Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Biểu cảm về mái trường mến yêu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (32.6 KB, 2 trang )

Với mỗi người, ngôi nhà là tổ ấm yêu thương. Nơi ấy có biết bao người thân
yêu đã vun vén hạnh phúc cho ta. Nhưng có một ngôi nhà nữa, ngôi nhà ghi
dấu một thời thơ trẻ sôi nổi, đầy hăm hở của tuổi thơ ta. Nó ôm ấp biết bao
nhiêu kỉ niệm về tình thầy, tình bạn. Nó chắp cánh cho những ước mơ của ta
bay tới chân trời trí tuệ! Ngôi nhà ấy,chính là ngôi trường mà mỗi sáng, mỗi
chiều vang vang tiếng trẻ thơ của ta! Với tôi, ngôi trường mang tên người anh
hùng trẻ tuổi TQT, nơi tôi từng gắn bó, nơi ấy mãi mãi đẹp một vẻ đẹp
thiêng liêng trong đời tôi!
Trường tôi đấy! Ngôi trường nằm bên cánh đồng rập rờn sóng lúa. Cổng
trường trang nghiêm mang tên anh TQT mở về hướng nam, nhìn ra con
đường xuôi về hướng biển. Cả sân trường trùm phủ một màu xanh cây lá.
Cây xà cừ vạm vỡ vươn những cánh tay lực lưỡng ,với cái nhìn trầm tư, hồi
tưởng. Những cây phượng vàng thân sần sùi như cụ già luống tuổi vươn
những cành to với những lá li ti căng dày trên cao để những chấm nắng lọt
qua như những mắt nhìn tinh nghịch. Hàng bàng đứng trang nghiêm, đêù
tăm tắp trước lớp, xoè những chiếc lá to làm thành những chiếc dù lớn như
thương yêu, che chở Và ở nơi ấy, mỗi lớp học như một mái ấm yêu thương!
Không biết từ lúc nào tôi đã yêu và gắn bó với ngôi trường đến thế ! Bây giờ
đây ngôi trường cứ như thế, giang vòng tay đón chúng tôi mỗi sớm mỗi
chiều. Và cứ như thế, ngôi trường đã là ngôi nhà biết mấy thương yêu của
tuổi thơ tôi !
Đã bao lần ngồi ở lớp học nhìn ra toàn quang cảnh sân trường, trong lòng tôi
biết bao xúc động. Nhìn chiếc ghế đá im lìm dưới bóng râm mát của sân
trường như chờ đợi, như nhớ thương, như trông ngóng Tôi cứ miên man
nghĩ về biết bao thế hệ học trò như tôi đã từng gắn bó, từng trưởng thành và
đã bay vào cuộc sống bao la với biết bao khát vọng. Phải chăng ở nơi này đây
đã có biết bao thầy cô giáo đã gắn bó cả tuổi thanh xuân của mình bằng tình
yêu trẻ thơ để rồi phải chia xa nơi này cùng với bao nỗi nhớ!Cũng chính ở nơi
ngôi trường thân yêu này, những tuổi thơ như tôi đã được yêu thương, và đã
được trưởng thành. Tôi thầm nghĩ, ở nơi này mỗi gốc cây, mỗi chiếc lá đều
được ươm niềm hy vọng của thầy cô và mãi mãi xanh màu kỉ niệm .


Trường tôi đẹp lắm! mọi người đều nhận thấy như thế. Riêng với tôi, trường
tôi còn đẹp một vẻ đẹp thiêng liêng bởi ở nơi này tất cả đều lấp lánh một tâm
hồn. Viên phấn trắng trên tay thầy đã dẫn đường cho bao thế hệ nối tiếp
nhau cùng trưởng thành để rồi từ nơi này bao thế hệ cùng nhau đi xây đắp vẻ
đẹp của cuộc đời. Lời giảng của thầy cô đã không đi vào không gian bao la
mà đi đến tâm hồn. Đấy là những lời nhắc nhở, động viên, tin tưởng. Thầy cô
đã truyền đến chúng tôi không chỉ kiến thức, không chỉ truyền thống văn hoá
của dân tộc mình, một dân tộc đã gìn giữ và xây dựng đất nước này bằng mồ
hôi và máu, một dân tộc mà mỗi trang lịch sử nghe sang sảng lời thề cứu
nước.Tiếng trống trường như tiếng gọi của con tim, bồi hồi, lo lắng. Bây giờ
đây ở những phương trời xa xôi của Tổ Quốc mến yêu, có biết bao tấm lòng
đang ngày đêm nhớ về quê hương cùng với hình ảnh ngôi trường thân yêu
này
Rồi mai đây ngôi trường này sẽ khác. Những tường gạch rêu phong kia
không còn nữa, những cánh cửa, những mặt bàn mặt ghế cùng bao nét chữ
mang tên bạn bè tôi, tất cả sẽ không còn nữa. Trường tôi sẽ khác, sẽ được xây
mới từ cổng ngõ tường rào, rồi tường vôi sẽ vàng tươi hơn, rồi cành lá ở sân
trường sẽ dày lên hơn Nhưng trong tâm hồn tôi, ngôi trường yêu dấu vẫn
không mất đi, bởi nó gắn với tình thầy, tình bạn rất đổi thiêng liêng !

×