Tải bản đầy đủ (.doc) (10 trang)

tap lam van lop 4

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (171.76 KB, 10 trang )

Nguyễn Ngọc Ký
Tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện có thật về một người có tinh thần vượt khó và
có ý chi quyết tâm vươn lên trong cuộc sống .Câu chuyện như sau :
Ký bị liệt hai cánh tay từ nhỏ. Thấy các bạn được cắp sách tới trường. Ký them lắm. Em
nhất định đến lớp xin vào học. Sáng hôm ấy, cô giáo Cương đang chuẩn bị viết bài học vần lên bảng
thì thấy cậu bé thập thò ngoài cửa. Cô giáo bước ra dịu dàng hỏi:
- Em muốn hỏi gì cô phải không?
Cậu bé khẽ nói:
- Thưa cô em xin cô cho vào học.
Cô giáo cấm tay Ký. Hai cánh tay em mềm nhũn, buôn thõng bất động. Cô giáo lắc đầu:
- Khó lắm em ạ. Em hãy về nhà. Đợi lớn ít nữa xem sao đã.
Cô thoáng thấy đôi mắt Ký nhoà ướt. Em quay ngoắt lại, chạy về nhà. Hình như em vừa chạy,
vừa khóc.
Cô giáo trở vào lớp. Suốt buổi học hôm ấy, hình ảnh cậu bé với hai cánh tay buông thong
hiện lên trước mắt cô.
Mấy hôm sau, cô đến nhà Ký. Bước qua cổng, cô vừa ngạc nhiên, vừa xúc động:Ký đang
ngồi giữa sân hí hoáy viết. Cậu cặp một mẩu gạch vào ngón chân và vẽ xuống đất những nét chữ
ngoằn ngoèo. Cô giáo hỏi thăm sức khoẻ của Ký rồi cho em mấy viên phấn.
Thế rồi Ký lại đến lớp, lần này em được nhận vào học.
Cô giáo chọn một chỗ góc lớp, trải chiếu cho Ký ngồi, tập viết ở đó.
Em căp cây bút vào ngón chân và tập viết vào trang giấy. Cái bút không làm theo ý muốn cùa Ký.
Bàn chân em giẫm lên trang giấy, cựa quậy một lúc là giấy nhàu nát,mực giây bê bết. Mấy ngón chân
của Ký mỏi nhừ.Cô giáo thay bút cho Ký , Ký lại kiên nhẫn viết. Bỗng cậu nằm ngửa ra giơ chân lên,
mặt nhăn nhó,miệng xuýt xoa đau đớn. Cô giáo và các ban vội chạy tới .Thì ra bàn tay của Ký bị
chuột rút, co quắp lại,không duỗi ra được. Các bạn phải xoa bóp mãi mới ổn. Có lần có lần đau tái
người, Ký quẳng bút vào góc lớp định thôi học. Nhưng cô giáo Cương an ủi, khuyến khích Ký lại
quắp bút vào ngón chân hì hục viết.
Nhờ luyện tập kiên trì, Ký đã thành công. Hết lớp một, Ký đã đuổi kịp các bạn. Chữ Ký viết
mỗi ngày một điều hơn, đẹp hơn.Có lần Ký được 8,9 điểm rồi được 10 điểm về môn Tập viết.
Bao khổ công, thế rồi Ký đi thi đại học,trở thành sinh viên trường Đại học Tổng hợp.
Nguyễn Ngọc Ký là tấm gương vượt sáng về ý chí vượt khó. Ngày Bác Hồ còn sống, đã hai lần Bác


gửi tặng huy hiệu của Người cậu bé học trò dũng cảm, giàu nghị lực này.
Qua câu chuyện , chúng ta học được ở anh tinh thần vượt khó trong học tập, ở ý chí quyết
tam vươn lên trong cuôc sống , ở tinh thần giàu nghị lực vượt qua số phận bị tàn tật của mình.

Em hãy kể câu chuyện em đã được nghe được đọc về lòng
nhân hậu
Hôm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện đã để lại cho tôi rất nhiều ấn tượng. Đó
là ấn tượng về lòng nhân hậu . Câu chuyện như sau :
“Ngày xửa ngày xưa, ở một làng kia có hai em bé một trai một gái . Trai là anh gái là em. Bố
mẹ mất sớm, hai anh em về sống với ba ngoại.bà già lắm và cũng nghèo lắm. Ba bà cháu rau cháo
nuôi nhau, đời sống rất đổi chật vật nhưng được cái lúc nào cũng hoà thuận vui vẽ, các cháu ríu rít
quấn quýt quanh bà.Bá móm mém cười hiền từ nhìn các cháu quên đi những nổi vất vả, cay đắng.
Một hôm, có bà tiên đi ngang qua. Thấy tình cảnh ba bà cháu, bèn mủi lòng liền đưa ra một
trái đào va nói: “khi nào bà mất đi, hai cháu mang hạt đào này gieo lên mộ thì lập tức sẽ được giàu
có sung sướng.”
Đời sống của ba bà cháu cực nhoc quá, không đủ ăn, bà ngoại thương cháu liền nhịn mấy
ngày liền để cái chết mau đến, hi vọng lời bà tiên sẽ thành sự thật, cháu mình sóm được hanh phúc.
Quả nhiên, mộ bà vừa lắp xong, hạt đào vừa gieo xuống , phúc chốc đã hiển hiện điếu lạ
lung. Hạt đào nảy mầm, cây lớn nhanh vùn vụt, nảy lá, đơm hoa, kết trái. Trùm lên mộ bà là cây đào


trĩu trịt trái vàng, trái bạc. Hai anh em vui sướng chạy quanh gốc đào, hái mõi tay mà cũng không
hết của cải quý giá. Từ đó hai anh em trở nên giáu có.
Nhưng rồi nỗi sung sướng bồng bột cũng tan dần. Vàng bạc, châu báo lanh lẽo không bù
được tình thương đầm ấm của bà. Sống trong sự sung sướng như vậy nhưng hai anh em vẫn thấy
trống trải . Nỗi thương nhớ bà cồn cào gan ruột làm cho hai anh em mỗi ngày một héo hắt đi.
Một hôm, bà tiên lại đi ngang qua, thấy hai anh em trở nên giàu có nhưng sao họ lai héo hon,
ủ rũ như vậy, bà dừng lai hỏi. Hai anh em oà khóc, cầu mong bà tiên cho bà ngoại sống lại. Bà tiên
nói: “Nếu bà ngoại sống lại thì ba bà cháu lại khổ cực như xưa, liệu có chịu được không?” Cả hai anh
em cùng nói như reo lên: “ Chúng cháu chịu được.”

Bà tiên phất chiếc quạt lông màu nhiệm. Phút chốc tất cả lâu đài, cây đào và trái vàng, trái
bạc điều biến mất. Bà ngoại hiện ra. Hai đứa bé sà vào lòng bà ngoại khóc thổn thức. Ba bà cháu lại
rau cháo nuôi nhau nhưng lúc nào cũng tràn đầy tinh thương mến.
Đó chính là những điều mà tôi ấn tượng nhất đó các bạn ạ.

Thật thà trung thực trong đời sống
Hôm nay, tôi sẽ kể cho các ban nghe câu chuyện về một cậu bé mà câu chuyện của cậu đã để
lại cho tôi rất nhiều ấn tượng. Đó là ấn tượng về đức tính trung thực. Câu chuyện như sau:
Thuở xưa, đã lâu lắm rồi có một ông vua cao tuổi muốn tim người nối ngôi. Vua ra lệnh phát
cho mỗi người dân một thúng thóc về gieo và ban lệnh: “Ai thu được nhiều thóc nhất sẽ được truyền
ngôi, còn ai không có thóc sẽ bị trừng phạt”.
Ở một ngôi làng kia có một chú bé mồ côi tên là Chôm,em cũng nhận thóc về gieo và cố công
chăm sóc mà chẳng có một hạt nào nảy mầm.Đến vụ thu hoạch, mọi người đua nhau đem thóc đến
kinh thành nộp cho vua nhưng Chôm thì không có. Em lo lắng đến trước vua quỳ xuống tâu:
- Tâu bệ hạ. Con không làm sao cho thóc cua Người nảy mầm được.
Mọi người sửng sốt trước lời thú tội của Chôm. Nhưng thật bất ngờ nhà vua đã đỡ chú bé
dậy,ôn tồn nói:
- Trước khi phát thóc giống, ta đã cho người luộc kĩ rồi. Lẽ nào chúng còn nảy mầm
được. Những xe thóc đầy ấp kia đâu phải thu được từ thóc của ta.
Rồi nhà vua dõng dạc tuyên bố:
- Trung thực là đức tính quý nhất của con người. Ta sẽ truyền ngôi cho chú bé trung thực
va dũng sĩ này.
Nhờ đức tính trung thực mà chú bé mồ côi Chôm đã trở thành vua.
Tôi tin chắc rằng với đức tính đáng quý như vậyChôm sẽ là một ông vua anh minh được
dân chúng yêu mến đấy các bạn ạ.

TẢ MỘT ĐỒ CHƠI MÀ EM THÍCH
Những đồ chơi làm bằng bông mềm mại , ấm áp là thứ đồ chơi mà con gái thường
thích .Em có một chú gấu bông, đó là người bạn thân thiết nhất của em suốt năm qua.
Gấu bông của em tròn đáng yêu. Nó không to lắm .Nó là gấu ngồi nên dáng người

tròn , hai tay chắp thu lu trước bụng. Bộ lông nó màu nâu sang pha mấy mảng hồng nhạt ở
tai , mõm ,gần bàn chân làm nó có vẻ rất khác những con gấu khác . Hai mắt gấu đen láy ,
trông như mắt thật, rất nghịch và thông minh. Mũi gấu màu nâu ,nhỏ, trông như một chiếc
cúc áo gắn trên mõm . Trên cổ gấu thắt một chiếc nơ đỏ chói làm nó càng đáng yêu. Mỗi khi
đi học về , em mang chú gấu bông ra chơi. Em vuốt ve chú gấu: “ Gấu ơi ! Gấu ở nhà một
mình có buồn không? Còn tớ thì phải học bài ,làm bài mệt cả người …” .Khi đi ngủ , em
cũng cho gấu bông nằm bên cạnh. Khi các bạn đến chơi, em mang gấu bông ra khoe và cho
các bạn cùng chơi. Chơi xong, em lại cất gấu bông vào tủ kính cho đẹp nhà, đẹp cửa.
Em rất yêu gấu bông. Ôm chú gấu như một cục bông lớn, em thấy rất dễ chịu.Em
sẽ giữ gìn chú cẩn thận để chú mãi mãi được đẹp .


TẢ MỘT ĐỒ CHƠI MÀ EM THÍCH
Trẻ em ai cũng như ai đều thích và ham mê đồ chơi. Em cũng vậy, em có một chú
rô-bốt rất đẹp. Đó là món quà ba em tặng nhân dịp Giáng sinh năm ngoái.
Đó là một anh chàng rô-bốt màu xám và có thân hình hơi mập . Chàng rô-bốt này
được làm bằng nhựa cứng và có một chiếc điều khiển từ xa. Chiếc đầu của anh chàng rất to
và đẹp . Trong buồng điều khiển phủ một lớp nhựa màu xanh lấp lánh có một người máy
nhỏ đang ngồi. Cái mồm của anh chàng lúc nào cũng mở ra để ta có thể nhét đồng xu vào
được. Phần mình của rô-bốt có khác những hình rất đẹp và có một chiếc nút màu đỏ ở giữa
bụng để bật và tắt. Và các bạn sẽ thấy cảm giác cứng và thô ráp khi xoa tay lên người anh
ta. Giống như người thật , anh chàng rô-bốt cũng có đủ hai tay, hai chân nhưng rất ngắn.
Chàng rô-bốt này còn đi lại được là nhờ bốn chiếc bánh xe dưới bàn chân. Ngoài ra, chàng
ta có thể làm được rất nhiều việc như xoay trái, xoay phải, xoay đầu và còn có thể nhảy được
theo hai bản nhạc khác nhau. Hằng ngày, dù bận đến mấy , em vẫn dành một chút thời gian
để chơi cùng anh chàng rô-bốt này.
Em rất thích chú rô-bốt vì đây là món quà của ba tặng em. Em sẽ luôn giữ chú rôbốt này bên mình để chú ta mãi là người bạn đồng hành của em.

Đề bài: Tả chiếc cặp sách của em (hoặc của bạn em)
Bước vào năm học lớp bốn em được mẹ mua cho một chiếc cặp mới.

Chiếc cặp vừa so với người em, nó có hình chữ nhật, có quai đeo, quai sách. Màu sắc
của cặp rất phong phú và đẹp mắt, được làm bằng vải giả da. Bên ngoài cặp rất nhẵn
mềm như da của em bé. Quai cặp được làm bằng vải và có đường riềm màu đỏ bao
quanh. Khi đeo cặp em thấy rất êm. Quai xách có màu hồng nhạt. Ngay phía ngoài em đã
nhìn thấy hình búp bê đang khiêu vũ và có những đường riềm trang trí làm cho chiếc cặp
thêm vẻ sinh động. Cặp được gắn thêm những đường riềm bên ngoài bao phủ bằng nhựa
và có màu sắc rất đẹp mắt. Trên cặp có ba chiếc phéc - mơ - tuya sáng loáng. “Xoẹt”, thế
là chiếc cặp đã được mở ra. Bên trong cặp có ba ngăn. Các bạn biết đấy, ngăn thứ nhất
quá bé nên vừa để dựng kéo, hồ, giấy thấm mực thôi. Ngăn thứ hai, em đựng hộp bút,
giấy kiểm tra và một số đồ dùng học tập khác. Ngăn thứ ba, em đựng sách vở.
Ngày ngày, em đến trường, chiếc cặp như đang theo dõi em học tập. Đến bây giờ, cặp đã
là một người bạn rất thân thiết với em. Em thầm hứa với mẹ “Em sẽ học tập tốt hơn”.

Đề bài: Tả chiếc cặp sách của em (hoặc của bạn em)


Trước ngày khai giảng mẹ đã mua cho em một chiếc cặp sách ở hiệu sách Trí Tuệ.
Hôm nay là ngày khai giảng. Sau một tháng nghỉ hè, ai cũng rất vui khi gặp lại nhau.
Trên lưng bạn nào cũng có một chiếc cặp sách. Em cũng vậy, nhưng chiếc cặp của em
đặc biệt hơn những cái cặp khác. Nó trông to, nhưng khi đeo vào rất nhẹ, và cũng khá
vừa với người em. Cặp có hình chữ nhật. Nó được làm bằng giả da nhưng bên ngoài còn
bọc một lớp vải mỏng. Màu sắc chủ yếu là màu chàm và màu xanh lá. Trên mặt cặp còn
có hình những chú Pokêmon đang chơi đùa. Chiếc cặp của em có cả dây đeo và tay xách.
Dây đeo còn được bện mút ở bên trong nên khi đeo vào rất êm. Nó có hai chiếc khoá làm
bằng nhôm sáng loáng. Khi mở cặp ra có tiếng tách , nghe thật vui tai. Cặp còn có viền
đỏ, tím. Khi mở cặp ra, ở bên trong có hai ngăn lớn và một ngăn nhỏ . Ngăn lớn em để
sách vở còn ngăn nhỏ đựng hộp bút. Chiếc cặp giúp em để đồ dùng.
Chiếc cặp đã là người bạn thân của em. Em sẽ giữ gìn cho chiếc cặp được lâu bền.

Đề bài: Tả chiếc cặp sách của em (hoặc của bạn em)

Nhân dịp sinh nhật lần thứ 9, em được tặng rất nhiều quà đẹp và lạ. Tuy nhiên, em vẫn
thích nhất chiếc cặp do cô em mua tặng.
Chiếc cặp có hình chữ nhật, rất nhỏ nhắn và xinh xắn. Trên cặp có ghi nhãn
OCEANFLY, một hãng làm cặp rất nổi tiếng. Cô em thật tinh ý chọn cho em một chiếc
cặp có gam màu sáng, hài hoà rất phù hợp với lứa tuổi của em. nó còn được trang trí hình
người đang phi ngựa nước đại và chữ viết đủ màu ngộ nghĩnh. Cặp làm từ vải bạt màu
xanh tím than. Cặp làm từ vải bạt rất bền, không thấm nước và rất dễ lau chùi. Cặp có
viền mép màu đen làm nổi bật cả màu xanh của cặp. Đặc biệt hơn, là nó có cả viền mép
trang trí ô kẻ ca-rô xanh, trắng. Em còn nhớ bạn Chi đã nói rằng: "Cặp của cậu đẹp nhất
là ở cái viền mép này đấy!". Nó có tay xách màu vàng. Nó còn có cả quai đeo làm từ vải
nhung màu xanh lá cây nữa. Hãng làm cặp thật thông minh nối thêm một sợi dây dài vào
quai đeo để người dùng có thể chỉnh cho vừa vặn. Cặp được ốp thêm một miếng đệm
màu vàng đậm vừa để tăng thêm phần duyên dáng vừa để tạo cho em một cảm giác êm ái
khi đeo cặp. Cặp đứng vững là nhờ gì bạn biết không? Đó là nhờ một chiếc chân đế bằng
nhựa màu vàng được gắn vào cặp bởi những chiếc đinh dẹp chắc chắn. Nó còn một ngăn
nhỏ kéo phéc -mơ - tuya ốp bên ngoài cặp dùng để đựng kéo, hồ dán... Nó còn có hai
ngăn ở hông làm bằng vải dù và kéo phéc – mơ - tuya. Cặp có hai khoá bằng nhựa màu
vàng và được đính một miếng nhựa màu đỏ trông như hòn ngọc bích. Tách! ặ khoá mở
ra. Em thấy bên trong có ba ngăn. Hai ngăn to để đựng sách vở. Một ngăn nhỏ làm tủ va
ni. Cặp giúp em đựng sách vở để đi học và con như một người bạn có thể tâm sự cùng
em những khi em gặp chuyện buồn.
Em giữ gìn cặp rất cẩn thận. Cứ đi học về là em cất cặp đi ngay chứ không vứt bừa bãi.
Cặp như người bạn đồng hành cùng em.


Tả chiếc cặp sách
Từ năm lớp một đến năm lớp ba vì quá ít sách vở nên mẹ chỉ mua cho em chiếc cặp sách
bé bằng chiếc ba lô đi mẫu giáo, nhưng năm nay quá nhiều sách vở nên bố mẹ quuyết
định mua cho em một chiếc căp sách mới.
Cặp hình chữ nhật, được làm bằng vải giả da, kích thước rất vừa với em. Bên trên cặp

là cái quai xách màu vàng, hình cong như cầu vồng. Đằng sau có hai cái quai đeo làm
bằng vải nilon dày, dùng rất bền. Cặp có màu sắc phong phú. Mặt cặp có vẽ một cô bé
Barbie đang làm dáng trên bầu trời vàng đầy hoa. Mỗi lần em lau cặp cô bé Barbie lại
nháy mắt cười với em. Trước mặt cặp là hai cái khoá làm bằng sắt. Mỗi lần em mở ra
đóng vào, cái khoá lại kêu tanh tách nghe rất vui tai. Mở cặp ra, em thấy cặp có ba ngăn
hai ngăn to và một ngăn bé. Hai ngăn to em để sách vở còn ngăn bé em để hộp bút. Nhờ
có cặp mà em dễ dàng mang sách vở hơn và làm cho sách vở không bẩn.
Em rất yêu chiếc cặp này. Mỗi lần em đeo nó trên vai kể cả lúc không đi học vẫn
nghe văng vẳng lời cặp sách nói : “ Đi học thôi kẻo muộn!”

Đề bài: Tả chiếc cặp sách của em (hoặc của bạn em)
Để chuẩn bị cho năm học lớp bốn, bố mẹ đã mua một chiếc cặp sách ở quầy bán cặp sách
trẻ em.
Cặp sách hình chữ nhật. Chiều dài của cặp khoảng ba mươi xăng- ti- mét. Chiều ngang
của cặp khoảng bốn mươi xăng- ti- mét. Chiếc cặp rất vừa với em. Cặp của em làm bằng
vải giả da. Khi sờ tay lên da cặp em thấy rất nhẵn và mềm. Bao trùm cả cặp là màu đỏ
tươi, cam nhạt và cặp còn có những viền vàng trông rất tgang nhã. Giữa cặp nổi bật hình
chú gấu trắng đang lim dim sắp ngủ. Chú gấu trông mới đáng yêu làm sao! Phía trên chú
gấu trắng có một dòng chữ màu xanh rêu đề Han- ri Bear, đó là một hãng nổi tiếng
chuyên bán cặp sách cho trẻ em. Quai sách cặp cong cong hình chiếc cầu xinh xinh. Để
tránh cho học sinh không bị lệch vai nhà sản xuất đã làm hai chiếc quai đeo bằng xốp bọc
một lớp vải bên ngoài. Hai bên nách cặp có hai chiếc túi nhỏ để đựng nước. Cặp có hai
chiếc khoá bằng nhựa như đôi mắt đang chăm chú nhìn em. Khi mở khoá có tiếng tách
tách! Nghe rất vui tai. Nắp cặp bung ra để lộ hai ngăn to em đựng sách vở, hai ngăn nhỏ
em đựng nàu, hộp bút, giấy kiểm tra và chiếc bảng con.
Ngày nào cũng thế, cặp giúp em mang sách vở đến trường. Em rất thích chiếc cặp. Cặp
như một người bạn thân của em ở trường lẫn ở nhà. Em hứa sẽ giữ gìn cặp cẩn thận,
không bôi mực, vẽ bẩn lên cặp để dùng được bên lâu.



Tạo bài viết mới Đề bài:Hãy tả lại chiếc cặp sách của
em (hoặc của bạn em).
Trước ngày khai giảng mẹ đã mua cho em một chiếc cặp sách ở hiệu sách Trí Tuệ.
Hôm nay là ngày khai giảng sau một tháng nghỉ hè, ai cũng rất vui khi gặp lại nhau. Trên
lưng bạn nào cũng có một chiếc cặp sách. Em cũng vậy, nhưng chiếc cặp của em đặc biệt
hơn những cái cặp khác. Nó trông to, nhưng khi đeo vào rất nhẹ, và cũng khá vừa với
người em. Cặp có hình chữ nhật. Nó được làm bằng giả da nhưng bên ngoài còn bọc một
lớp vải mỏng. Cặp chủ yếu là màu chàm và màu xanh lá. Trên mặt cặp còn có hình
những chú Pokémon đang chơi đùa. Chiếc cặp của em có cả dây đeo và tay sách. Dây
đeo còn được bện nút ở bên trong nên khi đeo vào rất êm. Nó có hai chiếc khoá làm bằng
nhôm sáng loáng. Khi mở cặp ra có tiếng tách, nghe thật vui tai. Cặp còn có viền đỏ, tím.
Khi mở cặp ra, ở bên trong có hai ngăn lớn và một ngăn nhỏ. Ngăn lớn em để sách vở.
Còn ngăn nhỏ đựng hộp bút. Chiếc cặp giúp em để đồ dùng.
Chiếc cặp đã là người bạn thân của em. Em sẽ giữ gìn cho chiếc cặp được bền lâu

Đề bài: Tả một đồ vật trong nhà mà em yêu thích
Bài làm
Đố các bạn ngồi học mà không có bàn được đấy. Chắc chắn sẽ
chẳng có ai có thể ngồi như thế đâu nhỉ? Chính vì lẽ đó mà vô tình
chiếc bàn đã trở nên thân thiết với học sinh chúng ta. Tớ cũng có
một chiếc bàn học đấy, các bạn có muốn biết về bạn ấy không?
Vì tớ có rất nhiều sách vở nên bố mẹ tớ đã chọn mua cho tớ một chiếc bàn học thật to.
Bàn ấy được kê thật ngay ngắn ở góc phòng học của tớ. Bàn được làm từ gỗ xoan đào,
khoác bên ngoài một chiếc áo với những đường vân gỗ nổi lên thật giống với những dải
lụa. Ngoài ra, bạn bàn của tớ còn được đánh véc - ni bóng loáng, trông rõ đẹp. Mặt bàn
rất láng và phẳng, có màu nâu nhạt hơi nghiêng về phía tớ ngồi. Bàn có bốn chân, chống
đỡ bốn góc, mỗi chân có bốn cạnh, phần trên ăn vào bốn góc, kéo hẳng như thả dọi
xuống mặt đất. Các cạnh của chân bàn được gọt thu dần lại, phía dưới chỉ còn bằng một
nửa phần trên khiến cho cái bàn thanh thoát hẳn lên
Không những thế, bạn cò giúp tớ nhiều việc lắm đó. Đó chính là sáu ngăn của bàn. Mỗi

ngăn đều được phân chia rất rõ ràng, chính vì thế mà tớ chẳng bao giờ sợ nhầm ngăn này
với ngăn kia. Hai ngăn ở bên trái và phải là nơi ở của sách. Hai ngăn ở giữa là nơi cư trú
của vở. Còn hai ngăn ở phía trên là nơi tớ để những loại sách tham khảo và các loại
truyện đọc. Ngoài ra, bàn còn có một ngăn kéo rất thuận tiến, tớ thường để những bài


kiểm tra và giấy tờ quan trọng vào trong đó. Mỗi khi về đến nhà, nhìn thấy bàn là tớ lại
muốn ngồi học luôn. không chỉ có bàn là bạn thân thôi mà luôn sát cánh bên tớ và bàn là
bạn ghế. Bạn ấy cũng được tạo nên bởi gỗ và có bộ quần áo y trang bàn, trông hai bạn ấy
thật ngộ nghĩnh! Bàn luôn giúp tớ ngồi học một cách thoải mái, vào mỗi buổi sáng tớ vừa
học, vừa nghe tiếng chim hót trong trẻo ngoài vườn và nhìn những tia nắng sớm dịu dàng
chen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như nô đùa với tớ. Chính điều đó đã tạo cho tớ
một cảm hứng để học tốt hơn!

Trải qua đã năm rồi, bàn và ghế - ngời bạn thân thiết của tớ, giúp tớ đạt những danh hiệu
học sinh giỏi và dù cho có lớn lên, có học cao hơn nữa thì hai bạn ấy sẽ luôn là người bạn
giúp tớ đi tới những chân trời mơ ước.

Tạo bài viết mới Tả một đồ chơi thân thiết của em - Tả
con búp bê
“ Be bé bằng bông. Hai má hồng hồng” Ôi, bé đáng yêu của chị, ngủ
ngoan nào.” Tôi hát chưa hết bài mà bé đã ngủ. Các bạn biết đó là ai
không? Đó chính là búp bê của tôi đó. Ôi, búp bê thân yêu của tôi mới
xinh làm sao! Bé là món quà của mẹ tặng cho tôi nhân dịp sinh nhật lần
thứ 8. Tôi thích quá, đặt ngay cho bé cái tên nghe rất Tây : An – na. Bởi vì
An - na có mái tóc xoăn màu vàng hung, cái môi thì đỏ chon chót chum
chúm cười. Khuôn mặt tròn bầu bĩnh. Cái má phinh phính, lúc nào cũng
ửng hồng, ánh lên một màu trái đào mới chín. Nếu là bạn, chắc bạn cũng phải thơm vào
má bé An – na của tôi đấy. An – na không cao lắm, hơn 3 năm rồi mà bé chẳng nhớn chút
nào cả, chỉ cao bằng cái phích nước nhà tôi thôi. Bé có làn da màu hồng nhạt, với đôi tay

mềm mại, chũn chĩn, ai nắn cũng cảm thấy thinh thích. Bố tôi bảo đó là cao su dẻo nên
nó mơi mềm mại như vậy. Búp bê An - na của tôi biết hát nữa đấy. Khi tôi à ơi vỗ nhẹ
vào sau lưng bé. “ Bé hát cho chị nghe nào”, một bài hát mừng sinh nhật lại vang lên. Tôi
vỗ lại là bé ngừng hát ngay. Bé đứng được đấy, Đôi chân bé đeo một đôi giày nhựa màu
trắng thật xinh. Bé thích mặc chiếc váy màu xanh dương, trông bé cứ như công chúa
trong cung điện lộng lẫy. Hè vừa rồi, chị em tôi đã mấy lần may cho An – na váy mới
nhưng xem ra An – na không thích những cái váy đó. Em vẫn mặc chiếc váy màu xanh
dương kia thôi. Vì nó hợp với em hơn. Khi bé ngủ, hai mắt bé nhắm nghiền lại. Bé ngủ
thật ngon lành. Tôi nhẹ đắp chăn cho bé. Bé vẫn mỉm cười, hình như bé đang mơ một
giấc mơ đẹp. Khi tỉnh giấc, béđứng thẳng lên, toét miệng cười, đôi mắt màu xanh , tròn ,
mở thật to nhìn tôi trìu mến. “ Bé ngoan của chị, sao cứ nhìn chị thế!”.Từ ngày có bé An
– na, sau những giờ học căng thẳng, tôi lại dành thời gian chơi với búp bê An – na. Lúc
tôi chải đầu cho bé, lúc tôi may áo cho bé, lúc tôi nói chuyện vui buồn cùng bé. Bao giờ
bé cũng chỉ cười. Một hôm, bà tôi bị ốm phải đi viện, tôi hỏi An – na: “ Em có thương bà
của chị không?” Bé chỉ cười, tôi giận bé, vứt bé lên nóc tủ. Nhưng tôi thấy mình thật quá
quắt. Tôi nghe thấy An - na khóc. Ấy vậy, tôi lại ôm bé vào lòng: “ Chị xin lỗi, từ nay


chị không bỏ em nữa”. Đấy búp bê An – na của tôi là vậy đấy. Dù đi xa tôi vẫn nhớ cái
miệng tươi cười và ánh mắt thơ ngây của bé. Nó là niềm vui của tuổi thơ tôi. Tôi luôn giữ
gìn và chơi với bé cẩn thận chẳng để bẩn đâu. Búp bê An – na ơi, em mãi vui vẻ và hồn
nhiên , có những ước mơ đẹp của tuổi thơ cùng chị nhé.

CHIẾC XE ĐẠP CỦA EM
CHIẾC XE ĐẠP CỦA EM
Hằng ngày em vẫn đến trường bằng cái xe đạp cũ. Chiếc xe đạp ấy là của
chị Huệ em đã dùng trong suốt những năm học cấp 2. Nay chị Huệ đã lên
lớp 10, chị cho em chiếc xe đạp ấy. Bố em bảo "Con đi tạm chiếc xe này
một vài năm. Bao giờ con lên cấp 2 bố sẽ mua cho con cái xe khác".


Chiếc xe của em được mặc chiếc áo màu đỏ mới đẹp làm sao! Nó là chiếc mi ni Nhật, bố
em bảo đây là kiểu xe đạp nữ nên rất phù hợp với dáng con gái chúng em. Xe đã cũ nên
có một chút vết xước. Mỗi vết xước ấy chắc có sự tích của nó nhưng em không biết.
Khung xe có một thanh võng xuống, trông rất điệu. Đầu xe là hai tay lái trông y như hai
cái sừng con hươu cong cong. Cái yên xe tuy cũ nhưng vẫn còn êm lắm. Cái đèo hàng
đằng sau bằng sắt trắng, chị em vẫn dùng để cặp sách mỗi khi tới trường, nay không hiểu
vì sao nó bị rụng mất một thanh dọc. Lốp xe cũng đã mòn. Hôm trước trời mưa, sợ
đường trơn, bố em đã định thay chiếc lốp mới như em vẫn cố đi, vì tin vào tay lái lụa
của mình. May mà không có chuyện gì xảy ra. Nan hoa cũng bị gãy một cái nhưng vành
không bị đảo, xe vẫn đi tốt vì em không béo như chị Huệ . Bộ xích líp được dấu kín trong
hộp, nó không kêu "tách, tách'' như xe mới của các bạn.

Chiếc xe tuy cũ nhưng đi rất bon. Có lần, em chủ quan không kiểm tra lại phanh, xe bon
quá, nên khi xuống dốc, xe đứt phanh làm em ngã ra đường. Lúc về nhà em rất lo lắng.
Bố em bảo: " Hay là từ mai bố đưa con đi học vậy?". Em phải nói mãi bố mới yên tâm
và lại cho em đi xe đến trường. Từ đấy, trước khi đi đâu, em đều kiểm tra lại xe cho cẩn
thận. Mỗi khi đi học về, em lại lau chùi sạch xe rồi mới dắt con ngựa sắt đó vào nhà.

Tuy nhà em đến trường hơi xa, nhờ có Con nựa sắt thân thiết này em vẫn đi học đúng
giờ . Bây giờ, nhà em chưa có điều kiện mua xe mới, chiếc xe đạp tuy đã cũ nhưng đối
với em là một vật quý giá . " Của bền tại người", bố em bảo thế. Em sẽ giữ gìn cẩn thận
chiếc xe, người bạn thân thiết của em.


TẢ MỘT ĐỒ CHƠI MÀ EM THÍCH
Em có rất nhiều thứ đồ chơi do bố mẹ mua cho, nhưng thứ em thích nhất là món đồ
chơi mà chị của em vừa làm tặng em trong chủ nhật vừa rồi. Đó là một chiếc xe ô tô được
làm bằng vỏ hộp sữa.
Chỉ bằng vài thứ vật liệu đơn giản, chị của em đã làm ra chiếc ô tô giống hệt như
thật, màu sắc rực rỡ và ngộ nghĩnh. Cũng đầy đủ thùng xe, bánh xe , mui xe, đèn xe và cũng

chạy được hẳn hoi. Thân xe được làm bằng vỏ một hộp sữa, cắt mặt trên gập lại thành mui
xe. Ở mặt bên sườn của vỏ hộp có dùi hai lỗ nhỏ từ bên này sang sườn bên kia. Hai que tre
xuyên qua hai lỗ ấy làm thành trục bánh xe. Bốn bánh xe được làm bằng bốn nút chai. Nút
chai được đục lỗ ở giữa và xuyên que tre vào. Đầu que tre có bôi một ít keo dính để giữ bánh
xe khỏi rơi ra ngoài. Hai nút chai nhỏ hơn được gắn ở phía trước làm thành đèn. Cuối cùng,
một sợi dây được gắn vào đầu xe để có thể kéo xe chạy được. Cuối cùng thì em cũng có được
một chiếc xe như xe thật.
Chiếc ô tô đồ chơi đó không có gì lá quý nhưng em lại rất thích vì đó là món quà do
chính chị gái làm tặng em .Em thật sự khâm phục bàn tay khéo léo của chị gái, chỉ cần vài
ba thứ đồ bỏ đi mà chị ấy lại có thể làm thành một thứ đồ chơi xinh xắn như vậy.


TẢ MỘT ĐỒ CHƠI MÀ EM THÍCH
Em có rất nhiều thứ đồ chơi do bố mẹ mua cho, nhưng thứ em thích nhất là món đồ
chơi mà anh của em vừa làm tặng em trong chủ nhật vừa rồi. Đó là một chiếc xe ô tô được
làm bằng vỏ hộp sữa.
Chỉ bằng vài thứ vật liệu đơn giản, anh của em đã làm ra chiếc ô tô giống hệt như
thật, màu sắc rực rỡ và ngộ nghĩnh. Cũng đầy đủ thùng xe, bánh xe , mui xe, đèn xe và cũng
chạy được hẳn hoi. Thân xe được làm bằng vỏ một hộp sữa, cắt mặt trên gập lại thành mui
xe. Ở mặt bên sườn của vỏ hộp có dùi hai lỗ nhỏ từ bên này sang sườn bên kia. Hai que tre
xuyên qua hai lỗ ấy làm thành trục bánh xe. Bốn bánh xe được làm bằng bốn nút chai. Nút
chai được đục lỗ ở giữa và xuyên que tre vào. Đầu que tre có bôi một ít keo dính để giữ bánh
xe khỏi rơi ra ngoài. Hai nút chai nhỏ hơn được gắn ở phía trước làm thành đèn. Cuối cùng,
một sợi dây được gắn vào đầu xe để có thể kéo xe chạy được. Cuối cùng thì em cũng có được
một chiếc xe như xe thật.
Chiếc ô tô đồ chơi đó không có gì lá quý nhưng em lại rất thích vì đó là món quà do
chính anh trai làm tặng em .Em thật sự khâm phục bàn tay khéo léo của anh trai, chỉ cần
vài ba thứ đồ bỏ đi mà anh ấy lại có thể làm thành một thứ đồ chơi xinh đẹp như vậy.




Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×