Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (54.83 KB, 2 trang )
Nghị luận bài lặng lẽ Sa Pa của Phạm Thành Long
Tháng Mười 1, 2015 - Category: Lớp 9 - Author: admin
Nghị luận truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Phạm Thành Long
“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai? Ai cùng một thời trẻ trai, cũng thường
nghĩ về đời mình” Nhắc tới vùng đất Sa Pa, có lẽ chúng ta sẽ nghĩ ngay tới việc nghỉ ngơi, ngắm
cảnh hay đơn giản và tới thăm cuộc sống của những người dân bản. Cũng như chúng ta là những
người thanh niên nhưng thường hay nghĩ tới làm những công việc to lớn mà không hề biết được, có
những con người vẫn còn trẻ nhưng đã hi sinh cả tuổi thanh xuân của mình để làm những công việc
khó khăn, vất vả mà thường không ai làm. Đó chính là bởi lòng yêu nghề, say mê công việc mà anh
đã chấp nhận hi sinh tất cả. Hình tượng ấy đã được cô đọng lại trong hình ảnh của người anh thanh
niên trong tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa.
Câu chuyện kể về cuộc sống sinh hoạt và làm việc của anh thanh niên. Anh vừa là một cán bộ khí
tượng thủy văn kiêm vật lý địa cầu. Cuộc sống của anh quanh năm chỉ có bốn bề cây cỏ cùng
sương mù lạnh lẽo làm bạn. Công việc của anh hằng ngày chính là “ đo gió, đo mưa, đo nắng, tính
mây, đo chấn động mặt đất”. Đó đều là những công việc đòi hỏi phải có sự tỉ mỉ, nhẫn nại và cũng
vô cùng quan trọng đối với mỗi con người chúng ta. Làm việc một mình trong một không gian lớn,
không những thế lại vô cùng gian khổ nhưng anh thanh niên vẫn luôn hoàn thành một cách nghiêm
túc và cẩn thận nhất có thể. Anh kể lại đối với anh, khó khăn nhất là lúc anh phải ghi và báo về vào
lúc một giờ sáng. “ Rét, bác ạ. Ở đây có cả mưa tuyết đầy.
Nửa đêm gió tuyết và lặng im ở bên ngoài như chỉ trực đợi mình ra là ào ào xơi tới”. Đối với những
người thanh niên, đó là điều khó khăn nhất. Thế nhưng anh vẫn luôn yêu quý công việc của mình,
luôn tự hào về nó và cũng muốn kể với tất cả mọi người về chúng “ Khi ta làm việc, ta với công việc
là đôi, sao có thể một mình được. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn
chết mất.” Đối với anh, anh không coi như đó là công việc bắt buộc mà anh đã coi công việc của
anh là người bạn, người tri kỉ của mình. Đó là điều không thể thiếu trong cuộc sống của anh. Anh là
con người lặng lẽ nhưng những gì mà anh đóng góp cho đất nước tuy thầm lặng nhưng lại không
hề nhỏ bé chút nào cả.
Tuy sống một mình, điều kiện lại thiếu thốn, thế nhưng anh luôn lạc quan và tìm những cách để sắp
xếp cuộc sống của mình sao cho chúng trở nên ngăn nắp, ổn định và phong phú. Thế nhưng, dù tự
sắp xếp cuộc sống của mình tốt như thế nào, nhưng trong khoảng thời gian dài mà không có người