Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Viết về ảnh Bác Hồ mà em nhìn thấy

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (47.36 KB, 2 trang )

Viết về ảnh Bác Hồ mà em nhìn thấy
Em đã được biết về Bác Hồ qua những bài hát, bài thơ, bài văn và những câu
chuyện mà ông nội kể. Nhưng chủ nhật tuần trước em qua nhà bạn và được nhìn
thấy tấm ảnh bác hồ rất to treo trên tường.
Bác Hồ trong tâm trí em vẫn luôn là một người hiền từ, có mái tóc bạc phơ, chòm
râu trắng xóa, ánh mắt biết nói và nụ cười rất tươi. Ai cũng yêu quý Bác, cho dù
Bác đã ra đi mãi mãi nhưng trong trái tim mỗi con người Việt nam đêu luôn nhớ
tới vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc này.
Trong bức ảnh chụp bác hồ ngồi bên một chiếc bàn gỗ, và đang chăm chú viết một
cái gì đó vào quyển vở đã cũ màu. Bức ảnh được chụp trực diện, đầu bác hơi cúi
xuống quyển sổ và chăm chú ghi chép. Bức ảnh có gam màu đen trắng, vì đây là
gam màu chủ đạo của thời bác đang sinh sống. Bác mặc một bộ đồ màu xanh áo
lính, đây hình như là đồng phục theo bác suốt nhiều năm trời. Bác ngồi nghiêm túc
vào chiếc bàn và mắt chăm chú nhìn vào quyển vở, bàn tay đang ghi chép điều gì
đó. Đây có thể là nhật ký của bác, có thể là ghi lại tình hình chiến sự.
Tuy bác đang chăm chú làm việc nhưng em nhận ra nụ cười của bác đang rạng
ngời, nét mặt thanh thoát toát lên vẻ hiền hậu. Nhòm râu dài và trắng vừa chạm
chiếc bàn. Trán của bác có rất nhiều nếp nhăn, có lẽ bác phải bận rộn nhiều công
việc, lo nghĩ cho chuyện quân sự.
Bác đi chiếc dép cao su màu xanh nhạt. Em chợt nhớ đến câu thơ “Chiếc dép cao
su chiếc dép bác hồ”. Đôi dép này đã cùng bác xông pha bao trận chiến, đi đến
nhiều mảnh đất, bước qua bao nhiêu giông bão của đất nước.
Hình ảnh bác hồ hiền hậu, giản dị và gần gũi khiến em cứ muốn nhìn mãi bức ảnh
ấy. Bác Hồ trong trái tim em là một người vĩ đại.




×