Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Nghị luận Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.36 KB, 3 trang )

GIẢI THÍCH Ý NGHĨA CÂU NÓI:
- Phân tích nghĩa đen: một giọt nước nếu ở riêng rẽ thì nó sẽ nhanh chóng cạn khô, nhanh chóng biến
thành hơi bay vào khoảng ko và sẽ ko mang lại lợi ích gì cả. Nhưng nếu như giọt nước đó được hoà vào
biển cả thì nó sẽ khác. Sự tồn tại của giọt nước ấy song hành với sự sống của biển. Mà biển cả bao la thì
có bao giờ cạn nước đâu!
- Nghĩa bóng: Với con người cũng vậy! Nếu sống một mình thì sẽ có thể bị gục ngã trước những khó
khăn, thử thách. Sống cô đơn một mình thì sẽ ko có ai chung vai giúp sức, sẽ dễ dàng bị quật đổ. Nếu như
sống mà biết đồng lòng, đoàn kết thì mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng và cuộc sống sẽ ko bao giờ kết thúc.
Câu này sử dụng biện pháp ẩn dụ. Nó có ý khuyên răn con người ta hãy biết sống hòa mình vào tập thể,
vào xã hội...Đại ý là như vậy, nếu viết thành bài văn bình luận thì sẽ dài hơn và lấy được nhiều ví dụ để
phân tích làm rõ.
BÀI THAM KHẢO
Có một lần, trên một chương trình truyền hình, tôi đã nhìn thấy hình ảnh những con linh cẩu sống thành
bầy đàn hợp tác, hộ trợ nhau để săn bắt được những con mồi to lớn hơn. Khi đấy, tôi đã tự hỏi “Điều gì sẽ
xảy ra, nếu một con linh cẩu ko sống với bầy đàn mà chỉ sống riêng lẻ”. Và để rồi một lần khác, tôi đã tự
tìm ra câu trả lời cho câu hỏi đó khi nghe thấy một lời dạy bảo của Đức Phật “Giọt nước chỉ hòa vào biển
cả mới không cạn mà thôi”.
Lời dạy ấy của ngày thật giản dị mà sâu sắc bằng những hình ảnh rất cụ thể là “giọt nước” và “biển cả”.
Giọt nước nhỏ bé và sẽ trở nên khô cạn đi nhanh chống nếu chỉ lẻ loi một mình nó, nhưng khi nó hòa vào
biển lớn mênh mông, hòa vào hàng triệu, hàng tỉ giọt nước khác thì nó không bao giờ biến mất.
Và trong cuộc sống cũng thế, con người không thể nào chỉ sống mỗi một mình mà có thể sống được, tồn
tại được.
Khi sống chỉ biết đến mình, không quan tâm đến mọi người, không có trách nhiệm với cộng đồng, vô tâm
với xã hội,…thì tất nhiên, ta sẽ ko phải nhận dc những phiền toái do người khác, do cộng đồng, xã hội
mang lại. Nhưng khi đó, ta cũng đã tự đánh mất những cơ hội nhận được sự giúp đỡ, quan tâm từ người
khác. Và cũng có thể, ta đang tự làm hại chính bản thân ta một cách gián tiếp, vì ta là một phần trong
cộng đồng, trong xã hội đó.
Hơn tất cả, “Con người là động vật có tinh thần” và cái “tinh thần” ấy bao gồm cả tính cộng đồng, đoàn
kết bởi nhờ cái đoàn kết ấy mà từ thời xa xưa đến nay, con người mới có thể chống chọi lại với thiên
nhiên khắc nghiệt mà tồn tại, phát triển. Nếu ta sống một lối sống “không cộng đồng, không xã hội”, tức
là ta đã tự vứt bỏ đi phần “người” trong “con người” mình.


Ngược lại, nếu sống một cuộc sống hòa nhập, có trách nhiệm với cộng đồng, gắn kết với xã hội thì có thể
ta sẽ phải cho đi rất nhiều, nhưng những thứ mà ta nhận được lại càng nhiều hơn. “Đoàn kết là sức
mạnh”, chỉ có sự đoàn kết, sự gắn kết với nhau với cho ta sức mạnh để ta tồn tại, để ta phát triển trong thế
giới này. Có những thứ một mình ta sẽ không làm được, nhưng một cộng đồng, một xã hội sẽ làm được.
Xã hội, cộng đồng là những cái mà ta không thể tách rời được cũng như “giọt nước” nếu tách rời “biển
cả” thì sẽ nhanh chóng bị cạn khô. Thế nên khi ta sống, thì ta phải biết đến cộng đồng, phải có trách
nhiệm với xã hội, phải biết hòa nhập với mọi người.


Lời dạy “Giọt nước chỉ hòa vào biển cả mới không cạn mà thôi” của Đức Phật là một lời dạy thật đơn
giản những lại cho ta một bài học có giá trị suốt cả cuộc đời. Để học được bài học ấy không phải là điều
dễ dàng, nhưng tôi tin tất cả chúng ta sẽ làm được, bởi vì chúng ta là con người.
Bài khác
Có bao giờ bạn tự hỏi mình đang ở đâu giữa dòng sống vận động hối hả ? Có bao giờ bạn chăm chú nhìn
vào một vì sao giữa triệu triệu vì sao ? Đã bao giờ bạn nhìn vào Giọt Nước trong ly và nghĩ tới Biển Cả ?
Bạn nghĩ một Giọt Nước là quá bé nhỏ so với Đại Dương mênh mông. Bạn không để ý đến nó. Và rồi bạn
giật mình khi nhận ra: chính bạn cũng đang là Giọt Nước giữa Biển Cả mênh mông ấy.
Câu chuyện về Giọt Nước và Biển Cả dạy cho ta bài học sâu sắc về cái Tôi của mình giữa cái Ta của tất
cả mọi người.
Đầu tiên, bạn nghĩ gì về Giọt Nước ? Mỗi chúng ta đều là những Giọt Nước giữa Đại Dương bao la. Đại
Dương vận động và tất cả những Giọt Nước như chúng ta đều vận động. Mỗi Giọt Nước đều nhỏ bé khi
đứng trước những Đại Dương. Một Giọt Nước không thể làm nên Đại Dương, hai Giọt Nước không thể
làm nên một Đại Dương...Nhưng triệu triệu triệu Giọt Nước sẽ làm thành một Đại Dương bao la. Bạn là
một trong số triệu triệu Giọt Nước ấy. Bạn không lớn lao. Bạn bé nhỏ, nhưng bạn không phải là vô nghĩa.
Và những gì bạn làm sẽ là chắp nhặt từng Giọt Nước để tạo thành một Đại Dương.
Ngày bạn cất tiếng khóc chào đời, bạn đã được trao Giọt Nước đầu tiên: bạn biết khóc, biết nhận giọt sữa
thơm ngon từ mẹ. Ngày qua ngày, đứa trẻ ngày nào giờ đã biết bước trên đôi chân của mình, bị vấp ngã nhìn mẹ bằng đôi mắt mong đợi - để rồi nhận ra mình phải tự đứng dậy bằng chính đôi chân vấp ngã của
mình.
Bạn đến trường. Ngày đầu tiên biết tự buông rời tay mẹ chạy vào lớp với cô. Chắc chắn bạn sẽ cười động
viên khi mẹ hỏi có muốn mẹ ở lại cùng một lúc không, để rồi oà khóc khi thấy bóng dáng mẹ biến mất

sau cánh cổng. Ngày đầu tiên học viết chữ, bạn thả từng Giọt Nước vào Biển Cả của mình khi chậm chạp
đưa từng nét bút đầu tiên. Mỗi ngày một giọt...Ngày nhận tấm bằng tốt nghiệp loại ưu, chợt nhận ra Biển
Cả của bạn đã đầy những Giọt Nước. Những Giọt Nước bạn nhận từ bạn bè, từ thầy cô, từ sách vở, từ
cuộc sống...mỗi ngày một chút, Biển - tri - thức của bạn đang đầy dần lên. Thật kỳ diệu, sự chăm chỉ tích
cóp những Giọt Nước nhỏ nhoi đã đem đến cho bạn cả một Biển - Cả - Tri - Thức của riêng mình.
Bạn biết không, có một người đã và đang từng ngày từng giờ lặng thầm trao tặng cho bạn những giọt
nước từ Biển - Cả - Yêu - Thương - Đó là Mẹ ! Một ánh nhìn trìu mến hay trách móc, một lời khen ngợi
tự hào hay khuyên bảo, răn đe, một bữa cơm ngon cho lũ bạn con học nhóm ở nhà mình, hay âm thầm đặt
trong ngăn bàn cô con gái đang lớn một người - bạn - chỉ - đường cho lứa tuổi teen: cuốn Hoa hồng giấu
trong cặp sách...Những Giọt Nước Yêu Thương mẹ đã cho bạn không thể nói hết bằng lời, bởi chỉ những
Trái Tim mênh mông như đại dương mới đủ sức trao và nhận.
Những hạt giống mà hôm nào ông gieo trên căn gác mái, bạn không tin là nó sẽ trở thành một cái cây.
Bạn không biết từng ngày từng giờ, rễ cây nảy lên từ phôi của hạt mầm, bám vào đất, hút từng giọt nước
và lấy thức ăn, rồi vươn lên đón những Giọt Nắng mặt trời. Một ngày từ trường đại học trở về, bạn thích
thú bất ngờ khi cái sinh linh nhỏ bé hôm nào giờ đã vươn cao, chững chạc bám chắc vào đất, không phải
tưới tắm thường xuyên, không phải che chống mỗi lần đài báo bão. Cái cây ấy đã tự hút cho mình từng
Giọt - Dưỡng - Chất từ đất mẹ mà lớn lên, vững chắc, trưởng thành. Ông đi rồi và để lại bài học ấy !
Tất cả đã bắt đầu từ những Giọt Nước nhỏ nhoi.
Rowling bắt đầu viết Harry Potter cách đây hơn mười năm, cần cù, chăm chỉ cho từng trang giấy, để rồi
ngày hôm nay chúng ta được cầm trên tay bộ tiểu thuyết giả tưởng lừng danh thế giới, làm triệu triệu độc
giả say mê. Bà bắt đầu từ một Giọt Nước, và ngày hôm nay bà thu được một Biển Cả.
Những người nông dân bắt đầu từ việc gieo những hạt mạ. Ngày ngày những giọt mồ hôi vẫn rơi thấm
từng thớ đất. Để ngày hôm nay ta có trên tay những hạt cơm dẻo ngon.
Những Hạt Nước bé li ti bốc hơi lên, từng chút từng chút một, gặp nhau, tạo thành nhiều hạt nước bé li ti,
gặp nhau, tạo thành một đám mây - thành mưa và rơi xuống. Một hạt...hai hạt...ba hạt...Rơi xuống...nước
sông dâng lên...đổ ra biển.
Biển Cả bắt đầu từ những Giọt Nước. Biển Đời bắt đầu từ những cái Tôi.
Biển Cả không thể không cần những Giọt Nước, dù Biển Cả lớn lao, vĩ đại vô cùng. Biển Cả cũng không
thể chỉ nhận những Giọt Nước, mà phải cho đi, để được nhận lại. Nếu biển không bốc hơi, sẽ không có
dòng tuần hoàn của tự nhiên, sẽ chẳng có Mưa, những Dòng Sông sẽ cạn, và Biển Cả liệu có còn ?

Bạn có biết câu chuỵên về biển Chết không ? Biển Chết không chịu cho đi những giọt nước, và thế là biển
dồn ứ lại, không một sinh vật nào có thể sống sót, xác chết sinh vật phân huỷ, biến nó thành biển mặn


nhất thế giới. Và nó thành Biển Chết!
Nếu như Biển Cả không chịu cho đi những Giọt Nước...
Bạn không thể trưởng thành nếu mẹ bạn không cho bạn cả một biển cả tình thương. Cái cây không thể lớn
lên nếu đất không chịu để cây hút chất dinh dưỡng. Mặt trời sẽ bỏng rát và lụi tàn nếu không chịu cho vạn
vật ánh sáng...Bạn không thể lớn lên nếu không cho đi những lần vấp ngã. Và bạn sẽ nhận lại được nhiều
hơn thế. Cũng như mẹ sẽ nhận được từ bạn lòng yêu thương, kính trọng, tôn thờ vô giá nhất. Đất nhận
được từ cây nguồn dinh dưỡng khi lá khô rụng xuống, phân huỷ. Cây giữ tầng đất mặt. Quan trọng hơn,
khi cây cho hoa thơm trái ngọt, Đất Mẹ nhận được lòng biết ơn vô hạn của con người. Bạn nhận được sự
trưởng thành khi cho đi những lần vấp ngã, nhận được cơ hội khi cho đi lòng can đảm chấp nhận thử
thách, nhận được sự kính trọng khi cho đi lòng khoan dung. Đừng nghĩ chỉ có định luật bảo toàn vật chất,
khối lượng, năng lượng..trong các môn Vật lý, Hoá học. Bạn tin không, còn có cả định luật bảo toàn cuộc
sống nữa đấy ! Đó là khi Biển Cả chấp nhận cho đi.
Nếu như Biển Cả không coi trọng những Giọt Nước...
Đừng bao giờ nghĩ rằng: thật sự thất vọng về bản thân vì chỉ là những Giọt Nước. Và cũng đừng coi
thường những Giọt Nước nhỏ nhoi. Mỗi Giọt Nước đều vô cùng quan trọng với Biển Cả, với Sự Sống.
Bạn nghĩ không cần thiết phải học quá kỹ những kiến thức cơ bản quá đơn giản trong bài học môn Hoá,
nó chỉ là vài Giọt Nước thôi. Bạn có những Cốc Nước đầy đặn của những môn học khác rồi. Bạn chỉ nhận
ra sự quan trọng của nó khi lúng túng trong bài tập thực hành chỉ phải vận dụng đúng những thao tác cơ
bản đã được hướng dẫn trong sách giáo khoa. Cô trò nhỏ nghĩ mình đã nắm chắc kiến thức môn Ngữ văn
khi làm thành công một bài test thi trực tuyến qua mạng rất khó, nhưng rốt cuộc lại bị điểm trung bình
trong bài kiểm tra chất lượng rất cơ bản, rất bình thường....
Bạn tin không, cuộc sống kỳ diệu sẽ ban tặng cho mỗi sinh vật tồn tại trên thế giới này những Giọt Nước.
Đừng bỏ qua bất kỳ cơ hội được thêm một Giọt Nước nào, một bài học nào từ cuộc sống, cũng đừng quên
trao tặng cho người những Giọt Nước quý giá mà bạn có thể tự làm nên. Đừng bao giờ đóng Biển Cả của
bạn lại. Bạn chỉ thực sự là một Giọt - Nước khi bạn biết hoà mình vào Biển - Cả bao la.
Lớn lên...

Và trưởng thành...
Trong khi bạn đang say ngủ thì có biết bao con người đang lặng lẽ ban đi những Giọt Nước. Bác lao công
cho đi những giọt mồ hôi để bạn được sống trong môi trường trong lành. Bác xe ôm lặng lẽ suốt một ngày
dài để ngày mai đứa con trai có đủ tiền đóng học. Câu chuyện về Giọt Nước và Biển Cả cho ta những
Giọt Ý Thức Sống: dạy ta biết bắt đầu từ những Giọt Nước, biết chăm chỉ nhận lấy những Giọt Nước, biết
sẵn lòng cho đi những Giọt Nước...để Biển Đời của chúng ta mênh mông và đẹp đẽ hơn nhiều.
Ai đó đọc những dòng suy nghĩ này của tôi, hy vọng sẽ nhận được thêm một Giọt Nước Sẻ Chia !



×