Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tả lại con đường đến trường của em

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.91 KB, 2 trang )

Tả lại con đường đến trường của em
Hẳng ngày em vẫn đi học trên con đường quen thuộc, con đường đã gắn bó với
nhiều kỉ niệm tuổi học tròđáng nhớ. Con đường ấy, em vẫn gọi là con đường tuổi
thơ.
Nhà em ở sát với cánh đồng, nhưng ngôi trường em học lại ở phía bên kia cánh
đồng nên muốn tới trường học được thì em phải đi qua con đường nằm giữa hai
cánh đồng lúa. Con đường ấy không quá dài nhưng nếu đi bộ thì cũng khá xa.
Nhưng em đến trường bằng xe đạp nên cũng đi rất nhanh.
Từ nhà em đến trường chỉ cần đi qua một con đường, chạy dài và thẳng thắp nối
hai bên bờ của cánh đồng. Con đường này chưa được làm bằng bê tông, nó chỉ là
con đường đất đầy cát bụi mà thôi. Nhưng mặc dù vậy, lũ trẻ chúng em đi học vẫn
chưa có ai than thở rằng đường đi khó khăn và mệt nhọc.
Con đường nằm ở giữa cánh đồng, hai bên là cánh đồng lúa xanh bạt ngàn khi
đang thì còn gái. Còn khi lúa sắp được thu hoạch thì ngả màu vàng rộ, tựa như một
tảm vải màu vàng óng ả trải dài đến vô tận. Sự mênh mông, bát ngát của cánh đồng
lúa khiến em cảm nhận được sự bình yên, tĩnh lặng giữa chốn quê nhà.
Hai bên mép đường là hai bờ cỏ xanh xanh, nhưng phủ kín bụi vì đất sỏi bám vào.
Chỉ có những lúc trời có mưa thì cỏ hai ven đường mới được gột rửa một màu
xanh tươi tốt, um tùm. Đôi khi em bắt gặp những chú trâu đang hì hục gặm cỏ hai
bên đường, đôi chân to đủng đỉnh bước đi chậm chạp.
Em còn nhớ đã 3 mùa thu mẹ chở em đi tựu trường trên con đường thân thuộc này.
Đó là khi thu đến, đất trời dường như cao và trong xanh hơn, gió mơn man mái tóc


em. Mùa thu, mùa của tựu trường, mùa của kỉ niệm khiến cho em luôn có cảm giác
đặc biệt đối với con đường này.
Ở hai bên đường thỉnh thoảng còn có vài cây ngô đồng được mọi người trồng để
làm bóng mát lan tỏa. Thi thoảng bọn em đi học qua đây mệt quá lại đừng xe đạp
xuống và ngồi nghỉ ngơi một lúc.
Mỗi sáng sớm mấy đứa trẻ con xóm em lại gọi nhau ầm ĩ đến trường. Con đường
ấy đã in đậm dấu ân của rất nhiều lứa học trò. Những lần rượt đuổi nhau, những lần


nụ cười ấy còn vương lai nơi đây, trong veo và tràn đầy kỉ niệm.
Có lẽ sau này lớn lên, đi đến học những ngôi trường mới em vẫn sẽ luôn nhớ về
con đường đầy ắp kỉ niệm học trò này.



×