Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Phong cảnh quê hương em

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (107.5 KB, 2 trang )

Phong cảnh quê hương em
October 23, 2014 - Chuyên mục: Văn mẫu THCS - Tác giả: Thu Huyền
PHONG CẢNH QUÊ HƯƠNG EM
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay.
Mỗi người đều có một quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mình để mà thương mà nhớ. Từng tấc đất
quê hương đã gắn bó với em như ruột thịt. Chính nơi đây, em đã được sinh ra và khôn lớn, nên người.
Cũng giống bào làng quê Việt Nam khác, quê em có lũy tre xanh, cây đa, giếng nước, sân đình. Vừa
bước chân tới quê em là thấy ngay lũy tre xanh xanh lấp ló đầu làng, như một bức trường thành bao
bọc xóm thôn. Tre bảo vệ con người, tre tỏa bóng mát rượi, cây tre gắn bó với người dân quê em từ khi
còn nằm trên nôi tre đến khi chống chiếc gậy tre mà bước đi. Những ngày hè nắng nôi, tre tỏa rợp bóng
mát cho các bác nông dân ngồi nghỉ ngơi lấy sức. Dưới bóng mát của tre, lũ trẻ chúng em chơi trò kéo
co, ô ăn quan… Tiếng cười đùa ríu rít vang vào tận làng. Cạnh lũy tre là cánh đồng thẳng cánh cò bay.
Cánh đồng đã cho những hạt thóc vàng nuôi sống làng em suốt mấy đời nay. Bây giờ là lúc mới cấy
xong. Gió xuân nhè nhẹ thổi, tạo nên những đợt sóng lúa đuổi nhau liên tiếp. Màu xanh của lúa, mạ
non và màu xanh của hoa màu hòa quyện vào nhau tạo nên một tấm thảm xanh khổng lồ. Bầu trời buổi
ban mai mới trong xanh làm sao. Ông mặt trời thức dậy vén bức màn mây chiếu những tia nắng đầu
tiên xuống mặt đất. Vạn vật thức tỉnh, hút nhựa sống tràn trề của mạch đất. Những cây mạ xanh non
mơn mởn đầy sức sống đang vươn lên đón ánh nắng mặt trời và uống no sữa của mẹ đất để lớn lên.
Lớn mau nhé mạ non!
Em yêu quê hương mình và tự hào về nó biết bao
Đi theo con đường nhỏ đã được rải bê tông là vào được làng em. Trên con dường này, hằng ngày mọi
người đi lại chuyện trò với nhau rất vui vẻ. Buổi sáng, mọi người bắt đầu ra đồng. Chúng em lại cắp
sách đến trường, khăn đỏ bay bay phấp phới. Chim hót ríu rít, hàng cây rung rinh chào ngày mới.
Những hạt sương long lanh nhún nhảy theo điệu nhạc của gió. Bên lề đường, những cửa hàng đã bắt
đầu mở cửa. Dọc bờ đê, xe cộ đi lại nhộn nhịp. Những ngôi nhà hai, ba tầng đã bắt đầu hiện lên dưới
làn sương mờ mờ ảo ảo.
Từ con đê nhìn xuống là đòng sông Chu trong xanh, ngày đêm uốn lượn hiền hòa. Không biết sông có
tự bao giờ, nhưng từ khi sinh ra, sông đã là người bạn thân thiết của em. Sông chảy giữa những bãi


mía, bờ dâu xanh ngắt hay bãi cát trắng tinh mịn màng. Nắng đã lên, chiếu những tia nắng vàng rực
xuống dòng sông. Các bà, các chị ra sông giặt giũ, từng đoàn thuyền ra khơi đánh cá. Nhìn xa, những
cánh buồm như những cánh bướm rập rờn. Sông tốt bụng lắm, xin bao nhiêu nước cũng cho để tưới
mát cho ngô, khoai. Nhưng cũng có những ngày lũ lớn, dòng sông sục sôi, đỏ ngầu, dâng nước cao lên
định nhấn chìm những ngôi nhà nhỏ bé. Thế rồi, sông như hiểu ý người bén rút nước lại, trở về vẻ bình
lặng như xưa. Vào những buổi chiều chăn trâu cắt cỏ, lũ trẻ chúng em ra sông tắm mát té nước vào
nhau cười đùa, tiếng cười vang xa. Sông như người mẹ hiền ôm chúng em vào lòng vuốt ve.
Cho dù người dân quê em có đi đâu xa chăng nữa thì vẫn nhớ có lũy tre xanh, cánh đồng lúa, con sông
của quê hương thân yêu. Em yêu quê hương và tự hào về nó biết bao:
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi.
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
(Đỗ Trung Quân)
Em mong sao quê hương sẽ ngày càng đổi mới, tiến tới tương lai nhưng sẽ vẫn giữ mãi vẻ đẹp chân
thật, mộc mạc tự nhiên vốn có.
Read more: />

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×