Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Soạn bài hầu trời của tản đà lớp 11

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (77.83 KB, 3 trang )

Soạn bài Hầu trời của Tản Đà lớp 11
Tháng Tám 13, 2015 - Category: Lớp 11 - Author: admin

Đề bài: Soạn bài Hầu trời của Tản Đà lớp 11
I.

Tìm hiểu chung

1.

Tác giả



Tản Đà (1889 -1939) con người của hai thế kỉ



Tên thật Nguyễn Khắc Hiếu, là một nhà thơ nhà văn nhà viết kịch nổi tiếng của văn học Việt

Nam


Bút danh Tản Đà được ghép từ núi Tản sông Đà quê hương ông



Ông xuất hiện như một ngôi sao sáng trên bầu trời văn học Việt Nam, với ngòi bút phóng

khoáng, cái tôi tự tin và xông xáo trên nhiều lĩnh vực



Sự nghiệp:



Các tác phẩm tiêu biểu: tập thơ An nam tạp chí, hầu trời… các bài thơ dùng nhiều thể loại thơ

khác nhau rất phong phú và đa dạng


Ngòi bút cũng thể hiện cái ngông nghênh của cá nhân

2.

Tác phẩm

a.

Hoàn cảnh sáng tác: vào những năm đầu của thế kỉ XX, lãng mạn trở thành những khúc thơ

tâm tình của những người tri thức, bấy giờ xã hội thực dân phong kiến lại đầy những u hám, tối tăm
và bất công. Người trí thức muốn chống lại song cũng chưa ai có dũng khi để làm. Nhà thơ Tản Đà
đã sáng tác bài thơ này để thể hiện tấm lòng của mình
b.

Xuất xứ: in trong tập chơi xuân

c.

Bố cục: 3 phần




Phần 1: 20 câu thơ đầu: kể chuyện thi sĩ được mời lên thiên đình đọc thơ cho trời và chư tiên

cùng nghe


Phần 2: tiếp đến Đế Khuyết: cuộc đọc văn và đối thoại với trời



Phần 3: còn lại: ra về và suy nghĩ

II.

Tìm hiểu chi tiết

1.

Kể chuyện thi sĩ lên thiên đình đọc thơ cho trời và chư tiên



Nhà thơ kể về chuyện mình lên tiếng, tự hỏi mình không biết thật hay mơ nhưng thật hồn thật

phách thật thân thể


Khi ấy là canh ba mà nhà thơ chưa ngủ được bèn dậy đun nước uống trà và ngâm thơ làm văn




Bỗng có hai cô tiên xuống nói rằng chẳng hay làm gì mà không ngủ để cho trời đang mất ngủ

đang mất, có hay thì lên đọc cho trời nghe coi


Tản Đà tỏ ra không sợ sệt điều gì mà tự tin cùng hai cô tiên lên đọc văn cho trời nghe


-> Cách mở đầu câu chuyện bằng thơ của Tản Đà quả thật rất hấp dẫn, nó mang đến cho người
đọc cảm giác như quay trở về với cổ tích, truyện dân gian

2.

Cuộc đọc thơ cho trời và đối thoại với trời

a.

Khi mới lên



Đi theo hai cô tiên lên đường mây vù vù không có cánh mà cũng có thể bay được



Cảnh thiên môn đẹp trang trong đỏ chói




Nhà thơ thấy trời hành lễ cúi xuống lậy th thiết đãi như một vị khách quý chứ không phải lên để

bắt tội◊ì trời sai hai cô tiên lôi dậy lấy ghế mây ra cho ngồi


Sau đó lại pha trà trời cho nhà thơ uống để nhấp giọng đọc văn



Nhà thơ có trà trời nhấp giọng cùng với sự đông đủ của trư tiên lại càng hăng hái đọc, đọc hết

từ văn vần sang văn xuôi, sang cả tiểu thuyết
->

Nhà thơ quả là một người có tài, xông xáo trên nhiều lĩnh vực

b.

Thái độ của trơi và chư tiên khi nghe nhà thơ đọc văn



Tâm thì như nở dạ, cơ lè lưỡi vì ngạc nhiên. Trời thì khen lấy làm hay



Hằng Nga, Chức Nữ chau đôi mày, Thỏ Ngọc đứng lắng tai nghe




Nhà thơ tiếp tục nhắc đến những tạp thơ của mình.Nhà thơ than về bán văn dưới hạ giới trời

còn khuyên mang lên đây bán chợ trời


Trời phê cho văn của Tản Đà những lời phê có cánh nhất, chau chuốt như sao băng, hùng mạnh

như mây chuyển
c.

Đối thoại của trời và nhà thơ



Khi đọc xong, khen xong trời mới hỏi đến tên tuổi của nhà thơ. Khi ấy nhà thơ mới giới thiệu về

quê quán cũng như tên thật của mình
trách nhiệm trọng trách của những nhà văn nhà thơ◊–

Nhà trời cho xem lại sổ sách và nhận ra

người này bị đày xuống vì tội ngông nhưng thực chất ra không phải là ngông mà là trời sai xuống
làm việc lương thiện cho thiên hạ


Nhà thơ kể về những nỗi khó khăn của mình nhưng trời khuyên cứ về dưới, lòng thông không

sợ gì



Xong việc sẽ cho trở về Đế Khuyết


-> Qua đoạn thơ này ta thấy tài thơ văn của Tản Đà quả thật là một bậc thiên tài. Ông tự tin nhận
văn mình là hay. Đồng thời qua đây nhà thơ cũng thể hiện được trách nhiệm của nhà thơ nhà văn
với cuộc sống này
3.

Cảnh ra về và suy ngầm của nhà thơ



Nhà thơ được tiễn về rất đàng hoàng



Trư tiên còn vương vấn tiễn biệt mà rơi lệ



Lúc về trần giới nhà thơ trông lên không còn ai, chỉ còn tiếng gà gáy và tiếng người dậy



Nhà thơ hối tiếc mong muốn được lên hầu trời

III.



Tổng kết
Bài thơ khẳng định tài năng của Tản Đà, không chỉ thông thạo thơ ca mà tác giả còn đạt được

thành công trong tiểu thuyết kịch ca


Nghệ thuật: câu chuyện mang màu sắc cổ tích, sử dụng nhiều biên pháp nghệ thuật



×