Tiểu phẩm: THẦY BÓNG, NHÚN RA TIỀN
Mở màng giới thiệu bằng những câu hò.
(Cảnh mở màng là phải phía sau sân khấu hò)
Hò ơi…Thạnh Quới quê hương nơi tôi gắn bó, có những cánh đồng ruộng lúa
mênh mông, cá tôm đầy ấp ruộng đồng nhà nhà no ấm…hò ơi… nhà nhà no ấm
góp phần cho quê… hương.
Nam: Cô 8 cô hò nghe hay quá dậy, à mà cô chuẩn bị đi đâu đó hả cô?
Nữ: À anh 3 ơi! Tui chuẩn bị đi thi Dân vận khéo ở huyện mình nè anh.
Nam: Cô đi với ai dậy cô 8?
Nữ: Ừ tui đi cả đội của xã mình đó anh 3.
Nam: Cô cho tôi đi với?
Nữ: Mèn ơi nếu có anh đi nữa là hay quá trời rồi. Vậy chúng ta cùng đi mau lên
anh ơi.
Nam: Dậy mình cùng đi
(Cả đội cùng đi ra sân khấu)
Kính thưa: Ban Tổ chức và Ban Giám khảo.
Đội chúng tôi đi dự thi Dân vận khéo hôm nay gồm có 7 thành viên.
Tôi tên: Nguyễn Thị Hương
đội trưởng
Tôi tên: Nguyễn Ngọc Linh
thành viên
Tôi tên: Nguyễn Chí Linh
thành viên
Tôi tên: Nguyễn Kim Lài
thành viên
Tôi tên: Lê Thị Bé Khuyên
thành viên
Tôi tên: Lê Văn Nhí
thành viên
Tôi tên: Lâm Thành tuấn
thành viên
Đội chúng tôi đến đây thi trước hết là trao đổi và học hỏi, sau đó đội chúng tôi
quyết tâm là phải đoạt giải…(Ze)… cả đội đánh tay.
Kính thưa: Ban Tổ chức và Ban Giám khảo
Đội chúng tôi đến đây dự thi với tác phẩm: THẦY BÓNG, NHÚN RA TIỀN
kịch bản: Bé Khuyên
dàn dựng: Văn Hận
* Về thành viên trong đội phụ trách qua các vai như sau:
1/. Thành Tuấn trong vai Tân (thầy bóng)
2/. Bé Khuyên trong vai Thị Hạnh
3/. Văn Nhí trong vai Hải, Bí thư xã đoàn
4/. Kim Lài trong vai Thảo, CB XĐGN xã
5/. Ngọc Linh trong vai Hiền, Trưởng ban nhân dân ấp
Tiểu phẩm: THẦY BÓNG, NHÚN RA TIỀN xin được phép bắt đầu.
(trang trí nhà ông Tân có 01 bàn, 02 ghế, 01 cái ly để cậm nhan, nhầu bông và
01 cái dĩa, tạo thành bàn tổ của thầy Tân)
1
* Lời dẫn chương trình: Cảnh tại nhà ông Tân (thầy bóng), ông Tân đi
tới đi lui và lẫm bẫm.
Tân: Từ sáng đến giờ chưa coi được một cái nào hết vậy ta… cầu trời từ
dây tới chiều mà cho con coi được một cái hé, tới đó cuộc đời con nó sung
sướng hé,… kìa…kìa…hình như có một con mồi đang dần dần bước vào nạp
mạng cho ta đây…
* Lời dẫn chương trình: Thị Hạnh là người ở ấp kế bên đến nhà ông
Tân (thầy bóng) là để cầu hồn chồng của mình để tâm tình cho đỡ nhớ mong
của chị.
Hạnh: cho hỏi? có phải nhà của thầy Tân không?
Tân: Phải rồi…ai đó vào đi
Hạnh: dạ, dạ em chào thầy!
Tân: Chào em!!! Chẳng hay em đây có việc gì cần ta giúp nè!!!
Hạnh: dạ thưa thầy, em nghe đồn là cô có duyên với người cõi âm nên
em mới đến đây nhờ thầy giúp em để cầu hồn gọi hồn chồng em về cho em gặp
chồng em đó thầy!
Tân: À, thì ra là đang cô đơn đó phải hong? Cần ta gọi hồn chồng em về,
để hai vợ chồng tò te tú tí chứ gì !!!!
Hạnh: dạ, dạ đúng vậy ạ !
Tân: Em nè!!! Em còn trẻ, còn đẹp... mà sao chồng của em ra đi sớm quá
vậy
Hạnh: dạ, chẳng dấu gì thầy, em nói thiệt, chẳng hiểu sao đêm động
phòng em chưa kịp làm gì hết rồi ảnh ngã bệnh sao mấy hôm rồi ảnh đã chết
luôn...(khóc...hít...hít)
Tân: Sao uổng quá vậy... chồng em đã mất bao lâu rồi ?
Hạnh: dạ ảnh chết cách nay hơn 1 năm rồi, ảnh bỏ lại em 1 mình...em
buồn quá thầy ơn...(khóc...hít...hít)
Tân: (nói thầm...tay nhổ râu)...đẹp mặt, đẹp mài...tướng còn ngon...mà
dong hơi nặng à he...
2
Hạnh: ủa...thầy mới nói gì vậy thầy ?
Tân: (hơi giựt mình và nói) À à kg ! thầy đâu có nói gì đâu ! thầy nói thầy
tụi nghiệm em, em còn trẻ mà phải mồ côi chồng sớm... ý lộn mất chồng sớm
quá vậy mà, giờ em nghe ta hỏi nè, chồng em tên gì ?
Hạnh: chồng em tên (chưa kịp nói đã bị thầy bón cướp lời)
Tân: năm nay bao nhiêu tuổi ? quê quán ở đâu ?
Hạnh: thầy, thầy hỏi nhiều vậy ? sau em trả lời kịp...
Tân: À ta quên ? để ta hỏi lại từ từ, chậm chậm hé. Chồng em tên gì ?
Hạnh: chồng em tên (lại cướp lời như lần trước)
Tân: Năm nay bao nhiêu tuổi... quê quán ở đâu ?
Hạnh : dạ thôi kg ấy thầy hỏi 1 lèo luôn đi rồi em trả lời luôn 1 lèo cho
nó tiện.
Tân: Trời ơi lại nữa rồi, chắc tại ta ngồi kế người đẹp, nên ta rung vậy
mà, để ta hỏi một lọt em trả lời luôn hé, chồng em tên gì, năm nay bao nhiêu
tuổi
Hạnh: dạ chông em tên Trần Văn Xui, 33 tuổi. Dạ...
Tân: Còn em tên gì ?
Hạnh : dạ em tên Hạnh, họ tên đầy đủ, Nguyễn Bất Hạnh !
Tân : Nghe cái tên là thấy nỗi da gà rồi, nói chi chồng em hong chết sớm
sao được, (lập lại lời nói) chồng tên Xui, vợ tên Bất Hạnh ! ây da gây go à
nghe, em nè chồng em hong phải là dạng xui vừa đâu nghe, xui tới tàn, tới
mạc luôn đó !!! (bấm bấm tay mặt hơi ngẫn ngơi rồi nói) để ta tính coi...
Thằng này nó không chết ở tuổi 33, thì đến 43 nó cũng chết, 43 tuổi không
chết thì đến 53 nó cũng chết, mà nó lại qua khỏi thì đến một trăm lẽ mấy nó
cũng chết à...
Hạnh : Ý trời ơi...(hơi rùn mình)...thầy nói gì nghe sơ quá thầy, nó mà
chồng em sống hơn 100 mấy chắc có nước mà chồng em nó thành tinh quá
thầy !
3
Tân : Thôi bây giờ để ta coi hé, à à mà quên trước bắt đầu em phải vậy...
vậy nè (cái tay chỉ xuống cái dĩa)
Hạnh : (cười)...dạ...dạ chút nữa con quên (vừa nói vừa lấy 50 ngàn bỏ
vào dĩa).
Tân : ý...mà...khoan, phải để cho nó hơi nặng nặng xíu...như vậy tổ nó
mới linh thiên
Hạnh : dạ vậy để khoản bao nhiêu là được hả thầy, khoảng bao nhiêu thì
mới linh thiên hả thầy ?
Tân : thì bèo bèo cũng cỡ 5 xị...
Hạnh : 5 xị là bao nhiêu hả thầy ?
Tân : Trời, trời! Nhìn mặt đẹp mà sao ngu quá vậy trời, 5 xị mà cũng
hong biết, 5 xị là 500 ngàn đó bà.....
Hạnh :...(giựt mình và hét hơn lớn)...hả 500 ngàn...(nói chậm lại)...bớt
chút đỉnh được kg thầy ?
Tân :...chấp tay...nam mô a di đà phật, phật cho con xin 5 phút con chữi
con nhỏ này...(giận dữ và nói)...hổn láo... đến cúng thần linh mà còn trả giá,
muốn chết hả ?...
Hạnh : (Hạnh nhăn mặt và nói)...con xin lỗi thầy...(rồi đặt 500 ngàn với
vẽ đầy tiết nuối).
Tân :Rồi giờ bắt đầu được rồi đó (Tân tiếp lời), chấp tay lại đi em. (lúc
này trên tay phải có cây nhan)... Thiên linh linh, địa linh linh (2 lần), Trần
Van Xui, 33 tuổi, Thiên linh linh, địa linh linh...(nói hơi nhỏ mình lắc lia lắc
lịa và nói)...nhập...nhập sao còn chưa nhập nữa ông nội...
Hạnh : thầy ! thầy uống thuốc lắc hả sao mà thầy lắc quá vậy
(cười..hì..hì..)
Tân : Ngậm cái miệng lại coi, nói ba láp ba xàm... (nói thầm nhỏ...ý quên
mình chưa chùm khăn đỏ 1 hồi hỏng chuyện hết bây giờ). làm lại : thiên linh
linh, địa linh linh.Trần Văn Xui, 33 tuổi nhập...(đứng lên múa và nhún nhảy
và xoay mình 1,2 vòng rồi dừng lịa nói). Em ơi anh lạnh quá, anh lạnh quá à
em ơi...
4
Hạnh : (đứng dậy mừng quá hớn hở và la lên chạy tới ôm thầy)...lên rồi,
lên rồi ! trời ơi chồng ơi em nhớ chồng quá...
Tân: Dạo này, ở trển em sống khỏe không? Em có chồng mới chưa? Còn
anh ở dưới đây sống khổ lắm em ơi….
Hạnh : chồng có thiếu thốn gì kg ? nói với em, em đốt xuống cho chồng
đủ thứ nhang mà vợ đốt hàng ngày chồng có cần nhiều hơn nữa không ?
Tân: Nhang anh ngửi trên bàn thờ nhiều quá ngán rồi em ơi!!! Nếu em
thương anh, em đốt tiền cho anh đi…ở dưới đây bây giờ hiện đại rồi người ta
sài tiền thiệt không à em ơi, mà e nè trước e đốt tiền xuống cho anh em nhớ,
đem lại cho ông thầy Tân ổng thỏi bùa vô ổng đốt anh mới nhận được, chứ em
mà đốt anh nhận không được đâu, nhớ nghe em…Giờ ta có chuyện gấp phải
đi…thôi ta đi đây
Hạnh : (hỏi nhanh)..anh..anh...(ngưng, nói chậm) cái gì kì vậy trời...đốt
tiền thiệt hả chắt tui mạc quá, ủa mà sao tui đốt kg được hả trời ? tui là vơ mà !
Tân : Xong rồi em có thể về, để thầy còn nghĩ ngơi nữa, à mà nè nhớ lời
chồng em dặn nghe, phải đem lại cho ta đốt chồng em nó mới nhận được đó...
Hạnh : Ũa sao thầy biết 2 vợ chồng con tâm sự nữa
Tân: Ta là thần, là thánh mà làm không biết, nói em nghe nè, hôn ta xuất
ra chứ đâu có đâu xa, ở xung quanh đây thôi nên ta nghe hết, kẻ cả hồi nảy em
chữi ta, ta nghe luôn nữa kìa
*Lời dẫn chương trình : Lúc này có cán bộ xã và ấp gồm anh Hải, chi
Thảo và chi Hiền đang đi làm công tác thực hiện chủ trương của xã là vận động
tuyên truyền để đào tạo nghề và giải quyết việc làm cho lao động và ghé vào
nhà của anh Tân.
Hiền : chào anh Tân, ủa có chị Hạnh ở đây nữa hả ? hồi nẩy em thấy cửa
mở nên tụi em vô luôn kg có gọi anh !
Tân : Hôm nay ngọn gió nào đưa bà Trưởng ấp đến đây vậy (anh Tân
xoay qua nói cô Hạnh) sao còn chưa về nửa hả bà ?
Hạnh : Trời ơi cho đứng chơi tí đi...(và xoay qua Hải nói) có cái anh đó
đẹp trai quá kìa về sao nở. (nói nũn nụi)...(và Hải nhìn qua Hạnh 1 cái nhìn và
hơi cười..cười)
Hiền : ủa hôm nay giọng nói của anh Tân bị sao vậy ? hình như kg giống
mọi ngày ?
5
Tân : À à hôm nay tui bị đau họng đó mà..(ho..1,2 cái)...ủa còn 2 người
này là ai vậy chị Hiền ?
Hiền : giới thiệu với anh đây là anh Hải bí thư xã đoàn, còn đây là chị
Thảo cán bộ XĐGN của xã mình đó anh . Hôm nay Anh Hải và chi Thảo xuống
ấp mình là để kết hợp với em đi vận động các anh, chị thanh niên chưa có việc
làm để mà vận động học nghề rồi mình giới thiệu việc làm ở các Cty cho bà con
mình đó anh, mà nè anh làm cái gì mà có đến cầy, rồi nhang đèn, rồi hoa quả
tùm lum quá vậy ?...còn có khăn đỏ mặt thì vẽ xanh xanh, đỏ đỏ giống người ta
lên đồng, lên bóng quá vậy anh ?
Hạnh : chẳng mai, anh Xui chồng chị đã chết các em cũng biết đó, ảnh
vắng số nên đã bỏ chị mà ra đi rồi, bởi vậy...(rưng rưng nước mắt và khóc
hi..hi)..người ta nói hồng nhan bặc phận nó khổ vậy đó em, cho nên hôm nay
chị đến đây nhờ thầy Bóng đây gọi hồn chồng chị về để mà 2 vợ chồng hàn
uyên tâm sự cho thỏa nỗi nhớ mong đó em, chớ chị buồn quá.
Tân : Ừ tôi thấy cô Hạnh còn trẻ mà chồng mất sớm, nên tôi tôi nghiệp
tôi gọi hồn chồng cổ về để cho hai vợ chồng tâm sự, coi như là tôi làm việc
thiện vậy đó mà...
Hải : anh với chị nói vậy là kg đúng đâu, anh chị có biết kg việc làm của
anh chị luật pháp nghiêm cấm đó ? Việc làm đó là ảo tưởng là thiên đường do
anh chị nghĩ thế, mà trên đời này làm gì có chuyện người sống cầu hồn người
chết về được chị. Anh chị ơi đây là hành vi vi phạm pháp luật đó.
Thảo : anh Hải nói đúng rồi đó anh chị. Hiện nay nhà nước nghiêm cấm
hành vi lên đồng, lên bóng để coi bói hoặc những hình thức khác về mê tín, nó
kg những làm cho người ảo tưởng, hoang mang rồi mê tín 1 cách mù quáng, mà
còn là mối nguy hiểm cho xã hội đó.
Tân : Nói cho quá!...có ai làm gì đâu mà cấm với cản, mà cái gì chết với
chóc ở đây nữa ? tui có làm gì hại đến ai đâu mà các anh chị nói rê rốm quá.
Chẳng qua tui có lòng thương người...vậy thôi mà.
Hạnh : ừ đúng rồi đó !...tui thấy có gì quan trọng đâu, mà trái lại tui còn
cảm thấy hơi vui hơn gì được tâm sự với chồng tui, tuy thời gian ngắn ngũi,
nhưng phần nào cũng giải tỏa được nổi u sầu bấy lâu nay vì nhớ ảnh, chức có
chết chóc cái gì đâu chỉ có tốn vài trăm nghì cúng thần linh thôi hà, mà cúng
thần linh nhiều thì mình được nhiều lộc chứ có mất mát gì đâu.
Hiền :Trên đời này làm có thầy linh hả chị, mà người sống cầu hồn
người chết về để tâm sự. Chị kg nhớ vụ xã mình cách nay hơn 1 năm đó hả ? vụ
đất nhô lên ở lò gạch đó mà bà con mình cứ đồn ầm lên, là đất nhô lên là do
thần linh báo mộng, cho rằng đất nhô lên rất linh linh thiên để cứu giúp người
dân hoạn nạn, nước sung quanh đất nhô lên chảy ra là nước thần, nước thánh
uống vào điều trị bá bệnh, rồi đồn đãi ầm ĩ lên lôi kéo thêm người dân xứ khác
6
đến, rồi làm mất an ninh trật tự, gây mất an toàn giao thông, mất công ăn việc
làm...số người lợi dụng cơ hội đó tự dựng liều lên bán đồ,...tự dựng bãi giữ xe,
tự lấy nước đó bán để thu lợi cá nhân...có người vì quá mê tín tin tưởng mua
những chai nước o nhiễm, sình bùn đm về để trị bệnh...và có người suýt nữa
phải bỏ mạng vì tin tưởng uống phải những thứ nước dơ bẫn đó, nhưng rồi cuối
cùng chị cũng thấy tiên phật gì đâu, đúng kg ?
Hạnh : ừ he nhắc lại vụ đó tui mới nhớ nghe, lúc đó tui cũng có đến xem
rồi có 1 số người vụ lợi nói mua nước đó đi về uống để trị bệnh vì đây là nước
thần linh quý lắm. Anh chị biết hôn chai nước dơ bẫn khoảng 1 xị mà nó bán từ
20 ngàn – 30 ngàn tui cũng mua 1 chai tới 30 ngàn về dưỡng da mặt, đẻ da mặt
trắng đẹp như tiên vậy đó (nói hơi rụt rè 1 chút... anh chị biết kg tại tui cũng
hơi nhí nhảnh 1 chút) nào ngờ bị dị ứng mặt nổi đầy mụn...(rùng mình)...thấy
ghê lắm anh chị ơi, nhiều người hỏi sao vậy tôi dâu dám nói mua chai nước ở
chổ đó về để dưỡng da mặt đâu...tui phải tốn hết mấy chục triệu đi da liễu, rồi
đi thẩm mĩ nửa mới hết đó !
Tân : Ừ...thì cái đó khác với vụ này, đâu có giống nhau đau. Cái này tui
chỉ...lên đồng, lên bóng để giúp người thôi mà...
Hải : anh nói cũng đúng ! biết rằng chuyện này kg giống nhau, nhưng nó
cũng là hành vi vi hiểm cho xã hội, nó đều mang tính chất chung là mê tín dị
đoan hét đó anh, và đều bị pháp luật nghiêm cấm đó anh Tân. Rất may là chị
Hạnh mua chai nước đó về để dưỡng da mặt, nếu như mà chị Hạnh tin quá
uống vào thì kg biết đến nay chi Hạnh như thế nào nửa !
Hải nói tiếp : Chị hạnh biết kg chuyện đó Chính quyền đoàn thể Huyện,
xã, ấp phải vận động tuyên truyền cả tuần, rồi giải thích nguyên nhân cặn kẻ là
do cơ sở sản xuất gạch dự trữ số lượng đất quá nhiều, quá nặng với sức ép của
đất nên dưới chận đất mền chịu kg nỗi nên đất nhô lên, chớ mà thần linh ở đâu
dưới đất nổi lên theo tin đồn thất thiệt đó, cuối cùng họ mới tin rồi tự bỏ về, bà
con mình tháo dỡi tum, trại bán ở đó hét rồi về nhà lo làm ăn chính đáng.
Hiền : anh chị có kg qua vụ đó bà con hiểu ra rồi rất đồng với cách giải
quyết của mình, hiện nay bà con lo làm ăn lắm kg còn nói chuyện về thần linh,
đất nổi nửa đâu.
Hạnh : ử cô hiền...hồi nảy, tiền mà tui cúng cho thần linh đó cô bây giờ
tui nghe cô nói và mấy anh, chị giải thích , như vậy là do ông Tân đồng, bóng
này dựng ra để lừa bà con phải kg ? rồi tiền cúng 500 ngàn hồi nẩy là bà đồng,
bà bóng này bả thỉnh chớ đâu mà thần linh hả chị.
Hiền : anh Tân à sao anh làm như vậy, anh lợi dụng lòng tin của bà con
để làm chuyện động trời như thế ! rồi lấy tiền cúng của bà con thu lợi cá nhân
cho mình.
Thảo : anh có biết kg ! tụi em giải thích, nói cho anh hiểu rõ về quy định
của nhà nước và những tác hại về việc anh đã làm để mọi người hiểu rõ hơn mà
kg tái phạm nửa, chứ mà công an phát hiện thì mời anh cả chị Hạnh về cơ quan
giáo dục, mà anh Tân còn phải bị phạt vi phạm hành chính nửa đó, mà tùy theo
mức độ vi phạm đó nghe.
7
Tân : Hả !!! phạt tiền nữa hả ? đang thiếu nợ ngập đầu, mà còn phạt tiền
nữa chắc tôi chết quá...Tôi cũng thú thật không dấu gì các anh chị, chẳng qua
là tôi ngán ngẫm cái nghề làm thê làm mướn, nên tôi mới dưng chuyện lên
đồng, lên bóng để kiếm tiền tiêu sài, chứ tôi mà biết việc làm này vi phạm
pháp luật là tôi không dám làm đâu.
Hạnh : Trời ơi té ra là tui bị lừa rồi, trả tiền lại đây cha nội (giựt trên tay
ông Tân với vẽ cáo gắt)... cái đồ lừa đảo, tui sẽ nói cho cả làng này biết để coi
ông còn lừa đảo được ai nửa kg ?(Tân đến gần Hạnh) cái gì vậy nửa cha nội,
tính gạ gẫm tui nửa hả kg có đâu nhe, tránh xa ra bây giờ ông kg có vé với tui
nửa đâu nghe.
Tân : Chị Hạnh rộng lòng bỏ qua cho tôi nghe, tại không có việc làm
nên đường...mới làm như vậy...
Hạnh : cho nên mới di lừa gạt bà con phải kg ?
Hải : anh Tân à anh biết lỗi như vậy là tốt rồi, chính gì biết hoàn cảnh
của anh cũng rất khó khăn nên hôm nay tụi tui mới qua đây cho anh hay, hiện
nay xá mình đang có chủ trương vận động, tuyên truyền những lao động kg có
việc làm để đào tạo nghề và giải quyết việc làm cho bà con, đặc biệt là thanh
niên đó anh.
Tân : vậy hả anh ? (gương mặt hớn hở), vậy là tui sắp có việc làm rồi,
ủa mà đào tạo bằng cách nào đó hả anh ?.
Hải : xã mình phối hợp với TT dạy nghề của huyện sẽ mở các lớp đào
tạo nghề, rồi thông qua phiên giao dịch giải quyết việc làm của huyện mình tổ
chức hàng năm đó anh, huyện liên kết với các Cty đang thiếu lao động rồi
huyện ký kết hợp đồng với Cty để đưa lao động huyện mình đi lao động đó anh,
hàng năm huyện mình tổ chức rồi giải quyết nhiều lao động, nhờ vậy mà xã
mình hàng năm đều đạt và vượt chỉ tiêu huyện giao đó anh.
Tân : còn lương bổng ra sau hả anh ?
Hiền : mức lương thì thùy theo tay nghề nếu tay nghề cao thì hưởng
lương cao, nhưng mức lương mới làm việc thì thấp nhất anh dành dụm, hà tiện
thì có dư, sau đó mức lương tăng dần cũng có dư gởi vè gia đình được đó anh.
Tân : Vậy thì còn gì bằng (cười) anh, chị đăng ký cho tôi với nghe !!!
8
Thảo : ngày may anh lên ủy ban xã tụi em sẽ hướng dẫn cho anh làm hồ
sơ học nghề, anh học khoảng 3 tháng là mình có tay nghề rồi, mà mình học
nghề cũng được TT dạy nghề hỗ trợ 15 ngàn/ngày đó anh.
Tân : Đã quá ta !
Hạnh : Nè đi thì rán làm ăn cho đàng hoàn nghe cha nội, lên trên đó lạ
nước, lạ cái mà dỡi trò lừa gạt người ta thì cha nội ôm mặt máu về quê đó nghe.
Tân : Tôi biết rồi mà, tôi khong dám làm bậy nữa đâu !!!
Hạnh : ừ biết vậy thì tốt !(quay về phía Hiền, thảo , hải) tui cũng xin
cám ơn ác anh chị nhiều, nhờ có các anh chị giải thích tui mới hiểu, rồi tui kg
mất đi 500 ngàn, kg thì tui bị cha nội này nuốt của tui rồi, từ đây về sau mấy
thằng cha ông lên, bà xuống 1 đồng cũng kg ăn được tui nửa đâu.
Tân : Về phần tôi cám ơn các anh chị đã đến giải thích và tuyên truyền về
chống mê tín dị đoan đó là hành vi vi phạm pháp luật, là tác hại của xã hội,
chẳng những vậy còn làm ảnh hưởng đến TTXH ở xã mình. Tôi hứa từ nay
tôi sẽ không dựng chuyện lên đồng, lên bóng nữa...mà sẽ tự kiếm tiền bằng
chính sức lao động của mình.
Khuyên :
Lài :
Linh :
Tuấn :
Nhí :
Chúng ta hãy nói kg với mê tín dị đoan
Chúng ta hãy chung tay đẩy lùi nó ra ngoài xã hội
Góp phần lập lại trật tự xã hội lành mạnh và phồn vinh !
Dân vận kém thì việc gì cũng kém
Dân vận khéo thì việc gì cũng thành công
Phần thi tiểu phẩm của đơn vị xã Thạnh Quới, đến đây là kết thúc, xin gửi
lòi chúc đến Ban Tổ chức, Ban Giám khảo và các đơn vị bạn lời chúc sức
khỏe, chúc Hội thi Thành công tốt đẹp...
9