đó là học để có thể lao động, học lấy một cái nghề để tạo ra của cải
vật chất cho xã hội
3. Học để chung sống: Đó là học giao tiếp ứng xử. Học những điều hay lẽ phải, học
những việc làm đúng, chuẩn mực để có thể là một công dân gương mẫu, "sống, học
tập, lao động theo hiến pháp và pháp luật".
4. Học để tự khẳng định mình: Học để chứng minh rằng mình là người có thể thay
đổi thế giới, thay đổi được tương lai của bản thân mình.
5. Sự liên hệ của 4 yếu tố trên, đó như là một nấc thang cho sự học. Trước hết là để
biết, sau mới để làm, tiếp nữa là để chung sống, và yếu tố cá nhân (Khẳng định
mình) đặt ở vị trí cuối cùng
Chúng ta có thể liên hệ với câu tục ngữ "Học ăn, học nói, học gói, học mở"
"
 
  !    "#  $  %  &  '(
)) *"#+,  -./0)
12343%56+7 
872.5*27298:.;
!<=>:"#(?@19"AB
C,"$<=:2#(?"#"

  9  3  :  "  ?.
)'0 82,D3E%FGGHI800J
    =  0+  9.

#$%  &'  ()
- Yêu cầu về hình thức: Viết được kiểu bài nghị luận về một tư tưởng, đạo lí.
- Yêu cầu về nội dung: Bài làm có thể có nhiều cách diễn đạt, nhưng phải đảm bảo
được hai ý sau:
+ Một trong những nền tảng quan trọng hình thành nên nhân cách con người là gia
đình. (Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài - Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng)
+ Sức mạnh của con người nằm ở ý chí và nghị lực.
*Thang điểm:
- Điểm 2 - 3 : Bài viết mạch lạc, truyền cảm. Đảm bảo đầy đủ yêu cầu.
- Điểm 1 -2 : Bài viết hoặc chỉ có ý 1 nhưng vẫn trôi chảy, có cảm xúc,hoặc có đủ 2
ý nhưng còn mắc vài lỗi diễn đạt.
*
;7J /.KL3"#M%(;N"OP3(QR3 S3L
TB.;N8"OP3(QS3LT 3B.;N86"OP3(QU
  S3LTB.
R808 ND3E%FGGHI0JV' 
=    9.
+,  +
/0  1  2  34  
Thí sinh biết cách làm bài văn nghị luận xã hội;bài làm có kết cấu chặt chẽ,diễn đạt
lưu loát,không mắc lỗi về chính tả,dùng từ và ngữ pháp.
5./0  1  2  36  7
Thí sinh có thể đưa ra nhiều ý kiến riêng và trình bày theo nhiều cách khác nhau
nhưng cần hợp lí ,thiết thực ,chặt chẽ và có sức thuyết phục.Cần nêu bật được các ý
sau:
-Sự trưởng thành trong nhận thức, bài học về đức tính khiêm tốn của mỗi con người.

-Nhận thức cuộc sống theo chiều dài của sự chiêm nghiệm,càng trải nghiệm trong
cuộc sống,con người càng chín chắn hơn trong nhận thức.
-Bài học về sự khiêm tốn,thận trọng và chín chắn,không nên chủ quan,phiến diện khi
đánh giá con người và đời sống,luôn tu dưỡng rèn luyện để trở thành con người toàn
vẹn.
8.8+9)-Điểm 3:Đáp ứng đầy đủ yêu cầu trên,có thể còn mắc một vài lỗi
nhỏ về diễn đạt.
- Điểm 2:Trình bày được một nửa yêu cầu trên,còn mắc một số lỗi diễn đạt.
-Điểm 1:Nội dung sơ sài ,diễn đạt yếu.
:
R 1'WXR"O*T' NY"ZC- (
Q[389\89]"$.R36"$23
  ^B.
Hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 200 từ) nói lên suy nghĩ của anh (chị) về quan
niệm sống nêu trên.
;<  ;=
Yêu cầu về nội dung:
a. Học sinh hiểu được thực chất câu nói của Lưu Quang Vũ: Con người phải sống
thật với chính mình.
b. Lí giải được tại sao con người phải sống thật với chính mình (con người là một
thực thể thống nhất giữa hai mặt tinh thần và thể xác. Nếu không sống thực với mình
thì con người sẽ đau khổ và sẽ gây ra đau khổ, tai hoạ cho những người xung
quanh )
c. Biết liên hệ với thực tế cuộc sống hiện nay để chỉ ra tác hại của cách sống bên
trong một đằng, bên ngoài một nẻo. Từ đó rút ra bài học cho bản thân: Hãy trung
thực với bản thân, đừng tự lừa dối mình và lừa dối những người xung quanh.
/0  1  2  &>  
a. Viết đúng dung lượng yêu cầu: khoảng trên 200 từ.
b. Đoạn văn mạch lạc, thể hiện được tính liên kết và hướng kết cấu.
?  59  9) 

Giáo viên chú ý kết hợp cả 2 yêu cầu trên để chấm:
- Điểm 3: Học sinh xác định đúng trọng tâm, biết cách làm một bài nghị luận xã hội;
đảm bảo được các ý nêu trên; văn viết chặt chẽ, mạch lạc.
- Điểm 1-2: Học sinh nêu được 2/3 số ý. Văn viết tương đối mạch lạc; không sai
nhiều lỗi chính tả và diễn đạt.
- Điểm dưới 1: Chỉ nêu được ½ số ý nêu trên; sai nhiều lỗi chính tả và diễn đạt.

Em ơi Đất Nước là máu xương của mình
Phải biết gắn bó và san sẻ
Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở
Làm nên Đất Nước muôn đời
(Đất Nước – Trích Mặt đường khát vọng - Nguyễn Khoa Điềm,
Ngữ văn 12 Nâng cao, tập 1, NXB Giáo dục, 2008)
Dựa vào những câu thơ trên, anh (chị) hãy phát biểu trong một bài văn ngắn (không
quá 400 từ) ý kiến cá nhân về trách nhiệm của thế hệ thanh niên hiện nay với đất
nước.
+,  +
a) Yêu cầu về kỹ năng:
Thí sinh biết cách làm bài văn nghị luận xã hội, bài làm có kết cấu chặt chẽ, diễn đạt
lưu loát, không mắc lỗi chính tả, dùng từ và ngữ pháp.
b) Yêu cầu về kiến thức:
Thí sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau nhưng cần nêu được các ý sau:
- Đất nước kết tinh, hoá thân trong mỗi con người; con người phải có tinh thần cống
hiến, có trách nhiệm đối với sự trường tồn của quê hương, xứ sở.
- Suy nghĩ của cá nhân về lời nhắn nhủ trong những câu thơ trên. Cần nêu ý kiến
riêng của bản thân, có sự lý giải khác nhau nhưng cần phải logíc, thuyết phục.
c) Cách cho điểm:
- Điểm 3: Đáp ứng được các yêu cầu trên, có thể còn mắc một vài lỗi nhỏ về diễn
đạt.
- Điểm 2: Trình bày được nửa các yêu cầu trên, còn mắc một số lỗi về diễn đạt.

- Điểm 1: Nội dung sơ sài, diễn đạt yếu.
- Điểm 0: Hoàn toàn lạc đề.

C7 N800JV' +"$Q+B_O
L  `      87  ]  +  0.
+,  +
a) Yêu cầu
- Chỉ viết một đoạn văn.
- Phải viết đúng kiểu văn bản nghị luận.
- Phải nghị luận đúng vấn đề nghiện in – tơ – net trong nhiều bạn trẻ hiện nay. Sau
đây là một số ý tham khảo ; thí sinh ít nhất phải nêu được một luận điểm và tìm các
luận cứ, kết hợp với các thao tác lập luận để nghị luận :
+ Nêu hiện tượng : hiện nay có nhiều bạn trẻ nghiện in – tơ – net.
+ Nguyên nhân.
+ Phê phán những tác hại của hiện tượng ; nêu những tấm gương học tốt và biết sử
dụng in – tơ – net vào việc có ích, phù hợp.
b) Cách cho điểm
Giám khảo căn cứ vào từng bài thi cụ thể để chấm điểm (trừ điểm những bài : viết
hơn một đoạn văn, viết không đúng kiểu văn bản nghị luận…) ; chấm điểm cao cho
những bài viết độc đáo, sáng tạo…

Nói KHÔNG với các tệ nạn xã hội
.  @A  BC
- Trong cuộc sống, bên cạnh nhiều nề nếp, thói quen tốt còn không ít thói quen xấu
và tệ nạn có hại cho con người, xã hội.
- Những thói xấu có sức quyến rũ ghê gớm như cờ bạc, thuốc lá hoặc ma túy, sách
xấu, băng đĩa có nội dung độc hại
- Nếu không tự chủ được mình, dần dần con người sẽ bị nó ràng buộc, chi phối, dần
dần biến chất, tha hóa.
- Chúng ta hãy kiên quyết nói "Không!" với các tệ nạn xã hội.

.  DE  BC
a) Tại sao phải nói "không!"
* Cờ bạc, thuốc lá, ma túy là thói hư tật xấu, những tệ nạn xã hội gây ra tác hại ghê
gớm đối với bản thân, gia đình và xã hội về nhiều mặt: tư tưởng, đạo đức, sức khỏe,
kinh tế, nòi giống
- Tệ nạn xã hội là mối nguy trước mắt và lâu dài của đất nước, dân tộc.
* Sự ràng buộc, chi phối ghê gớm của thói hư tật xấu:
- Do bạn bè xâu rủ rê hoặc tò mò thử cho biết. Sau một vài lần không có thì bồn
chồn, khó chịu. Dần dần dẫn tới nghiện ngập. Không có thuốc cơ thể sẽ bị hành hạ,
mọi suy nghĩ và hành động đều bị cơn nghiện chi phối. Để thỏa mãn, người ta có thể
làm mọi thứ, kể cả giết người, trộm cắp Một khi đã nhiễm thì rất khó từ bỏ, nó sẽ
hành hạ và làm cho con người điêu đứng.
- Thói hư tật xấu là bạn đồng hành của chủ nghĩa cá nhân ích kỉ.
b) Tác hại của cờ bạc, ma túy, sách xấu sẽ dẫn đến thoái hóa đạo đức, nhân cách con
người.
* Cờ bạc:
- Đó cũng là một loại ma túy, ai đã sa chân thì không thể bỏ.
- Trò đỏ đen, may rủi kích thích máu cay cú, hiếu thắng.
- Mất nhiều thời gian, sức khoẻ, tiền bạc và sự nghiệp
- Ảnh hưởng rất lớn đến nhân cách và hạnh phúc gia đình, an ninh trật tự xã hội.
- Hành vi cờ bạc bị luật pháp cấm và tùy theo mức độ vi phạm mà có mức xử lí khác
nhau.
* Thuốc lá:
- Là sát thủ giấu mặt với sức khỏe con người
- Khói thuốc có thể gây ra nhiều bệnh: ung thư phổi, ung thư vòm họng, tai biến tim
mạch
- Khói thuốc không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe của bản thân mà còn ảnh hưởng tới
những người xung quanh.
- Tiêu tốn tiền bạc, làm giảm thu nhập gia đình, ảnh hưởng đến kinh tế quốc dân.
- Trên thế giới, nhiều nước đã cấm quảng cáo thuốc lá, cấm hút thuốc ở công sở và

chỗ đông người.
* Ma túy:
- Thuốc phiện, hêrôin là chất kích thích gây nghiện rất nhanh. Người dùng thuốc sẽ
rơi vào trạng thái ảo giác, hoang tưởng. Nghiện ma túy nghĩa là tự mang án tử hình.
- Khi mắc nghiện, vỏ não bị tổn thương rất lớn, sức khỏe suy kiệt nhanh chóng.
- Đối với người nghiện ma túy thì tiền bạc bao nhiêu cũng không đủ.
- Nghiện ma túy cũng đồng nghĩa với việc mất hết danh dự, đạo đức, tình yêu, hạnh
phúc, gia đình, sự nghiệp
* Văn hóa phẩm độc hại:
- Khi tiếp xúc với loại này, con người sẽ bị ám ảnh bởi những hành vi không lành
mạnh, có những ham muốn phi đạo đức, sa vào lối sống ích kỉ, bản năng, mất hết
khả năng phấn đấu, sống không mục đích.
- Nếu làm theo những điều bậy bạ sẽ dẫn đến sự thay đổi đạo đức, nhân cách, ảnh
hưởng đến uy tín bản thân và gia đình, có thể sẽ dẫn tới vi phạm pháp luật.
.  F6  BC
*Chúng ta cần:
- Tránh xa những thói hư tật xấu và tệ nạn xã hội
- Khi đã lỡ mắc thì phải có quyết tâm từ bỏ và làm lại cuộc đời
- Xây dựng cho mình và tuyên truyền cho mọi người lối sống lành mạnh.
Viết một văn bản nghị luận ngắn( khoảng 01 trang giấy thi)

Sống đẹp là gì hỡi bạn?
trong cuộc sống hằng ngày mỗi người chọn cho mình những cách thể hiện khác nhau
hình thành lên những cách sống khác nhau: sống đẹp, sống có ích và lối sống ích kỷ,
buông thả thậm chí chìm trong vòng tội lỗi. Như vậy “sống đẹp" là một lối sống tích
cực mà mỗi người cần phải hướng tới. Nhưng sổng thế nào mới là lối "sống đẹp”,
còn là điều băn khoăn của rất nhiều người.
“Đẹp” không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái "đẹp" thể hiện từ những hành động
cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. "Sống
đẹp" trước hết phải xuất phát từ lòng nhân ái, từ chính tình yêu trong trái tim để từ

đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung, thứ tha Xuất phát từ tình yêu
thương nên bất cứ hành động nào dù là nhỏ nhất cũng đầy sự quan tâm, chia sẻ giữa
những con người. Một sáng đến trường, bạn không sợ muộn học mà dừng lại giúp
một cụ già qua đường. Mỗi ngày dành dụm tiền để ủng hộ quỹ "Vì người nghèo".
Những hành động ấy dù nhỏ nhặt nhưng đều là những nghĩa cử cao đẹp.
Lại nhớ đến hơn 30 năm trước đây, người con gái Hà Nội Đặng Thuỳ Trâm xung
phong vào chiến trường Quảng Trị gian khổ bản thân chịu những thiệt thòi nhưng
chị vẫn dành một tình thương bao la cho những người quanh chị. Bất lực trước một
ca mổ, chị đau đớn, lo lắng cho người em nuôi giờ này đang đè nặng tang tóc, đêm
chị mất ngủ.
Tất cả những điều ấy đều xuất phát từ lòng yêu thương trong trái tim chị! Để chính
từ những lo lắng, đớn đau ấy dân tộc Việt Nam có một người con anh dũng, kiên
cường tận tụy làm người. Đó là chuyện của 30 năm trước, còn giờ đây có biết bao
người ngày đêm nhen lên ngọn lửa tình yêu thương trên cõi đời này. Một nhà giáo
già ngày ngày đạp xe khắp chốn bán những bức hình cụ Rùa Hồ Gươm mà thầy vô
tình chụp được để lấy tiền góp vào quỹ "Vì người nghèo". Bao nhà hảo tâm, bao con
người có mỗi năm lại lắng lòng mình nhớ đến những người còn trong đói khổ bần
cùng.Cuộc sống muôn màu muôn vẻ tạo nên muôn nghìn gương mặt con người khác
nhau: có người tốt, kẻ xấu, có những người từng gây ra tội ác. Nhưng không có ai
chưa từng sai lầm. Dẫu có lầm lạc bước vào ngõ cụt vẫn có thể quay đầu lại. Chúng
ta vẫn luôn dang tay chờ đón một con người mới ở những người từng mắc tội. Mỗi
dịp lễ lớn, không chỉ những người ngoài khung sắt nhà lao mới náo nức chờ đợi mà
những người ở trong cũng vui mừng vì mỗi dịp ấy họ lại có cơ hội được ân xá, được
trở về với người thân, bè bạn. Chào đón họ bằng lòng bao dung tha thứ, tin vào một
sự thay đổi ở họ đó cũng là "sống đẹp". Chính nhờ có lòng yêu thương mà không ít
người tìm lại được chính mình. Có một nhà thơ với bút danh "Hoàn Lương" từng
nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng - Nha Trang, làm đại gia
buôn lậu xảo quyệt, thi nhân ấy tên là "Nguyễn Đức Tân" (Đông Mỹ - Thanh Trì -
Hà Nội). Nửa đời làm việc thất đức nhưng trong trại giam được nghe lời khuyên nhủ
tâm tình của giám thi, như người tỉnh cơn mê anh tâm sự:“Đêm đêm nghe tiếng

vọng vangTiếng ngoài xã hội rộn ràng trong đêmĐã buồn lại thấy buồn thêmKhát
thèm cuộc sống ấm êm ngoài đời”Và cuộc đời của tên tướng cướp ấy rẽ sang một
ngả khác khi mãn hạn tù, anh trở thành một nhà thơ, một thành viên của đội Công an
xã. Khi được hỏi làm thế nào mà cá sự thay đổi lớn trong anh như vậy, tướng cướp,
thi nhân ấy trả lời nhờ có sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tất cả mọi
người.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết "Sống trên đời cần có một tấm lòng. Để làm gì em
biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…". Gió sẽ cuốn những tấm lòng thảo
thơm gieo tình yêu khắp muôn nơi, mang lại ánh sáng cho miền đất tăm tối, mang lại
hạnh phúc cho những người cùng khổ. Mỗi chúng ta, hãy gửi theo gió tấm lòng
mình để cứu giúp bao người và để chính chứng ta là những con người có lối "sống
đẹp”.
“Cuộc sống không có con đường cùng chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải
làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải). Cuộc sống luôn chứa
đựng những thử thách, và không ai là không vấp ngã một lần. Vậy nhưng sau cú ngã
đau đớn ấy, bạn làm gì mới là điều đáng nói. Trong đầu tôi cứ thể hiện lên hình ảnh
con lật đật nhỏ bé miệng luân nở nụ cười và lần nào vấp ngã cũng bật dậy, trên môi
vẫn là nụ cười lạc quan. Đã bao giờ bạn được như con búp bê ấy, kiên cường và nghị
lực? Đọc Đặng Thuỳ Trâm, những dòng tâm sự của chị, từng câu từng chữ bao giờ
cũng tràn ngập một lòng ham sống phi thường. "Đời phải trải qua giông tố nhưng
chớ cúi đầu trước giông tố ". Câu nói tâm đắc ấy của chị, giờ đây, mỗi chúng ta cũng
phải lấy đó làm châm ngôn sống cho cuộc sống của mình.
Tôi được nghe thầy dậy Hoá kể câu chuyện về người học trò cũ của thầy. Anh là một
học sinh chăm ngoan, học giỏi, luôn nằm trong nhóm đầu. Vậy nhưng trong kỳ thi
Đại học quan trọng anh lại trượt điều tưởng như không thể đã xảy ra. Đau buồn, thất
vọng về chỉnh mình, cuộc sống của một thanh niên 18 tuổi lúc ấy chỉ toàn một màu
đen khi bao hứa hẹn tương lai, kỳ vọng của gia đình, thầy cô đều sụp đổ. Không chịu
giam mình trong màn đêm, anh tự mình thắp lên ngọn nến niềm tin và tiếp tục học
tập hết mình. Anh đã đỗ vào năm sau với một số điểm cao. Dù so với bạn bè, anh là
người đến sau nhưng anh lại là người đạt được chiến thắng lớn nhất: Chiến thắng

chính mình, cuộc sống với những ranh giới của nó luôn bao quanh bạn. Nếu không
có nghị lực làm sao bạn có thể đi hết được con đường của riêng mình ? Từ số 1 đến
số 0 chỉ trong gang tấc nhưng khoảng cách từ số 0 đến số 1 trên trục đời là cả một
quá trình mà nếu không có niềm tin, nghị lực, bạn sẽ mãi chỉ là con số 0 mà thôi.
Hãy là một người bộ hành với đôi chân dẻo dai sẵn sàng đạp lèn mọi chông gai để
bước đi: "Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vô vàn
những mũi gai” Lời bài hát của ban nhạc tôi yêu thích cứ văng vẳng bên tai. Bàn
chân có thể sẽ chảy máu vì gai nhọn nhưng đừng ngồi xuống rên xiết, hãy để máu ấy
thấm lên những cánh hồng đỏ thắm trên bước đường vinh quang của bạn! Làm được
như vậy tức là bạn đang "sống đẹp",sống và luôn giữ cho mình một niềm tin vào
ngày mai, luôn có một nghị lực vươn lên hướng đến ánh mặt trời.Tôi từng đọc một
bài thơ nghe qua tưởng chỉ là thơ vui nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc: "Khi anh
sinh raMọi người đều cườiRiêng anh thì khóc tu tuHãy sống sao để khi chết điMọi
người đều khócCòn môi anh thì nở nụ cười”Bạn và tôi, hãy tự chiêm nghiệm cho
mình lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, chúng ta đều mỉm cười mãn nguyện!
"
Sống đẹp là gì hỡi bạn?
trong cuộc sống hằng ngày mỗi người chọn cho mình những cách thể hiện khác nhau
hình thành lên những cách sống khác nhau: sống đẹp, sống có ích và lối sống ích kỷ,
buông thả thậm chí chìm trong vòng tội lỗi. Như vậy “sống đẹp" là một lối sống tích
cực mà mỗi người cần phải hướng tới. Nhưng sổng thế nào mới là lối "sống đẹp”,
còn là điều băn khoăn của rất nhiều người.
“Đẹp” không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái "đẹp" thể hiện từ những hành động
cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. "Sống
đẹp" trước hết phải xuất phát từ lòng nhân ái, từ chính tình yêu trong trái tim để từ
đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung, thứ tha Xuất phát từ tình yêu
thương nên bất cứ hành động nào dù là nhỏ nhất cũng đầy sự quan tâm, chia sẻ giữa
những con người. Một sáng đến trường, bạn không sợ muộn học mà dừng lại giúp
một cụ già qua đường. Mỗi ngày dành dụm tiền để ủng hộ quỹ "Vì người nghèo".
Những hành động ấy dù nhỏ nhặt nhưng đều là những nghĩa cử cao đẹp.

Lại nhớ đến hơn 30 năm trước đây, người con gái Hà Nội Đặng Thuỳ Trâm xung
phong vào chiến trường Quảng Trị gian khổ bản thân chịu những thiệt thòi nhưng
chị vẫn dành một tình thương bao la cho những người quanh chị. Bất lực trước một
ca mổ, chị đau đớn, lo lắng cho người em nuôi giờ này đang đè nặng tang tóc, đêm
chị mất ngủ.
Tất cả những điều ấy đều xuất phát từ lòng yêu thương trong trái tim chị! Để chính
từ những lo lắng, đớn đau ấy dân tộc Việt Nam có một người con anh dũng, kiên
cường tận tụy làm người. Đó là chuyện của 30 năm trước, còn giờ đây có biết bao
người ngày đêm nhen lên ngọn lửa tình yêu thương trên cõi đời này. Một nhà giáo
già ngày ngày đạp xe khắp chốn bán những bức hình cụ Rùa Hồ Gươm mà thầy vô
tình chụp được để lấy tiền góp vào quỹ "Vì người nghèo". Bao nhà hảo tâm, bao con
người có mỗi năm lại lắng lòng mình nhớ đến những người còn trong đói khổ bần
cùng.Cuộc sống muôn màu muôn vẻ tạo nên muôn nghìn gương mặt con người khác
nhau: có người tốt, kẻ xấu, có những người từng gây ra tội ác. Nhưng không có ai
chưa từng sai lầm. Dẫu có lầm lạc bước vào ngõ cụt vẫn có thể quay đầu lại. Chúng
ta vẫn luôn dang tay chờ đón một con người mới ở những người từng mắc tội. Mỗi
dịp lễ lớn, không chỉ những người ngoài khung sắt nhà lao mới náo nức chờ đợi mà
những người ở trong cũng vui mừng vì mỗi dịp ấy họ lại có cơ hội được ân xá, được
trở về với người thân, bè bạn. Chào đón họ bằng lòng bao dung tha thứ, tin vào một
sự thay đổi ở họ đó cũng là "sống đẹp". Chính nhờ có lòng yêu thương mà không ít
người tìm lại được chính mình. Có một nhà thơ với bút danh "Hoàn Lương" từng
nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng - Nha Trang, làm đại gia
buôn lậu xảo quyệt, thi nhân ấy tên là "Nguyễn Đức Tân" (Đông Mỹ - Thanh Trì -
Hà Nội). Nửa đời làm việc thất đức nhưng trong trại giam được nghe lời khuyên nhủ
tâm tình của giám thi, như người tỉnh cơn mê anh tâm sự:“Đêm đêm nghe tiếng
vọng vangTiếng ngoài xã hội rộn ràng trong đêmĐã buồn lại thấy buồn thêmKhát
thèm cuộc sống ấm êm ngoài đời”Và cuộc đời của tên tướng cướp ấy rẽ sang một
ngả khác khi mãn hạn tù, anh trở thành một nhà thơ, một thành viên của đội Công an
xã. Khi được hỏi làm thế nào mà cá sự thay đổi lớn trong anh như vậy, tướng cướp,
thi nhân ấy trả lời nhờ có sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tất cả mọi

người.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết "Sống trên đời cần có một tấm lòng. Để làm gì em
biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…". Gió sẽ cuốn những tấm lòng thảo
thơm gieo tình yêu khắp muôn nơi, mang lại ánh sáng cho miền đất tăm tối, mang lại
hạnh phúc cho những người cùng khổ. Mỗi chúng ta, hãy gửi theo gió tấm lòng
mình để cứu giúp bao người và để chính chứng ta là những con người có lối "sống
đẹp”.
“Cuộc sống không có con đường cùng chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải
làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải). Cuộc sống luôn chứa
đựng những thử thách, và không ai là không vấp ngã một lần. Vậy nhưng sau cú ngã
đau đớn ấy, bạn làm gì mới là điều đáng nói. Trong đầu tôi cứ thể hiện lên hình ảnh
con lật đật nhỏ bé miệng luân nở nụ cười và lần nào vấp ngã cũng bật dậy, trên môi
vẫn là nụ cười lạc quan. Đã bao giờ bạn được như con búp bê ấy, kiên cường và nghị
lực? Đọc Đặng Thuỳ Trâm, những dòng tâm sự của chị, từng câu từng chữ bao giờ
cũng tràn ngập một lòng ham sống phi thường. "Đời phải trải qua giông tố nhưng
chớ cúi đầu trước giông tố ". Câu nói tâm đắc ấy của chị, giờ đây, mỗi chúng ta cũng
phải lấy đó làm châm ngôn sống cho cuộc sống của mình.
Tôi được nghe thầy dậy Hoá kể câu chuyện về người học trò cũ của thầy. Anh là một
học sinh chăm ngoan, học giỏi, luôn nằm trong nhóm đầu. Vậy nhưng trong kỳ thi
Đại học quan trọng anh lại trượt điều tưởng như không thể đã xảy ra. Đau buồn, thất
vọng về chỉnh mình, cuộc sống của một thanh niên 18 tuổi lúc ấy chỉ toàn một màu
đen khi bao hứa hẹn tương lai, kỳ vọng của gia đình, thầy cô đều sụp đổ. Không chịu
giam mình trong màn đêm, anh tự mình thắp lên ngọn nến niềm tin và tiếp tục học
tập hết mình. Anh đã đỗ vào năm sau với một số điểm cao. Dù so với bạn bè, anh là
người đến sau nhưng anh lại là người đạt được chiến thắng lớn nhất: Chiến thắng
chính mình, cuộc sống với những ranh giới của nó luôn bao quanh bạn. Nếu không
có nghị lực làm sao bạn có thể đi hết được con đường của riêng mình ? Từ số 1 đến
số 0 chỉ trong gang tấc nhưng khoảng cách từ số 0 đến số 1 trên trục đời là cả một
quá trình mà nếu không có niềm tin, nghị lực, bạn sẽ mãi chỉ là con số 0 mà thôi.
Hãy là một người bộ hành với đôi chân dẻo dai sẵn sàng đạp lèn mọi chông gai để

bước đi: "Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vô vàn
những mũi gai” Lời bài hát của ban nhạc tôi yêu thích cứ văng vẳng bên tai. Bàn
chân có thể sẽ chảy máu vì gai nhọn nhưng đừng ngồi xuống rên xiết, hãy để máu ấy
thấm lên những cánh hồng đỏ thắm trên bước đường vinh quang của bạn! Làm được
như vậy tức là bạn đang "sống đẹp",sống và luôn giữ cho mình một niềm tin vào
ngày mai, luôn có một nghị lực vươn lên hướng đến ánh mặt trời.Tôi từng đọc một
bài thơ nghe qua tưởng chỉ là thơ vui nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc: "Khi anh
sinh raMọi người đều cườiRiêng anh thì khóc tu tuHãy sống sao để khi chết điMọi
người đều khócCòn môi anh thì nở nụ cười”Bạn và tôi, hãy tự chiêm nghiệm cho
mình lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, chúng ta đều mỉm cười mãn nguyện!
"
Sống đẹp là gì hỡi bạn?
trong cuộc sống hằng ngày mỗi người chọn cho mình những cách thể hiện khác nhau
hình thành lên những cách sống khác nhau: sống đẹp, sống có ích và lối sống ích kỷ,
buông thả thậm chí chìm trong vòng tội lỗi. Như vậy “sống đẹp" là một lối sống tích
cực mà mỗi người cần phải hướng tới. Nhưng sổng thế nào mới là lối "sống đẹp”,
còn là điều băn khoăn của rất nhiều người.
“Đẹp” không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái "đẹp" thể hiện từ những hành động
cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. "Sống
đẹp" trước hết phải xuất phát từ lòng nhân ái, từ chính tình yêu trong trái tim để từ
đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung, thứ tha Xuất phát từ tình yêu
thương nên bất cứ hành động nào dù là nhỏ nhất cũng đầy sự quan tâm, chia sẻ giữa
những con người. Một sáng đến trường, bạn không sợ muộn học mà dừng lại giúp
một cụ già qua đường. Mỗi ngày dành dụm tiền để ủng hộ quỹ "Vì người nghèo".
Những hành động ấy dù nhỏ nhặt nhưng đều là những nghĩa cử cao đẹp.
Lại nhớ đến hơn 30 năm trước đây, người con gái Hà Nội Đặng Thuỳ Trâm xung
phong vào chiến trường Quảng Trị gian khổ bản thân chịu những thiệt thòi nhưng
chị vẫn dành một tình thương bao la cho những người quanh chị. Bất lực trước một
ca mổ, chị đau đớn, lo lắng cho người em nuôi giờ này đang đè nặng tang tóc, đêm
chị mất ngủ.

Tất cả những điều ấy đều xuất phát từ lòng yêu thương trong trái tim chị! Để chính
từ những lo lắng, đớn đau ấy dân tộc Việt Nam có một người con anh dũng, kiên
cường tận tụy làm người. Đó là chuyện của 30 năm trước, còn giờ đây có biết bao
người ngày đêm nhen lên ngọn lửa tình yêu thương trên cõi đời này. Một nhà giáo
già ngày ngày đạp xe khắp chốn bán những bức hình cụ Rùa Hồ Gươm mà thầy vô
tình chụp được để lấy tiền góp vào quỹ "Vì người nghèo". Bao nhà hảo tâm, bao con
người có mỗi năm lại lắng lòng mình nhớ đến những người còn trong đói khổ bần
cùng.Cuộc sống muôn màu muôn vẻ tạo nên muôn nghìn gương mặt con người khác
nhau: có người tốt, kẻ xấu, có những người từng gây ra tội ác. Nhưng không có ai
chưa từng sai lầm. Dẫu có lầm lạc bước vào ngõ cụt vẫn có thể quay đầu lại. Chúng
ta vẫn luôn dang tay chờ đón một con người mới ở những người từng mắc tội. Mỗi
dịp lễ lớn, không chỉ những người ngoài khung sắt nhà lao mới náo nức chờ đợi mà
những người ở trong cũng vui mừng vì mỗi dịp ấy họ lại có cơ hội được ân xá, được
trở về với người thân, bè bạn. Chào đón họ bằng lòng bao dung tha thứ, tin vào một
sự thay đổi ở họ đó cũng là "sống đẹp". Chính nhờ có lòng yêu thương mà không ít
người tìm lại được chính mình. Có một nhà thơ với bút danh "Hoàn Lương" từng
nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng - Nha Trang, làm đại gia
buôn lậu xảo quyệt, thi nhân ấy tên là "Nguyễn Đức Tân" (Đông Mỹ - Thanh Trì -
Hà Nội). Nửa đời làm việc thất đức nhưng trong trại giam được nghe lời khuyên nhủ
tâm tình của giám thi, như người tỉnh cơn mê anh tâm sự:“Đêm đêm nghe tiếng
vọng vangTiếng ngoài xã hội rộn ràng trong đêmĐã buồn lại thấy buồn thêmKhát
thèm cuộc sống ấm êm ngoài đời”Và cuộc đời của tên tướng cướp ấy rẽ sang một
ngả khác khi mãn hạn tù, anh trở thành một nhà thơ, một thành viên của đội Công an
xã. Khi được hỏi làm thế nào mà cá sự thay đổi lớn trong anh như vậy, tướng cướp,
thi nhân ấy trả lời nhờ có sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tất cả mọi
người.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết "Sống trên đời cần có một tấm lòng. Để làm gì em
biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…". Gió sẽ cuốn những tấm lòng thảo
thơm gieo tình yêu khắp muôn nơi, mang lại ánh sáng cho miền đất tăm tối, mang lại
hạnh phúc cho những người cùng khổ. Mỗi chúng ta, hãy gửi theo gió tấm lòng

mình để cứu giúp bao người và để chính chứng ta là những con người có lối "sống
đẹp”.
“Cuộc sống không có con đường cùng chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải
làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải). Cuộc sống luôn chứa
đựng những thử thách, và không ai là không vấp ngã một lần. Vậy nhưng sau cú ngã
đau đớn ấy, bạn làm gì mới là điều đáng nói. Trong đầu tôi cứ thể hiện lên hình ảnh
con lật đật nhỏ bé miệng luân nở nụ cười và lần nào vấp ngã cũng bật dậy, trên môi
vẫn là nụ cười lạc quan. Đã bao giờ bạn được như con búp bê ấy, kiên cường và nghị
lực? Đọc Đặng Thuỳ Trâm, những dòng tâm sự của chị, từng câu từng chữ bao giờ
cũng tràn ngập một lòng ham sống phi thường. "Đời phải trải qua giông tố nhưng
chớ cúi đầu trước giông tố ". Câu nói tâm đắc ấy của chị, giờ đây, mỗi chúng ta cũng
phải lấy đó làm châm ngôn sống cho cuộc sống của mình.
Tôi được nghe thầy dậy Hoá kể câu chuyện về người học trò cũ của thầy. Anh là một
học sinh chăm ngoan, học giỏi, luôn nằm trong nhóm đầu. Vậy nhưng trong kỳ thi
Đại học quan trọng anh lại trượt điều tưởng như không thể đã xảy ra. Đau buồn, thất
vọng về chỉnh mình, cuộc sống của một thanh niên 18 tuổi lúc ấy chỉ toàn một màu
đen khi bao hứa hẹn tương lai, kỳ vọng của gia đình, thầy cô đều sụp đổ. Không chịu
giam mình trong màn đêm, anh tự mình thắp lên ngọn nến niềm tin và tiếp tục học
tập hết mình. Anh đã đỗ vào năm sau với một số điểm cao. Dù so với bạn bè, anh là
người đến sau nhưng anh lại là người đạt được chiến thắng lớn nhất: Chiến thắng
chính mình, cuộc sống với những ranh giới của nó luôn bao quanh bạn. Nếu không
có nghị lực làm sao bạn có thể đi hết được con đường của riêng mình ? Từ số 1 đến
số 0 chỉ trong gang tấc nhưng khoảng cách từ số 0 đến số 1 trên trục đời là cả một
quá trình mà nếu không có niềm tin, nghị lực, bạn sẽ mãi chỉ là con số 0 mà thôi.
Hãy là một người bộ hành với đôi chân dẻo dai sẵn sàng đạp lèn mọi chông gai để
bước đi: "Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vô vàn
những mũi gai” Lời bài hát của ban nhạc tôi yêu thích cứ văng vẳng bên tai. Bàn
chân có thể sẽ chảy máu vì gai nhọn nhưng đừng ngồi xuống rên xiết, hãy để máu ấy
thấm lên những cánh hồng đỏ thắm trên bước đường vinh quang của bạn! Làm được
như vậy tức là bạn đang "sống đẹp",sống và luôn giữ cho mình một niềm tin vào

ngày mai, luôn có một nghị lực vươn lên hướng đến ánh mặt trời.Tôi từng đọc một
bài thơ nghe qua tưởng chỉ là thơ vui nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc: "Khi anh
sinh raMọi người đều cườiRiêng anh thì khóc tu tuHãy sống sao để khi chết điMọi
người đều khócCòn môi anh thì nở nụ cười”Bạn và tôi, hãy tự chiêm nghiệm cho
mình lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, chúng ta đều mỉm cười mãn nguyện!
"
Sống đẹp là gì hỡi bạn?
trong cuộc sống hằng ngày mỗi người chọn cho mình những cách thể hiện khác nhau
hình thành lên những cách sống khác nhau: sống đẹp, sống có ích và lối sống ích kỷ,
buông thả thậm chí chìm trong vòng tội lỗi. Như vậy “sống đẹp" là một lối sống tích
cực mà mỗi người cần phải hướng tới. Nhưng sổng thế nào mới là lối "sống đẹp”,
còn là điều băn khoăn của rất nhiều người.
“Đẹp” không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái "đẹp" thể hiện từ những hành động
cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. "Sống
đẹp" trước hết phải xuất phát từ lòng nhân ái, từ chính tình yêu trong trái tim để từ
đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung, thứ tha Xuất phát từ tình yêu
thương nên bất cứ hành động nào dù là nhỏ nhất cũng đầy sự quan tâm, chia sẻ giữa
những con người. Một sáng đến trường, bạn không sợ muộn học mà dừng lại giúp
một cụ già qua đường. Mỗi ngày dành dụm tiền để ủng hộ quỹ "Vì người nghèo".
Những hành động ấy dù nhỏ nhặt nhưng đều là những nghĩa cử cao đẹp.
Lại nhớ đến hơn 30 năm trước đây, người con gái Hà Nội Đặng Thuỳ Trâm xung
phong vào chiến trường Quảng Trị gian khổ bản thân chịu những thiệt thòi nhưng
chị vẫn dành một tình thương bao la cho những người quanh chị. Bất lực trước một
ca mổ, chị đau đớn, lo lắng cho người em nuôi giờ này đang đè nặng tang tóc, đêm
chị mất ngủ.
Tất cả những điều ấy đều xuất phát từ lòng yêu thương trong trái tim chị! Để chính
từ những lo lắng, đớn đau ấy dân tộc Việt Nam có một người con anh dũng, kiên
cường tận tụy làm người. Đó là chuyện của 30 năm trước, còn giờ đây có biết bao
người ngày đêm nhen lên ngọn lửa tình yêu thương trên cõi đời này. Một nhà giáo
già ngày ngày đạp xe khắp chốn bán những bức hình cụ Rùa Hồ Gươm mà thầy vô

tình chụp được để lấy tiền góp vào quỹ "Vì người nghèo". Bao nhà hảo tâm, bao con
người có mỗi năm lại lắng lòng mình nhớ đến những người còn trong đói khổ bần
cùng.Cuộc sống muôn màu muôn vẻ tạo nên muôn nghìn gương mặt con người khác
nhau: có người tốt, kẻ xấu, có những người từng gây ra tội ác. Nhưng không có ai
chưa từng sai lầm. Dẫu có lầm lạc bước vào ngõ cụt vẫn có thể quay đầu lại. Chúng
ta vẫn luôn dang tay chờ đón một con người mới ở những người từng mắc tội. Mỗi
dịp lễ lớn, không chỉ những người ngoài khung sắt nhà lao mới náo nức chờ đợi mà
những người ở trong cũng vui mừng vì mỗi dịp ấy họ lại có cơ hội được ân xá, được
trở về với người thân, bè bạn. Chào đón họ bằng lòng bao dung tha thứ, tin vào một
sự thay đổi ở họ đó cũng là "sống đẹp". Chính nhờ có lòng yêu thương mà không ít
người tìm lại được chính mình. Có một nhà thơ với bút danh "Hoàn Lương" từng
nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng - Nha Trang, làm đại gia
buôn lậu xảo quyệt, thi nhân ấy tên là "Nguyễn Đức Tân" (Đông Mỹ - Thanh Trì -
Hà Nội). Nửa đời làm việc thất đức nhưng trong trại giam được nghe lời khuyên nhủ
tâm tình của giám thi, như người tỉnh cơn mê anh tâm sự:“Đêm đêm nghe tiếng
vọng vangTiếng ngoài xã hội rộn ràng trong đêmĐã buồn lại thấy buồn thêmKhát
thèm cuộc sống ấm êm ngoài đời”Và cuộc đời của tên tướng cướp ấy rẽ sang một
ngả khác khi mãn hạn tù, anh trở thành một nhà thơ, một thành viên của đội Công an
xã. Khi được hỏi làm thế nào mà cá sự thay đổi lớn trong anh như vậy, tướng cướp,
thi nhân ấy trả lời nhờ có sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tất cả mọi
người.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết "Sống trên đời cần có một tấm lòng. Để làm gì em
biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…". Gió sẽ cuốn những tấm lòng thảo
thơm gieo tình yêu khắp muôn nơi, mang lại ánh sáng cho miền đất tăm tối, mang lại
hạnh phúc cho những người cùng khổ. Mỗi chúng ta, hãy gửi theo gió tấm lòng
mình để cứu giúp bao người và để chính chứng ta là những con người có lối "sống
đẹp”.
“Cuộc sống không có con đường cùng chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải
làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải). Cuộc sống luôn chứa
đựng những thử thách, và không ai là không vấp ngã một lần. Vậy nhưng sau cú ngã

đau đớn ấy, bạn làm gì mới là điều đáng nói. Trong đầu tôi cứ thể hiện lên hình ảnh
con lật đật nhỏ bé miệng luân nở nụ cười và lần nào vấp ngã cũng bật dậy, trên môi
vẫn là nụ cười lạc quan. Đã bao giờ bạn được như con búp bê ấy, kiên cường và nghị
lực? Đọc Đặng Thuỳ Trâm, những dòng tâm sự của chị, từng câu từng chữ bao giờ
cũng tràn ngập một lòng ham sống phi thường. "Đời phải trải qua giông tố nhưng
chớ cúi đầu trước giông tố ". Câu nói tâm đắc ấy của chị, giờ đây, mỗi chúng ta cũng
phải lấy đó làm châm ngôn sống cho cuộc sống của mình.
Tôi được nghe thầy dậy Hoá kể câu chuyện về người học trò cũ của thầy. Anh là một
học sinh chăm ngoan, học giỏi, luôn nằm trong nhóm đầu. Vậy nhưng trong kỳ thi
Đại học quan trọng anh lại trượt điều tưởng như không thể đã xảy ra. Đau buồn, thất
vọng về chỉnh mình, cuộc sống của một thanh niên 18 tuổi lúc ấy chỉ toàn một màu
đen khi bao hứa hẹn tương lai, kỳ vọng của gia đình, thầy cô đều sụp đổ. Không chịu
giam mình trong màn đêm, anh tự mình thắp lên ngọn nến niềm tin và tiếp tục học
tập hết mình. Anh đã đỗ vào năm sau với một số điểm cao. Dù so với bạn bè, anh là
người đến sau nhưng anh lại là người đạt được chiến thắng lớn nhất: Chiến thắng
chính mình, cuộc sống với những ranh giới của nó luôn bao quanh bạn. Nếu không
có nghị lực làm sao bạn có thể đi hết được con đường của riêng mình ? Từ số 1 đến
số 0 chỉ trong gang tấc nhưng khoảng cách từ số 0 đến số 1 trên trục đời là cả một
quá trình mà nếu không có niềm tin, nghị lực, bạn sẽ mãi chỉ là con số 0 mà thôi.
Hãy là một người bộ hành với đôi chân dẻo dai sẵn sàng đạp lèn mọi chông gai để
bước đi: "Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vô vàn
những mũi gai” Lời bài hát của ban nhạc tôi yêu thích cứ văng vẳng bên tai. Bàn
chân có thể sẽ chảy máu vì gai nhọn nhưng đừng ngồi xuống rên xiết, hãy để máu ấy
thấm lên những cánh hồng đỏ thắm trên bước đường vinh quang của bạn! Làm được
như vậy tức là bạn đang "sống đẹp",sống và luôn giữ cho mình một niềm tin vào
ngày mai, luôn có một nghị lực vươn lên hướng đến ánh mặt trời.Tôi từng đọc một
bài thơ nghe qua tưởng chỉ là thơ vui nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc: "Khi anh
sinh raMọi người đều cườiRiêng anh thì khóc tu tuHãy sống sao để khi chết điMọi
người đều khócCòn môi anh thì nở nụ cười”Bạn và tôi, hãy tự chiêm nghiệm cho
mình lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, chúng ta đều mỉm cười mãn nguyện!

"
Sống đẹp là gì hỡi bạn?
trong cuộc sống hằng ngày mỗi người chọn cho mình những cách thể hiện khác nhau
hình thành lên những cách sống khác nhau: sống đẹp, sống có ích và lối sống ích kỷ,
buông thả thậm chí chìm trong vòng tội lỗi. Như vậy “sống đẹp" là một lối sống tích
cực mà mỗi người cần phải hướng tới. Nhưng sổng thế nào mới là lối "sống đẹp”,
còn là điều băn khoăn của rất nhiều người.
“Đẹp” không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái "đẹp" thể hiện từ những hành động
cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. "Sống
đẹp" trước hết phải xuất phát từ lòng nhân ái, từ chính tình yêu trong trái tim để từ
đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung, thứ tha Xuất phát từ tình yêu
thương nên bất cứ hành động nào dù là nhỏ nhất cũng đầy sự quan tâm, chia sẻ giữa
những con người. Một sáng đến trường, bạn không sợ muộn học mà dừng lại giúp
một cụ già qua đường. Mỗi ngày dành dụm tiền để ủng hộ quỹ "Vì người nghèo".
Những hành động ấy dù nhỏ nhặt nhưng đều là những nghĩa cử cao đẹp.
Lại nhớ đến hơn 30 năm trước đây, người con gái Hà Nội Đặng Thuỳ Trâm xung
phong vào chiến trường Quảng Trị gian khổ bản thân chịu những thiệt thòi nhưng
chị vẫn dành một tình thương bao la cho những người quanh chị. Bất lực trước một
ca mổ, chị đau đớn, lo lắng cho người em nuôi giờ này đang đè nặng tang tóc, đêm
chị mất ngủ.
Tất cả những điều ấy đều xuất phát từ lòng yêu thương trong trái tim chị! Để chính
từ những lo lắng, đớn đau ấy dân tộc Việt Nam có một người con anh dũng, kiên
cường tận tụy làm người. Đó là chuyện của 30 năm trước, còn giờ đây có biết bao
người ngày đêm nhen lên ngọn lửa tình yêu thương trên cõi đời này. Một nhà giáo
già ngày ngày đạp xe khắp chốn bán những bức hình cụ Rùa Hồ Gươm mà thầy vô
tình chụp được để lấy tiền góp vào quỹ "Vì người nghèo". Bao nhà hảo tâm, bao con
người có mỗi năm lại lắng lòng mình nhớ đến những người còn trong đói khổ bần
cùng.Cuộc sống muôn màu muôn vẻ tạo nên muôn nghìn gương mặt con người khác
nhau: có người tốt, kẻ xấu, có những người từng gây ra tội ác. Nhưng không có ai
chưa từng sai lầm. Dẫu có lầm lạc bước vào ngõ cụt vẫn có thể quay đầu lại. Chúng

ta vẫn luôn dang tay chờ đón một con người mới ở những người từng mắc tội. Mỗi
dịp lễ lớn, không chỉ những người ngoài khung sắt nhà lao mới náo nức chờ đợi mà
những người ở trong cũng vui mừng vì mỗi dịp ấy họ lại có cơ hội được ân xá, được
trở về với người thân, bè bạn. Chào đón họ bằng lòng bao dung tha thứ, tin vào một
sự thay đổi ở họ đó cũng là "sống đẹp". Chính nhờ có lòng yêu thương mà không ít
người tìm lại được chính mình. Có một nhà thơ với bút danh "Hoàn Lương" từng
nửa đời làm tướng cướp trên những chuyến tàu Đà Nẵng - Nha Trang, làm đại gia
buôn lậu xảo quyệt, thi nhân ấy tên là "Nguyễn Đức Tân" (Đông Mỹ - Thanh Trì -
Hà Nội). Nửa đời làm việc thất đức nhưng trong trại giam được nghe lời khuyên nhủ
tâm tình của giám thi, như người tỉnh cơn mê anh tâm sự:“Đêm đêm nghe tiếng
vọng vangTiếng ngoài xã hội rộn ràng trong đêmĐã buồn lại thấy buồn thêmKhát
thèm cuộc sống ấm êm ngoài đời”Và cuộc đời của tên tướng cướp ấy rẽ sang một
ngả khác khi mãn hạn tù, anh trở thành một nhà thơ, một thành viên của đội Công an
xã. Khi được hỏi làm thế nào mà cá sự thay đổi lớn trong anh như vậy, tướng cướp,
thi nhân ấy trả lời nhờ có sự bao dung, tình yêu của người vợ hiền và của tất cả mọi
người.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết "Sống trên đời cần có một tấm lòng. Để làm gì em
biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…". Gió sẽ cuốn những tấm lòng thảo
thơm gieo tình yêu khắp muôn nơi, mang lại ánh sáng cho miền đất tăm tối, mang lại
hạnh phúc cho những người cùng khổ. Mỗi chúng ta, hãy gửi theo gió tấm lòng
mình để cứu giúp bao người và để chính chứng ta là những con người có lối "sống
đẹp”.
“Cuộc sống không có con đường cùng chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải
làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải). Cuộc sống luôn chứa
đựng những thử thách, và không ai là không vấp ngã một lần. Vậy nhưng sau cú ngã
đau đớn ấy, bạn làm gì mới là điều đáng nói. Trong đầu tôi cứ thể hiện lên hình ảnh
con lật đật nhỏ bé miệng luân nở nụ cười và lần nào vấp ngã cũng bật dậy, trên môi
vẫn là nụ cười lạc quan. Đã bao giờ bạn được như con búp bê ấy, kiên cường và nghị
lực? Đọc Đặng Thuỳ Trâm, những dòng tâm sự của chị, từng câu từng chữ bao giờ
cũng tràn ngập một lòng ham sống phi thường. "Đời phải trải qua giông tố nhưng

chớ cúi đầu trước giông tố ". Câu nói tâm đắc ấy của chị, giờ đây, mỗi chúng ta cũng
phải lấy đó làm châm ngôn sống cho cuộc sống của mình.
Tôi được nghe thầy dậy Hoá kể câu chuyện về người học trò cũ của thầy. Anh là một
học sinh chăm ngoan, học giỏi, luôn nằm trong nhóm đầu. Vậy nhưng trong kỳ thi
Đại học quan trọng anh lại trượt điều tưởng như không thể đã xảy ra. Đau buồn, thất
vọng về chỉnh mình, cuộc sống của một thanh niên 18 tuổi lúc ấy chỉ toàn một màu
đen khi bao hứa hẹn tương lai, kỳ vọng của gia đình, thầy cô đều sụp đổ. Không chịu
giam mình trong màn đêm, anh tự mình thắp lên ngọn nến niềm tin và tiếp tục học
tập hết mình. Anh đã đỗ vào năm sau với một số điểm cao. Dù so với bạn bè, anh là
người đến sau nhưng anh lại là người đạt được chiến thắng lớn nhất: Chiến thắng
chính mình, cuộc sống với những ranh giới của nó luôn bao quanh bạn. Nếu không
có nghị lực làm sao bạn có thể đi hết được con đường của riêng mình ? Từ số 1 đến
số 0 chỉ trong gang tấc nhưng khoảng cách từ số 0 đến số 1 trên trục đời là cả một
quá trình mà nếu không có niềm tin, nghị lực, bạn sẽ mãi chỉ là con số 0 mà thôi.
Hãy là một người bộ hành với đôi chân dẻo dai sẵn sàng đạp lèn mọi chông gai để
bước đi: "Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vô vàn
những mũi gai” Lời bài hát của ban nhạc tôi yêu thích cứ văng vẳng bên tai. Bàn
chân có thể sẽ chảy máu vì gai nhọn nhưng đừng ngồi xuống rên xiết, hãy để máu ấy
thấm lên những cánh hồng đỏ thắm trên bước đường vinh quang của bạn! Làm được
như vậy tức là bạn đang "sống đẹp",sống và luôn giữ cho mình một niềm tin vào
ngày mai, luôn có một nghị lực vươn lên hướng đến ánh mặt trời.Tôi từng đọc một
bài thơ nghe qua tưởng chỉ là thơ vui nhưng lại mang một ý nghĩa sâu sắc: "Khi anh
sinh raMọi người đều cườiRiêng anh thì khóc tu tuHãy sống sao để khi chết điMọi
người đều khócCòn môi anh thì nở nụ cười”Bạn và tôi, hãy tự chiêm nghiệm cho
mình lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, chúng ta đều mỉm cười mãn nguyện!

Bàn về tình trạng bạo lực học đường hiện nay.
a/Yêu cầu :
Về nội dung:
- Học sinh có thể giới thiệu vấn đề từ nhiều góc độ, nhưng phải nêu được vấn đề tình

trạng bạo lực học đường đang trở nên phổ biến khiến dư luận xã hội quan tâm, báo
động.
- Giải thích khái niệm bạo lực học đường : cách úng xử, giải quyết các mâu thuẫn,
bất đồng nảy sinh trong học tập, sinh hoạt trong nhà trường giữa học sinh bằng bạo
lực…Học sinh có thể nêu ví dụ làm rõ.
- Nguyên nhân của tình trạng trên: việc giáo dục đạo đức học sinh, thanh thiếu niên
ở nhiều gia đình, trong nhà trường bị buông lỏng; nhiều giá trị đạo đức bị xói mòn
trong cơ chế kinh tế thị trường; tình trạng bế tắc, mất phương hướng trong một bộ
phận giới trẻ… Nêu một vài dẫn chứng làm rõ lập luận.
- Cách giải quyết tình trạng bạo lực học đường.
- Suy nghĩ của bản thân trong việc giải quyết các mâu thuẫn trong đời sống…
Về kĩ năng:
- Học sinh nắm vững kĩ năng làm bài văn nghị luận về các vấn đề xã hội, biết nêu
vấn đề, giải thích, chứng minh, đánh giá vấn đề; từ đó rút ra bài học cho bản thân.
- Bài làm có bố cục rõ ràng ; diễn đạt mạch lạc ; ít mắc lỗi chính tả, ngữ pháp.
BG8  9) 
- Điểm 3: Đáp ứng tốt các yêu cầu trên. Văn viết trôi chảy. Chấp nhận một vài lỗi
nhỏ.
- Điểm 2: Đáp ứng yêu cầu ở mức khá; biết tìm dẫn chứng làm rõ lập luận.Văn viết
trôi chảy; có thể mắc 3- lỗi chính tả, ngữ pháp .
- Điểm 1: Không rõ lập luận, không biết giải thích khái niệm, giải thích không chính
xác; không có dẫn chứng; bài làm sơ sài,; có trên 4 lỗi chính tả, ngữ pháp.
- Điểm 00 : Để giấy trắng hoặc chỉ viết vài dòng không rõ ý.

Học học nữa , học mãi (Lê-nin)
1/MB: nêu vấn đề nghị luận: “học! học nữa! học mãi”học hỏi là 1 việc rất quan trọng
đối với nhân dân ta, đối với cả nhân loại từ ngàn xưa cho đến nay. Nó giúp con ng`
mở mang kiến thức,nó giúp cho đất nước văn minh, tiến bộ. nhận thức được tầm
wan trọng của vấn đề này, tuy fải bận trăm công nghìn việc, nhưng lê-nin vẫn th`
khuyên cán bộ và tự đặt cho mình nhiệm vụ: “học! học nữa! học mãi!”.

2/TB:
A-BÌNH:
a)giải thích câu nói (or nêu các biểu hiện của vấn đề)học là việc học sinh tiếp thu
kiến thức của nhân loại dưới sự hướng dẫn của thầy cô giáo…khi học chúng ta fải
tìm tòi, suy nghĩ them để hiểu rõ và mở rộng các kiến thức đã thu thập được. như thế
lời dạy của lê-nin có ý nghia là khuyên chúng ta fải luôn học hỏi ko ngừng, học hỏi
suốt đời chẳng những trong nhà trường và cả ngoài XH…
b)phân tích các mặt đúng,lợi:đó là một chân lí, một sự thật hiển nhiên, rõ rang từ
trước đến nay. bởi vì kiến thức của nhân loại bao la mênh mông như biển cả còn sự
hiểu biết của mỗi ng` trong chúng ta chỉ như giọt nước. hơn thế nữa, mỗi một giây
phút trôi wa thì hành tinh của chúng ta lại có một phát minh mới ra đời, vì thế ko
bao h chúng ta học được hết những kiến thức đó và cũng vì thế mà chúng ta fải luôn
luôn học tập ko ngừng.làm sao chúng ta có thể quên được tấm gương của nhà bác
học Lê Quý Đôn của đất nước VN hoặc các bác học Newtơn, Ampere… trên thế
giới đã suốt đời học hỏi và cống hiến nhiều kiến thức quý báo cho nhân laọi. ngoài
ra, lời nhận định này cũng đúng vì nó có giá trị về mặt giáo dục con ng` mới, giáo
dục lý tưởng sống cao quý. Cho nên chúng ta ko lạ gì khi thấy các danh nhân trên
thế giới cũng từng có những suy nghĩ tương tự như câu nói nổi tiếng của
Darwin:“nhà bác học ko có nghĩa là ngừng học” hay :“đường đời là chiếc thang ko
nấc chót, việc học là quyển sách ko trang cuối cùng.” (Kalinin) hay câu của Bác
Hồ :“học hỏi là một việc fải tiếp tục suốt đời”.Chính câu nói của các nhà bác học
càng làm tăng them giá trị chân lí của lời nhận định của lê-nin.
B-LUẬN: (mở rộng vấn đề)
a)phân tích các mặt bổ sung.Nhưng thật đáng tiếc là có những ng` làm ngược lại với
lời dạy bảo quý giá này. thật đáng tiếc là trong nhà trường có những học sinh lười
biếng, ko cố gắng chăm lo học tập, kiền thức nôgn cạn, dở dang. Cũng như thế trong
XH còn có những kẻ tự kiêu, tự mãn khi đã đạt được = cấp mà ko chịu típ tục học
hỏi. và đương nhiên những kẻ đó đáng bị chê trách vì đã ko nghe theo lời khuyên
bảo tốt đẹp này.
b)Xây dựng thái độ đúng cần fải có.Do đó, học hỏi suốt đời là một việc fải làm và

cần làm. Ý nghĩa trọn vẹn, sâu xa của câu nói cũng là muốn chúng ta thực hiện được
điều đó. Nhưng làm như thế vẫn chưa đủ. để việc học hỏi đạt kết quỷ thật tốt, chúng
ta fải xác định rõ động cơ học tập là vì tổ quốc, vì nhân dân, học để trở thành ng` lao
động mới có khả năng trình độ để phục vụ đất nước,sẵn sàng xây dựng và bảo vệ tổ
quốc. bên cạnh mục đích học tập,chúng ta còn fải có tinh thần thái độ học tập đúng
đắn, học đi đôi với hành, học ở nhà trường, học ngoài XH
c)phân tích nguyên nhân,hậu quả, (or tác dụng)nếu đạt được những điều kiện trên thì
việc học hỏi sẽ mang lại 1 tác dụng, 1 kết quả thật to lớn là kiến thức của mỗi ng`
trong chúng ta sẽ được lien tục nâng cao, từ đó sẽ giúp cho đất nước ngày càng văn
minh tiến bộ. đặc biệt là đối với đất nước chúng ta ngày nay,nhiệm vụ học tập càng
trở nên vô cùng cấp thiết,trở thành nghĩa vụ của mỗi ng` công dân vì đất nước ta, sau
gần một trăm năm đô hộ của thực dân pháp,sau hơn hai mươi năm chiến đấu chống
đế quốc mỹ, đa số nhân dân ta ko có thời giờ và phương tiện để học tập.nên muốn
nhanh chóng hàn gắn vết thương chiến trrang, ổn định đời sống nhân dân, khôi phục
và phát triển kinh tế, tiến tới xây dựng một nền kinh tế độc lập tự chủ và phồn vinh,
ta cần fải cố gắng học tập gấp năm mười lần trước đây thì mới mong có một đội ngủ
cán bộ quản lí, khoa học kĩ thuật đông đảo, công nhân lành nghề,nông dân có trình
độ cao để tiếp thu kỹ thuật mới tăng nâng suất lao động.
3/KB: thái độ,kết luận chung của bài nghị luận.Rõ rang nhận định của lê-nin đúng là
một sự thật hiển nhiên trong cuộc sống, là một chân lí của thời đại. Đồng thời,câu
nói trên cũng bộc lộ tấm long, ước muốn thiết tha của lê-nin.
!
Nhạc sĩ thiên tài người Đức Beethoven nói:
“Trong cuộc sống, không có gì cao quý và tốt đẹp hơn là đem lại hạnh phúc cho
người khác”.
Anh /Chị hãy trình bày suy nghĩ của mình về ý kiến trên trong một bài văn ngắn
(khoảng 01 trang giấy thi).
+,  +
1/ Yêu cầu nội dung: học sinh có thể trình bày khác nhau song cần giới thiệu được
câu nói của Beethoven, hiểu quan niệm sống cao quí mà nhạc sĩ nêu lên, khẳng định

×