Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tả một người thân của em đang làm việc nhà lớp 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (105.86 KB, 2 trang )

Tả một người thân của em đang làm việc nhà
lớp 5
Tháng Hai 8, 2015 - Category: Lớp 5 - Author: admin

Ta nguoi than cua em dang lam viec – Đề bài: Em hãy viết một bài văn tả một người thân của
em đang làm việc nhà cho các bạn cùng lớp em nghe.
Tôi nhớ Bác Hồ từng nói: “ Lao động là vinh quang” và chính vì thế tôi tự thấy con người đẹp nhất
trong dáng hình lao động. Không đẹp bởi những đường cong của một con gái, không đẹp bởi nước
đa trắng ngần mà đẹp trong dáng hình lao động. Nó đẹp cũng bởi vì đó là truyền thống của quê
hương ta. Lao động rất nhiều kiểu lao động và việc nhà cũng la lao động. Người mà tôi muốn nhắc
đến ở đây là em trai tôi khi nó đang làm việc nhà.
Việc nhà là những việc dành cho tuổi nhơ, những việc đơn giản và không mấy nặng nề vất vả, công
việc ấy chúng ta có thể góp sức nhỏ bé của mình để giúp đỡ cho bố mẹ. Em trai tôi cũng vậy, nó
không mấy siêng năng thế nhưng đã làm thì đâu và đấy, một khi đã được sai làm giao cho thì nó sẽ
làm một cách cẩn thận và hoàn thành ngoài cả sự mong đợi của bố mẹ.

Một buổi nọ tôi thức dậy nhìn thấy em trai cặm cụi cúi lưng quét sân mà thấy sao nó đáng yêu thế.
Có lẽ là vốn dĩ nó đã rất đáng yêu cũng là nó làm thì tôi không phải làm nên tôi thấy nó dễ thương
chăng?. Nhưng không nó đẹp thân, khuôn mặt tròn trình mũm mĩm của nó cúi xuống nhìn mới đáng
yêu làm sao. Tôi cứ thế mà đứng nhìn nó thôi, mắt không muốn rời. Mái tóc ngắn của nó lơ phơ
trước gió và ướt bết mất một phần vì mồ hôi chảy ra. Nhìn nó thế tôi lại thấy yêu nó hơn nhưng lúc


nó bướng bỉnh. Giọt mồ hôi lăn đầy trên mặt, trời mùa hè mới sáng sớm mà sao đã nóng như vậy
rồi. Nó tuy là con trai nhưng có đôi mi còn cong hơn cả tôi, nhìn nó cuối xuống đôi lông mi lại càng
trở nên hút hồn người ta vào ánh mắt nó, ngây thơ dễ thương lắm. Đôi lông mày của nó khẽ co lại
vì vất vả nhọc nhằn, có thể nói đối với một đứa bé như vậy có thể coi là vất vả rồi, vì nó biết vị mặn
của mồ hôi. Nó bé vì thế nó không thể cầm chổi lớn được, nó cầm chiếc chổi ngắn cúi xuống trông
dáng hình khom khom của nó đến là buồn cười. Dẫu chổi có bé thì vẫn còn to so với nó, nhìn thấy
nó loạng choạng bên này bên nọ cố gắng quét xong cái sân to để kheo chị mà thấy yêu thương nó
quá. Bàn tay nhỏ xíu của nó cầm cái chổi trông thật đáng yêu, nó như cố gắng cầm lấy chổi để hoàn


thành xong công việc của mình. Đôi bàn chân hậu đậu có lúc loạng choạng như sắp ngã thế mà nó
cũng quét xong được một cái sân to.
Tôi thấy yêu nó biết bao nhiêu, cứ thế mà nhìn nó ngắm mãi mà chẳng muốn rời. Chỉ muốn ngay lúc
đấy chạy ra ôm chầm mà thơm vào cái mà nhỏ căng búng da sữa của nó thôi. Nó đã quét xong cái
sân to gác chổi lại nhìn nó lau những giọt mồ hôi trên má thật thương quá đi mất. Tôi dậy điều đầu
tiên không phải đánh răng rửa mặt mà là chạy tới ôm nó mặc cho nó giẫy nảy chằn ra khỏi vòng tay
tôi. Yêu nó biết bao và trân trọng những việc làm của nó.



×