Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Giá trị nghệ thuật của chuyện người con gái nam xương

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (89.73 KB, 1 trang )

Giá trị nghệ thuật của Chuyện người con gái Nam Xương
1. Xuất xứ :Là thiên thứ 16/20 truyện, có nguồn gốc từ truyện cổ tích Vợ chàng Trương
(kho tàng cổ tích Việt Nam - Nguyễn Đổng Chi sưu tầm và biên soạn) .Đây là một trong những
truyện hay nhất của Truyền kì mạn lục, đã được chuyển thành vở kịch " Chiếc bóng oan khiên".
- Từ cốt truyện cổ tích Vợ chàng Trương, nhà nho - nhà văn Nguyễn Dữ đã sáng tác
thành truyện truyền kì bằng chữ Hán : Chuyện người con gái Nam Xương, đưa vào tập Thiên cổ
kì bút Truyền kì mạn lục của ông. Truyện một mặt ngợi ca và cảm thương số phận người đàn
bà tiết hạnh bị đẩy đến chỗ cùng đường, tự mình tước đi hạnh phúc của chính mình một mặt phê
phán xã hội phong kiến và chiến tranh phong kiến đã cướp đi quyền sống, quyền hạnh phúc của
con người.
2. Giá trị nội dung :
- Qua câu chuyện về cái chết oan ức của Vũ Nương đã lên án chế độ phong kiến suy tàn:
Chiến tranh triền miên; quan niệm hẹp hòi, hà khắc đã làm cho người phụ nữ xinh đẹp, nết na
không thể sống cuộc sống bình thường mà phải chết oan uổng, chết mà vẫn còn băn khoăn ấm
ức.
Tuy còn nhiều yếu tố hoang đường nhưng câu chuyện vẫn giàu tính hiện thực, vẫn phản
ánh khá chân thực xã hội Việt Nam thời đó.
3. Giá trị nghệ thuật :
- Bố cục chặt chẽ dẫn dắt tự nhiên
- Nghệ thuật kể chuyện khéo, chi tiết cái bóng đơn giản mà đắt giá.
- Kết hợp các phương thức biểu đạt: Tự sự + biểu cảm (trữ tình) làm nên một áng văn
xuôi tự sự còn sống mãi với thời gian.
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật: - Xây dựng nhân vật có cá tính riêng. Nhân vật được xây
dựng qua lời nói và hành động. Các lời trần thuật và đối thoại của nhân vật sử dụng nhiều hình
ảnh ước lệ nhưng vẫn khắc hoạ đậm nét và chân thật nội tâm nhân vật.
- Sáng tạo các chi tiết kì ảo hoang đường -> Làm cho tác phẩm không phải chỉ là bản kể
của văn học dân gian mà là một sáng tạo của Nguyễn Dữ.
- Lời văn biền ngẫu, ngôn ngữ ước lệ.




×