Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (119.04 KB, 3 trang )
Chú nai tơ
Lão Trăn no mồi bao giờ cũng nằm im như một xây gỗ... Nhìn lúc lão đã ăn no,
một số con vật khờ dại kháo nhau: Lão Trăn rất hiền...
Một ngày kia, chú Nai Tơ lạc vào hang Trăn lúc lão no.
Nai Tơ ngây thơ hỏi:
- Bác ăn gì mà bụng to thế ạ?
- Bác ăn cỏ.
Nai tơ sửng sốt:
- Bác cũng ăn cỏ ư? Bác thử ăn cỏ cho cháu xem với!
- Ờ! - Lão Trăn nói ngọt như mía lùi. - Bác chỉ ăn cỏ thôi. Giờ no quá, sao ăn được
nữa? Dăm hôm nữa, bác đói, cháu lại đây xem bác ăn cỏ nhé!
Nai Tơ chào "bác" Trăn ra về. Chú háo hức mong ngày "bác" Trăn đói.
Sau vài ngày, chắc chắn "bác" Trăn đói rồi, Nai Tơ vui vẻ chạy đến hang Trăn.
Nghĩ đến cảnh "bác" Trăn nhai cỏ soàn soạt, Nai Tơ thích thú ca vang làm bác
Vượn đang ngủ trên cây bừng tỉnh.
Bác Vượn hỏi:
- Cháu Nai đi đâu mà vui thế?
Chú Nai Tơ háo hức kể chuyện mình đến hang Trăn. Bác Vượn kinh hãi ngăn:
- Đừng đi! Lão Trăn lừa để ăn thịt cháu đấy!
- Bác Trăn chỉ ăn cỏ, không ăn thịt cháu đâu!
- Không, cháu đừng đi! - Bác Vượn cố ngăn.
- Nhưng cháu rất muốn xem "bác" Trăn nhai cỏ. Thôi, chào bác, cháu đi đây! - Nai
tơ nói.
Không ngăn được Nai Tơ, bác Vượn buồn bã nhảy lên cây...
Đi được quãng nữa, Nai Tơ lại thấy bác Vượn nhảy từ trên cây xuống và nói:
- Bác khuyên ngăn, cháu vẫn quyết đi, bác không ngăn nữa nhưng bác không thể
để cháu đi đến chỗ nguy hiểm... Cháu đứng yên, bác buộc cho mấy cái dây này. Có
thế, cháu mới chắc chắn trở về mà không bị Trăn ăn thịt.