Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (69.84 KB, 2 trang )
Tác phẩm sử dụng cao độ nghệ thuật nhân hóa, mĩ lệ hóa, thi vị
hóa., mạch văn có sự liên tưởng mạnh mẽ, tư duy khoáng đạt,
ngôn ngữ trong sáng, đẹp đẽ...
1. Hoàng Phú Ngọc Tường sinh năm 1937 ở Huế, quê gốc ớ Quảng Trị. Sau khi tốt nghiệp Đại học Sài
Gòn, Đại học văn khoa Huế ông về dạy học ở Trường Quốc học Huế, tích cực tham gia phong trào yêu
nước chống Mĩ ở Trường Quốc học Huế, tích cực tham gia phong trào yêu nước chống Mĩ - Ngụy. Từ sau
1975, ông chủ yếu hoạt động văn nghệ ở Huế.
Tuy có làm thơ. song thể loại sáng tác chủ yếu của Hoàng Phú Ngọc Tường là thể kí (bút kí, tùy bút). Các
tác phẩm chính:
- Văn xuôi: Ngôi sao trên đỉnh Phú Văn Lâu (1971); Rất nhiều ánh lửa (1979); Ai đã đặt tên cho dòng
sông (1986); Hoa trái quanh tôi (1995); Ngọn núi ảo ảnh (1999)...
- Thơ: Những dấu chân qua thành phố (1976); Người hái phù dung (1992).
Văn xuôi cùa Hoàng Phủ Ngọc Tường có sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa trí
tình và chính luận, hướng tới khám phá chiều sâu văn hóa của đối tượng. Bởi vậy tùy bút, bút kí của ông
vừa giàu chất trí tuệ vừa giàu chất thơ, nội dung thông tin về văn hóa, lịch sử rất phong phú.
2.Bài kí Ai đã đặt tên cho dòng sông? Được Hoàng Phủ Ngọc Tường hoàn thành ở Huế ngày 4-1-1981 và
được in trong tập sách cùng tên. Tập bút kí gồm 8 bài kí, thể hiện tình yêu sâu sắc đối với thiên nhiên đất
nước, với truyền thông văn hóa, lịch sừ lâu đời cùa dân tộc. Tác phẩm được thể hiện bằng một ngòi bút
với những lời văn thật đẹp, thật sang.
Ai đã đặt tên cho dòng sông? Là bài kí đầy chất thơ, ca ngợi con song Hương và cảnh vật sông Hương con sông gắn bó với lịch sử, văn hóa của Huế và cũng là của dân tộc.
Vẻ đẹp đậm nét nhất của sông Hương thơ mộng trữ tình. Trước khi dạo bước vào thành phố Huế, nó đi
giữa lòng Trường Sơn như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại;khi đi ra khỏi rừng sông Hương
nhanh chóng mang vẻ đẹp dịu dàng và trí tuệ, dịu dàng và say đắm - sắc nước xanh thẳm mềm như một
tâm lụa, uốn mình theo những đường cong, mềm như một tiếng vâng không nói ra của tình yêu; sông
Hương đi qua lòng thành phố Huế thật chậm cơ hồ chỉ còn là một mặt hồ yên tĩnh và trong khoảnh khắc
chùng lại của sông nước ấy sông Hương đã trở thành một tài nữ đánh đàn lúc đêm đã khuya. Trước khi
rời kinh thành về biển cả, sông Hương như người con gái dùng dằng chia tay người yêu với bao nỗi
vương vấn và cả một chút lẳng lơ kín đáo...
Không chỉ lấp lánh vẻ đẹp thơ mộng, sông Hương còn soi bóng lịch sử hào hùng, oanh liệt và bi tráng của
xứ Huế - của đất nước qua chiều dài thời gian: nó là dòng sông biên thùy của đất nước các vua Hùng; nó
là Linh Giang chiến đấu oanh liệt bảo vệ biên giới Tổ quốc Đại Việt qua những thế kỉ trung đại; nó vẻ