Tải bản đầy đủ (.doc) (53 trang)

BI DUNG SO Phan Dang Di

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (151.19 KB, 53 trang )

Vietnam Media Corporation & Chanh Phương film present

BI, ĐỪNG SỢ…!
“Bi, don’t be afraid…”
KỊCH BẢN VÀ ĐẠO DIỄN
Phan Đăng Di

Giải thưởng Dự án Châu Á nổi bật – LHPQT Pusan 2007
Lựa chọn của L’Atelier – LHP Cannes 2008
Tài trợ của World Cinema Fund – LHP Berlin 2008
Tài trợ của Quỹ phát triển sản xuất phim - Bộ VH-TT-DL 2008.

1


1. Ngoại - đoạn cầu thang dẫn lên tầng thượng nhà máy
nước đá – Ngày.
Dẫn lên tầng thượng là một cái thang bằng sắt nối từ
mái của khu nhà thấp lên nóc của khu nhà cao nằm cách
nhau chừng 4m. Cái thang đặt chéo, dài khoảng 15m, được
thiết kế cho người lớn nên kích cỡ của nó rõ ràng là
hơi khó cho Bi leo lên. Bi mới 6 tuổi, nó mặc quần
xooc và một cái áo chermi màu xanh, mặt nó lấm tấm mồ
hôi, miệng bặm lại, một tay nó bám chặt lấy lan can cầu
thang, chân thì cố leo từng bước một lên các bậc thang
sắt. Nó leo được đến khoảng giữa cái thang thì ngừng
lại, đưa mắt nhìn xuống dưới. Nó nhìn thấy nơi khoảng
giữa của hai khối nhà là cái sân hẹp với đầy những ống
dẫn nước chạy sát tường, một chiếc xe tải đang ăn hàng.
Vài cậu công nhân trẻ cởi trần vác những túi nilon chứa
đá viên chất vào thùng xe, một người thợ điêu khắc đang


dùng cưa máy tạc hình một đôi thiên nga từ thanh đá cây
lớn. Không ai ngẩng lên để trông thấy Bi đang ở ngay
trên đầu họ.
Từ chỗ Bi đã có thể nghe tiếng nước chảy rào rào như
thể có một ngọn thác ở gần, át cả tiếng rèn rẹt phát ra
từ lưỡi cưa máy ở phía dưới.
Bi tiếp tục leo, nó hổn hển vì cố sức nhưng mặt chẳng
có vẻ gì là sợ hãi. Tiếng nước chảy mỗi lúc một mạnh.
Khi leo hết cái thang Bi tròn mắt ngạc nhiên. Trước mắt
nó là một giàn lạnh khổng lồ, nơi nước liên tục chảy
rào rạt xuống những ống tròn xếp thành dãy như thác đổ…
Những tia nước trở nên lóng lánh vàng trong ánh sáng
của buổi chiều tà….
(Màn chữ của phim hiện lên trên nền của hình ảnh giàn
lạnh khổng lồ này)
Cut to:

2.Ngoại – Con đường - Ngày.
Một chiếc xe bus chạy trên con đường bụi mờ, đám bụi
đường cũng được
nhuộm vàng trong ánh sáng của buổi
chiều…

2


Cut to:
3. Nội – Trong xe bus - Ngày
Thúy (người cô của Bi) đang trở về nhà sau buổi lên
lớp. Thuý đã ngoài 30, mặt gầy gò, làn da trắng mịn đã

bắt đầu có những nếp nhăn. Ngồi lẫn trong đám hành
khách gà gật, im lìm và đầm đìa mồ hôi vì nóng, Thuý
vẫn giữ được vẻ bình thản, xa cách. Thuý ôm trong lòng
một chồng vở bài tập của học sinh, cô nhìn ra đám bụi
đường đang bốc lên mù mịt ngoài cửa kính xe….
Dissolve to:
4. Nội -

Nhà máy nước đá - Ngày.

Một đám hơi lạnh trắng xóa bay ra từ một cánh cửa sắt
dày đang mở. Máy rộng ra cho thấy đấy là cánh cửa dẫn
vào một hầm lạnh trữ đá, Bi đứng bên ngoài. Nó tò mò
nhòm qua tấm rèm nhựa trong suốt treo ở cửa Bên trong
hầm mù mịt hơi nước, càng vào trong hơi nước càng dày
đặc đến mức không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì ngoài những
quầng sáng vàng vàng phát ra từ chiếc bóng điện treo
trên trần. Bi đang nhìn thì nghe thấy tiếng quát từ
phía sau.
-

Voice off:
Tránh ra nào.

Bi giật mình quay lại, ngay phía sau nó là hai công
nhân trẻ độ 17, 18 tuổi, mình trần, vác trên vai những
túi nilong đựng đá viên rất nặng đang đi đến. Đó là An
và Hưng. Bi nhoẻn miệng cười với họ.
-


Bi:
Cho Bi vào cùng nhé...

Hưng
(giọng không mấy thân thiện)
- Đi chỗ khác chơi.

3


Bi nhìn An cầu cứu, nó có vẻ thân với An, nhưng An đang
vác nặng đến sệ cả vai, cậu ta nhìn Bi rồi đi qua nó
không nói một lời. Bi nhìn theo hai người, họ nhanh
chóng biến mất trong đám hơi lạnh mù mịt. Bi đánh bạo
bước qua tấm rèm nhựa, hơi lạnh làm nó rùng mình khi
bước về phía trước. Đột nhiên, trong đám mù mịt ấy hiện
ra một người đàn ông lực lưỡng, khoảng 40 tuổi, cũng
cởi trần và xăm trổ đầy mình. Ông ta đẩy một cái xe
không, nhìn nó trừng trừng. Bi đứng sững lại, mặt nó đờ
ra vì sợ. Rồi đột nhiên nó quay ngoắt người, ba chân
bốn cẳng bỏ chạy.
Giọng cười đùng đục của người đàn ông vang lên như đuổi
theo nó.
Cut to.
5. Nội - Một khu trong nhà máy nước đá - Ngày.
Bi chạy qua một đám công nhân đang hè nhau bê đôi thiên
nga tạc bằng đá cây lên xe tải. Nó không dừng lại nhìn
mà vẫn chạy tiếp. Nó trông thấy trên con đường chạy qua
trước cửa nhà máy cô Thuý của nó đang bước đi , tay cô
ôm một chồng vở. Bi dừng ngay lại, nó không muốn bị cô

Thuý nhìn thấy. Nhưng đột nhiên cô cũng dừng bước, quay
đầu và phát hiện ra nó.
Cut to
6. Ngoại – Con đường trước cửa nhà máy nước đá - Ngày
Cô Thuý đứng lại chờ Bi trong lúc nó miễn cưỡng tiến
lại phía cô, vừa đi nó vừa thở hổn hển.
-

Thúy
À, lại trốn ra đây chơi hả?

Bi im lặng vì biết lỗi.
Thúy
- Có muốn cô mách mẹ không?
Bi lắc đầu. Thuý mỉm cười ranh mãnh.

4


Thúy
- Thế tối

qua ngủ với cô nhé.

Bi gật đầu. Thuý xoa đầu nó rồi hai cô cháu dắt tay
nhau đi về trong ánh chiều đã gần tắt.
Cut to
7. Nội – Phòng ăn nhà Bi – Đêm
Căn bếp được chiếu sáng bằng ngọn đèn chao được dòng từ
trên trần xuống. Ánh sáng của cây đèn chỉ tập trung vào

mặt bàn ăn nên không gian xung quang hơi mờ tối.
Trong một góc, cái quạt cây đang chạy vù vù.
Bà Lành (bà già giúp việc) đang bày thức ăn lên bàn. Bà
Lành khoảng 70 nhưng động tác vẫn rất nhanh nhẹn.
Bi đã ngồi sẵn trên ghế. Nó gối đầu lên hai cánh tay
vòng lại đặt trên mặt bàn.
Thuý đi vào kéo ghế ngồi đối diện với Bi, Thuý đã thay
một bộ đồ mặc trong nhà, cô nháy mắt với nó.
Bà Lành đặt một đĩa thứ ăn trước mặt Bi, nhìn nó vẻ
nghi ngờ.
-

Bà Lành
Bi, đã rửa tay chưa đấy?

-

Bi
Tay Bi sạch mà.

Hoa, mẹ của Bi từ ngoài vườn cầm một rổ khế đi vào. Hoa
đưa rổ khế cho bà Lành rồi nhìn Bi.
-

Hoa:
Xoè tay ra mẹ xem nào!

Bi
(nhìn mẹ phụng phịu)
- Tại sao chỉ mình Bi phải rửa tay…

-

Thuý
Vì tay chúng tôi đã sạch rồi.

5


Bi
(đưa mắt nhìn Thúy)
- Đâu nào?
Thúy không nói gì, cô dơ hai bàn tay với những ngón gầy
guộc ra trước mặt Bi. Rõ ràng là một đôi tay rất sạch.
Bi thất vọng đưa mắt nhìn về phía mẹ. Mẹ Bi nhìn vào
tay mình trước khi giơ hai bàn tay cho nó xem. Tay mẹ
Bi cũng sạch.
Bi tự nhìn vào hai tay mình, nó không nói gì nữa, chỉ
lẳng lặng tụt xuống khỏi ghế và theo bà Lành vào phòng
toilet cạnh đó.
Cut to
8. Ngoại cảnh – Quán bia hơi – Đêm
Quang (bố Bi) và 3 người đàn ông đang đều mặc sơ mi
theo lối công chức đang ngồi uống bia bên một cái bàn
nhựa, dưới tán những cây trứng cá. Họ liên tục chạm cốc
và nói chuyện khá ồn ào. Xung quanh họ là khoảng 10 cái
bàn nữa, bàn nào cũng chật cứng những người đàn ông
đang nốc bia và nói chuyện. Ta không thể phân biệt được
ai đang nói với ai, tất cả chỉ là những tiếng ồn ào.
Cái quạt gió có gắn ống phun hơi nước đang phụt ra
những đám bụi nước li ti xuống các bàn ăn để làm dịu đi

cái nóng của một ngay hè oi bức.
9. Nội – Phòng ăn nhà Bi – Đêm.

Cut to

Hoa đang gắp thức ăn từ những cái đĩa trên bàn vào một
cái khay sứ có nhiều ngăn, mỗi ngăn để một loại đồ ăn.
Thuý nhìn chị dâu, cái nhìn nửa như thông cảm, nửa chán
nản. Có vẻ như cô đã chứng kiến việc này nhiều lần và
không còn muốn bình luận gì về nó.
Hoa gắp xong, đậy cái khay lại rồi để ra một góc bàn.
Cô bắt đầu xới cơm ra các bát.
-

Hoa
Chiều nay chị đã sửa lại cái nhà tắm
ngoài vườn để dùng tạm…nay mai bố về mà

6


cả nhà chỉ có mỗi một buồng tắm thì cũng
bất tiện.
-

Thúy
Sao chị không để anh Quang anh ấy làm ?
Hoa
Chị có nhờ nhưng anh ấy cứ ừ hữ rồi lại
để đấy… Mà hình như dao này anh ấy cũng

bận.

Thúy
- Chắc lại suốt ngày ngồi quán bia đấy
thôi. Cứ nhìn cái bụng anh ấy thì biết,
nó to lên từng ngày…
Mặt Hoa thoáng buồn nhưng cô không nói gì. Hoa xới bát
cơm để trước mặt Thuý.
Bà Lành dắt Bi đi vào. Bà kéo ghế để nó ngồi lên rồi
cũng ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
Bi đã được rửa mặt sạch sẽ, tóc nó rẽ ngôi trông rất
bảnh.
Bi nhìn thấy cái khay sứ để trên bàn. Nó tò mò kéo cái
khay lại trước mặt và mở nắp.
Hoa với tay lấy lại cái khay, mắt nhìn con vẻ nghiêm
khắc. Cô để cái khay lại chỗ cũ.
Bi
(phụng phịu)
- Con muốn ăn bằng khay
Hoa không nói gì, cô để cái bát đã có sẵn thức ăn và một
cái thìa trước mặt con.
-

-

Bi.
Từ nay con cũng muốn ăn bằng khay giống
như của bố cơ.
Hoa
Không được.

Bi
(ngoan cố)
7


-

-

-

Sao không được, con cũng là đàn ông như
bố đấy thôi.
Thúy
(bật cười)
Nhưng con không uống bia. Chỉ những đàn
ông uống
bia về muộn mới được ăn bằng
khay.
Bi
Thế thì con sẽ uống bia.

Bà Lành phẩy tay ra hiệu cho Thuý chấm dứt câu chuyện.
Hoa
(nghiêm giọng)
- Có muốn thêm cái roi
nhé?

để mẹ đi lấy luôn


Bi biết là không thể vòi vĩnh được nữa. Nó xị mặt rồi bắt
đầu xúc cơm ăn. Cô Thuý nhìn nó vẻ chế diễu. Bà Lành xoa
đầu nó như muốn an ủi nhưng nó gạt tay bà ra.
Cut to.
10. Ngoại-

Nhà tắm

ngoài vườn nhà Bi – Đêm.

Nhà tắm nằm dưới tán một cây khế, không có mái che, được
thưng bằng 4 tấm nhựa dày màu trắng đục. Cửa che bằng một
tấm rèm tre đang được cuộn lại và treo lên. Một bóng đèn
điện giòng từ trên cây xuống làm cho những tấm nhựa sáng
lên, trông xa như một tổ kén mọng giữa vườn cây tối.
Bi vừa tắm xong. Nó đang đứng trần truồng trong một cái
chậu nhựa màu đỏ để Thuý lau khô người bằng một tấm khăn
bông. Xong, Thuý dùng cái khăn, quàng lên người nó .
Thuý
- Xong rồi, giờ Bi vào nhà để cô Thúy tắm
nhé.
Bi
- Cho Bi ở lại đây đi

.

8


Thúy

- Để làm gì?
Bi
- Bi muốn xem cô tắm.
Thuý
(bật cười)
- Không được đâu, cô xấu hổ lắm.
Bi
- Sao cô phải

xấu hổ?

Thúy
- Vì cô là gái già rồi, cô không muốn đàn
ông nhìn thấy cô xấu xí.
Bi
- Nhìn một tí ti cũng không được à?
Thúy.
- Một tí ti cũng không được…
Bi
- Thế Bi vào đây…
Bi lắc đầu vẻ thất vọng. Nó khoác cái khăn tắm lon ton
chạy vào nhà. Thuý hạ tấm mành che cửa xuống. Bi chạy nửa
đường còn quay lại lè lưỡi trêu Thuý làm cô bật cười.
Cut to
11. Nội – Nhà Bi – Đêm.
Cận mặt một cái đồng hồ chỉ 2h15 phút sáng
Quang đẩy cửa vào nhà khi mọi người đã ngủ. Chỉ duy nhất
một bóng đèn tường trên cầu thang gỗ dẫn lên tầng hai là
còn sáng. Ánh sáng yếu ớt của nó chỉ đủ sáng một mảng
tường. Không gian trong nhà vẫn tối om. Quang không bật

đèn, anh ta dò dẫm bước lên cầu thang, giáng ngật ngưỡng
vì say. Khi anh ta bước đi, tiếng những bậc thang bằng gỗ
cót két nghe rõ mồn một trong đêm tối.

9


Cut to.
12. Nội. Tầng 2 nhà Bi – Đêm.
Quang dừng lại trước một căn phòng đóng kín , anh tần
ngần một lúc rồi dùng tay đẩy nhẹ cách cửa. Cửa mở, căn
phòng tối om, Quang đưa tay bật đèn. Ánh đèn bàn có chao
bằng lụa đủ để soi rõ căn phòng với cái giường sắt trải
dra trắng, một cái tủ thấp kê đầu giường trên có bình sứ
cắm hoa khô. Một cái tivi ở góc.
Quang quan sát một lúc rồi tiến lại phía cái giường, anh
ngồi lên tấm đệm trải ga, mặt đờ đẫn mất một lúc…
Lát sau, anh đứng dậy, tắt đèn, đóng cửa rồi lại dò dẫm
bước về phía cuối hành lang, nơi ánh sáng lọt ra ngoài
qua một cánh cửa mở hé . Đó là phòng ngủ của vợ chồng
anh.
--------- cắt--------Hoa mặc đồ ngủ nằm trên cái giường đã mắc sẵn màn. Cô
nhổm dậy khi thấy chồng đẩy cửa bước vào.
Quang vừa vào phòng đã cởi áo sơ mi. Anh nhìn vào cái
giường con được ngăn với cái giường lớn của hai vợ chồng
bằng một tấm rèm. Đó là giường của Bi, nhưng nó không có
ở đó.
Quang vứt áo sơ mi lên thành ghế rồi mặc vào một chiếc áo
may ô. Anh ngồi xuống và bắt đầu cởi quần dài.
-


Quang:
Con đâu?

-

Hoa
Con ngủ bên phòng cô Thúy.

Hoa chui ra khỏi màn.
-

Hoa
Mình đã ăn gì chưa? Em vẫn để cơm cho
mình đấy.
Quang

-

ăn rồi.
10


Hoa đến bên cái bàn kê ở góc phòng rót một cốc nước đưa
cho chồng.
Quang đã cởi quần dài. Bây giờ anh chỉ mặc quần lót và áo
may ô. Anh cầm cốc nước uông một hơi. Hoa nhìn bụng
chồng và thấy đúng là nó đang to ra.
-


Hoa
Mình uống ít thôi, Cả cô Thuý cũng thấy
là bụng
mình đang to ra đấy.

Quang
- Em nghe con bé làm gì. Nó nhìn đàn ông
thấy ai cũng vẹo vọ cả nên đến giờ mới chưa
kiếm được chồng. Nó mà cứ thế, ế là cái
chắc…
Hoa
- Mình không phải lo. Cô ấy bảo có một bà
giáo dạy cùng đang muốn làm mối cô ấy cho
cậu em họ. Tuần sau sẽ đi xem mặt đấy.
Quang
- Có biết tay ấy nghề ngỗng thế nào không?
Hoa
- Em nghe nói là chủ thầu xây dựng.
Quang
( bật cười )
- Tưởng gì, cánh ấy đều là sâu rượu hết…
Nhưng nó rước được con bé đi thì cũng tốt.
Quang nói rồi đứng dậy chui vào màn. Hoa cũng vào theo,
cô nằm xuống và quay nhìn sang phía chồng.
Hoa
- Tới đây bố về rồi mình cũng đừng đi nhậu
khuya quá đấy

11



Quang nằm xây lưng về phía Hoa, anh chưa ngủ nhưng mắt đã
nhắm lại như không muốn nghe thêm bất kì lời nào của vợ.
Cut to
13. Nội – Phòng ăn và bếp Nhà Bi - Buổi sáng.
Bà Lành đang nêm gia vị vào nồi cháo bốc khói trên bếp.
Bên bàn ăn, cả nhà đã ngồi chờ sẵn.
Bi ngồi bên mẹ, nó đang mải nghịch hai con đồ chơi siêu
nhân bằng nhựa.
Thuý mặc quần tây và áo chermi màu trắng, chỉn chu và
sạch sẽ. Cái cặp và chồng vở học sinh cô để trên mặt cái
ghế bên cạnh.
Quang cũng đã mặc sẵn bộ đồ đi làm, mái tóc chải kĩ bóng
mượt. Trông anh tươi tỉnh và đầy sinh lực khác hẳn bộ
dạng đờ đẫn tối hôm trước.
Bà Lành bê cái mâm có bốn bát cháo lần lượt để trước mặt
từng người. Của Bi là một cái bát bé hơn.
Hoa cầm bát của con thổi cho nguội bớt.
Quang ăn nhanh và ngon miệng, vừa ăn vừa thổi phù phù.
Trái lại, Thuý nhìn bát cháo vẻ ngán ngẩm, cô múc từng
thìa nhỏ và cố
gắng nuốt. Bà Lành đứng nhìn Thuý lo
lắng.

-

Hoa
(với bà Lành)
U cũng ngồi ăn luôn đi.


-

Bà Lành
( vẫn nhìn Thuý)
Cô cứ mặc tôi, tôi sẽ ăn sau…

Thúy ăn thêm vài thìa rồi

-

bỏ dở. Cô rót nước uống.

Hoa
(nhìn Thuý)
Em ăn ít thế lấy sức đâu mà lên lớp…

Thuý
- Trời nóng thế này em chẳng còn thiết ăn
uống gì nữa.
Bà Lành

12


-

(lo lắng)
Hay để tôi làm cho cô món gì khác?

-


Thuý
Thôi u , con sẽ muộn xe bus mất.

Bi
(giọng phê phán)
- Thế là cô lại bỏ mứa rồi…
Thuý cúi xuống bẹo vào má Bi rồi đứng dậy, cô cầm cái cặp
và chồng vở học sinh rồi đi ra ngoài.

-

Bà Lành
(lẩm bẩm)
Cô ấy ăn uống thế tôi biết phải làm thế
nào đây?

Rồi bà bê bát cháo mới đụng đến tí chút của Thuý vào bếp,
lặng lẽ đứng ăn.
Cut to
14. Nội - Trên xe bus- Ngày
Thúy đứng lẫn trong đám đông chen chúc trên xe bus, với
chồng vở học sinh trong tay, mỗi khi chiếc xe phanh gấp
cô lại chúi về phía trước trông rất khổ sở.
Một cậu bé chừng 16 mang đồng phục học sinh ngồi trên
ghế lặng lẽ quan sát Thúy, một lúc cậu ta đứng dậy nhường
chỗ cho cô.
Thúy nhìn cậu học sinh khá dè dặt nhưng cuối cùng cũng
ngồi xuống chỗ của cậu ta.
Cậu học trò đứng vào chỗ của Thúy. Từ chỗ ngồi Thúy kín

đáo quan sát cậu ta, đó là một cậu bé trông xinh trai và
rất cao, khi đứng cậu cao hơn hết thảy mọi hành khách
trên xe. Càng nhìn Thúy như càng bị hút vào cậu ta. Chỉ
khi cậu ta đột ngột quay lại nhìn Thúy và nở một nụ cười
bí ẩn Thúy mới vội vàng đưa mắt đi chỗ khác, không dấu
được vẻ bối rối.
Dissolve to:

13


15. Nội cảnh rồi ngoại cảnh – Trên ban công và dưới sân
nhà Bi - Ngày
Những chùm bong bóng lóng lánh choán kín cả màn hình. Ta
có thể thấy cả bầu trời mây in hình trong đó.
Máy rộng ra cho thấy chùm bóng được đùn ra từ một cái ống
thổi.
Bi đứng trên ban công tầng 2 của nhà mình, một ngôi biệt
thự cổ kiến trúc kiểu Pháp, nó đang phồng mồm thổi bong
bóng.
Có tiếng phanh xe, khi Bi nhìn xuống nó trông thấy một
cái xe cứu thương đã đỗ trước cửa.
Một người đàn ông vận đồ trắng nhanh nhẹn nhảy ra khỏi
xe, mở cửa hậu và lấy ra một chiếc xe đẩy.
Rồi từ trong xe, một nữ y tá dìu ra một ông già, đó chính
là ông nội Bi. Ông nội được hai thanh niên giúp ngồi lên
xe đẩy, một cánh tay của ông vẫn cắm ống truyền dịch,
chai dịch truyền được cô y tá đi bên cạnh cầm dơ cao lên.
Cô y tá có đôi mông tròn căng, ngúng nguẩy theo mỗi bước
đi trông rất tức cười.

Ông nội gương mặt mặt xọp đi nhưng thần thái vẫn tỉnh
táo. Ông nhìn cái mông cô y tá một lúc rồi nhìn lên bầu
trời trong vắt, mắt khẽ nheo lại vì chói…Từ phía trên,
những chùm bong bóng vẫn nhẹ nhàng rời xuống, ông chìa
cánh tay có cắm ống dịch truyền ra hứng, nhưng khi những
chùm bóng vừa chạm vào tay, chúng vỡ tan.
Ông ngước lên ban-công và trông thấy Bi. Nó nhìn ông một
thoáng bằng đôi mắt lạ lẫm rồi thụt ngay vào trong.
---------- cut --------Bi chạy vụt qua căn phòng, đến chỗ mẹ. Vừa chạy nó vừa
gọi to “mẹ ơi”
Ông nội được đưa lên gác một cách khó khăn.
Cut to.
16. Nội – Trong phòng ông nội Bi – Ngày.

14


Cận mặt Bi đang thập thò đứng ngoài cửa phòng nhòm vào.
Bi thấy ông nội đã được đặt nằm trên giường.
Mẹ Bi dúi tiền vào tay cô y tá và người đẩy xe lăn khi
hai người này đang đi ra khỏi phòng.
Vẫn theo mắt nhìn của Bi ta thấy mẹ Bi tiến lại gần
giường của ông nội.
Hoa
(voice off)
- Con là Hoa, con dâu của bố. có
xin bố cứ gọi con.

-


việc gì

Ông nội Bi
(voice off)
Cảm ơn chị.

Hoa quay nhìn về phía sau, vẫy con lại để giới thiệu với
ông nội.
Nhưng vừa trông thấy mẹ vẫy, Bi đã thụt vào phía sau cửa.
Nó trông thấy bà Lành mang một cái bô đi đến. Bà Lành
định kéo nó vào cùng như nó không chịu.
Bà Lành đi vào phòng, đặt cái bô xuống gậm dường.
Bi lại thò mặt ra nhìn.
Đúng lúc ông nội đang nhìn ra cửa, trông thấy nó ông nở
một cười khó nhọc rồi vẫy tay bảo nó vào.
Nhưng Bi nhất quyết lắc đầu.
Cut to.
17. Nội – Phòng làm việc của Quang

– Ngày.

Đó là một căn phòng nhỏ với một bàn làm việc và một tủ hồ
sơ giấy tờ.
Cái quạt cây Hoa Sen bằng sắt cũ đang chạy vù vù trong
một góc.
Quang ngả người trên ghế, anh vừa bấm số để gọi điện
bằng chiếc điện thoại cầm tay.
Nghe thấy những tiếng tút dài.
Cut to
18. Nội - Một căn buồng trong tiệm massage, gội đầu –

Ngày.

15


Một căn buồng hẹp, thấp và khá tối, không có cửa sổ, chỉ
có một cửa thông gió chạy dài.
Có tiếng nước nhỏ tí tách.
Một thiếu nữ mà ta không nhìn rõ mặt đang nằm ngủ trên
một cái bàn gội đầu bằng nệm mút màu đen. Thiếu nữ mặc
quần đùi và áo hai dây.
Hai chân thiếu nữ phải gập lại vì cái bàn quá ngắn.
Trên bậu cửa thông gió, chiếc điện thoại cầm tay màu hồng
đang vừa rung vừa phát ra tiếng gừ gừ vì có cuộc gọi đến.
Tiếng gừ gừ khá to nhưng không đánh thức được thiếu nữ
đang ngủ.
Cut to.
19. Nội – Phòng làm việc của Quang. Căn bếp trong nhà
Quang. Ngày.
Quang vứt chiếc điện thoại xuống bàn khi tổng đài báo
không có ai nhấc máy.
Anh đến bên chiếc quạt cây, bấm nút tăng tốc độ.
Chiếc điện thoại bàn đổ chuông.
Anh vội vàng nhấc ống nghe.
Đầu bên kia là Hoa, Hoa đang đứng trong bếp gọi điện cho
chồng.

-

Quang

(voice off)
Alô

-

Hoa
Mình ơi, bố về rồi.

Đột nhiên mặt Quang biến sắc.

-

Quang
(voice off)
…Nhanh thế à?
Hoa
Bố ốm lắm mình ạ…Bố đi không vững, phải
ngồi xe lăn.

16


-

Quang
(voice off)
Phải rồi…Nếu không ốm thế, chắc gì bố đã
về …

Một quãng lặng .

Ta thấy Hoa trở nên lúng túng trước sự im lặng này.
-

Hoa
Em gọi điện chỉ để báo cho mình biết
thôi. Hôm nay mình nhớ về sớm nhé.

Hoa gác máy, mặt cô đầy phân vân.
Trong một góc, Bà Lành nhìn cô rồi lại cắm cúi lau chùi
mấy món đồ sứ.
Cut to
20. Nội. Phòng làm việc của Quang. Ngày
Quang ngồi đờ ra trên ghế.
Đèn trong phòng bỗng tắt phụt.
Cái quạt đang quay từ từ dừng lại, điện vừa bị cắt.
Quang vẫn ngồi thế trong căn phòng giờ đây hơi mờ tối vì
không còn được chiếu sáng.
Cut to.
21. Nội – Một Quán cà phê – Ngày.
Quán cà phê hơi mờ tối.
Thúy ôm cái cặp thận trọng đi vào và thấy mình như bị lạc
giữa những vách ngăn chia cái quán thành những ô nhỏ,
những đôi tình nhân ngồi trong đó nhìn cô ngạc nhiên.
Thúy hơi mất bình tĩnh, cô dừng lại, lấy điện thoại ra
bấm số gọi.
Có tiếng chuông đổ ở một ô nhỏ được ngăn bằng nhựa trông
như một cabin. Cô tiến về phía đó và trông thấy một người
đàn ông ngoài 40, ăn mặc chỉnh tề đang ngồi chờ mình.
Thúy chưa ngắt cuộc gọi nên chiếc điện thoại của người
đàn ông vẫn kêu. Người đàn ông tắt điện thoại rồi đứng

lên, định bắt tay Thúy.

17


Thúy luống cuống dấu tay đi và ngồi xuống. Cô để cái cặp
bên cạnh mình.
Người đàn ông hơi sững lại rồi cũng ngồi xuống theo, anh
ta mỉm cười với Thuý.
Đó là Trung, người được làm mối cho Thúy.
-

-

Trung.
Chắc chị Thanh cũng nói cho cô biết rồi,
nhưng tôi muốn tự giới thiệu, tôi là
Trung.
Thuý
Chào anh, xin lỗi vì đã để anh phải chờ …
Trung
Không sao, xin cô đừng bận tâm… Cô uống
gì nhé.

Thúy
(nói với người phục vụ vừa đi đến)
- Làm ơn cho một cốc chanh muối.
Người phục vụ đi ra.
Lúc này Trung lại nhìn Thuý mỉm cười.
Thuý nhìn Trung, cô thấy anh ta hoàn toàn thoải mái, đấy

là chân dung một người đàn ông đã trưởng thành.
Cut to
22. Ngoại cảnh. Đường phố. Nhà chờ xe bus. Ngày.
Cận mặt cậu học trò mà Thuý đã gặp trên xe bus, phía sau
là những mặt người lố nhố khác. Cậu ta đang ngó nghiêng
vẻ bồn chồn. Khuôn mặt non tơ mịn màng của cậu ta như rực
lên trong ánh sáng vàng của buổi chiều tà.
Lẫn trong đám đông đứng chờ xe bus ở phía đối diện, Thuý
đang mê mải nhìn cậu ta.
Đèn giao thông chuyển sang màu xanh, cậu học trò và khách
bộ hành lũ lượt qua đường. Cậu ta cũng đang tiến về phía
nhà chờ xe bus.

18


Thuý lùi lại sau lưng những người khác, nhưng mắt vẫn cố
dõi theo cậu học trò.
Một chiếc xe bus đi tới che khuất mất cậu ta. Chiếc xe
dừng lại trước nhà chờ.
Đám đông chen nhau lên xe trong lúc Thuý vẫn đứng đó, mắt
nhớn nhác tìm cậu bé. Cậu ta đã biến đâu mất.
Thuý bước về phía chiếc xe đã đầy người. Cửa xe đóng lại
ngay trước mặt cô.
Khi ngước nhìn lên Thuý trông thấy cậu học trò đã ngồi
trên xe, mặt tì vào cửa kính. Cậu ta đang nhìn thẳng vào
mặt cô, mỉm cười. Thuý đứng ngây ra nhìn cậu bé và chiếc
xe đang chạy đi.

Cut to

23. Nội - Phòng làm việc của Bố Bi – Ngày.
Bốn đồng nghiệp Nam đang đứng nhìn Quang chằm chằm.
Ánh mắt họ như muốn hỏi “hôm nay sẽ uống ở đâu?”.
Quang lặng lẽ dọn dẹp tài liệu trên bàn cho vào cặp.
Quang
- Có việc phải về sớm...
Đám đông nhìn Quang, đầu tiên là kinh ngạc. Sau đó là
phá lên cười như thể đó là một câu đùa thú vị.
Quang xách cặp rời khỏi chỗ ngồi, cả đám đàn ông kéo đi
theo…
Cut to
24. Ngoại cảnh. Vườn nhà Bi. Ngày.
Hoa ngồi trên một cái ghế thấp nhặt rau cạnh cái nhà tắm
trong vườn…
Thuý cầm khăn tắm và một chai dầu gội đi đến, vén tấm màn
rem tre chui vào trong nhà tắm.
Hoa
- Bố về rồi đấy, em biết chưa?

19


Thuý
(voice off)
- Em biết rồi.
Hoa
- Em đã lên chào bố chưa?
Thuý
(voice off)
- Hình như bố đang ngủ…

Hoa
( thở dài )
- Tội nghiệp, bố đã ngủ như thế suốt từ lúc
về, chị nghĩ chắc bố phải mệt lắm.
Thuý
(voice off)
- Có thể do lệch múi giờ thôi… Có thể ở
châu Âu giờ đang là giữa đêm…
Hoa
- Em có biết là bố ốm thế nào không?
- ….

Thuý

Hoa
- Bố gần như không đi được nữa. Từ sân bay
về đây bố phải nằm xe cứu thương.
Một quãng lặng, rồi ta nghe tiếng nước chảy rào rào.
Thuý
- Nếu không ốm, chắc gì bố đã về…
Hoa ngước nhìn bóng Thuý thấp thoáng qua tấm vách nhựa,
mặt đầy phân vân.
Sau khuôn cửa phòng mình trên tầng hai ông nội Bi đang
đứng nhìn ra khu vườn.
Khu vườn ngập trong nắng chiều.

20


Cut to.

25. Nội. Quán bia rồi Phòng ăn nhà Bi . Đêm.
Trên cái mặt bàn nhựa chất đầy những cốc bia đã uống hết
và đang uống dở,
một nồi lẩu đang sôi sình sịch.
Quang cùng đám đồng nghiệp nhễ nhại mồ hôi đang huyên
thuyên bàn một chuyện gì đó.
Họ đều đã ngà ngà say.
Tiếng ồn làm ta không thể nghe rõ câu chuyện họ đang nói…
Ở một góc của phòng ăn, Hoa đang bấm số gọi cho chồng.
Đầu bên kia vang lên những tiếng tút đều…
Cận chiếc điện thoại di động của Quang đang rung trên
mặt bàn.
Khi chiếc điện thoại bắt đầu đổ chuông thì một ngón tay
chìa ra ấn vào cái nút tắt trên bàn phím…
Hoa thấy cuộc gọi bị từ chối, cô gác máy, mặt đầy lo
lắng.
Bà Lành đang bày thức ăn lên bàn. Thúy, Bi và ông nội đã
ngồi vào chỗ.
Bi nhìn ông nội vẻ lạ lẫm nhưng không còn sợ hãi.
Trông ông nội lúc này hoàn toàn bình thản. Gương mặt dù
phờ phạc ít nhiều vì bệnh tật nhưng vẫn toát lên một vẻ
thanh tao, kiêu hãnh.
Thuý kín đáo quan sát cha nhưng luôn tránh nhìn thẳng vào
mắt ông .
Hoa ngồi xuống cạnh con, đối diện với bố chồng.
Hoa
(hơi lúng túng)
- Con sợ anh Quang sẽ về muộn mất. Con
không gọi được cho anh ấy.
Ông nội Bi


21


- Vậy chúng ta ăn thôi.
Ông nội cầm bát lên và bắt đầu ăn.
Cả Thúy, Hoa, Bà Lành và Bi đều im lặng nhìn ông.
Ông nội đưa mắt nhìn mọi người.
Ông nội Bi
- Ăn đi chứ?
Lời nói như một mênh lệnh, lúc này tất cả mới bắt đầu
ăn .
Cut to.
26. Ngoại cảnh rồi nội cảnh . Con ngõ nhỏ và hàng massage
– Đêm.
Một chiếc taxi dừng lại trước một con hẻm .
Từ trên xe Quang bước xuống , xách cặp khật khưỡng tiến
vào con hẻm.
Đấy là một con hẻm hẹp, tăm tối và sâu hun hút.
Cuối hẻm có một cầu thang sắt dẫn lên một hàng massage
nhỏ đang sáng đèn.
Trong quán vài cô gái trẻ đang ngồi chờ khách trên tràng
kỉ bọc nệm đỏ.
Thấy Quang bước vào họ đứng cả dậy, một cô định đỡ lấy
cái cặp trên tay Quang nhưng anh gạt đi.
Các cô nhìn Quang cười khúc khích, một cô gọi với vào
trong nhà: “Hạ ơi, em có khách”.
Quang không nói gì, tiếp tục khật khưỡng leo lên một cầu
thang gỗ, đi qua một khoảng sân nhỏ để lên căn gác xép,
nơi cô gái trẻ tên Hạ đang thò cổ ra nhìn anh.

Cut to
27.

Nội cảnh – Trong căn gác xép hàng massage – Đêm.

Quang đã nằm trên cái bàn gội đầu, cô massage tên Hạ mang
một cái khăn tắm đi đến.

22


-

Hạ
Suất 40 hay 45 ngàn đây?

Quang
(giọng ỡm ờ)
- 40 thì thế nào mà 45 thì thế nào?
Hạ
- Đầu óc lơ mơ quá thôi, đã nói bao nhiêu
lần rồi, 40 ngàn: gội đầu, massage; 45 ngàn:
gội đầu, massage kèm một chai “Lavie”.
Quang
- Một suất có “Lavie”
Hạ đứng dậy đi lấy chai nước đưa cho Quang.
Quang cầm chai nước, nhìn nhưng không uống. Quang lăn
chai nước xuống dưới cái giường kê ở góc phòng.
Dưới giường đã có vài chai như thế.
Quang vít đầu Hạ xuống, thì thầm điều gì đó vào tai cô

khiến cô nổi cáu đấm thùm thụp vào ngực anh ta…
Cut to

28. Nội cảnh – Phòng của vợ chồng Quang – Đêm
Hoa nằm cạnh con trai trên giường.
Cô đang xoa lưng nó. Bi giờ đã ngủ say.
Quang đẩy cửa bước vào. Hoa ngồi dậy, đang định nói gì đó
thì Quang đã đưa một ngón tay lên miệng ra hiệu im lặng.
Hoa bế con đặt vào cái giường nhỏ của nó rồi kéo tấm rèm
ngăn cách giữa hai giường lại.
Qua tấm rèm ta nghe tiếng hai người nằm xuống rồi đèn
tắt.
Hoa
(voice off)

23


-

Đầu mình thơm thế

Chỉ nghe tiếng Quang ậm ừ trong họng.
Cut to.
29. Nội cảnh. Phòng ông nội Bi – Ngày.
Quang ăn mặc chỉnh tề, xách cặp cùng Hoa đi đến trước
phòng cha.
Họ dừng lại, Quang đưa cặp cho vợ.
Hơi căng thẳng, anh đẩy cửa bước vào.
Hoa vẫn đứng tại chỗ, cầm cặp chờ chồng.

------ cắt ---Quang tiến nhẹ về phía giường cha.
Trên giường cha anh vẫn thiêm thiép ngủ.
Quang đứng lặng nhìn ông một lúc, nửa muốn đánh thức, nửa
không.
Một lúc anh quyết định quay đi.
Anh không biết lúc này, trên giường cha anh đanh hé mắt
nhìn theo anh.
Nhưng khi Quang quay lại nhìn ông lại khép mắt.
Quang ra.
------ cắt ---Quang nhìn vợ, trông anh hơi hoang mang.
-

Hoa
Bố có nói gì với mình không?

Quang không trả lời. Anh nhận cái cặp trên tay
bước đi có phần vội vã.

vợ rồi
Cut to

30. Nội cảnh . Trên xe bus – Ngày.
Thúy lên xe, ngó nghiêng nhìn vào đám đông đang đứng lố
nhố xem có cậu học trò hôm trước hay không? nhưng cô
không nhìn thấy cậu ta

24


Cut to

31. Nội cảnh. Phòng ông Nội Bi và Hành lang – Ngày.
Bác sĩ đang khám cho ông nội.
Hoa đứng ngoài cửa chờ.
Một lúc bác sĩ đi ra.
------------- cut ----------Đứng ngoài hành lang ông bác sĩ đưa cho Hoa những vỉ
thuốc viên và cả thuốc tiêm rồi chỉ dẫn cách dùng.
-

Bác sĩ
Oxycodon không còn tác dụng với ông cụ
nữa, giờ chúng ta phải dùng đến skenan,
với thuốc này cô phải cho ông cụ uống
đúng giờ, ngày uống ba lần, mỗi lần cách
nhau 6 tiếng, không chờ lúc đau mới uống
vì sẽ giảm tác dụng.

Hoa cầm lấy những vỉ thuốc.
Bác sĩ tiếp tục lấy từ túi thuốc ra một ống thuốc tiêm dơ
lên trước mặt Hoa.
Ồng thuốc có màu óng ánh như hổ phách, ngoài vỏ có chữ
morphin.
-

Đây
cho
cảm
đau

Bác sĩ.
là loại mạnh nhất, chúng ta sẽ dùng

bệnh nhân trong giai đoạn cuối để họ
thấy sự sống không phải là cái gì quá
đớn.

-

Hoa
Những thuốc này không có tác dụng làm
bệnh tình bố tôi đỡ hơn sao?

-

Bác sĩ
Rất tiếc là không, bệnh ông cụ đã ở giai
đoạn không cần điều trị nữa… Mọi chỉ dẫn
25


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×