Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Chuyện đi đẻ trên đất Pháp của tôi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (137.5 KB, 2 trang )

Sau khi con trai được hơn 2 tuổi, tôi quyết định trở lại Pháp để hoàn thành nốt tấm bằng tiến sĩ. Kế hoạch
là tôi sẽ đi khoảng 3 năm, chồng và con trai ở nhà với ông bà ngoại. Tuy nhiên, tôi đi chưa được 3 tháng
thì hai bố con ở nhà buồn quá, vậy là chồng cũng quyết định cùng vợ đi học. Chẳng bao lâu sau đó tôi
“dính” bầu lần 2. Tôi đã vô cùng lo lắng và phân vân có nên về Việt Nam để sinh con? Nếu sinh con bên
này thì vô cùng khó khăn vì cả hai vợ chồng tôi còn đang đi học. Tôi cũng không có nhiều bạn bè bên
này, rồi thủ tục khám thai, sinh nở, tôi chưa từng tìm hiểu… Nhưng vì đã mất công đưa cả nhà sang đây
nên vợ chồng tôi đã đánh liều ở lại và thú thực lần sinh nở này tôi có những trải nghiệm khác hơn hẳn so
với lần sinh cậu ấm đầu tiên ở Việt Nam.
Tôi còn nhớ như in buổi chiều đó, khi tôi đang ở trường thì thấy bụng bắt đầu đau nhẹ. Vì cũng gần đến
ngày dự sinh và theo kinh nghiệm mà tôi có được trong lần sinh đầu tiên, tôi đoán chắc đó là cơn đau
chuyển dạ. Tôi vội bắt xe về nhà và chuẩn bị đồ đạc đến bệnh viện. Vì những cơn đau thời gian này còn
khá thưa nên tôi có đủ thời gian để tắm rửa, gội đầu và gọi điện cho nữ hộ sinh. Ở Pháp, hầu hết các mẹ
bầu đều được khám thai và chăm sóc bởi nữ hộ sinh chứ không phải bác sĩ như ở Việt Nam. Nữ hộ sinh
sẽ tư vấn từ khi bạn mới mang bầu đến những ngày chuẩn bị sinh nở. Bác sĩ chỉ can thiệp khi bạn nhập
viện sinh nở còn việc chăm sóc sau đó cũng là của nữ hộ sinh luôn.
Khoảng 5 giờ chiều, tôi và chồng có mặt ở bệnh viện khi tôi nhận thấy những cơn co thắt ngày một mạnh
mẽ hơn. Mặc dù nơi tôi ở chỉ cách bệnh viện khoảng 15 phút nhưng tôi rất sợ mình bị đẻ rơi vì lần sinh
nhóc đầu tôi đẻ rất dễ. Vừa đến nơi, vì đã gọi điện từ trước nên phòng chuẩn bị cho tôi đã sẵn sàng. Tôi
được nữ hộ sinh “tiếp đón” nhiệt tình và khám xem tiến trình sinh nở của tôi đến đâu. Tôi đã vô cùng thất
vọng khi biết rằng cổ tử cung mới mở 1cm. Lúc đó nữ hộ sinh đã yêu cầu vợ chồng tôi về nhà để đợi
thêm nhưng thực sự tôi không muốn đi lại bằng xe nữa vì dù mới mở 1 phân nhưng tôi đã thấy đau đớn
lắm rồi.

Sinh con lần 2 nhưng tôi có những cảm xúc vô cùng khác biệt với lần đầu. (ảnh minh họa)
Tôi xin được ở lại bệnh viện để chờ sinh luôn. Tôi nằm trong phòng tối đèn mờ với nhạc du dương và thư
giãn trong khoảng 3 giờ sau đó, cổ tử cung mới mở được 4 phân. Nữ hộ sinh nói, nằm thư giãn như thế sẽ
khiến cổ tử cung mở nhanh hơn. Nếu như ở nhà lúc này chắc mẹ tôi đang bắt đi bộ quanh bệnh viện, leo 9
tầng cầu thang để cổ tử cung mở nhanh mất…
Khoảng 3 giờ sáng hôm sau, cổ tử cung của tôi mở được 6cm và tôi được đưa vào phòng đẻ. Lúc này tôi
đã khá mệt mỏi khi cả ngày dài chống đỡ với những cơn đau đẻ. Tôi yêu cầu bác sĩ gây tê ngoài màng
cứng để bớt đau hơn. Tôi không nghĩ rằng lần sinh nở thứ hai của mình lại khó khăn đến thế. Có phải do


ở nơi đất khách tôi không chăm sóc thai kỳ được chu đáo nên mới khó thế… Trên bàn đẻ, đã có những
lúc tôi nghĩ đến tình huống xấu, tôi sợ điều gì chẳng lành xảy ra. Tôi lại hối hận vì đã quyết định ở lại đây
sinh con...
Đến 6 giờ sáng, nữ hộ sinh thông báo với tôi rằng cổ tử cung vẫn không tiến triển, vẫn chỉ mở được 6
phân. Bác sĩ yêu cầu tiêm oxytocin (thuốc gây co bóp tử cung giúp thúc đẻ) nhưng thực sự lúc đó tôi
không muốn có thêm một loại thuốc nào vào cơ thể. Tôi xin bác sĩ chờ đợi thêm vì tôi luôn có niềm tin
rằng mình đẻ dễ, lần đầu còn dễ thế huống chi lần 2. Đến khoảng 8h30 sáng khi không thể chịu đựng nổi
cơn đau nữa, tôi đã bảo chồng xin các bác sĩ được đẻ mổ. Lúc này dường như tôi đã kiệt sức hoàn toàn.
Nếu ở trong nước chắc tôi đã được mổ đẻ từ lâu rồi. Vậy nhưng lạ thay, bác sĩ khuyên tôi nên cố gắng
chờ thêm và đừng đẻ mổ. Bác sĩ nói con tôi vẫn đang khỏe mạnh, nên mẹ cố gắng đẻ thường để tốt cho cả
mẹ và con. Tôi lúc ấy như bị ù tai, chẳng nghe lời khuyên bảo của bất cứ ai cả mà chỉ khăng khăng xin đẻ
mổ…
Nữ hộ sinh đã từ từ nói chuyện với tôi. Cô kể với tôi rất nhiều ca sinh nở khó nhưng cuối cùng họ đều
vượt qua được cả, nhiều người còn đau đẻ 3-4 ngày vẫn cố gắng đẻ thường, nhiều người có bệnh lý thai
kỳ xin được đẻ thường nhưng không thể… Vậy tại sao tôi khỏe mạnh thế này mà cứ xin đi đẻ mổ? Tôi
dần bình tâm lại. Nữ hộ sinh cũng khuyên tôi nên tiêm oxytocin để thúc đẩy sinh nở. Nếu sau tiêm 1 giờ
mà cổ tử cung vẫn không có tiến triển gì mới thì sẽ cho tôi đi mổ đẻ. Tôi đồng ý. Nói thật là lúc đó tôi


chẳng có hy vọng gì vì cổ tử cung của tôi mở 6 phân đã từ lâu lắm rồi, thuốc kích đẻ thì chỉ có tác dụng ở
những cơn đau đầu. Nhất là khi đến thời điểm đó sức tôi đã kiệt…
Khoảng 30 phút sau tiêm, những cơn đau co thắt trở lên dữ dội hơn bao giờ hết. Dù đã gây tê ngoài màng
cứng nhưng tôi vẫn cảm nhận được những cơn đau. Tôi nghĩ chắc không làm thủ thuật kia thì tôi đau chết
mất. Cứ 5 phút một lần, bác sĩ lại kiểm tra cổ tử cung của tôi và thật bất ngờ bác sĩ thông báo cổ tử cung
có tiến triển, đã mở được 7 phân. Tôi vui như mở cờ trong bụng vì cơ hội đẻ thường là rất có thể. 10 phút
sau, mở được 9 phân, tôi mừng rớt nước mắt...
Vì ca sinh nở của tôi khó nên có đến 3 bác sĩ và hàng chục nữ hộ sinh ở bên cạnh để hỗ trợ tôi sinh nở.
Phải đến 3h30 chiều, con gái tôi mới chịu chào đời. Khi con vừa ra khỏi bụng mẹ cũng là lúc tôi ngất lịm
đi vì mệt. Dù vậy thật may mắn vì dịch vụ sau sinh ở Pháp cực kỳ hoàn hảo khiến tôi chẳng chút bận tâm
sau sinh.


Sinh con trên đất Pháp cho tôi những trải nghiệm thú vị. (ảnh minh họa)
Sau sinh, tôi được nằm trong căn phòng đơn với đầy đủ thiết bị sang trọng và có cả giường cho người nhà
nghỉ ngơi. Các nữ hộ sinh ở đây chăm sóc sản phụ rất nhiệt tình. Họ có kho kiến thức chăm trẻ sơ sinh mà
tôi đã từng nuôi con rồi nhiều cái cũng chưa biết đến. Nữ hộ sinh ở bệnh viện thành phố nhỏ Bayeux ở
Pháp không chỉ phụ trách đỡ đẻ, hướng dẫn các bà mẹ nuôi con, cho con bú mà còn kiêm luôn cả việc của
y tá như tiêm thuốc, chăm sóc vết rạch khi sinh thường và vết mổ đẻ.
Những ngày sau sinh, tôi chẳng có sức để chăm con nên nhờ chủ yếu vào các nữ hộ sinh. Thích nhất là 3
đêm trong bệnh viện thì đêm nào cũng có 1 nữ hộ sinh trực để phục vụ các sản phụ và em bé, từ việc thay
bỉm cho bé đến đút thuốc giảm đau cho mẹ, vắt sữa cho mẹ. Các nữ hộ sinh cũng chẳng ngại cho bé ăn
giúp tôi những khi tôi mệt không thể ngồi dậy hoặc những lúc tôi đang ngủ.
Cũng may mà tôi nghe lời các bác sĩ và nữ hộ sinh chọn sinh thường nên sinh xong 3 ngày tôi đã được
xuất viện và tình trạng sức khỏe đã khá ổn định. Nếu sinh mổ chắc tôi phải ở viện hàng tuần. Đến bây
giờ, khi bé con đã được 5 tháng nhưng tôi vẫn không thể quên cảm xúc khi đi đẻ ở đây. Có lẽ do đi đẻ xứ
người nên tôi lo lắng hơn rất nhiều. May mắn là đội ngũ y bác sĩ ở đây nhiệt tình và tận tình chăm sóc nên
ca đẻ của tôi dù khó nhưng đã được mẹ tròn con vuông. Chỉ 5 tháng nữa thôi là gia đình tôi sẽ về nước. 3
năm sống nơi đất khách, đón thêm một thiên thần nhỏ với tôi là những trải nghiệm rất tuyệt vời.
Chia sẻ của mẹ H.H.A (Thành phố Bayeux, Pháp)



×