Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Tả các loài hoa mà em thích

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (112.13 KB, 3 trang )

Tả các loài hoa mà em thích
September 29, 2014 - Chuyên mục: Văn mẫu tiểu học - Tác giả: qt
Đề bài: Tả các loài hoa mà em thích
Bài làm 1
(Tả hoa mai trắng)
Hoa mai thật có vẻ đẹp thanh tao. Hoa năm cánh nhỏ xíu, xinh xắn, trắng phau, gốc và cành khúc khuỷu. Hoa
mai thường nở đều một loạt, đâu chỉ được nửa tháng rồi tàn. Nếu được ánh đông soi rọi vào cây mai đương nở
thì trông có vẻ trong trắng vô ngần, bắt ta phải liên tưởng đến tuyết sạch, giá trong.
Nếu được danh sắc, hoa mai thật là một danh hoa. Hoa mai nở rộ mười lăm ngày thì tàn. Mà cảnh hoa mai
rụng cũng thật có ý nghĩa. Chỉ một cơn gió thoảng qua, cũng đủ làm cho bao nhiêu cánh hoa trắng rất nhẹ
nhàng êm ái bay theo gió là là rơi xuống đất. Chừng như hoa mai đã nở thì cố giữ được tấm thân trong trắng
mà lúc nào phải tàn tạ thì coi cái chết như không.
(Theo Thụy Chi)
Bài làm 2
(Tả hoa địa lan)
Khi những làn mưa phùn mùa xuân đậu nhẹ, lóng lánh trên mái tóc em là khi địa lan bắt đầu ra hoa. Mùa xuân
đấy!
Giữa đám lá xanh to bản, một cành búp non vươn lên. Mưa dai dẳng, triền miên, cành búp xanh càng vươn lên
cao. Màu xanh nõn dần dần thẫm lại. Những cành búp xanh đẫm mưa như chờ đợi. Mặc cho sự mơn man êm
nhẹ của gió, búp xanh lặng lẽ hình thành. Hình như mùa xuân đang dồn những “yêu kiều” vào đó. Cây địa lan
như người mẹ chắt chiu tất cả những gì tinh hoa nhất, những gì đẹp đẽ nhất mùa xuân ban phát cho dành cho
búp non.
Trong mưa, từ trong búp non xanh bỗng vươn ra ba cái nụ xinh xinh, nhỏ bé và đáng yêu, vẫn là màu xanh
nhưng nhạt hơn. Người ta nhìn vào thầm hỏi: “Phải chăng mùa xuân đặt màu xanh trong ấy” Một ngày, hai
ngày… nụ hoa lớn nhích dần lên. Mưa như thôi thúc. Và nhìn kìa, những nụ hoa đang bồi hồi hé nở năm cánh
trắng muốt. Bông hoa địa lan nghiêng mình, những cánh hoa xếp cân đối tròn trịa và đài hoa, nhị hoa như mũ
miện của nàng công chúa lóng lánh những hạt ngọc. Tinh khôi quá!
 (Mèo con – Hà Tây)
Bài làm 3
(Tả hoa khế)
Mùa khế ra hoa từng chùm hoa tim tím lắc lư theo chiều gió, Những cánh hoa mỏng manh rơi rơi, rắc đầy trên


mặt ao. Mấy chú cá rô tưởng mồi, ngoi lên chỉ thấy đâu đây đầy những con thuyền tím. Chiếc thuyền hoa
chồng chềnh hòa mình với màu tím của nước chiều.
Và khi trăng lên, cánh hoa lại nghiêng mình hứng lấy ánh trăng ngọt dịu mát. Cánh hoa rung rung, vẫy vẫy như
mời gọi trăng vàng xuống chơi.
(Theo Phạm Vũ)
Bài làm 4
(Tả hoa dừa)
Cứ mỗi năm khi hàng dừa trước ngõ ra bông thì tôi và Khanh như lâu ngày vớ được của quý. Chiều chiều, khi
ánh gắt của mặt trời dịu bớt thì Khanh lại chạy ra nhà tôi, hai đứa lục đục rang loong đậu phộng rồi ra lượm
hoa dừa.
Yêu sao cái màu vàng nhạt của những cánh hoa li ti. Chúng tôi thường lượm những cái cánh to, dày để làm
dây chuyền. Khi thì gắn lên đầu, khi thì thắt quanh áo. Chơi chán, tôi và nó ngồi ăn đậu phộng, cười giòn tan
…. Thế rồi đùng một cái, gia đình tôi lại chuyển lên Đắc Lắc. Riêng tôi, tôi buồn vì phải xa cái xứ Bình Định
nóng bỏng này, nơi đã cất những kỷ niệm thiêng liêng buồn vui của tôi, nơi có những cây dừa với những bông
hoa màu vàng nhạt cánh dày thân thương.
(Theo Nguyễn Bá Lê Trinh)
Bài làm 5
(Tả hoa súng)
Trên suốt một dải đầm sen, chỉ có lá cây súng tròn như cái bánh đa nối trên mặt nước, duyên keo kết với nước
phô cả bộ mặt với trời xanh như tận hưởng cái tình của trời đất . Có những chiếc lá hơi úa vàng, có chiếc còn
xanh mơn mởn. Nước phô bày một bộ áo như xô đẩy lên trên mặt một linh hồn.
Giữa đám lá tẻ ngắt, bỗng phía bên kia hồ cách xa đường cái không bao nhiêu, lộ một bông hoa súng màu
thiên thanh. Người du khách lơ đãng không thấy nó đâu vì nó không rực rỡ. Ai bảo nó không quân tử hơn hoa
sen, vì sen còn đỏ chói, cám dỗ mắt người ta, sen còn tỏa hương thơm để làm người ta quyến luyến, để kích
thích dục vọng ích kỉ của người ta, khiến người ta hái đế ướp chè. Ừ, thì bảo sen là hoa quân tử thơm nức
hương bên cạnh bùn, để ta gọi súng là “hoa tiên tử”. Chẳng bao giờ nó nở nhiễu, cá một hồ dài rộng mênh
mông có một mình bông hoa cô lập.
Hoa súng màu thiên thanh, duyên nợ nó với tôi là cả một lịch sử. Thuở còn bé, tôi trồng nó ở trước nhà trong
một cái ao thân mật có luỹ tre phía ngoài. Ngõ nhà tôi mở thảng ra bờ ao. Cái ngõ nhỏ có mái, có xà tre đánh
đu được, nay tôi còn trông rõ quả. Khi xưa tựa hồ ỏ đó, tôi mong thấy mẹ tôi đi xa về hoặc dì tôi sang chơi.

Lúc ấy tâm hồn con trẻ của tôi (tôi mới lên sáu lên bảy) kinh nghiệm sự đời bằng giác quan, tôi cảm sự đẹp và
“một cái gì lâng lâng thanh khiết” ở bông hoa súng, nở không biết về mùa nào”.
Read more: />

×