Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (90.24 KB, 2 trang )
Kể về người thầy kính yêu của em văn
lớp 7
Posted in : Văn mẫu lớp 7 on Tháng Bảy 17, 2015 by : admin
Ke ve nguoi thay kinh yeu cua em – Đề bài: Trong cuộc đời học sinh chúng ta luôn có những
thầy cô giáo kính mến mà ta sẽ nhớ đến hết đời. Em hãy viết bài văn Kể về người thầy kính
yêu của em mà em yêu quý.
Trong đời học sinh mỗi người chắc hẳn ai cũng có những thầy cô giáo giống như những người cha
người mẹ của mình đã bồi dưỡng tâm hồn ta nuôi dưỡng trí tuệ ta để ta có được những thành quả
như ngày hôm nay. Tôi cũng vậy tôi cũng có những người thầy giáo những người cô giáo như thế
mà đến suốt cuộc đời nay tôi cũng không thể quên được họ. Họ đã dậy tôi cách làm người dậy tôi
những bài học đầu tiên để tôi chập chững bước vào đời. Nhưng có lẽ người để lại nhiều ấn tượng
nhất đối với tôi có lẽ chính là thầy Tuấn là thầy giáo chủ nhiệm của tôi khi tôi học lớp 7.
Khi tôi mới bước vào lớp bảy thì nhận được tin cô giáo chủ nhiệm năm ngoái của chúng tôi phải
nghĩ đẻ để sinh em bé. Chúng tôi buồn lắm vì cô là cô giáo mà chúng tôi rất quý mến. Ngày ấy
cũng là khi chúng tôi được đón một thầy giáo chủ nhiệm mới về trường đến dậy thay cô môn văn.
Mới nghe thôi chúng tôi đã không thích thầy phần vì chúng tôi chưa được học văn thầy giáo bao giờ
cả phần vì cô giáo cũ của chúng tôi được lốp rất yêu quý. Thế nhưng khi thầy bước vào lớp thì tất
cả lớp chúng tôi đều rất ngỡ ngàng vì vẻ ngoài trước tiên là khá đẹp của thầy. Thầy có mái tóc đen
dày và rất đẹp. Mỗi khi vui thầy lại lấy tay vuốt cái mái tóc ấy khiến nó càng trở nên mềm mại hơn
rất nhiều. Thầy có đôi mắt khá to đen nhánh cùng đôi lông mi khá dài đối với một người đàn ông.
Khuôn mặt thầy vuông chữ điền nước da thầy thì hơn ngăm đen màu bánh mật một màu da rất đặc
thù của miền đất biển quê chúng tôi. Thầy cũng không cao lắm chỉ khoảng một mét sáu lăm thôi
nhưng dáng hình hơi gầy của thầy khiến thầy trông cao hơn nhiều.
Thầy là giáo viên mới gia trường, nghe nói thầy được giữ lại dậy trên thành phố nhưng thầy nhất
định về nơi nông thôn chúng tôi để dạy cái chữ cho chúng tôi. Biết được thế chúng tôi càng quý thầy
hơn và càng thương thầy nữa. Thầy dạy văn rất hay và truyền cảm. Chẳng thế mà một đứa ghét
văn đến tận xương tủy như tôi vẫn có thể nghe thầy giáng từ đầu đến cuối giờ không lọt một chữ
nào. Những giờ giải lao thì càng thú vị hơn nữa ,chúng tôi được thoải mái nói lên những suy nghĩ