Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

TẠM BIỆT ANH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (100.92 KB, 3 trang )

Tạm biệt anh
Thứ Bẩy, ngày 21/05/2011, 10:26

Anh yêu!
Em không biết nên làm gì lúc này để nước mắt ngừng rơi, tự trách mình sao giờ vẫn còn nhớ anh đến
vậy. Tạm biệt anh người đã mang lại nhiều ngọt ngào và cay đắng cho em...
Chiều cuối năm rét buốt, giữa dòng người hối hả tấp nập đi mua sắm chuẩn bị cho một cái tết đã đến gần,
em thấy mình lạc lõng cô đơn biết bao. Đi lòng vòng qua những con phố quen thuộc như tìm lại cảm giác ấm
áp thuở nào. Bất chợt thấy cổ họng nghẹn đắng rồi hai hàng nước mắt cứ không ngừng tuôn chảy. Không
một ai biết được điều đó bởi trời đông giá rét, khăn quàng, khẩu trang, mũ len là những thứ che chắn cho
những cảm xúc đang hiển hiện trong em lúc này.
Em buồn và lại thêm một lần hụt hẫng nữa anh ạ. Tim em đau nhói khi nghĩ đến anh, con người mà em đã
luôn bên cạnh suốt mấy năm trời. Em đau vì cuối cùng mọi chuyện lại kết thúc với em trong nước mắt. Đã
bao lần em mơ về một đám cưới giản dị và em là người hạnh phúc nhất trên đời, mơ về một gia đình bé nhỏ,
có anh có em và có những đứa trẻ. Và giấc mơ cũng chỉ là giấc mơ. Hôm nay khi thức dậy đọc dòng tin nhắn
ngắn ngủi của anh, em bần thần vô định. Em đã nói với anh thật nhiều, quan tâm tới anh thật nhiều, và cũng
hi vọng thật nhiều. Trên đời này chẳng có gì là không thể, nhưng sao với em chuyện đơn giản và bình thường
đó lại trở thành điều không thể hả anh? Em giận anh thật nhiều, trách anh cũng thật nhiều, nhưng để làm gì
nữa. Điều đó không mang anh lại bên em. Anh thật gần em về khoảng cách nhưng trái tim thì lại thật xa, anh
không bạc bẽo với em nhưng cũng chẳng gần em hơn được.


Tạm biệt anh người đã mang lại nhiều ngọt ngào và cay đắng cho em...(Ảnh minh họa)
Bao lần tự hỏi cái gì đẩy anh xa em đến vậy? Giờ đây, ngồi gặm nhấm nỗi đau này, em thấy tiếc thật nhiều
điều nhưng chưa bao giờ hối hận vì những thứ đã xảy ra. Em từng hỏi anh rằng rồi đây em sẽ ra sao khi trong
em lại quá ít chỗ trống để người khác có thể đến được. Anh im lặng không trả lời. Phải! Anh không thể trả lời
em câu hỏi đó, anh đã mang cả trái tim em đi rồi, cả tâm hồn và thể xác. Giờ em còn lại gì hả anh, còn lại gì
để em có thể bước tiếp được đây anh? Em đã dành cho anh mọi thứ em có vậy sao anh vẫn quay lưng và
bước đi...
Sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra, dù giận và dù trách nhưng em vẫn phải cảm ơn anh, cho dù tình cảm không
nhiều như em dành cho anh nhưng anh đã luôn ít nhất đã có một chút sự quan tâm nho nhỏ, một chút lòng tốt


và có lẽ cả một chút áy náy nữa, dù chưa một lần nói yêu em nhưng ít nhất anh cũng hành động đủ để em tự
lừa dối bản thân mình để nghĩ rằng anh là của em. Em sẽ tự an ủi mình rằng dẫu sao mình không gặp phải kẻ
xấu, kẻ tồi tệ. Cho dù bị tổn thương rất nhiều, đau đớn rất nhiều, hụt hẫng rất nhiều, nhưng em vẫn phải đi


tiếp. Cuộc đời chưa bao giờ trải hoa hồng cho em đi, và có lẽ trước mắt còn nhiều trông gai lắm, em sẽ nuốt
nước mắt để mỉm cười anh ạ. Em không cao thượng đến mức vui vẻ chấp nhận để anh cho người khác,
nhưng không ích kỷ đến mức đi giành giật anh về cho mình. Em không biết nên làm gì lúc này để nước mắt
ngừng rơi, tự trách mình sao giờ vẫn còn nhớ anh đến vậy. Tạm biệt anh người đã mang lại nhiều ngọt ngào
và cay đắng cho em, tạm biệt anh người không bao giờ là chồng và là cha của những đứa con của em. Tạm
biệt anh người em đã yêu thật nhiều!
Gửi 0986xxx011



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×