Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (77.77 KB, 3 trang )
Suy nghĩ của em về mẩu chuyện “Cánh bướm hồng”
Bố kể cho con nghe hai câu chuyện của bố:
* Câu chuyện thứ nhất:
Hồi nhỏ, có lần bố thấy con bướm trong bếp, đó không phải là lần
đầu bố gặp một con bướm bay lạc vào nhà. Bố thường đơn giản là mở
cửa kính để chúng dễ dàng bay ra ngoài. Nhưng con bướm này có màu
đặc biệt mà bố chưa từng thấy bao giờ: một con bướm lớn với những
chấm tròn màu hồng nhạt. Bố đã loay loay để bắt được nó và giữ chặt
nó trong tay. Rồi bố lấy cái hộp bia cũ nhét đầy lá cây và cỏ rồi nhốt
con bướm vào đó. Chắc con cũng đoán được điều xảy ra với con bướm
phải không? Con bướm chết! Bố không giữ được con bướm bên mình!
* Câu chuyện thứ hai:
Bố nhớ ngày đầu tiên con tập đi xe đạp, bố đã tháo hai cái bánh xe
nhỏ ở xe đạp của con ra nhưng con cứ nằng nặc muốn bố phải giữ tay
lái và yên xe suốt chặng đường. Bố nói: "Bố thả ra một lát nhé!". Còn
con hét ầm lên: "Đừng, đừng bố ơi, con sợ lắm!". Khi con hét lên như
thế, bố thấy ấm lòng vì bố biết con vẫn cần bố, cần vòng tay ấp ủ, chở
che của bố.
Những ngày đông mưa rét, bố cất xe đạp của con đi. Đợi đến mùa
xuân trời ấm áp bố lại lấy xuống giúp con trèo lên xe. Bố đẩy xe cho
con. "Thả ra bố ơi!", con reo lên và hơi lạng qua lạng lại một chút trước
khi có thể chạy thẳng được. Con cười hớn hở khi xe đạp chạy xa dần
trên con đường trải nhựa, trong khi bố đứng sững lại nhìn theo con mãi.
Lúc đó bố muốn chạy theo đuổi kịp con, giữ yên xe và tay lái để cảm
thấy tóc con chạm vào má và cảm thấy hơi thở của con phả nhẹ lên
mặt…
Nhưng bố vẫn gọi theo con : "Đạp mạnh lên con, giữ chắc tay lái". Rồi
bố vỗ tay thật to để nói với con rằng : Con lái xe đạp rất tuyệt!
Bố sẽ không tìm cách giữ lại con bướm hồng, bố sẽ không giữ