Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Kể về một chuyến đi chơi mà em nhớ mãi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (65.96 KB, 3 trang )

Ke ve mot chuyen di choi day thu vi cua em –
Em hãy vi ết bài v ăn k ểl ại m ột chuy ến đi ch ơi
đá ng nh ớc ủa mình. Bài làm c ủa m ột b ạn h ọc
sinh l ớp 6 t ại TPHCM.
Chúng tôi vào thăm một gia đình nổi tiếng nhất đất cồn này về nghề trồng cây kiểng và cây ăn trái. Vô số
những loài cây kiểng đang khoe sắc. Hòn non bộ nho nhỏ với dáng điệu ông tiều phu gánh củi, với đứa
trẻ chăn trâu gợi cho tôi nhớ đến cái quạnh quẽ trong bài thơ “Vịnh Đèo Ngang” cửa Bà Huyện Thanh
Quan. Có những cây xương rồng đã tồn tại hơn trăm năm đang khoe dáng vừa cổ kính vừa kiêu hãnh
trước những con mắt tò mò của lũ chúng tôi. Chúng tôi rẽ qua lối vào vườn cây án trái. Quả là tiếng đồn
không ngoa. Cây trái ở đây nhiều vô kể. Tán cây xanh thẩm, dày, rất dày. Tôi len vào tán một cây nhãn,
đi vòng quanh khu vườn ấy. Ánh nắng mặt trời không chiếu được đến gốc, mặt đất mềm mềm, bốc lên
mùi ẩm mục của lá cây. Nhìn lên phía trên chỉ thấy lốm đốm những mảnh nắng nhàn nhạt tan trong, vòm
lá xanh và những chùm nhãn chín mọng, trắng xóa.
Bởi trái cây ở đây rất nhiều nên người ta không bọc xuể, các chùm trái rơi xuống dưới phía tán cây thật
to, đều tăm tắp. Tôi lấy cái giỏ làm bằng lá dừa nước đựng nhãn chín. Chỉ loáng qua chừng hai mươi
phút đã đầy giỏ. Tôi gọi các bạn. Ồ, bạn nào cũng đầy một giỏ như tôi. Hớn hở làm sao! Chúng tôi liên
hoan tại chỗ, ngay bên gốc nhãn. Sau đó, được chủ vườn cho phép, lũ chúng tôi lại còn ních thêm cho
đầy những túi quần, túi áo. Có cậu đã phùng phình cả người mà bước ra vẫn còn luyến tiếc…

Cứ thế, chúng tôi đi qua các vườn trái cây khác như chôm chôm, boòng boong, dâu… Quả là tuyệt vời.
Muôn vàn trái cây như các đèn lồng xanh, đỏ, vàng cứ nhấp nháy trong mắt, bắt buộc chứng tôi phải chú
ý và phải “thăm” nó. Rời khỏi vườn trái cây, chúng tôi tiếp tục đi đến “Nhà nghỉ Công đoàn” của Cồn
Rồng. Đâu đâu cũng là một màu xanh trù phú. Lướt qua những vườn nhãn, chúng tôi chỉ nghe tiếng cười
nói của những người làm vườn, phải hết sức chú ý mới thấy được những bàn chân thấp thoáng, lá cây
đã phủ tất cả. Bọn nhóc chúng tôi có thể chơi trò trốn tìm thỏa sức mình trong tòa lâu đài xanh kì diệu ấy.
Các ngôi nhà ở Cồn Rồng chủ yếu là mái ngói, một kết quả do nguồn lợi trái cây đem lại. Hàng rào được
xén tỉa rất cẩn thận dài trên đường đi. Một bên là vườn cây, một bên là nhà, con đường lát gạch như
muốn kéo dài ra mãi. Chúng tôi vừa đi vừa “thanh toán” sản phẩm cây vườn, chẳng mấy chốc đã đến
đích, bại một lần nữa hồi hộp và nóng lòng vì phải chờ mua vé. Không bao lâu sau, chúng tôi đã thoải
mái tung tăng trong khu nhà nghỉ. Sân rộng rãi được lát xi măng và dựng tượng chín con rồng với chín



kiểu điêu khắc khác nhau. Mỗi con đều mang vẻ uy nghi của quyền lực. Rồi chiếc Cửu đỉnh khổng lồ
được ghép bằng gốm Bát Tràng, đã có người đề nghị đặt nó trong lồng kính đề bảo vệ một thành quả
nghệ thuật hiếm có. Chúng tôi đứng lặng rất lâu để ngắm kĩ từng phiến gấm óng ánh. Có hàng vạn phiến
như thế…
Chơi vơi, chơi vơi, đó là cảm giác chung của du khách khi đứng trên chiếc cầu cao vời vợi như treo lơ
lửng giữa không trung. Trên đó, bạn phóng tầm mắt ra xa: Cù lao Minh chập chờn trước mắt, bên cánh
trái là thành phố Mĩ Tho sầm uất với cái dáng lờ mờ cửa những ngôi nhà phố chợ ven sông, bên phải là
Bến Tre với dừa xanh phủ liền cả bến sông dài thăm thẳm. Gió thổi lồng lộng, con người lúc này dường
như muốn quên đi tất cả, tất cả trần thế để bay lên cao, phiêu diêu cùng mây gió. Gió thổi làm các cụm
bần cứ xào xạc, xào xạc.

Đề bài: Em hãy vi ết bài v ăn k ể v ề m ột chuy ến
du l ịch đáng nh ớ c ủa em. Bài làm c ủa Nguy ễn
B ảo Nam l ớp 8a2 tr ườ ng THCS Cù Chính Lan
– Hà N ội.
Trong kì nghỉ hè vừa qua, ba cho em đi ch ơi Đà Lạt một tuần. Đó là phần th ưởng ba dành cho em vì em
đã cố gắng học tập và đạt được danh hiệu Học sinh xuất sắc.
Ba em chuẩn bị rất đầy đủ cho chuyến đi này. Từ mấy hôm tr ướ c, ba đã mua vé ở Trung tâm du lịch L ửa
Việt. Sáng thứ sáu, mẹ ra tận n ơi xe đậu, tiễn hai cha con lên đường. Trên xe đã gần đủ ng ười, anh lái
xe nhấn còi báo hiệu cho du khách biết rằng sắp t ới gi ờ xe chạy.
Đúng 5 giờ 30 phút, xe rời bến. Thành phố lúc sớm mai thật quang đãng, mát mẻ. Trên đường, người và
xe cộ còn thưa thớt. Ra khỏi thành phố, xe rẽ ra quốc lộ I và bắt đầu tăng tốc. Em ngồi ghế sát cửa sổ
nên tha hồ ngắm phong cảnh hai bên đường.
Chẳng mấy chốc, xe đã tới ngã ba đi Đà Lạt. Từ đây, quốc lộ 20 uốn mình chạy giữa một màu xanh bát
ngát của những rừng cao su nối tiếp nhau.
Phong cảnh mỗi lúc một khác. Chiếc xe lên dốc, xuống đèo liên tục. Có những đèo rất cao và dài hàng
chục cây số. Anh lái xe bình tĩnh và khéo léo lái xe qua những chặng đường cheo leo, nguy hiểm, một
bên là núi cao, một bên là vực sâu. Hành khách tỏ vẻ rất yên tâm, hoàn toàn trông cậy vào tay lái thành
thạo của anh. Một số người ngả đầu vào thành ghế ngủ ngon lành.

Ba giờ chiều, xe đã tới địa phận thành phố Đà Lạt, điểm du lịch nổi tiếng trong cả n ước. T ừ xa, em đã
nhìn thấy những đồi thông nối tiếp nhau.
Anh lái xe dừng lại cho du khách chiêm ng ưỡ ng vẻ đẹp của thác Pren. N ước t ừ trên cao xối xuống nh ư
một tấm rèm màu trắng khổng lồ. Tiếng thác đổ đều đều, triệu triệu bụi nước li ti óng ánh.
Càng tiến vào gần thành phố, khung cảnh càng h ấp d ẫn h ơn. Ồ! Qu ả là m ột c ảnh t ượng l ạ lùng bày ra
trướ c mắt như trong một câu chuyện thần tiên. Gi ữa r ừng thông, thấp thoáng nh ững ngôi nhà mái nhọn,
lợp ngói đỏ tươ i trông như những lâu đài huyền bí.
Nửa giờ sau, xe đỗ trướ c cửa khách sạn Anh Đào. Khách sạn nhỏ nh ưng xinh đẹp và đầy đủ tiện nghi.
Bữa ăn đầu tiên, cha con em được thưở ng thức những món ăn cao nguyên thật ngon miệng. Đêm hôm
ấy, em kéo chiếc chăn bông lên tận cổ và ngủ một giấc say s ưa.


Suốt mấy ngày ở đây, em được đi thăm rất nhiều cảnh đẹp của Đà Lạt như hồ Xuân H ươ ng, thác Cam
Ly, đồi Cù, Đồi thông hai mộ, thung lũng Tình Yêu, hồ Đa Thiện, thiền viện Trúc Lâm… Ba chụp cho em
rất nhiều ảnh. Em thích nhất là kiểu cưỡ i ngựa trên đỉnh đồi, d ưới gốc thông cổ thụ.
Tới công viên thành phố, em vui sướ ng vịn vai chú gấu đen khổng lồ nhồi bông ngay gần cổng để ba
chụp ảnh. Em say mê ngắm chim, ngắm thú, ngắm hoa quên cả th ời gian.
Rồi ba đưa em đi chợ Đà Lạt. Em sững s ờ trước sự phong phú, t ươi đẹp của các loài hoa x ứ lạnh: hồng
nhung, hồng vàng, lay-ơn, thượ c dượ c, cẩm ch ướng, phong lan, địa lan… và bao nhiêu loại cúc khác
nhau. Trái cây cũng thật hấp dẫn: mận, đào, dâu tây, cam, b ơ, nho, táo… th ứ gì cũng ngon, cũng rẻ. Ba
em mua mấy hộp mứt dâu và một túi xách đầy những trái b ơ sắp chín. Chắc là mẹ và bé Hồng rất thích.
Một tuần tham quan trôi qua vùn vụt. Đã tới lúc tạm biệt Đà Lạt, trở về với mái ấm gia đình. Lúc xe rời
bến, em thò đầu ra cửa sổ, lưu luyến vẫy chào những rừng thông, ngọn núi, con đường, những thung
lũng mờ sương, những mái nhà xinh xắn và những vườn hoa rực rỡ… Tạm biệt nhé, Đà Lạt! Hẹn ngày
này sang năm, em sẽ quay trở lại!
Chuyến đi thú vị đã mở mang tầm hiểu biết của em về đất nướ c, con ng ườ i. Đất n ướ c mình đâu đâu
cũng đẹp như tranh và con ngườ i thật nhân hậu, hiếu khách!




×