Tải bản đầy đủ (.doc) (16 trang)

Hài kịch ngắn rể nội, rể ngoại

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (130.21 KB, 16 trang )

DỂ NỘI - DỂ NGOẠI
Tác giả: Đinh Tiến Dũng
Biên kịch và đạo diễn: Nguyễn Thành Vệ
(Gồm 03 nhân vật: Con gái + Ông bố và người yêu chưa cưới của con
gái)
MỞ MÀN
Cảnh trên sân khấu: 01 bộ bàn ghế
Thắng gọi:
Hiền ơi! Hiền (để cuốc cạnh bộ bàn ghế giữa nhà)
Ông bố:
Từ cánh gà bước ra gọi: Hiền ơi, Hiền giờ này mà mày vẫn ngủ
trương, ngủ nổi, ngủ thối, ngủ phình ra đấy à.
Dậy đi thôi
Hiền:
Dạ, con dậy rồi
Ông bố:
Xuân đã đến bên em, ngắm xuân tuyệt vời
Ngắm môi đủ các loại dê ...
Chúc các vị đây khoẻ như dê đầu đàn ... dê cụ đấy ạ
Ôi giời ơi! chết, chết, em có mỗi cô con gái mà bây giờ nó ngủ vẫn
chữa dậy. Hiền ơi! dậy đi
Hiền:
Dạ, con đang làm ăn sáng cho thầy đây
Ông bố:
Đấy, cháu nó đấy, cháu là con nhà lá ngọc cành vàng, họ nhà Kiều,
tên gọi là Kiều Nguyệt Nga, mà cháu muốn tìm anh Lục Văn Tiên
mà chưa kiếm được, suốt ngày nó chỉ nhắn tin cho thằng nào? tin thì
em chỉ biết đọc chứ không biết nhắn tin. (vừa đi vừa gọi - dậy đi
thôi), (đi đến chỗ bàn Thắng đang ngồi láu) dùng gậy ba toong gõ
hai cái vào đầu Thắng
Nói: Anh nào đây, tên gì?


Thắng:
Dạ, dạ cháu, cháu chào thầy
Ông bố:
Anh tên gì
Thắng:
Con tên là Thắng, con đến đây con tìm em Hiền
Ông bố:
Cái cuốc này của ai đây?
Thắng:


Dạ thưa thầy của con, con vừa đi làm đồng về ạ
Ông bố:
Anh để đây làm gì?
Thắng:
Dạ, dạ của con, con vừa đi làm đồng về
Ông bố:
Anh để cuốc giữa nhà tôi đấy, anh định đào mương xẻ rãnh gì?
Anh định đánh cây sống, trồng cây chết gì?
Anh định đào mồ cuốc mả nhà tôi lên đấy à
Thắng:
Dạ, dạ con xin lỗi, con xin cất ngay đi (cầm cuốc cất)
Ông bố:
Loại vô ý thức, đem cái cuốc dựng ngay giữa nhà, mất lịch sự chưa
từng thấy
Thắng:
Thầy có khoẻ không thầy?
Ông bố:
Khoẻ, để vật nhau với mày à? tao nói với mày, tao không phải dùng
thuốc bao giờ, mà đứa nào yếu cứ thây họ, đứng gần gái họ khụ khụ,

bạn gái bảo anh yêu em đi, thì nói rằng anh đang đau đầu
Thắng:
Con biết rồi
Ông bố:
Mày ngắm mày đi
Thắng:
Con sao hả thầy?
Ông bố:
Mày có tấc rưỡi, tao có một đấu con kia nữa đâu, lấy nhau đẻ ra toàn
chim cánh cụt, mày vào với mục đích ấy chứ gì?. Mày ngồi đi, mày
ngồi xuống đi, hôm nay tao phải nói chuyện với mày
Thắng:
Dạ, dạ thầy cho con ngồi thế này, con vừa đi làm đồng, quần áo vẫn
còn bẩn
Ông bố:
Mày ngồi cứ thoải mái đi
Thắng:
(Ngồi xổm xuống, dạng 2 chân đối chiếu với ông bố)
Ông bố:
Mày định chiếu tướng bắt xe, mày thu mẹ pháo vào, pháo có lên đồi
cao được không, mày vào cuỗm con tao hay mày cuỗm tao? mày
ngồi mày thả dê ra, tiên nhân nhà mày, nói với mày thì ...
Thắng:


Thầy không gả cho con đi thầy gả cho ai?
Ông bố:
Tao không gả cho mày
Thắng:
Sao hả thầy?

Ông bố:
Mày nhìn mày xem, cái mặt thì to, cái môi thì dầy, cái mũi của mày
to bằng cái nắm đấm cửa, nhìn chẳng liên quan gì đến cái mặt. Nói
tóm lại tao không gả cho giai ta, tao muốn lai giống tây, tao gả cho
tây, mày biết không?
Thắng:
(Trợn mắt), gả cho giai tây?
Ông bố:
Tao nói thế mày không hiểu à? mày còn đứng đây à? (cầm gậy đuổi
Thắng, Thắng chạy) lùi ra xa một chút nói tiếp, em có đứa con gái
xuốt ngày canh như canh lưới.
Thắng:
(Chạy theo ông bố) Thầy
Ông bố:
Tao đã nói không gả là không gả, mày hiểu không - (Hát)
- Bao năm nuôi con chăm bẫm lo toan
- Đến giờ này thì lại vừa xinh, vừa ngoan
- Mấy thằng giai phố vẫn về đây tán
- Có thằng còn khóc lóc lạy van
- Tôi mê giai tây, không thích giai ta, nhưng vùng này tìm kiếm
chẳng ra, cháu thì đã lớn, lắm thằng xí sớn, mong cho con lấy chồng
tây, làng ơi.
- Nó mới nói muốn lấy chồng, chắc nó đã có đám nào? nó nói rằng
nó sẽ dẫn về giới thiệu với mình
- Thế rồi tính chuyện trầu cau, rồi động phòng luôn là động phòng
luôn.
Thắng:
(Dật mình trợn mắt) - úi dùi, động phòng luôn á?
Ông bố:
Mày động phòng luôn chứ gì?

Thắng:
Không
Ông bố:
Mày chắc nói thế rồi
Thắng:
Bao nhiêu tháng yêu em Hiền con chỉ dám cầm tay thôn
Ông bố:


(Trợn mắt nhìn vào Thắng) Chén nó chưa?
Thắng:
Chưa
Ông bố:
Cút ngay, tao đã bảo là tao không gả cho giai ta, mày có cút không
(tức giận cầm đôi guốc đuổi ném Thắng), Vừa đi vừa nói giọng rất
mệt)
Hiền gọi:
Thắng ơi, Thắng ơi
Ông bố:
ối giời các bác mệt quá, có cô con gái giữ như giữ lửa, đẻ con gái
như đánh canh bạc, nó vào tất cửa sáng thì còn được ít, nó vào cửa
tối thì tịt mẹ nó luôn (quay vào ngồi xuống bàn nói vọng vào) Hiền
ơi
Hiền:
Dạ, (bưng bát phở ra), thầy ơi thầy ăn bát phở đi cho con dẹp
Ông bố:
Nhìn vào bát phở
Hiền:
Thầy, phở đây thầy ăn, có cục gạch không dính vào người và để vào
một chỗ rồi lại đi tìm hoắng lên

Ông bố:
Mày cứ để đấy tao, mày cho tao ăn đi
Hiền:
Bát thầy đây
Ông bố:
úi giùi ơi
Hiền:
Đũa thầy đây
Ông bố:
úi giùi ơi
Hiền:
Sao thầy cứ úi giùi, thầy không ăn nhanh thì phở nguội hết đấy
Ông bố:
Bố bây giờ phải dạy con thôi a, con nay mai đi lấy chồng, con cầm
bát đũa thế thì khác nào con đập vào mặt nó
Hiền:
Con không làm thế thì thầy cứ nói xuốt
Ông bố:
Bây giờ thế này nhứ, con bây giờ phải lấy chồng tây thôi, bố bảo con
này, cái người tây người ta không ăn bát đũa như mình, người ta ăn


bằng thìa bằng dĩa, con mà làm thế thì khác nào con cầm con dao,
em đâm chết mẹ anh đi
Hiền:
Thế con phải làm như thế nào?
Ông bố:
Con để thức ăn vào cái khay, đi nói nhẹ nhàng, xin mời anh xơi quà
Hiền:
Con biết rồi

Ông bố:
Đàn bà đi đứng phải vững đôi chân
Đi thì chớ quá động quần tả tơi
Lời thầy nhớ lấy con ơi
ở nhà người ta mày cứ đi thình thịch
Hiền:
Con hiểu rồi, thầy cứ nói mãi, thầy nói nhiều là con cuống lên.
Ông bố:
Đi nhẹ nhàng (đứa nào chẳng thích)
Hiền:
Con nhắc lại nhé, đưa thức ăn vào khay, nói nhẹ nhàng xin mời anh
xơi quà
Ông bố:
Chết, mải nói chuyện với mầyto quên đi tiêu, dạo này thế nào mà đi
tiểu nhiều thế không biết?
Hiền:
Nhanh nhanh lên thầy nhé, ra ăn phở con còn dọn dẹp, nấu từ bao
giờ mà vẫn không ăn
Thắng:
Chạy ra, cầm tay hiền cười nói vui vẻ, hai người nhảy múa, ngứa ..
ngứa quá, Hiền ra hiệu nói nhỏ
Hiền:
Lúc nãy thầy đuổi đánh anh đấy à?
Thắng:
Anh biết gì đâu, vừa vào đến nhà thì thầy vung gậy đánh đánh.
Hiền:
Nói nhỏ thôi, cũng tại anh, em đã ra hiệu đâu mà anh vào, thầy là
thầy ác lắm, thầy đánh cho vỡ đầu, anh phải nhớ
Thắng:
Cầm tay Hiền, gãi đầu nhăn nhó. Hiền, sao tình yêu của chúng mình

lại khó khăn đến thế?
Hiền:


Thì cũng tại anh, đã bao lần em bảo anh đưa thầy mẹ sang nói
chuyện với thầy em, đàng này (cầm tay Thắng đưa vào bụng) bây
giờ nó như thế này rồi em biết làm thế nào? anh giết em đi
Thắng: Quỳ xuống hát
- Gõ cửa trái tim
- Đan len được vào
- Tường nhà quá cao
- Anh leo tường rào
Hiền hát tiếp:
Ngủ vùi với chiêm bao
Ngõ hồn mắt xanh xao
Nên em vẫn ngóng tin anh gõ ... cửa
Thắng hát đuổi:
Nhà nghèo trắng tay
Không trâu cũng bò
Mẹ thầy khắt khe
Nên anh thập thò
Hiền hát đuổi:
Bụng này cũng to to
Thì mình sẽ lo lo
Mong cưới xin cưới
Sao anh thập thò
Thắng hát tiếp:
Hai đứa ta trung một lòng
Hiền:
Sao tiếng yêu nghe bẽ bàng

Bao năm ước vọng uyên ương
Gửi cho thương nhớ, người thương
Bây giờ sầu vương (hai người cùng hát)
Thắng hát:
Hỡi người có thương
Xin thương thật đầy
Cậy nhờ mối mai
Anh sang định ngày
Hiền hát tiếp:
Mà thầy chỉ thích tây
Bọn mình tính sao đây
Em lo, em nghĩ, em trông từng ngày
Thắng + Hiền cùng hát:


Trăm năm liên kết - sao hoa mẹ thầy (2 người ôm nhau, lúc này ông
bố tay cầm guốc và gậy cúi lò dò đi tới, chọc gậy vào háng 2 người
đang ôm nhau được một lúc thì ...?)
Hiền:
Ôi, cái gì đây
Thắng:
Cái này không phải của anh
Hiền:
Của ai? của ai?
Ông bố:
(Một lúc sau, đứng sau Thắng nói) của tao, không có của mày, trong
nhà này chỉ có của tao chứ không của mày. Chỉ vào Hiền quát, con
này ra đây. Thằng kia, cút (Hiền và Thắng hai người rãn ra)
Hiền:
Thầy ơi

Ông bố:
Thế anh chị mấy tháng nay đi chợ đêm xuốt, hôm nay anh chị định
đi chợ ngày ở nhà tôi à?
Thằng kia cút, cút ngay (cầm 2 cái guốc lia vào Thắng), Thắng bỏ
chạy khuất trong cánh gà
Ông bố:
(Bực tức) mình ra chậm thì chết, nói thật với các bác em đi ra chậm
thì hôm nay tôi có cháu ngoại, xuốt ngày nó chỉ nhắn tin cho nhau
(đi lại bàn)
Cơm không ăn cứ đòi ăn bát cám lợn
Hiền:
Thầy ăn đi cho con dọn
Ông bố:
Thôi tôi phải ăn (ăn rất nhanh)
Hiền:
Thầy ăn từ từ, không thì chết nghẹn nữa đấy
Ông bố:
Ăn buổi sáng có bát phở mà mệt quá (đưa bát đũa lên bàn)
Hiền:
Thầy đưa con dọn, thầy ra uống nước
Ông bố:
Chị để em dọn
Hiền:
Thầy để con dọn mà
Ông bố:
Chị cứ để đấy, để em sẽ dọn
Hiền:


Thầy cứ sưng em với con, nghe nó làm sao

Ông bố:
Em đẻ ra chị, em bảo chị không nghe thị em gọi chị bằng chị, em là
bố chị, em bảo chị không nghe thì tý nữa em gọi chị là bố
Hiền:
Con không phải điều gì, thì thầy cứ dạy con
Ông bố:
(nhăn nhó) Hiền bố nói con phải nghe chứ
Mẹ con mất mấy chục năm nay rồi, thầy ở một mình nuôi con, đưa
tiền cho con thầy cũng phải đưa bằng hai tay. Con ngoan phá hoại
gia đình thế đấy, thầy gà trống nuôi con, con chẳng thương thầy chút
nào, con ơi, giá lúc này mà mẹ con mà còn sống
(Hát): Ôi đã bao năm vắng người vợ hiền
Bao năm buồn phiền khóc thầm từng đêm
Một xương hai nắng thân này
Nuôi con nào tính tháng ngày
Con lớn rồi, mong lấy chồng tây
Hiền hát:
Con vẫn đêm đêm gháng nước ngọn lầy
Con không mẹ thầy như đàn không giây
Làm sao ... con dám sai lời
Đẹp duyên phận gái do trời
Chỉ riêng thầy ưng ý mà thôi
Ông bố:
(Hát cải lương); Con ơi ... đã bao năm qua thầy gà trống nuôi con,
không quản ngày đêm mưa nắng, mà để hôm nay con đã khôn lớn,
thầy lại cho con một đức ông ... chồng.
Làm sao cho xứng lễ tơ hồng
Thầy không thích giai ta
Vì nó làm cho con khổ
Mà chỉ thích giai tây, vì nó cho con được xung xướng nâng niu

Nghĩ thì nhiều mà nói chẳng được bao nhiêu
Thầy chỉ có vài điều chỉ con hiểu
(Ghé tai con nói) mày có hiểu không?
Mày chẳng hiểu gì cả thì nói làm gì, mệt quá
Hiền:
Con hiểu rồi
Ông bố:
Mày ăn phải bùa phải bả cái thằng ấy thế nào
Hiền:
Con có phải người tối dạ đâu mà không hiểu


Ông bố:
Đưa điện thoại đây, mày không tính được để tao tính, tao đã bảo
không lấy giai ta mà chỉ lấy giai tây
Hiền:
Thầy làm gì đấy?
Ông bố:
Tao gọi cho trung tâm môi giới, lấy chồng nước ngoài
Alô, a lô trung tâm môi giới lấy chồng nước ngoài đấyâf, tôi, tôi đây,
ông N đây, gọi N cũng được, năm nay gần 7 chục rồi, có đám con
gái xinh lắm, tôi ốm chứ nó không ốm
Đài Loan, Hàn Quốc à, không chơi vừa rồi có vụ gì không hiểu nhau
bóp cổ chết tươi, không được, lấy Châu Âu, tây trắng, tây trắng
không có, chỉ có tây đen, tây đen cũng được, tôi cho nó lấy tây đen,
để nó lấy tây đen thì mới trị được con này, mà nó chịu cái thằng giai
ta có ngang không, 3 tháng nữa mới có à, 3 tháng nữa thì con tôi nó
đẻ, mẹ chờ đến bao giờ, được rồi
Hiền:
(Chạy ra giật điện thoại của bố, nói) Thầy đưa ngay cái cục ghạch

của thầy đây, thầy không phải gọi cho người ta nữa nhé, con nói thật
với thầy, thầy muốn con lấy chồng tây phải không?
Ông bố:
Nhất định phải tây, cho nó khác họ đi, không thay đổi
Hiền:
Con nói với thầy nhé, con tưởng giai ta nó tôn trọng mình mới khó,
giai tây người nào mà chẳng lịch sự (lúc này hiền đi đi lại lại quanh
mặt bố 2 - 3 lần)
Ông bố:
Mày làm gì mà cứ đi đi lại lại làm chóng mặt tao
Hiền:
Đây là việc của con, bây giờ con gọi cho giai tây luôn đây này (cầm
điện thoại)
A lô, a lô .. ú ú phê nê xi lin, áp phê rin tê tờ ra co lin, du luy
Ông bố:
(chạy đến gần nghe con gái gọi)
Dầu luyn mẹ đi, thế nào toàn dầu luyn, dầu nhớt là thế nào nhở?
Hiền:
Thầy đi vào trong kia đi, khổ lắm kia, một tiếng tây bẻ đôi không
biết mà con gọi nói chuyện với người ta mà cứ ra hóng
Ông bố:
Mày nói nhanh lên
Hiền:


(cầm điện thoại) anh thế nào, nhanh nhanh lên, anh phải hoá trang
tốt vào đấy nhé.
Thầy, bạn giai tây của con sắp đến
Ông bố:
Sắp đến rồi à?

Hiền:
Thầy đi vào thay quần áo, thay bộ quần áo mà thầy vẫn mặc
Ông bố:
Bạn giai của nó đến, mà cứ như bạn giai của em (nói xong rồi đi
vào) tao biết rồi, tao phải làm gì rồi
Hiền:
Xong chưa anh?
Thắng:
(từ trong đi ra, cải trang thành giai tây nói với Hiền) được chưa ...
được chưa?
Hiền:
(Cười lắc lẻ nói) em cũng không nhận ra, anh cấm được cười, nói thì
phải nói ồm ồm
Ông bố:
(Bắt đầu đi ra) (Hiền và Thắng đứng chờ) ăn mặc thế này mà mệt
Hiền:
Bạn trai tây của con đã đến rồi thầy ơi
Thắng:
Ô la la ... ô la la (đến bắt tay ông bố)
Ông bố:
Hiền, Hiền, nó nói gì mà toàn bàn là hả con?
Hiền:
Ô la la là vui vẻ, vui vẻ
Thắng:
Sơ tay lên má ông bố
Ông bố:
Ô tay nó khoẻ thế này, tý nữa thì vỡ mõm
Hiền:
Anh bắt tay thầy đi
Ông bố:

Tên gì (tao nói tiếng Nga) xi ba, xi bô
Thắng:
Pô .. .Pô
Ông bố:
Tao là bố, mày là con


Hiền:
(Kéo Thắng ra) anh để em nói chuyện với thầy, anh ấy nói tiếng Anh
là pôn pôn
Ông bố:
Bô chậu á, toàn bô với chậu, sao mất vệ sinh quá nhỉ
Thắng:
Bố ăn bòi tôi không?
Ông bố:
(Ngơ ngác, nhổ nước bọt, thè lưỡi) nó bảo tôi ăn gì bà con nhỉ?, sao
mất dạy thế nhỉ, nó bảo tôi ăn nõn ngô phải không, phải không?
Hiền:
(Kéo Thắng ra đến bên bố nói, anh học tiếng Việt nói chưa rõ, thông
cảm thầy nghe, con nói và dịch đây này, anh ấy hỏi thầy là đã ăn
buổi tối chưa?
Ông bố:
Ô ... ô ... ô i a đờ đai u, đây chưa hiểu, thầy xin thưa với mày là bố
chỉ ăn buổi sáng, ăn buổi sáng là ăn cho mình, buổi trưa ăn cho bạn,
ăn buổi tối là ăn cho kẻ thù, mày khuyên bố ăn buổi tối là màycho
bố chén thuốc sâu để bố chết trước
Thắng:
Bòi tôi lạnh
Ông bố:
Hiền, Hiền mày đóng cửa lại đi con, nó bảo bòi tôi lạnh là cái gì?

Hiền:
Anh ấy nói ... (cười lắc lẻ)
Ông bố:
Tao phi cái ba toong vào mặt mày bây giờ, nguyên ăn nói mất dạy
Hiền:
Thầy nghe con dịch này, anh ấy nói ở Việt Nam thời tiết buổi tối
lạnh, cho nên phải ăn buổi tối mới có sức khoẻ
Ông bố:
Ô ... ô ... ô ... ở Việt Nam buổi sáng mát, buổi trưa ấm, buổi tối hiu
hiu, không có cái bòi nào lạnh, không có cái bòi nào lạnh
Thắng:
(cười) hô ... hô, ,.. hô
Hiền:
Thầy nói là anh ấy hiểu rồi đấy, anh ngồi xuống đi, ăn gì để nấu? gà,
thịt bó , hay thịt lợn?
Thắng:
Nô ... nô ... gà ... nô ... bò, thịt chó chấm mắm tôm


Ông bố:
(Kéo Hiền ra thì thầm), tao trông thằng này tao nghi ngờ lắm, hình
như là nó ở ...
Hiền:
Thầy, không phải, thầy nhìn kỹ lại xem, cái mũi hói giống người
Việt, nhưng người Việt không dâu thế đâu, anh này dâu quai nón
nhiều thế kia mà
Ông bố:
Thôi được, dậm dâu sâu mắt đắt tiền cũng mua, thầy đồng ý
Trước khi hai con về trời tây với nhau thầy có ý kiến thế này, vợ
chồng lấy nhau, 9 bỏ làm 10, hai con phải nhớ chữ "NHÂN", vợ

chồng nhịn nhục thì con nó vui vẻ, cha con nhẫn nhục thì được cái
đạo, bạn bè nhẫn nhục thì được cái tình, trong cái đạo lý, trong cái
đạo luật nó có nhiều luật, con phải nhớ cái luật nhân quả, đời cha ăn
mặn, đời con khát nước, bây giờ không cần đến đời cha, nó khát
nước luôn.
Thầy dặn các con thế thôi, bây giờ hai đứa thề với nhau, cầm tay
nhau đi
Hiền:
Thầy nói chuyện với anh ấy đi
Ông bố:
Pô pô, thầy hỏi thế này, bây giờ con này nó về ở với mày mấy chục
năm, mày vày nó nát mặt, trông nó như con điên, con dại, mày có
yêu thương nó đến trọn đời mây bóng xế chiều không?
Thắng:
Giơ tay, xin thề yêu Hiền suốt đời
Ông bố:
Tốt rồi.
Bây giờ con Hiền, anh Pô này anh làm ăn không may bị bại sản, con
có chăm lo anh ấy không? hay là con để cho mạng nhện căng đầy
mũi
Hiền:
Thầy cứ yên tâm, con là con gái thầy mà, đạo làm vợ con sẽ giữ
vững trọn đời, thầy không phải lo
Ông bố:
Thế là được rồi, bây giờ thầy vào trong nhà thắp mấy nén hương
cúng ông bà tổ tiên, rồi các con đưa nhau về trời tây (đi lấy hương,
tay cầm 3 nén hương)
Hiền:
(Nói với Thắng) để em nói chuyện với thầy (ông bố bước ra)
Hiền:



(Cầm hương nói với bố), thầy ơi con thắp 3 nén hương này lên bàn
thờ tổ tiên, con sẽ là của anh ấy, con sẽ sang trời tây xa lắm, sang
bên đấy ổn định làm ăn 20 - 25 năm sau con sẽ về thăm thầy
Ông bố:
Ôi dời ôi, 20 - 25 năm anh chị về thăm thì lúc đấy em chỉ còn có
nắm xương thôi à?
Hiền:
Con đưa thầy sang bên ấy sống

Ông bố:
Em không sang bên ấy sống được, vì em không biết tiếng, xuốt ngày
em ngồi em chỉ ngắm ô tô thôi, anh chị đi làm về chạy tót lên nhà
đóng cửa xem ti vi, rồi lại nhắn tin suốt ngày.
Thôi vì hạnh phúc của các con, các con vào thắp hương đi, lạy vái 3
cái các con nhé (Hiền và Thắng đi vào thắp hương) (ông bố ngồi một
mình ở bên bàn giật mình nói.
Các con ơi, thầy bảo này, hình như thầy có linh cảm làm điều gì
không phải, các con ơi (khóc), thôi đừng thắp hương nữa, thầy lạy
các con.
(Hát ca rất buồn)
- Dù cho vẫn biết sẽ có lúc này ta phải xa
- Nhìn cô con gái bước chân theo chồng sao lòng xót xa
- Ngày nào đứa bé con nằm trong tay bố
- Năm tháng trôi qua cho đến hôm nay
- Bước chân theo tây
- Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa
- Thì giờ đây nhìn con bước theo tây, về đất nước xa xôi
- Còn mỗi bố trốn này, ôi trời ơi...

Hiền:
Bố ơi, bố đừng như thế, bố cứ để con thắp hương lên bàn thờ tổ tiên,
dù ở đâu, ở phương trời nào thì con vẫn là con của bố mà
(lúc này bố vẫn ôm mặt khóc)
Hiền hát:
- Con đi rồi, còn bố nơi đây
- ánh xanh buồn nhìn lá rơi đầy
- Con đi rồi còn lại đây mình bố
- Con đi mất rồi, về chốn xa ... thật ... rồi
(Hát xong Hiền và Thắng khuất vào bên trong)
Ông bố:
Ngồi gục tỉnh dậy. V ôi .. ôi chúng mày đâu rồi


ối dời ơi, con ơi, các con đi đâu, con lại đây, con ơi lại đây bố bảo
Con đi rồi, bố chết ai thắp hương
Hiền:
Ô hay
Ông bố:
Ngày tư, ngày tết ai thắp hương, du xuân tảo mộ, mồ mả các cụ phôi
pha, sớm khuê
Hiền:
Thầy muốn con lấy chồng tây mà

Ông bố:
Thôi được để tao tính, (gọi Thắng lại nói). Pô pô ra đây tao bảo, bây
giờ tao thay đổi, mày muốn lấy vợ Việt thì tao làm mối, còn con tao
thì thôi, chấm dứt, chấm dứt ngay
Thắng:
Sao ông lại dở mặt thế

Ông bố:
ối dời, trở mặt là nghề của tao, tao chuyên dở mặt đây, mày làm gì
được tao nào, cái gì ngon thì mày lấy, quyết định rồi, quyết định rồi,
thôi bây giờ con quay về lấy thằng tây mỗ
Hiền:
Nhất định thầy cho con lấy thằng tây mỗ chứ, thầy đồng ý nhé
Ông bố:
Tao đã bảo là tao đồng ý, quyết định rồi, còn thằng kia đuổi cút ngay
Hiền:
Thầy cam đoan 100% nhé
Ông bố:
Quay lại, (lúc này Thắng bỏ toàn bộ hoá trang ra)
Thắng:
Tây mỗ đây
Ông bố:
(Ngồi ngã xổm xuống) nói, mày ... mày đóng kịch à?
Thắng:
Thầy ơi, vì thầy khó quá con mới đóng kịch, con xin thầy, thầy xem
chúng con yêu nhau đã lâu lắm rồi, bây giờ thầy nhìn bụng Hiền đi
Ông bố:
(Trợn mắt) mày ... mày chén rồi à?
Thắng:
(gãi tai) Con ... con chót, dạ con ... con chót
Ông bố:


(nhìn sang con gái) Cứ nhìn cái bụng của con gái tao bằng quả bưởi
là tao điên tiết lên rồi (giọng rất cáu)
Thắng:
Sợ quá chạy

Ông bố:
Mày định chạy đâu, bây giờ nó to bằng quả bưởi, mày để ông xuốt
ngày ngồi trông bưởi à, về nói với con mẹ thằng bố mày ngay ngày
mai sang đây nói với tao một câu, tao cho cưới ngay.
Thắng + Hiền:
(Xướng quá reo lên) Cưới ngay á, úi dùi.. úi dùi
Ông bố:
Mày ở rể luôn
Thắng:
ở rể
Hiền + Thắng:
Hiền hát:
Bao ước mong, bao ước mong, em đã bên anh
Từ nay sẽ sống vui bên nhau đến bạc đầu
Thắng:
Bao khó khăn ta cũng qua, không có chia lìa
Một bầy con sẽ mau ra đời là vui em ơi
Vui cứ vui, chơi cứ chơi, nhưng chớ có trăng hoa
Vậy chung sống với nhau, yêu thương sao thuận hoà
Hai chúng con luôn khắc ghi, mong bố yên lòng
Một mùa xuân sáng tươi khát vọng
Mà bọn con cũng mong gia đình nhà ta bên nhau
Thắng:
Bố cứ đi chơi nhiều là con thấy mừng rồi
Bố kiếm đâu thêm một bà cho đỡ buồn đời
Ông bố:
Vui cứ vui, nhưng nhớ tiết kiệm dành để lo đắp xây gia đình, đẻ thật
nhanh mấy đứa cháu ngoại, đẻ thật nhanh mấy đứa cháu ngoại, để
ông vui xuân
ĐOẠN CUỐI

(Ba người chụm đầu, ông bố cứ hèm ... hèm)
Thắng và Hiền:
Sao bố cứ hèm ... hèm suốt
Ông bố:
(Cáu, bỏ mũ đội đầu giận giữ nói)
Tao cứ nhìn cái bụng của con tao to bằng quả bưởi là tao điên tiết
lên rồi (Hiền và Thắng sợ quá chạy tản sang hai bên)
Ông bố:


Chúng mày định chạy đâu, mới có thế mà đã tớn lên rồi, ra đây để
chào khán giả.
Vào nhà phải có chủ, ra chợ cũng phải có bảo vệ chứ
3 người cúi chào
Ông bố nói:
Thay mặt cho .... xin chào tất cả khán giả và bà con thôn Viên Du
một lời chào kính trọng, chúc mọi người vui khoẻ, và sẽ có hạnh
phúc nhất như gia đình chúng tôi đây.
Hết



×