Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (88.81 KB, 2 trang )
Ta hiểu vì sao tác giả đặt nhan đề cho bài thơ là Khúc hát ru
những em bé lớn trên lưng mẹ. Tên bài thơ là câu thơ hay nhất
của bài. Từ hình ảnh người mẹ bình dị mà vĩ đại, bài thơ gợi lên
hình ảnh người mẹ Tổ quốc.
Nhận xét về bố cục bài thơ và những lời được lặp đi lặp lại:
Bài thơ có ba đoạn, mỗi đoạn đều có lời ru của tác giả và lời ru của bà mẹ nối tiếp nhau tạo nên sự hòa
thanh mới lạ. Mỗi đoạn đều mở đầu bằng hai câu thơ: “Em cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi. - Em ngủ cho
ngoan đừng rời lưng mẹ” và kết thúc bằng lời ru trực tiếp của người mẹ, mở đầu là: “Ngủ ngoan a-kay ơi,
ngủ ngoan a-kay hỡi Mẹ thương a-kay, mẹ thương...”, ngắt nhịp đều đặn ở giữa dòng. Cách lặp đi lặp lại,
cách ngắt nhịp đó tạo nên âm điệu dìu dặt, vấn vương của lời ru. Điệu hát ru vừa có sự lặp lại vừa có sự
phát triển qua ba đoạn thơ thể hiện tình cảm thiết tha trìu mến của người mẹ và sự phát triển của tình cảm,
ước mong, hành động của người mẹ.
Hình ảnh người mẹ Tà-ôi được miêu tả trong bài thơ qua lời ru của tác giả. Hình ảnh người mẹ được gắn
với hoàn cảnh công việc cụ thể qua từng đoạn thơ. Người mẹ vừa địu con vừa làm biết bao công việc của
người dân nơi chiến khu, việc nhà mà cũng là việc nước, việc kháng chiến.
Đầu tiên là mẹ giã gạo góp phần nuôi bộ đội kháng chiến. Công việc vất vả nhưng tình mẹ dành cho con
thì sâu nặng vô cùng.
Nhịp chày nghiêng, giấc ngủ em nghiêng
Mồ hôi mẹ rơi má em nóng hổi
Vai. mẹ gầy nhấp nhô làm gối
Lưng đưa nôi và tim hát thành lời.
Mẹ địu con làm việc và ru con bằng lời ru từ trong tim. Tiếp đến là hình ảnh “Mẹ đang tỉa bắp trên núi
Kalư”, nghĩa là đang làm công việc lao động sản xuất của người dân ở chiến khu - bám đất bám làng
chiến đấu. Gian khổ của người mẹ giữa núi rừng mênh mông, heo hút được thể hiện qua hình ảnh đối lập:
“Lưng núi thì to mà lưng mẹ nhỏ”. Hai câu thơ: “Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi Mặt trời của mẹ, em
nằm trên Lưng” thể hiện tình mẹ con thật cảm động. Con là mặt trời của mẹ, là nguồn hạnh phúc ấm áp
vừa gần gũi vừa thiêng liêng của đời mẹ, góp phần sưởi ấm lòng tin yêu, ý chí của mẹ trong cuộc sống.
Mặt trời con cứ trẻ trung và ngày càng rực rỡ trên thế gian này. Lòng mẹ yêu con thật sâu nặng, thiết tha.
Từ trên sân nhà, mẹ ra nương rẫy và mẹ đến chiến trường. “Mẹ đang chuyển làn, Mẹ đi đạp rừng”, “Mẹ
địu em đi để giành trận cuối”. Mẹ cùng các anh trai, chị gái tham gia chiến đấu bảo vệ căn cứ, di chuyển
lực lượng để kháng chiến lâu dài với lòng quyết tâm, tin tưởng vào thắng lợi. Đó là người mẹ yêu con,