Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

NGHỆ THUẬT làm bạn THÂN với nỗi BUỒN

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (38.88 KB, 2 trang )

NGHỆ THUẬT LÀM BẠN THÂN VỚI NỖI BUỒN
Không phải là bạn không đối mặt với nó, điều quan trọng ở đây là tuyệt đối
không bao giờ được coi nó là bạn mình.
Trong cuộc sống, đôi khi bạn gặp khó khăn cũng là điều dễ hiểu. Chúng ta
có cảm xúc, có suy nghĩ, vì thế chúng ta còn vướng mãi ở chốn trần gian, nơi
mà mỗi người còn tham sân si. Tuy nhiên, sau mỗi lần gặp chướng ngại ấy, mỗi
người có cách giải quyết nỗi buồn khác nhau. Có người khóc, có người không
khóc được mà lại đi du lịch cho khuây khỏa. Có người lại không muốn ra ngoài
mà lại nhốt mình vào trong phòng. Dù sao đi nữa, mỗi người có cách đối mặt
với nỗi buồn của họ.
Thời gian để khôi phục nỗi buồn cũng khác nhau. Có người nói: ”Tôi cần 3
tháng mới có thể khôi phục hoàn toàn.” Nhưng có người thì:” Em chỉ cần nửa
tiếng thôi, sau đó em sẽ lại là chính em.”
Thực ra thời gian đó bạn hoàn toàn có thể “chơi” với nỗi buồn của bạn. Nghe
những bài nhạc sầu não vào buổi tối, lầm nhẩm hát theo rồi khóc sướt mướt lên.
Hay cố làm mọi thứ bận rộn để không còn nhớ đến cảm xúc buồn bã ấy nữa.
Nhưng bạn ơi, hãy cẩn thận chứ đừng buông thả mình quá. Đây là khoảng thời
gian mình rất muốn gặm nhắm cảm giác buồn, không muốn thoát ra ngoài, cần
một người cảm thông, an ủi và đôi khi là một chút thương hại.

Tôi có một cô bạn, cũng khá là sướt mướt và ướt át. Mỗi khi cô ấy gặp chuyện
buồn là lại gặp bạn thân ngồi kể lể từ sáng đến tối, rồi hôm sau cũng kể đúng
câu chuyện ấy mới chết chứ. Khi người này đã chán thì tìm người khác mà than
thở. Trời ơi! Tôi nhiều lần nói với cô ấy cần thoát khỏi nỗi buồn này đi. Nhưng
cô ta lại không muốn điều đó. Việc làm bạn thân với nỗi buồn có lẽ đã dần dần
trở thành thói quen rồi. Không phải là bạn không đối mặt với nó, điều quan
trọng ở đây là tuyệt đối không bao giờ được coi nó là bạn mình.
Tôi biết, cảm giác được an ủi lúc buồn rất là "sướng". Cảm giác được thấu
hiểu, chở che, yêu thương, và đứng về phía mình là những điều bạn cực kì tha
thiết trong giai đoạn này. Nhưng, chẳng nhẽ mình lại cần sự yêu thương "hại"
này mãi mãi? Những người thân xung quanh không phải lúc nào cũng ở bên


bạn, vì thế hãy học cách tự an ủi, động viên mình đi. Bạn có thể khóc, bạn có
thể gào thét khi ở một mình. Điều đó không phải là vấn đề lớn. Hãy tưởng tượng
đây là khoảng thời gian bạn đang chìm trong bể nước. Hãy để cơ thể chìm dần
đến khi chạm đáy, dùng chân đạp vào đáy hồ để bật cơ thể mình ngoi lên khỏi
mặt nước. Bằng không, bạn sẽ mãi lơ lửng trong bể nước, không chạm đáy mà
cũng không ngoi lên được.
Người hạnh phúc sống với hiện tại. Vì thế, hãy trở nên mạnh mẽ hơn. Biến nỗi


đau thành sức mạnh, biến quá khứ thành trải nghiệm, biến cảm xúc tiêu cực
thành tích cực. Và quan trọng hơn hết, tạm biệt con người yếu đuối ngày hôm
qua đi, trưởng thành hơn, khôn ngoan hơn và yêu cuộc sống nhiều hơn. Đó
là nghệ thuật làm bạn với nỗi buồn.



×