Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Viết về người mà em yêu quý nhất

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (40.13 KB, 3 trang )

Đề bài: Viết về người mà em yêu quý nhất
Bài làm

Trong cuộc sống của tôi có những ngày giống như coldplay đã hát trong
“fix you”: “ khi bạn cố gắng hết mình mà bạn chẳng thành công, khi bạn lấy
được cái bạn muốn nhưng hóa ra lại chẳng phải thứ bạn cần, khi bạn mệt mỏi
khôn cùng mà không thể chợp mắt, khi bạn mất những thứ không thể nào thay
thế, khi bạn yêu thương ai đó mà trở thành uổng phí...”
Những lúc đó, tôi thường nhớ tới bài học đầu tiên mà cha tôi đã dạy an
hem tôi “ nào các con, hãy giúp một cái cây nảy mầm”, một chút nước và một
chút hạt đỗ đen. Sáng hôm sau, khi thức giấc, tôi ngỡ ngàng trước một phép màu
đang đợi, một mầm đỗ mảnh mai như một tia nắng đang vươn lên mềm mại
trong lọ thủy tinh mà không cần điểm tựa. Cha tôi bảo “ con thấy không, một
cái mầm nhỏ xíu cũng đã biết tự nâng đỡ mình”
Tôi cũng thường nhớ tới một chuyến du lịch xa, đứng trước cây cầu cong
cong như một mảnh trăng lưỡi liềm bắc ngang con sông của thành phố mà
chúng tôi đi qua, ba tôi hỏi “ con có biết tại sao những cây cầu thường cong
không?”, tại sao nhỉ?, câu trả lời của ba thật giản dị “ thân cây cầu cong cong
như vậy là để tạo một lực để tự nâng đỡ chính mình”.
“ Khi nào sợ hãi mà chỉ có một mình, con cứ khe khẽ hát lên”, cha thường
dặn tôi như vậy, thời xa xưa, có những ngày cha mẹ thường đi làm về muộn,
xóm tôi lại hay mất điện, bóng tối lan nhanh trong căn phòng nhỏ, những ngọn
đèn dầu từ nhà hàng xóm chỉ là những đốm lửa leo lắt phía xa, để xua tan cảm
giác cô độc của chính mình, để em tôi khỏi òa khóc, tôi đã hát, những bài hát đã
tặng tôi không khí vui tươi và sự can đảm, làm em tôi mỉm cười và vỗ tay theo.
Bài học của cha đã giúp tôi đôi khi phải biết tự nâng đỡ chính mình – để làm
điểm tựa cho người khác.
1


Tôi biết mình sinh ra chẳng hề cô độc, được cha mẹ yêu thương, có anh


chị em chia sẻ, có bạn bè ở bên những lúc vui buồn. Nhưng cha tôi nói rằng,
trong cuộc đời chẳng thiếu những lúc cha mẹ không thể bao bọc, những lúc an
hem không thể giúp đỡ, những điều bạn bè không thể đồng cam cộng khổ, chỉ
có bản than tôi có thể giúp đỡ chính mình.
Cha còn nói với tôi “ hãy tự nâng đỡ chính mình, nếu con làm được như
vậy, cha sẽ an tâm về con nhiều lắm”. Vâng! Bài học đầu đời mà người cha tôi
yêu quý nhất đã dạy cho tôi là : với chính mình tôi là một người bạn tốt, phải
đứng dậy bằng đôi chân và sức lực của mình. Tôi vẫn nghĩ rằng, đó là bí quyết
sống quan trọng nhất mà cha đã tặng cho tôi.
Cho đến khi tôi học mầm non, cha luôn giành cho tôi những lời động viên
khuyến khích ngọt ngào, hướng dẫn tôi ăn cơm bằng thìa, tự rửa tay, rửa mặt, để
tôi sẽ là một cô bé tự lập và bạo dạn, cha dạy tôi hát những bài hát thơ ngây,
trong sáng, dạy tôi biết nhường nhịn và bảo vệ bạn bè, cầm tay tôi nghệch ngoạc
những nét chữ đầu tiên, đó là cách mà cha làm cho con cảm nhân được rõ nhất,
tự nhiên nhất “ tình yêu thương” phải không cha?, cha là người mà con yêu quý
nhất.
Cha luôn nhắc nhở con không được tự kiêu vì những gì mình đạt được,
phải biết cố gắng vươn lên trong mọi hoàn cảnh, chân trời trí thức là những bậc
thang không cùng, cha dạy tôi phải cố gắng bước lên từng bậc thang một cách
vững chắc bằng chính đôi chân của mình, cha cho tôi thấy được sức mạnh của
bản thân, dạy cho tôi dài rộng cuộc đời, cha trao cho tôi những ước mơ để tôi
lớn lên, dạy tôi hãy nâng niu cả những điều nhỏ bé nhất- cha là người mà con
yêu quý nhất.
Khi con học cấp 2, cha cũng là người đầu tiên dạy cho con những bài học
giới tính nhẹ nhàng, rằng ai cũng cần được yêu thương và phải yêu thương đúng
cách, ai cũng là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời và phải giữ gìn nó, ai cũng
muốn được giỏi giang và được tôn trọng..., cha giúp con ý thức được vị trí lớn
2



lao của mình trong cuộc sống của những người xung quanh, cha là người giúp
con nhận ra mình là người bay bổng, chín chắn, trung thực, thông minh hay
quyết đoán..., để lựa chọn con đường đi của riêng mình, cha là người mà con
yêu quý nhất.
Cho đến khi con học cấp 3, cha cho con thấy đâu là chân trời tri thức, cho
con thấy chặng đường đời dài ở phía trước còn nhiều cạm bẫy mà con cần vượt
qua. Cha nói với con rằng “ trong cuộc sống, điều quan trọng không phải là con
bị ngã, mà điều quan trọng là con phải biết đứng lên để vượt qua”, con cảm ơn
cha nhiều lắm- người mà con yêu quý nhất.
Vì con đã lớn lên cũng những bài học của cha, những bài học không chỉ là
tri thức mà còn ăm ắp niềm tin và gửi gắm, nên con sẽ gửi tặng cha- người mà
con yêu quý nhất một món quà đó chính là con- một cô bé mạnh mẽ, tự tin và
tràn đầy niềm tin vào cuộc sống, những bài học của cha sẽ là hành trang cho con
bước vào đời.

3



×