Suy nghĩ về Tình trạng xả rác tràn lan trong thành phố
September 5, 2014 - Chuyên mục: Văn mẫu THPT - Tác giả: qt
Đề bài: Anh chị suy nghĩ gì về tình trạng xả rác tràn lan trong địa bàn thành phố
Việt Nam đang trên con đường đổi mới, phấn đấu xây dựng một đất nước giàu đẹp văn minh. Trình độ của một dân tộc được
đánh giá qua nhiều mặt trong đó có ý thức hành vi văn hoá, văn minh của mỗi người. Thế nhưng hiện nay vẫn còn tồn tại một
hiện tượng tiêu cực, phản cảm là người dân có thói quen vứt rác tràn lan một cách bừa bãi trong địa bàn thành phố hay cụ thể là ở
những nơi công cộng.
Ngoài nước thải, khói bụi, chất độc hại thì rác góp một phần không nhỏ vào việc hủy hoại môi trường. Từ thềm vắng, đường phố,
kênh rạch, thậm chí cả những khu vui chơi giải trí, đâu đâu ta cũng thấy nó hiện diện. Dường như rác đã trở thành một phần, một
nỗi ám ảnh trong cuộc sống thường nhật.
Nguyên nhân chính là do sự thiếu ý thức của người dân. Một sô người đem rác trong nhà ra để ngoài đường phố, thậm chí còn
quăng thẳng ra ngoài đường. Ngoài ra còn có tình trạng người ăn quà vặt thản nhiên vứt rác ngay tại chỗ mình đang ngồi hoặc
nếu ngồi gần hồ thì vung tay ném thẳng xuống hồ. ở những nơi công cộng hoặc trên các đường phố, công ty công viên cây xanh
đã đặt nhiều thùng rác để giữ gìn vệ sinh chung nhưng hầu như chẳng mấy ai bỏ rác vào đúng chỗ mà cứ thích vứt bừa bãi.
Người xưa có câu “chạy trời không khỏi nắng” thì ngày nay ta lại có câu “chạy đâu cho khỏi rác”, rác tứ bề, đe dọa cuộc sống,
ảnh hưởng đến chất lượng môi trường sống trầm trọng. Vì vậy, công viên cũng như một số nơi mát mẻ để mọi người hóng gió
như hồ Con Rùa, hồ Hoàn Kiếm lại là những nơi chứa rác. Số người đến càng nhiều thì lượng rác thải ở những nơi này ngày càng
gia tăng do những người bán hàng rong và khách ăn uống vứt ra. Tệ hơn nữa là tình trạng người ngồi trên xe (ô tô hay xe máy)
tiện tay vứt rác xuống lòng đường mà chẳng thèm để ý đến xe cộ khác đang lưu thông bên cạnh.
Đặc biệt là sông ngòi, kênh rạch đã trở thành những hố rác thiên nhiên để mọi người cứ thế mà tự nhiên mang đủ thứ mọi chất
thải từ dạng lỏng như thức ăn -thừa, nước dơ cho đến dạng rắn như xà bần…và thậm chí cả xác súc vật đổ xuống. Ở khu vực bến
Bạch Đằng trước kia, người tập thể dục có thể thoải mái bơi lội. Song, giờ đây rác cũng bị vứt xuống đầy ắp khiến nó ô nhiễm
trầm trọng. Còn kênh Nhiêu Lộc mặc dù đã được nạo vét nhiều lần nhưng người dân vẫn vô ý thức mang đủ mọi loại rác ra đổ
bừa bãi làm nước kênh đen hơn và làm tắc nghẽn cả con kênh. Nhiều thước phim phóng sự của dài truyền hình đã phản ánh tệ
nạn này nhất là việc mọc lên các quán nhậu ngày càng nhiều dọc các bờ kênh khiến con kênh trở thành nơi ngưdi ta xà rác, rửa
chén, thức ăn thừa, thậm chí phóng uế bừa bãi.
Người dân vứt rác tràn lan trong địa bàn thành phố
Còn đối với học sinh thì tồn tại hiện tượng vứt rác bừa bãi ở trường và lớp học. Vào giờ chơi, dù đã được nhắc nhở nhưng vẫn
còn một số bạn vô ý thức xả rác xuống cầu thang, khắp sân trường từ những rác dễ dọn như giấy vụn, bao nilon cho đến những
mẫu kẹo cao su trây trét hoặc quăng dính trên tường. Ngay trong lớp học, học sinh cứ vô tư ăn quà vặt, xả khăn giấy vỏ kẹo, hạt
dưa., trong hộc bàn và ngay tại chỗ ngồi của mình, và sau đó những thứ rác ấy bay khắp lớp học.
Vậy nguyên nhân của những biểu hiện trên là gì? Vứt rác bừa bãi trước hết là xuất phát từ sự giáo dục, sai phạm nhiều lần sẽ trở
thành thói quen khó sửa chữa. Ngoài ra đó còn là một lối sống thiếu vệ sinh, người ta không cảm thấy khó chịu khi phải sống
chung với sự bừa bộn, dơ bẩn. Suy cho cùng tất cả xuất phát từ ý nghĩ hẹp hòi, nông cạn và ích kỉ của con người chúng ta. Họ chỉ
biết nghĩ cho bản thân mình mà không quan tâm đến việc người khác có khó chịu hay không. Họ lí luận rằng họ không thấy
thùng rác, họ lười di chuyển đến nơi vứt rác vì thế cứ thẳng tay mà ném rác lung tung. Họ nghĩ rằng “cha chung không ai khóc”,
nhà nước bỏ tiền ra cho công nhân vệ sinh dọn dẹp thay cho mình. Khó chịu nhất là khi đi xem hát, ở trong rạp mà mọi người cứ
án uống và vứt rác thoải mái xuống chân ghế nên khòng gian hạn hẹp giữa hai hàng ghế lại đầy rác. Nói chung những người vô
gia cư và những người có trình độ văn hoá thấp làm cho bộ mặt thành phố mất thẩm mĩ.
Vào lúc tối, con đường đã được công nhân một trường quét dọn sạch sẽ, phố phường khang trang, nhưng chỉ vừa sáng ra là con
đường đã đầy rác. Nó đã bị những con người vô ý thức, thiếu văn hoá đối xử thô bạo làm trở nên dơ bẩn, bốc mùi hôi thối. Rác
làm bít hệ thống cầu cống ống thoát nước, bít nghẹt gây tụ đọng nhất là sau những trận mưa lớn nước ngập lềnh bềnh trôi nổi
toàn rác. Công viên cũng là nơi người ta ngại đến vì rác rưởi đầy, thậm chí cả những ống chích của những người nghiện ma tuý.
Việt Nam ta đã từng tự hào là nơi có bờ biển rộng bao la, sông ngòi chằng chịt, nhiều danh lam thắng cảnh thu hút khách du lịch.
Thế nhưng, rác xả bừa bãi trên bãi biển, trên đường, trên sông ngòi các khu di tích… đã làm mất nguồn cảm hứng của du khách.
Như vậy, hiện tượng xậ rác tràn lan khắp nơi hay rõ nhất là trong địa bàn thành phố là một trong những tác nhân gây cản trở sự
phát triển kinh tế – xã hội, là mối quan tâm lo ngại của cộng đồng. Vứt rác bừa bãi là thói quen xấu cần được phê phán.
Chúng ta cần làm gì trước tình trạng tiêu cực trên? Để xây dựng một đất nước giàu đẹp, văn minh, bên cạnh việc phấn đấu để đạt
thành tựu về nhiều mặt thì vấn đề môi trường cần phải đặc biệt quan tâm. Nhà nước ta đã vận động các phong trào: “Ngày chủ
nhật xanh”, nêu cao khẩu hiệu “thành phố xanh, sạch đẹp” và giao nhiệm vụ cho các Đoàn viên Thanh Niên đảm trách. Mọi
người đã từng thấy phó chủ tịch ủy Ban Nhân Dân Thành Phố Nguyễn Văn Đua cùng lực lượng thanh niên làm vệ sinh các khu
đất trống, nạo vét rác trên các kênh rạch. Bên cạnh đó, nhà nước đã có những quy định xử phạt các hành vi làm tổn hại đến môi
trường, cử đội phụ trách trật tự công cộng kiểm tra tình hình vệ sinh đường phố, bắt những người phóng uế bừa bãi phải tự dọn
dẹp. Và quan trọng nhất là phải nâng cao ý thức của ngườỉ dân qua các phương tiện thông tin đại chúng như sách, báo, truyền
hình… Phải phạt thật nặng những ngươi xả rác bừa bãi nơi công cộng. Ở những nước văn minh, hầu như ý thức ngươi dân rất
cao, nếu như có xả rác thì bị phạt tiền, vừa phải đi quét rác một khoảng thời gian tuỳ theo mức độ phạm lỗi. Một trong những
nước gần ta nhất là Singapore, ý thức người dân ở đây rất cao nên thành phố lúc nào cũng xanh, sạch.
Tóm lại, giữ gìn bảo vệ một trường sống là bổn phận và nhiệm vụ của mỗi người. Cần nhận thức việc vứt rác bừa bãi có tác hại
rất lớn đối với cộng đồng và sự phát triển chung của xã hội. Là học sinh,ngay từ bây giờ, cần rèn luyện thói quen giữ gìn vệ sinh
cá nhân cũng như ở những nơi công cộng để từng bước rèn luyện nhân cách. Hãy hành động vì môi trường, mỗi người cùng
chung tay góp sức, việc làm tuy rất nhỏ nhưng lại có ý nghĩa rất lớn không chỉ đối với bản thân mà còn với cộng đồng: “Thà thắp
một que diêm còn hơn là ngồi nguyền rủa bóng đèm".
Read more: />