Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

UPU 2007

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (91.44 KB, 3 trang )

Cuộc thi viết thư UPU năm 2007
Lá thư đạt giải nhất Quốc gia
Đề tài: Hãy tưởng tượng bạn là một động vật hoang dã, nơi sinh sống của
bạn đang bị đe dọa bởi sự biến đổi của thời tiết và môi trường. Bạn hãy viết
thư gửi con người trên Trái đất, bày tỏ với họ xem con người có thể làm gì
để giúp bạn sống sót?.
Tác giả: Em HỒ BẢO DUY, sinh ngày 8/12/1992, Học sinh 9/3, trường
THCS Lê Văn Tám, quận Bình Thạnh, TP Hồ Chí Minh
Nội dung:
Góc rừng giá lạnh, ngày 3 tháng 12 năm 2006
Kính gửi: Ngài George Bush
Chắc Ngài sẽ rất ngạc nhiên khi nhận được lá thư này của tôi, lá
thư của thủ lĩnh bộ tộc sói ở miền Bắc Canada, quê hương của loài sói
thuần chủng, của loài sói cao quý và mạnh mẽ. Bên cạnh tôi lúc này là đứa
con trai đầu lòng đang hấp hối. Chắc có lẽ nó khó qua khỏi đêm nay, Ngài
ạ? Nó đã uống phải nguồn nước bị nhiễm bẩn do một nhà máy khai thác và
chế biến gỗ thải ra. Ngài cũng là một người cha, nên có lẽ Ngài hiểu nỗi
đau của tôi chứ, nỗi đau của một người cha mất con, nỗi đau khi nhìn thấy
con trai mình quằn quại đau đớn chết dần chết mòn mà không làm gì được.
Ngài ơi tôi đã sai lầm khi để cho con trai mình rong chơi xa đàn một điều
mà xưa nay chưa hề có trong tập tục của loài sói chúng tôi. Nhưng, nếu
con người không thải những chất độc hại xuống nguồn nước ấy thì con trai
tôi đã không ra nông nỗi này!
Thưa Ngài Quốc gia của Ngài là đất rước có nền kinh tế phát
triển nhất thế giới, nên tôi nghĩ chắc nước Mỹ cũng có vô số những nhà
máy, những khu công nghiệp đồ sộ. Ngài rất tự hào về điều đó, phải
không? Ngài có thể hãnh diện tuyên bố với thế giới rằng Hoa Kỳ là quốc
gia có nền kinh tế phát triển và tiến bộ nhất, nhưng liệu Ngài có dám tuyên
bố rằng Hoa Kỳ là quốc gia có bầu không khí trong lành nhất không?
Tôi vừa nhận được thư của người anh em Gấu Trắng ở Nam Cực, bảo rằng
lỗ thủng tầng ôzôn ở đó đã lớn đến mức báo động và sự gia tăng không


ngừng của nhiệt độ đang làm cho lớp băng ở đó tan chảy? Nước biển dâng
cao đột ngột sẽ làm ngập lụt các đồng bằng phì nhiêu và bao hệ lụy khác
về môi trường sẽ xảy ra, không chỉ đe dọa sinh mạng, sự sống của hàng
trăm, hàng ngàn sinh vật trên Trái đất mà còn đe dọa chính sự sống của
loài người. Ngài có biết, cứ hai mươi bốn giờ trôi qua lại có hàng trăm sinh
vật trên Trái đất biến mất và hàng ngàn loài sinh vật còn lại thì đứng bên
bờ vực tuyệt chủng không? Dường như việc ngã xuống bờ vực đó chỉ còn
là vấn đề thời gian. Chẳng phải chính loài người cũng đang phải đối mặt
với rất nhiều bệnh tật hiểm nghèo xuất phát từ môi trường ô nhiễm đó sao?
Ngài có biết vì sao tôi lại nói với Ngài tất cả những điều ấy không? Ngài
không thắc mắc tự hỏi vì sao mà băng tan hay các chất thải hóa học và rác
từ đâu ra hay sao? Không, một vị Tổng thống như Ngài hẳn đã biết rõ tất
cả những điều ấy. Và đó chínhlà lý do vì sao tôi viết thư cho Ngài, ngài
Bush ạ! Đã có bao giờ Ngài tự hỏi sau lưng cái nền khoa học tiên tiến của
nước Ngài nói riêng và thế giới nói chung là gì chưa? Có phải đó chính là
những cuộn khói đen kia bốc lên từ ống khói của các nhà máy, từ hàng
triệu ô tô... đã tạo nên các cơn mưa axit, là hàng núi rác thải công nghiệp
đang làm ô nhiễm bầu không khí gây ra hiệu ứng nhà kính - nguyên nhân
làm Trái đất nóng lên dẫn đến tan băng ở hai cực địa cầu, là... Ngài có biết
mất bao nhiêu thời gian để Tạo hóa ban cho con người và mọi loài sinh vật
một môi trường sống hoàn hảo không? Thế mà từ khi cần nâng cao đời
sống, cần chế tạo vũ khí để tranh giành quyền lực, loài người đã thẳng tay
xô đổ thế cân bằng tự nhiên mà Tạo hóa đã tạo dựng nên. Môi trường, hay
nói đúng hơn là thiên nhiên, đâu phải là cái bãi rác công cộng để con người
thoải mái đổ xuống, đâu phải là nơi để loài người thử vũ khí hạt nhãn đầy
nguy hiểm của mình. Rồi khi thiên tai, dịch bệnh xảy ra, từ những hậu quả
ấy con người lại oán trách thiên nhiên sao quá nghiệt ngã và bất công với
con người?!
Tôi không phủ nhận, thưa Ngài, không hề phủ nhận những gì mà
con người đã cốgắng để cải thiện môi trường. Một trong số những con

người thể hiện cố gắng ấy là vị Tổng thư ký Liên hiệp quốc Kofi Annan.
Ông đã đoạt giải Nobel về môi trường. Giải thưởng đó là rất xứng đáng.
Thế nhưng những con người như thế hình như còn quá ít, quá ít để bù đắp
cho sự ô nhiễm môi trường mà hàng triệu triệu con người đã và đang gây
ra. Vì thế mà ngày hôm nay, thưa Ngài, với tư cách là một vị thủ lĩnh đối
thoại với một vị thủ lĩnh, tôi không phải ''đề nghị'' mà là ''yêu cầu'' Ngài và
loài người phải hành động ngay một cách thiết thực để cải thiện và bảo vệ
môi trường. Với uy tín của mình, Ngài hãy bàn với các quốc gia khác lập
ngay những tổ chức quốc tế để bảo vệ môi trường, có các biện pháp nhằm
hạn chế ngay việc phá rừng, có các đạo luật để bảo tồn thú quý hiếm. Bên
cạnh đó, các Ngài phải tìm ngay các biện pháp xử lý rác thải, xử lý hóa
chất, hạn chế khí thải độc hại và bảo vệ trong lành nguồn nước. Những
điều đó tôi và cả bộ tộc sói không chỉ ở Canada mà cả toàn thế giới cũng
không thể làm được. Nhưng loài người của Ngài thì có thể làm được. Đừng
bao giờ nói ''Môi trường đã quá ô nhiễm, chúng tôi không thể làm gì
được''. Con người đã ''phá'' thì con người cũng ''xây'' lại được. Nếu tôi là
Tạo hóa, tôi chắc chắn sẽ hối hận vì đã cho loài khỉ tiến hóa thành người
mà không ban cho loài sói cái vinh dự đó.
Khi biết con trai mình không thể thoát khỏi bàn tay tử thần, tôi đã
nổi giận tập hợp toàn thể bộ tộc sói, quyết tâm giết hết những kẻ tàn nhẫn
trong cái nhà máy kia để trả thù. Nhưng, khi tôi chuẩn bị lên đường, con
trai tôi đã ngăn lại. Ngài có biết nó nói gìkhông ? ''Cha, cha đừng làm thế.
Con biết cha yêu con, nhưng nếu cha tấn công những người đó, họ sẽ
kháng cự, và chắc chắn sẽ làm cha và các anh em sói bị tổn thương. Dù
những người này chết đi thì những kẻ khác sẽ tới, sẽ lại làm ô nhiễm nguồn
nước. Liệu cha có sống mãi để giết hết bọn họ không? Số người như vậy
trên thế giới này còn nhiều lắm cha à. Cha hãy lành sao để có thể cảnh tỉnh
được họ, chứ đừng làm việc trả thù cá nhân vô nghĩa này, cha à!''. Con trai
tôi đã trưởng thành thật rồi, và nó đã thông minh hơn tôi, ngay cả khi kề
cận cái chết.

Xin lỗi vì lá thư này đã làm mất nhiều thời gian của Ngài. Tôi xin
được dừng bút tại đây. Xin gửi lời cảm ơn trân trọng nhất và thiết tha
mong ngành Bưu chính thế giới sẽ gửi thông điệp này của tôi cho Ngài
Tổng thống Bush và toàn thể loài người.
''Thiên nhiên có thể sống thiếu con người, nhưng con người thì
không thể một ngày không có thiên nhiên''. Nên nhớ con người chỉ có thể
làm chủ thiên nhiên chứ không thể nào chế ngự được cơn cuồng nộ của
thiênnhiên, thưa Ngài.
Thủ lĩnh bộ tộc sói

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×