Tải bản đầy đủ (.pdf) (24 trang)

Trận chiến Concept Thế giới ngầm của giới Marketing

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (534.65 KB, 24 trang )

Trận chiến của Concept
―Huấn Manly ngồi trầm tư bên ly cà phê, những ngón tay lướt trên phím laptop. Dưới ánh sáng
của chiếc màn hình gương 13.3 inches gương mặt của anh khắc lên từng nét trong bóng tối dày
đặc như 1 bức tranh lập thể, trông anh càng manly tợn.
Huấn Manly đang thu thập dữ liệu thị trường sản phẩm nước mắm. Hiện nay côngty nước mắm
―Hai con vịt cạp cạp‖ của anh đang có một range sản phẩm khá rộng về các sản phẩm nước mắm:
Mắm cá, mắm ếch, mắm cóc, mắm rắn, mắm tắc kè. Trong mỗi loại sản phẩm lại có những
nhánh nhỏ như trong mắm cá thì có mắm cá tươi, mắm cá ươn, mắm có dòi, mắm không có
dòi… Từng sản phẩm của anh nhắm vào những đối tượng khách hàng cụ thể: Với phụ nữ anh có
mắm nhỉ chứa Vitamin E làm đẹp da, tóc, vừa ăn vào miệng vừa xức lên tóc thay các loại gel,
với trẻ em thì có mắm si rô chứa DHA và các khoáng chất bổ ngang ngửa với sữa bột, với đàn
ông thì mắm cá ngựa chứa vodka là sự lựa chọn của những người ―muốn mà không thể‖. Sắp tới
cty Huấn định tung ra một loại nước mắm dành cho doanh nhân với kiểu dáng chai sang trọng,
có chứa các chất giúp tăng sự tự tin, tạo hưng phấn trong suy nghĩ, đặc biệt có chứa chất làm
trắng răng thơm miệng cho doanh nhân sự tự tin trong giao tiếp. Tuy nhiên, chất lượng sản phẩm
chỉ là một phần, nhiệm vụ của một brand manager như Huấn là thổi hồn vào Sản phẩm, làm cho
khách hàng cảm nhận được giá trị vô hình của sản phẩm.
Suốt ba ngày trời, nếm hết 1 chai ―Extreme PK‖ – tên sản phẩm mới, nói chuyện với hàng loạt
doanh nhân thành đạt, và trải qua nhiều cuộc họp brainstorming với team, Huấn vẫn chưa nghĩ ra
những ý tưởng phù hợp cho sản phẩm. Anh ngả đầu trên chiếc sofa một cách mệt mỏi và thiếp đi
lúc nào không hay.
Cho đến khi những tia nắng đầu tiên len qua cửa sổ hắt vào mắt, Huấn Manly mới ngái ngủ bật
dậy. Anh đánh răng bằng chiếc bàn chải titanium mà ngôi sao bóng đá Michael Owen đã dùng,
anh mua được nó trong một lần đấu giá tài sản của ngôi sao, sau đó khoác lên người chiếc áo
Pierre Cardin vừa được đối tác tặng tuần trước. Nhìn mình trong gương, Huấn Manly thấy mình
thật đẹp trai, hào hoa hèn chi luôn là thỏi nam châm cuốn hút các cô gái như thể ruồi gặp mắm
ruốc.
Hình minh họa: Huấn Manly luôn được các cô gái vây quanh

Huấn bước vào ga ra, ráng sức bặm môi, nghiêng người đẩy cánh cửa sập lên, thực ra thì cũng có
mô tơ điện để cuốn cửa lên nhưng Huấn xem như đây là một bài tập thể dục buổi sáng để luyện


cho mình 1 body săn chắc. Anh leo lên chiếc BMW không cửa màu đen bóng lộn, đây chẳng
phải là model BMW mới đâu, đơn giản là vì nó sút cánh cửa từ tuần trước mà anh chưa có thời
gian đem đi sửa. Một doanh nhân bận rộn như anh không có nhiều thời gian chăm sóc bản thân
mình chứ đừng nói đến xe cộ. Nhưng không hề gì, gió lùa vào càng mát chứ có sao đâu.
Ngang qua đường Nguyễn Đình Chiểu, chỗ trường Đại học kiến trúc, Huấn manly thấy các sinh
viên đẹp trai xinh gái đang ngồi chồm hổm trên mấy cục gạch và ghế đòn nhỏ, vừa uống cafe
vừa ăn bánh mì, xôi một cách hân hoan, anh chạnh nghĩ đến một thưở cơ hàn.


Thời sinh viên đến tiền uống cafe anh còn không có chứ đừng nói đến các thú vui xa xỉ khác,
nhưng khát vọng làm giàu thì luôn sục sôi trong huyết quản. Cùng với Oanh điệu – cô bạn thân ổ
bánh mì cắn chung – Huấn lên kế hoạch trở thành ca sĩ. Oanh tình nguyện làm manager không
lương cho Huấn, và hai người quyết định đi tìm các bầu sô để lên sân khấu. Những lần đầu tiên
đi hát, khán giả ném giày dép lên sân khấu tới tấp. Ném một chiếc chưa đã tay, họ ném nguyên
cả đôi, một người ném chưa hảda5, họ huy động bồ bịch, vợ chồng cùng ném .
Sau màn diễn của Huấn manly, bầu sô bắt cả hai dọn dẹp ―chiến trường‖. Hai đứa ngậm ngùi
lượm từng chiếc dép cho vào bao. Một tuần lễ Huấn Manly kiên nhẫn đi hát thì căn phòng trọ ọp
ẹp rộng chừng 20m2 cũng chất kín các bao dép. Oanh nảy ra ý định đem dép ra vỉa hè đường Lê
Văn Sỹ bán cho gọn nhà, lại thu thêm chút tiền mua dầu cù là xức cho Huấn sau mỗi show diễn.
Không ngờ Oanh và Huấn thu lại rất nhiều tiền vì có rất nhiều đôi giày hiệu họ vô tình gom được,
1 đôi Prada khách trả 1,5tr, Converse rẻ nhất cũng được 400k. Vậy là có một hướng kinh doanh
mới vô cùng độc đáo, Oanh và Huấn nắm tay nhau nhảy vòng vòng.
Từ đó tối nào Huấn cũng đi hát, khán giả tối nào cũng quăng giày dép lên sân khấu. Sau 6 tháng
thì shop giày dép second hand của hai đứa ăn nên làm ra với tốc độ chóng mặt, cũng là lúc Huấn
manly suy nghĩ hướng kiếm tiền khác, bởi việc thu thập giày dép này tuy lợi nhuận cao nhưng
tổn hại đến nhan sắc của anh khá nhiều.
Tình cờ trong một lần đi ăn bò cuốn lá lốp ở vỉa hè đường Tôn Đức Thắng, Huấn manly gặp Trai
nghèo đang đi khảo sát thị trường để lập công ty nước mắm ―Hai con vịt cạp cạp‖. Với con mắt
tinh đời của một người có nghề làm mắm gia truyền, Trai nghèo nhận ra tài năng kiệt xuất ẩn
đằng sau chàng trai rất manly này, bèn ngỏ ý mời Huấn về làm giám đốc marketing.

Sau một ngày suy nghĩ, Huấn chấp nhận thử thách mới, và 30% thị phần nước mắm đang do cty
―Hai con vịt cạp cạp‖ nắm giữ hiện nay có phần đóng góp rất lớn của chàng marketing manager
tài năng này.

Phần 2: Chạm trán Caramen
Lại quay về việc tung sản phẩm nước mắm dành cho doanh nhân Extreme PK ra thị trường. Trên
đường lái xe đến sở làm, Huấn Manly tạt ngang qua Parkson để xem xét khu vực còn trống mà
bên công ty anh định thuê để dựng một counter trưng bày nước mắm cao cấp trong đó. Có thể
trong này sẽ bán nước mắm không nhiều bằng ở siêu thị, nhưng có một quầy hàng ở đây nói lên
đẳng cấp của ―Hai con vịt cạp cạp‖, và giá trị của thương hiệu sẽ tăng lên. Khi khai trương
counter này, chắc chắn Huấn sẽ làm một hoạt động promotion nào đó để thu hút sự chú ý của
khách mua sắm nơi đây, như mua 2 chai nước mắm tặng 1 phiếu mở thẻ ATM của HSBC chẳng
hạn.
Tình cờ Huấn gặp Trung Caramen, một doanh nhân giàu có đẹp trai vốn là đối thủ không đội trời
chung của anh trong công cuộc giành lấy vị trí ―Đệ nhất nam hậu‖ của doanh nhân Việt Nam.
Caramen đang hớn hở đi ra khỏi Parkson với tay xách nách mang những túi đồ shopping, đi tung
tăng phía trước là cô bồ chân dài tới nách. Cả hai chui vào chiếc Maybach Limited Edition bóng
lộn như mái tóc vỏ bưởi của hắn, con này chắc là mới tậu được, chứ cuối tuần trước còn thấy hắn
đi chiếc khác.
Huấn nghiến răng kèn kẹt vì ganh tỵ ( hàm răng trắng khỏe đánh bằng bàn chải Titanium của
Michael Owen) ! Anh chắc mẩm ngày mai trên các mặt báo lá cải sẽ ầm ầm đưa tin về chiếc xe
xịn và cô bồ mới của Caramen như kiểu người ta làm ầm ĩ khi Beckham đổi style tóc hay xức


loại nước hoa nào đó hay ho. Và rồi những thằng điên khác sẽ phát sốt lên vì xe Maybach
Limited Edition và mái tóc vỏ bưởi như cái chảo ụp lên đầu ấy, mà nếu bọn đàn ông đó không
chạy theo mốt mới do Caramen khởi xướng thì các cô bồ của họ cũng sẽ thôi thúc các anh chàng
của mình bắt chước theo Caramen để họ ngắm nghía cho thỏa lòng ngưỡng mộ.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại réo vang, thì ra là giám đốc Trai nghèo gọi, chắc là lại hỏi về
kế hoạch marketing cho Extreme PK đây. Tên giám đốc này có tật đòi kế hoạch như đòi nợ,

đừng cố gắng trì hoãn các deadline nếu ta không muốn bị réo như còi cả ngày.
– Anh làm gì mà mãi không bắt máy hở, kế hoạch marketing đến đâu rồi? Tui đợi nó, cổ dài gần
1m rồi đó nhé.
– Sếp thông cảm, em đã có những ý tưởng cơ bản rồi, nhưng chưa thấy hài lòng lắm nên đang
trau chuốt lại. Ngay đầu giờ chiều nay sẽ có cho sếp.
– Nhớ đó nhé, đầu giờ chiều tui sẽ check mail. Anh đã uống hết mấy chai nước mắm rồi mà vẫn
chưa nghỉ ra ý tưởng cho nó, làm việc như vậy là không hiệu quả.
Huấn ừ hử cho qua chuyện rồi cúp máy. Trai nghèo ngoài miệng lúc nào cũng chê bai cấp dưới
không ra gì chứ Huấn biết thực ra anh là người được anh ta trọng dụng nhất. Marketing cho nước
mắm không phải là một điều đơn giản, làm sao để đưa một sản phẩm mà cái tên gắn liền với
những điều không tốt đẹp (thúi như hũ mắm, ốm như con mắm..) trở nên sang trọng và giá trị
không phải là điều mà ai cũng làm được.
Cuộc chạm trán Caramen bất chợt quay trở lại và nó làm trong đầu anh lóe lên những ý tưởng
mới. Huấn búng tay cái tách và phấn khích nhấn ga.
Phần 3: Beckham của Việt Nam
Phòng họp im phăng phắc đầy không khí họp hành đến cả tiếng bụng đói kêu rột rột còn có thể
nghe thấy được. Huấn manly cầm bút laser lia lia lên tấm bảng trắng nơi đang trình diễn bảng kế
hoạch marketing của anh. Tất thảy những người đang ngồi họp bên dưới – là thành phần lãnh
đạo của công ty – gật gù đều đặn cái đầu. Không thể nào mà không gật gù khi mà những ý tưởng
trình bày của vị marketing manager quá sức là thuyết phục.
– Dựa trên tính chất của sản phẩm Extreme PK là dành cho doanh nhân trẻ, luôn muốn tự tin và
khẳng định phong cách, sự thành đạt của mình, chúng ta phải xây dựng được một nhân cách cho
sản phẩm.Tôi định hướng sẽ xây dựng sản phẩm này mang cái kiểu thanh lịch và biết cách chơi
của những nam doanh nhân tuổi 30. Dùng Extreme PK nghĩa là họ giỏi kinh doanh, hào hoa,
sành chơi.
– Định hướng đó rất tốt – giám đốc Trai Nghèo đồng tình – tôi cũng đang nghĩ theo hướng đó,
nhưng làm thế nào để khách hàng cảm nhận được những gì chúng ta muốn gán vào sản phẩm.
– Vâng, ông vừa hỏi một câu không thể thông minh hơn được nữa – Huấn Manly kêu lên đầy
hào hứng khiến vị giám đốc giật cả mình – Hãy xây dựng hình mẫu khách hàng của chúng ta như
là gã Caramen vậy.

Tất cả đều à lên 1 tiếng. Không quá mất nhiều thời gian để những cái đầu kiệt xuất hình dung ra
những gì sẽ làm tiếp theo. Vì vậy việc thuyết trình kế hoạch marketing theo concept này của
Huấn Manly khá là nhanh chóng và suôn sẻ.

Hình minh họa: Huấn Manly đang họp cùng hội đồng quản trị


Sau đó 1 tuần, kế hoạch marketing nhanh chóng đi vào thực thi. Concept của chiến lược
marketing được hoàn thiện rất khẩn trương để chuẩn bị đặt nền móng cho các hoạt động khác
của một chiến dịch IMC (Integrated marketing communication).
Caramen được mời qua công ty để thảo luận về việc làm hình tượng sản phẩm cho Extreme PK.
Theo thỏa thuận này, từ nay anh ta sẽ phải ăn nước mắm, ngủ nước mắm và tiếp tục trau chuốt
hình tượng nam vương của mình (Làm sao mời được Caramen một cách dễ dàng như vậy thì mời
các bạn đón xem phần sau).
Agency quảng cáo được gọi qua để nghe brief ý tưởng về TVC và PrintAd. Agency event thì
được gọi đến yêu cầu tổ chức một buổi họp báo và party sang trọng cho những doanh nhân thuộc
đẳng cấp biết làm, biết chơi.
Họ cũng nhờ công ty nghiên cứu thị trường thu thập những thông tin về những doanh nhân hay
lai vãng những chốn như câu lạc bộ golf, quán bar, đi máy bay hạng business, mua những chiếc
xe đắt tiền ở salon ô tô…
Nhưng đáng để nói nhất là nhân vật tâm điểm của sản phẩm – Beckham của Việt Nam. Trong vai
trò là đại sứ của sản phẩm, Caramen sẽ phải làm sao cho cả Việt Nam biết đến ―Tôi là một doanh
nhân hào hoa biết làm biết chơi, tôi đang dùng nước mắm Extreme PK‖. TVC quảng cáo kéo dài
30s đã đủ để truyền tải trọn vẹn thông điệp đó. Phát sóng vào giờ vàng là 18h59, nó làm tất thảy
các gia đình đang ngồi ăn cơm tối đều phải chú ý. Cánh phụ nữ hâm mộ chết sặc khi ăn canh vì
xúc động trước hình ảnh lãng tử của thần tượng, còn cánh đàn ông há hốc mồm xem bí quyết của
―Beckham Việt Nam‖ đến rơi hết cả cơm ra ngoài miệng vẫn không hay.
Giở bất cứ tờ báo nào về phong cách sống, thời trang hay dành cho doanh nhân đều nhìn thấy
trang quảng cáo bắt mắt nhất hiện diện nụ cười quyến rũ của chàng Caramen bên cạnh chai nước
mắm ExtremePK. Chẳng người hâm mộ nào nỡ cầm vào nhà vệ sinh để đọc chứ huống gì xem

xong bán ve chai.
Quảng cáo outdoor cũng rầm rộ không kém: Ở ngã tư Phú Nhuận, vòng xoay Hàng Xanh, Công
viên Hoàng Văn Thụ…, mặc dù tắc đường cả tiếng đồng hồ nhưng người ta vẫn lấy làm vui lòng
vì có dịp ngắm nhìn hình ảnh chàng Caramen lâu hơn. Có khi chính những billboard quảng cáo
này làm tình hình tắc đường thêm phần nghiêm trọng vì rất nhiều người cứ muốn nán lại lâu để
ngắm nghía.
Các hoạt động mass communication rầm rộ là thế nhưng đáng nói nhất là những hoạt động tấn
công trực tiếp vào khách hàng mục tiêu. Trong các quán bar, café, nhà hàng hạng sang, các cô
mobile PG trong trang phục cực kỳ ấn tượng và sang trọng cất lời mời dùng thử nước mắm
Extreme PK đến khách khứa một cách đầy duyên dáng. Trong các khách sạn 4 sao, 5 sao trong
cả nước, bên cạnh kem đánh răng, xà bông, nay còn có thêm một lọ Extreme PK nho nhỏ với ghi
chú nổi bật ―Sản phẩm chỉ sử dụng cho các khách sạn 4 sao và 5 sao‖. Khách hàng ham chuộng
sản phẩm dùng thử này đến độ mặc dù là doanh nhân thành đạt họ vẫn nén sự sĩ diện mà cầm
luôn chai nước mắm đó bỏ vào cặp táp khi rời khỏi khách sạn.
Trong siêu thị, mặc dù những đại gia như Masan hay Unilever dùng sức mạnh của đồng tiền lấy
thịt đè người mua tất cả những không gian trưng bày đẹp, nhưng chương trình nước mắm sales
off 30% hay khuyến mãi them cái tô thủy tinh to đùng vẫn không đánh lại nụ cười duyên dáng
của Caramen trên những cái wobbler rung rinh phấp phới. Dòng chữ ―Mua nước mắm Extreme
PK – trúng bữa ăn tối hoặc đi massage cùng Caramen‖ đã làm cho cánh đàn bà con gái không nề
hà cái giá đắt đỏ, đổ xô mua Extreme PK về cho chồng và người yêu của mình. Sản phẩm bán
chạy đến độ cô nhân viên phụ trách ngành hàng nước mắm tối nào cũng phải bóp dầu cho cái
lưng vì cứ phải xếp Extreme PK lên kệ liên tục cả ngày.
Báo cáo bán hàng cho thấy ngay trong tuần đầu ra mắt doanh số của Extreme PK đã vượt kế


hoạch đến 300% và nhà máy đã chạy hết công suất vẫn không kịp hàng để bán. Đơn đặt hàng
chất trên bàn đội sales có thể cân ký bán ve chai mà lấy tiền triệu được rồi chưa kể email đặt
hàng lúc nào cũng ùn ùn check không hết, thế mà vẫn còn rất nhiều đơn hàng gởi về đăng ký.
Nhưng nếu chỉ dừng ở mức độ mời Caramen làm đại sứ sản phẩm và vung tiền mạnh cho các
hoạt động Above the line, below the line như vậy để đem đến thành công thì chưa nói lên hết tài

cán của Huấn manly. Con át chủ bài vẫn là ý tưởng và chiến dịch PR để định vị những gì họ
muốn về hình ảnh của Extreme PK trong tâm trí của khách hàng mục tiêu.

Phần 4
Để thuê được Caramen làm đại sứ sản phẩm, chắc chắn cần rất nhiều tiền – điều đó rất hiển
nhiên. Tuy nhiên Caramen không coi trọng việc thu được tiền vì tiền của anh ta nếu cột thành tập
như cục gạch thì đủ sức xây một biệt thự rồi, cái anh ta cần là được xây dựng hình tượng cho bản
thân và nhận được sự trọng vọng của bất cứ ai thuộc giới doanh nhân. Và kế hoạch PR của Huấn
đã làm cho Caramen bị thuyết phục hoàn toàn vì nó đáp ứng đúng những gì anh ta cần. thế là
Huấn thuê được Caramen với một cái giá hời không thể tin nổi.
Chỉ riêng việc hai đệ nhất nam vương bắt tay hợp tác thôi cũng đã làm báo chí tốn cả đống giấy
mực. Người thì tìm phỏng vấn Huấn manly, người thì phỏng vấn Caramen về phi vụ hợp tác.
Huấn không tốn nhiều tiền cho báo chí và hot blogger tạo ra một hiệu ứng viral marketing xung
quanh sự kiện rất đáng chú ý này.
Tiếp đó người ta thấy xuất hiện trên báo chí và blog các bài viết về Caramen, lăng xê anh như
một hình tượng doanh nhân trẻ tiêu biểu: hào hoa, biết làm, biết chơi. Nhiều bài báo phỏng vấn
anh các bí quyết tạo phong cách, quan điểm về sự sành điệu của doanh nhân, thuật lại các hoạt
động Caramen làm trong ngày, viết về chiếc xe mới của anh, căn phòng khách của anh, thú chơi
xa xỉ của anh, thậm chí toilet của anh cũng được lăng xê nữa… Họ không đưa sản phẩm Extreme
PK vào bài lăng xê một cách thô thiển như nhiều nhãn hiệu thường làm nhưng thấp thoáng đâu
đó trong bài viết, giống như mùi nước mắm thoang thoảng, người ta vẫn biết Caramen là con
người đại diện cho sản phẩm Extreme PK, mang tính cách của Extreme PK.
Những buổi party sang trọng cho giới doanh nhân sành chơi được tổ chức nơi Extreme PK được
tôn vinh như ―chủ xị‖ và các doanh nhân cảm thấy mình được bộc lộ bản thân mình với những
người trong giới. Họ uống Extreme PK thay cocktail một cách hết sức say mê. Extreme PK tiếp
thị qua các event agency để trở thành món door gift sang trọng cho bất kỳ hội thảo, event dành
cho doanh nhân nào mà các agency này tổ chức. Họ cũng không tiếc tiền mà bán giảm giá hay
tài trợ miễn phí, miễn là hội thảo đó quy tụ các doanh nhân có máu mặt và Extreme PK được coi
như món quà xa xỉ không thể thiếu.
Ấn tượng về sản phẩm mà chiến dịch PR tạo ra trong tâm trí khách hàng đã khiến cho họ dẫm

đạp lên nhau mà mua sản phẩm. Doanh số của Extreme PK tăng chóng mặt qua 2 tháng và sẽ
tiếp tục khả quan nếu như không có một anh hào khác nhảy vào cuộc đua.
Huấn Manly còn nhớ rõ đó là một buổi hoàng hôn mùa hè oi bức. Đang tà lỏn may ô pha café
cho mình thì Huấn chợt giật mình bởi một đoạn nhạc ấn tượng trên TV. Đó là 1 đoạnTVC 30s


của một nhãn nước mắm dành cho doanh nhân khác. Trong TVC xuất hiện một anh chàng đang
ngồi trong một quầy bar, có vẻ là doanh nhân, trẻ tuổi, bảnh trai và rất sành điệu đang được vây
quanh bởi hàng tá các cô trẻ đẹp, anh ta đang khoác lác một điều gì đó khiến các cô tròn cả mắt
lên nghe. Bỗng người đàn ông khoảng 40 tuổi bước vào.. Ông ta ăn mặc khá giản dị: sơ mi, quần
tây nhưng vẫn toát ra thần thái rất riêng của một người thành đạt. Tất thảy mọi người trong bar
đều đổ dồn mắt nhìn về người đàn ông này. Nhưng đỉnh điểm là khi ông ta rút ra một chai nước
mắm mang nhãn hiệu Delight và tu ừng ực. Tức thì như có một sức hút mạnh mẽ, các cô trẻ đẹp
chân dài bỏ ngay anh chàng đẹp trai sành chơi kia để lao đến người đàn ông này.
Không cần thông minh lắm cũng thấy mẩu quảng cáo truyền đi thông điệp ―Delight – đẳng cấp
sẽ nói lên tất cả‖. Không cần tỏ ra màu mè, sành chơi, không cần cố thể hiện, chỉ cần đạt được
cái thần thái cần có của đẳng cấp, tự nó sẽ bộc lộ ra ngoài. Huấn Manly lom lom nhìn vào cái
màn hình mà tức lòi kèn. TVC không chỉ ra rõ như có vẻ so sánh ám chỉ Extreme PK với gã trai
bốc đồng ưa khoác lác với người đàn ông lặng lẽ mà cuốn hút một cách đầy uy lực. Huấn Manly
cũng hết sức bất ngờ vì cách Delight nhảy bổ vào thị trường, cách Delight tiếp cận với khách
hàng. Dẫu biết không sớm thì muộn sẽ có đối thủ chia sẻ miếng bánh thị trường béo bở mà hai
con vịt cạp cạp mới khai phá song Huấn vẫn thấy bất ngờ và tò mò.
— Lương Hoàng nhìn qua khung cửa kính của tòa nhà Diamond, bên dưới là Sài Gòn hoa lệ
trong ánh đèn. Chiếc trán hói bóng loáng của ông ta phản chiếu ánh đèn vàng rực rỡ. Ông ta đưa
tay xoa xoa nhúm tóc ít ỏi trên mái đầu mà diện tích canh tác tóc thuộc vào loại thấp nhất Việt
Nam. Lương Hoàng trước kia học cùng khóa với Trai Nghèo, hai người từng là tình địch. Hồi đó
Hoàng khá là ngờ nghệch trong chuyện tình cảm , quen cô bạn gái 1 năm mà đến tay cũng chẳng
dám nắm tay chứ đừng nói làm ăn gì. Vì vậy mà cô này chán bỏ đi theoTrai nghèo. Mối thù tình
này ông ta không bao giờ quên được.


Lương Hoàng yêu say đắm cô gái này nhưng cô ta đã bỏ đi theo Trai Nghèo.
Tuy nhát gái là vậy nhưng trong công việc kinh doanh Lương Hoàng lại là con người khác hẳn:
Đam mê quyền lực và dư thừa sự khôn ngoan. Bằng chứng là ông ta đã làm trưởng nhóm
Margroup nhiệm kỳ 11 khi còn mài đũng quần trên giảng đường đại học. Hiện giờ ông ta đang là
CEO của tập đoàn hàng tiêu dùng lớn nhất Việt Nam.
(còn tiếp)
Như vậy là sản phẩm Delight có liên quan đến Lương Hoàng. Sau TVC ấn tượng đá đểu Extreme
PK và lăng xê Delight, bước đi tiếp theo của ông ta là gì, và Huấn Manly sẽ làm gì để đối phó
với ông giám đốc xảo quyệt này? Mời các bạn đón xem phần sau.


Phần 5– Dịch vụ giúp việc khỏa thân
Điểm lại một chút về thành tích của Lương Hoàng. Có thể nói ông ta chính là người đã tạo ra
một cuộc ―cách mạng‖ đối với việc sản xuất nước tương nước mắm: nếu như trước kia nước
tương truyền thống được lên men từ đậu nành thì bây giờ nước tương được làm từ hỗn hợp đạm,
màu caramen, gia vị… trộn vào nhau quậy đều. Còn nước mắm thì không cần phải ủ trong thùng
chượp nữa mà tổng hợp từ hóa chất, hương liệu, nước màu… rồi đóng nhãn mác thật đẹp, thật
xịn. Sau đó, nhờ chiến dịch truyền thông mạnh mẽ để kích cầu.
Concept chung của Lương Hoàng là ―khủng bố người dùng‖, ông hù dọa người tiêu dùng bằng
các chiến dịch truyền thông đánh tơi tả các đơn vị làm nước tương, nước mắm, mì gói trong
nước. Khắp các báo, người ta thấy nào là ―Kinh hoàng nước tương có chất gây lão hóa‖, ―Rùng
mình với công nghệ nước mắm có chứa phân trâu‖, ―cộng đồng mạng xôn xao với cà phê pha
trộn các hóa chất độc hại‖, ―Sửng sốt với mì gói có chứa phụ gia độc hại, mì dùng dầu hết
date‖… Rồi sau đó Lương Hoàng cho quảng cáo nước tương không có chất gây lão hóa, nước
mắm sạch diệt khuẩn không có phân trâu, mì không có phụ gia độc hại… làm cho những người
tiêu dùng sợ chết ào ào nhảy bổ vào các cửa hàng tạp hóa, siêu thị… khuân hàng của ông ta về
ăn để tốt cho sức khỏe. Các cơ sở sản xuất nước tương, nước mắm… giờ không bán được hàng
nữa đành ôm chân ngáp ruồi nhận outsource lại cho tập đoàn của Lương Hoàng.
Huấn Manly cố gắng lắm mới tìm kiếm được một phân khúc chưa có sự cạnh tranh là nước mắm
dành cho doanh nhân nhưng Lương Hoàng đã rất nhanh chóng chen chân vào. Ba ngày liền Huấn

Manly quên ăn quên ngủ, râu mọc tua tủa nhưng vẫn chưa tìm ra kế sách đối phó với Concept
mới này của Lương Hoàng. Khó chịu trong mình, anh liền lái chiếc BMW ra Gara để sửa lại
cánh cửa đã hư hỏng, trong đầu vẫn lơ lửng câu chuyện về nước mắm.
– Ê bồ tèo, đi đâu ra đây? – Tiếng chào ở đâu cất lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Huấn Manly
Thì ra là Ba Nổ, một người bạn cũ bây giờ đang ăn nên làm ra với công ty chuyên cho thuê
người giúp việc khỏa thân.
– Trời, lâu lắm không gặp, cơn gió độc nào đưa bồ tới đây vậy – Huấn vỗ đánh bốp lên vai Ba
Nổ.
– Tui tưởng ông quên tui rồi chứ, làm với nhau ly bia nhé.
Hai ly bia vàng sóng sánh cụng vào nhau, Huấn ân cần hỏi thăm chiến hữu:
– Công ty ông dạo này sao, có vẻ nổi tiếng quá hen?
– Làm sao mà bằng ông được. Nhưng ơn trời phù hộ, dịch vụ của tui giờ cũng đang được chuộng,
nhưng cũng nhiều đối thủ cạnh tranh lắm, các công ty cung cấp người giúp việc khỏa thân mọc
lên hàng loạt, nó còn làm Facebook Marketing với SEO ì xèo.
– Vậy làm cách nào ông cạnh tranh được, tui thấy công ty ông vẫn là thương hiệu dẫn đầu thị
trường mà.


Ba Nổ lục lọi trong chiếc cặp đựng laptop, lôi ra một đống catalog. Huấn thầm nghĩ tay này vẫn
bịnh nghề nghiệp nặng như ngày nào, đi đâu cũng mang cả hộp namecard với cả xấp catalog chờ
có cơ hội là đưa ra liền.
– Đây ông coi, tui cũng phải đau đầu tìm kế sách đối phó lắm, và bí quyết của tui là không để đối
thủ bắt kịp. Khi mà các công ty khác cũng manh nha cung cấp dịch vụ người giúp việc vừa khỏa
thân vừa làm việc nhà, tui làm khác biệt hóa dịch vụ của mình bằng cách quảng cáo người giúp
việc của tui toàn tốt nghiệp cao học, có bằng MBA… trong khi mấy công ty kia toàn ra chợ cửu
vạn mà tuyển thôi.

Poster quảng cáo cho dịch vụ cung cấp người giúp việc khỏa thân của Ba Nổ
Huấn nhìn xấp brochure có một anh chàng đeo mắt kính rất trí thức đang khoe vòng ba bên chiếc
máy hút bụi.

– Vậy nếu các bên khác cũng bắt chước như vậy thì ông làm thế nào?


– Dễ gì tui khoanh tay đứng nhìn ông ơi, coi đây, tui đưa ra nhiều combo dịch vụ, gói phục vụ
nguyên ngày, gói người giúp việc chỉ lau cửa kính và dắt chó đi đại tiện, hay gói chỉ nấu ăn và
trò chuyện với gia chủ. Bản thân từng gói cũng có nhiều mức giá đánh vào các tầng lớp khách
hàng khác nhau, cùng là gói lau nhà nhưng 100,000VND/giờ là lau nhà bằng vải vụn và lau bằng
chân, còn 200,000/giờ là lau nhà bằng vải gấm Thái Tuấn và lau bằng tay – Ba Nổ thao thao bất
tuyệt – Cũng như chiếc BMW của ông hay chiếc Mercedes của thằng cha ngồi ở góc bên kia, tại
sao cùng là xe cả mà ông chọn BMW còn thằng chả chọn Mercedes? Là vì BMW đại diện cho
những thanh niên phóng khoáng, những doanh nhân trẻ… muốn tự mình lái chiếc xe của mình,
còn nhìn thằng cha kia mà xem, hắn cũng là đại diện của những khách hàng của Mercedes:
đường bệ, lớn tuổi, và luôn có tài xế lái xe cho mình. Nói chung là cần phải tự khác biệt hóa
mình và liên tục điều chỉnh concept mới cho sản phẩm, dịch vụ của mình vừa nhất quán mà vẫn
mới mẻ sao cho đối thủ theo không kịp.
Mắt Huấn Manly chợt sáng lên, anh chụp lấy vai của Ba Nổ lắc lia lịa:
– Eureka, tìm ra rồi, cám ơn bạn hiền, tìm ra giải pháp cho Extreme PK rồi.
Ba Nổ ngạc nhiên lắm, mắt mở to muốn lọt khỏi tròng, tự hỏi Extreme PK của hắn có liên quan
gì ở đây.
—–

phần 6 – Cô nàng Marketing Manager lắm chiêu
Quay trở lại với Lương Hoàng, ông ta đang ngồi nhổ râu bên bàn làm việc và theo dõi những bài
viết mới nhất trong trận chiến PR với mì Gấu mẹ vĩ đại mà công ty của ông đã khơi mào trước
đây chưa lâu. Chợt có tiếng gõ cửa nhẹ:
– Vào đi! – Lương Hoàng không buồn quay đầu lại
Kim Trâm, marketing manager của công ty bước vào. Tóc uốn xoăn bồng bềnh, duyên dáng
trong bộ vest màu đỏ đậm đang mốt nhất hiện nay, sài bước tự tin đôi chân vòng kiềng, cô tiến
đến bàn giám đốc với xấp tài liệu trong tay:
-Chào giám đốc, em đến để báo cáo tình hình marketing của mình.

- Tình hình thế nào?
- Thưa giám đốc, các mặt trận nước tương, nước mắm đều ổn, chúng ta tiếp tục duy trì TVC từ
đây tới tết, tăng cường đánh vào vấn đề sức khỏe cho người dùng họ mua nhiều. Còn về vụ mì,
em đã cho một xe tải chở mấy chục thùng mì Heo Vàng hết date xuống tặng ở một mái ấm, rồi
gọi thằng cha phóng viên Tạp chí Tàu nhanh xuống chụp ảnh, ngày mai sẽ có một bài hoành
tráng trên báo để gắp lửa bỏ tay bọn Heo Vàng này, thế là gậy ông đập lưng ông, tụi nó hết lên
giọng nhân từ nhân văn gì được.- Hừm, cũng tạm – Với Lương Hoàng, ―tạm‖ có nghĩa là rất giỏi
– làm sao mà kiếm đâu ra nhiêu đó thùng mì hết date của bọn nó?


– Hihi, chỉ có Kim Trâm super woman này mới làm được thôi sếp à. Thêm một tin nữa cho sếp
là báo ―Vườn cải‖ mới lên bài ―Giật mình mì Heo vàng thuê diễn viên đóng thế trong clip‖. Đây
sếp coi …
Kim Trâm đưa chiếc iPad ra chỉ vào một bài báo ở mục Bạn đọc và đọc to lên:
– ―Tôi cứ tưởng cậu bé X nghèo khổ, bị mắc bệnh máu trắng không có tiền chạy chữa trong clip
là bệnh nhân thật nên gọi điện đến Đài truyền hình để ủng hộ nhưng thật bất ngờ hụt hẫng khi
được biết sự thật là có một cậu bé diễn viên khỏe mạnh đóng thế X, như vậy Heo vàng đã dựng
chuyện giả dối đánh lừa khách hàng làm khán giả bị tổn thương…- Kim Trâm hí hửng – Bài này
chắc chắn sẽ làm cho cộng đồng mạng rúng động và tẩy chay bọn mì này đó sếp.
Lương Hoàng thoáng nhíu mày, từ từ gỡ kính. Kim Trâm hồi hộp chờ đợi một lời khen ngợi của
sếp. Nhưng đột nhiên ông giám đốc đầu hói này đập bàn đánh rầm:
– Ấu trĩ, quá sức ấu trĩ và ngu dốt! Làm truyền thông quảng cáo, nhất là với đối tượng nhạy cảm
như bệnh nhi, trẻ mồ côi bất hạnh, lang thang cơ nhỡ… thì phải thuê diễn viên đóng thế chứ ai
lại chường cái mặt chúng nó lên cho ảnh hưởng hình ảnh, tương lai tụi nó, ở nước ngoài như vậy
là bị lên án là vô nhân đạo đó chứ ở đó lý sự kiểu này. Nói thế này dân tình nó lại cười nói mình
ngu còn tỏ ra nguy hiểm! Sao không ra nước ngoài tìm hiểu thiên hạ làm quảng cáo thế nào cho
mở mang đầu óc, cứ ngồi ở văn phòng viết những bài viết võ đoán không vậy?
Cô nàng Marketing Manager thu tay lại, mặt ỉu xìu như cọng bún thiu:
– Thì sếp có bao giờ cho nhân viên đi nước ngoài đâu mà nói tụi em mở mang tầm mắt. Bảy, tám
năm nay rồi, năm nào toàn thể công ty cũng đi du lịch ở Khu du lịch Bò Cạp Vàng, thác Giang

Điền, xa nhất là đi Vũng Tàu.
Lương Hoàng nghe vậy liền ậm ờ chữa thẹn:
– Ờ thì công ty còn khó khăn, tiền đâu mà cho đi xa. Tụi em cũng phải chủ động chút, lên mạng
du lịch từ xa rồi tham khảo các bài viết, chiến dịch marketing ở nước ngoài mà học hỏi, công ty
có tiếc gì tụi em tiền cước Internet đâu nào.
Kim Trâm chưa kịp trả treo gì thêm với ông giám đốc bủn xỉn vắt cổ chày ra nước thì Thành Non
– brand manager của nhóm hàng nước mắm bước vào:
– Báo cáo sếp, tình hình rất là tình hình rồi ạ. Bên hãng nước mắm của tên Trai Nghèo vừa có
concept mới cho marketing campaign, dự đoán là sẽ tấn công mình mạnh mẽ lắm ạ.
– Hừ, concept thế nào – Lương Hoàng gần như chồm lên khỏi bàn làm việc – nói tao nghe coi.
– Dạ, một lần nữa em đóng góp ý kiến cho sếp là không được gọi nhân viên là tao, mày, nghe thô
bỉ lắm ạ.


Bình thường thì Lương Hoàng sẽ cú cho hắn một cái lú sừng, nhưng vì đang nôn nóng được
nghe report về tình hình của Extreme PK nên đành đấu dịu:
– Ờ thì tao không kêu mày tao nữa. Em mau nói anh nghe đi.
Thành Non mở chiếc iPad ra, gõ nhanh một đường link:
– Đây, sếp xem, đây là microsite của bọn nó, còn đây là banner này, rồi bài trên báo này… Nhờ
mật báo bên đó em có được những thứ này trước khi chúng tung ra vào chiều nay nhưng không
không kịp trở tay nữa rồi, vì bọn chúng hành động nhanh quá ạ. Tất cả đều đồng loạt start và đều
cùng một tagline là ―Doanh nhân trẻ, sá chi thử thách‖
– Ừm, thì tao đã chỉ cho người dùng thấy bọn xài Extreme PK chỉ là bọn nhãi hiếu thắng thôi mà,
cái bọn trẻ trâu chỉ giỏi núp sau bàn phím mà bàn chuyện đại sự.
Thành Non nhăn nhó:
– Nhưng mà khổ lắm sếp à, bây giờ campaign của nó đã quay lại đâm mình, hàm ý khách hàng
của mình là một lũ già đầu hói bụng phệ, ngại thay đổi và không thể tự phục vụ được, chẳng như
đám doanh nhân trẻ trung, dẻo dai và dám nghĩ dám làm như bọn chúng.
Lương Hoàng từ từ nắm tay lại thành nắm đấm ấn xuống bàn. Khuôn mặt ông ta tỏ rõ sự giận dữ,
cũng phải, concept ông ta đưa ra cho Delight những tưởng đã ghi một bàn thắng hoàn hảo, ai ngờ

trong tích tắc lại bị Extreme PK lật ngược thế cờ như vậy.- Tìm liền một thằng hacker để chuẩn
bị hack web của tụi nó ngay khi vừa release. Rồi để từ từ tao tính tiếp – Lương Hoàng phẩy tay
cho hai thuộc hạ lui ra.

phần 7 – Mặt trận mới
Laị nói về Huấn Manly. Sau buổi gặp gỡ rất có giá trị với Ba Nổ, anh đã suy nghĩ rất kỹ về
những lời Ba Nổ nói về việc không để đối thủ bắt kịp, về định vị marketing của BMW và
Mercedes, từ đó anh ứng dụng ngay vào trường hợp của mình và đã xoay chuyển tình thế ngay
tức thì. Ta nói, không có trường học nào tốt hơn học từ thực tế cả.
Huấn Manly vừa xem báo cáo marketing của Extreme PK do trợ lý gởi lên, vừa chờ đợi giám
đốc Trai Nghèo trong phòng họp để bàn chiến lược marketing cho loại mì gói mới. Bấy lâu nay
công ty lo tập trung chạy theo nước mắm dành cho doanh nhân và dân văn phòng mà lơ là đi loại
mảng này để công ty của Lương Hoàng thâu tóm gần hết thị trường. Với việc tung ra dòng sản
phẩm mì gói mới, anh và giám đốc Trai Nghèo quyết định quay trở lại tấn công trực diện vào đối
thủ.
Trai Nghèo mở cửa bước vào, trên người toát ra một mùi hương nước hoa rất gây chú ý.- Chào
giám đốc, anh xài nước hoa nhãn hiệu gì lạ vậy, có lẽ không phải những loại em đã từng nghe
qua mùi?- À đây là nước hoa hương cà phê đó, chuyến công tác vừa rồi tôi mới được anh Viễn –


CEO của tập đoàn Chồn Hôi tặng, đây là hàng limited của Guy Laroche đó.
– Anh có vẻ thân với ông chủ tập đoàn đó, sao dân tình ai cũng kêu ổng nổ hết?
– Viễn tuy nổ nhưng ít nhất anh ta cũng giúp bà con trồng cafe bán được cafe. Còn tên Lương
Hoàng, hắn bành trướng đến đâu là ngành nghề truyền thống lao đao thoi thóp đến đó. Tôi không
ủng hộ việc làm phi đạo đức kinh doanh như vậy. À Viễn nổ có nói với tôi một câu đại ý là
khách hàng nước ngoài họ không cần một loại cà phê mới mà họ cần một câu chuyện.
Xoay xoay bao bì của gói mì mới trong tay, Trai Nghèo nói tiếp:
– Hiện giờ thị trường đã có đủ thứ chủng loại mì rồi, mì không chiên, mì vì sức khỏe, mì giai dòn
sựt sựt, mì khoai tây… tôi nghĩ sản phẩm của mình về cơ bản cũng không có nhiều khác biệt nổi
bật. Vậy thì hãy cho nó một câu chuyện, hãy truyền cho thương hiệu một cảm xúc để người dùng

có cảm tình và nhớ lâu.
Huấn Manly gật gù, đúng là không thể coi thường một anh chàng bán nước mắm được, dù không
du học nước ngoài và có bằng MBA, không tốt nghiệp Havard nhưng tư duy của Trai Nghèo vẫn
hơn Huấn Manly một bước. Anh cất giọng:
– Nếu anh nhắm vào đối tượng học sinh sinh viên, tôi nghĩ, vào thời điểm này chúng ta lấy
concept là ―bạn đồng hành của mùa thi‖ là ổn nhất.
Trai Nghèo nhìn Huấn Manly trân trối:
– Bà mẹ, anh ăn cái gì mà giỏi vậy?
– Có gì đâu – Huấn Manly nhướn mày – Cũng là một thời sinh viên cơ hàn đêm nào cũng làm
bạn với mì gói để thức ôn thi thôi.


phần 8 – Dị nhân xuất hiện
Huấn Manly bước vào phòng họp thì thấy Hoàng Hạc Lan đã ngồi đợi sẵn. Nghe danh giám đốc
digital agency hàng đầu Việt Nam đã lâu, đến nay Huấn Manly mới có dịp diện kiến. Câu đầu
tiên của anh ta là:
- Anh đã trễ hẹn với tôi 15 phút, thời gian là vàng bạc, ngoài phí nhận brief và pitching là
2000$ thì tôi charge thêm anh 100USD về việc này.
- Xin lỗi anh, tôi vừa có điện thoại của đối tác, nhưng không sao, tôi sẵn sàng trả cho anh khoản
này, xin lỗi vì làm mất thời gian của anh.
Thuê mướn một Agency có tiếng là như vậy đó, chẳng có ý tưởng nào là miễn phí và đôi khi
phải chấp nhận những luật lệ chảnh chẹ của họ chỉ vì họ ―trên cơ‖ chúng ta.
Hoàng Hạc Lan đúng là một con người của thế giới ảo, có lẽ đã rất lâu rồi anh chưa bước ra hiện
thực: Vóc dáng còm nhom vì ngày này qua tháng khác chỉ ngồi bên máy tính và ăn mì tôm, râu
mọc tua tủa và hai mắt lờ đờ, tay anh ta không ngừng gõ gõ xuống bàn như thể có một bàn phím
trước mặt. Nhưng nhìn thấy chiếc Galaxy Note đời mới nhất của Huấn Manly trên bàn là mắt


anh ta sáng lên, thao thao nói về tính năng của nó, đúng là con người của công nghệ. Huấn
Manly lấy ra vài gói mì:

- Tôi muốn anh xây dựng chiến lược viral marketing cho thương hiệu mì này.
- À, bữa sáng, trưa, tối của tôi đều là món này đây mà. Tôi tin là tôi sẽ làm tốt.
Sau khi Huấn brief ý tưởng, concept và những mong muốn của mình, Hoàng Hạc Lan trầm ngâm:
- Để viral cho tốt và tránh tốn nhiều chi phí truyền thông để push chiến dịch, thì tự thân nội dung
đem viral nó phải có giá trị, nó phải gợi tò mò, gây chú ý, hài hước hoặc gợi cảm xúc. Nhiều
khách hàng không hiểu điều đó, họ quăng cho chúng tôi một ý tưởng hay sản phẩm marketing
nhạt toẹt như nước ốc rồi nói chúng tôi làm mọi cách để viral cho nó.
Huấn Manly gật gù:
– Đúng rồi, nhiều đồng nghiệp của tôi cứ tưởng viral đồng nghĩa với forum seeding hay là đẩy
view Youtube mới chết. Đó cũng không phải điều tôi muốn, tôi muốn một cao thủ như anh cho
tôi một idea thật xuất sắc để vừa truyền tải tốt thông điệp của chúng tôi, vừa làm cho nó tự thân
viral được, theo anh thì làm sao để đạt được điều đó?
– Anh có biết khái niệm meme trên Internet?
Là một người marketing manager, tuy không nhúng tay vào chi tiết công việc, nhưng Huấn luôn
thường xuyên tìm tòi học hỏi bởi anh biết chỉ khi anh nắm vững chuyên môn thì mới quản lý
công việc của cấp dưới, của agency, supplier tốt được. Liếc nhìn một Digital Banner được treo
trên một trang web ―Phát khóc vì rụng tóc, buồn rầu vì hói đầu‖ có lẽ mô phỏng theo ―bom tấn‖
Sát thủ đầu mưng mủ thời gian gần đây, Huấn Manly trả lời:
– Tôi tạm hiểu là những cái gì mang tính trào lưu được lan rộng trên Internet, ví dụ hình ảnh,
video clip, một style, hay chỉ là những thành ngữ của giới trẻ…
– Chính xác, ý tôi đang muốn nói ở đây là nên tận dụng các meme đang hot để dựa trên đó làm
chất liệu viral của mình, như vậy thì dễ gây chú ý và lan truyền hơn – Hoàng Hạc Lan đưa tay
vuốt tóc, gàu bay lả tả vào không khí.
– Tốt, đó là những điều tôi muốn, và tôi tin anh làm được, hãy phác thảo cho tôi một Ý tưởng
thật tốt cho Viral Campaign này, và hãy đưa ra cách làm cho nó nổi như cồn.
– OK, cho tôi 1 tuần nhé.
Huấn Manly gật đầu. Hoàng Hạc Lan xách cặp đứng dậy, đóng cửa cái rầm. Huấn Manly bấm
điện thoại gọi cho Khôi Râu – Sales Manager kỳ cựu trong ngành hàng FMCG mới đầu quân về
công ty chưa lâu. Một phút sau, chàng Sales Manager phong trần bước vào. Sau khi lọc xọc rít
một hơi thuốc lào, anh ta khoan khóai phà khói ra.

– Việc triển khai kênh phân phối tới đâu rồi, báo cho anh là marketing campaign sẽ bắt đầu sau 2
tuần nữa đó, hy vọng sự phối hợp của Sales Team bên anh vẫn ổn?
Khôi Râu chuyển bản Sales Report qua cho Huấn Manly:


– Chúng ta đang gặp khó. Mảng Modern Trade thì bộ phận Purchasing ở siêu thị đòi chiết khấu
rất cao, còn ở Traditional Channel như chợ, tiệm tạp hóa… thì các đối thủ các đối thủ đang mạnh
hơn rất nhiều, họ đã chiếm lĩnh kênh phân phối hết rồi nên các chủ tiệm chỉ coi chúng ta như con
ghẻ mà thôi, mặc dù tôi cũng đã khuyến mãi đủ kiểu như là nhập 10 thùng hàng cho voucher đi
coi show trai đẹp Omar. Các nhãn mì gói bên tập đoàn Lương Hoàng đang triển khai
merchandising rất mạnh, khắp nơi thấy rợp một màu đặc trưng của họ.
Huấn Manly đăm chiêu:
– Kênh siêu thị tôi nghĩ chúng ta sẽ lấy quan hệ có sẵn từ ngành hàng nước mắm để đẩy sản
phẩm vào. Nhưng kênh truyền thống vẫn là một kênh quan trọng đối với chúng ta, anh cần tập
trung cho tôi kênh này trước. Bằng mọi giá kênh phân phối cần sẵn sàng trước khi tung
marketing, vì nếu marketing tung rồi mà khách ra ngoài tìm mua sản phẩm không có là hoàn
toàn thất bại. Hừm, nếu mà găp khó như vậy, tôi nghĩ là chúng ta cần sử dụng một chút chiêu.
Leader của Marketing team và Sales team chụm đầu lại bàn bạc, sau đó họ tỏ ra rất hồ hởi.
Chuyện gì mà làm họ hồ hởi đến vậy? Mời các bạn đón xem phần 9 sẽ rõ.

phần 9 – Một tuần tiến chiếm mặt trận
Một sáng thứ hai, nắng vàng nhảy nhót trên những tán cây ven đường và trên những tán dù của
các tiểu thương trong chợ. Các nhân viên mặc đồng phục của Hai con vịt cạp cạp phát tờ rơi đến
từng sạp chạp phô và tiệm tạp hóa trong và ven chợ. Các ông bà chủ nheo mắt nhìn chương trình
khuyến mãi trên tờ rơi rồi xua tay:
– Nhập ba thùng tặng một thùng, lại được dùng bữa tối với Sales Manager đẹp trai của công ty,
nghe cũng có vẻ hấp dẫn đó nhưng hàng này ai mà mua chú ơi, giờ ai đến tiệm cũng chỉ mua mì
Nữ Hoàng, Hoàng tử… của công ty Lương Hoàng, đến mì Heo Vàng trước bán chạy vậy mà giờ
cũng không ai thèm mua đây.
– Tụi con đang tung chương trình khuyến mãi khắp chợ này, chắc chắn khách sẽ tìm mua nhiều,

các tiệm khác cũng sẽ nhập hàng về bán – Anh Salesman cười tươi – Nếu thím không nhập hàng
thì họ sẽ mua ở những cửa hàng khác hết ạ.
Bà chủ nâng cao gọng kính, nhìn anh chàng Salesman:
– Ừm, vậy để tui suy nghĩ đã, rồi tính tiếp, ha!
Anh chàng Salesman hoàn thành nhiệm vụ rải tờ rơi, tập kết ở đầu chợ – nơi Sales Sup đang
đứng bên cạnh những đồng nghiệp khác.
– Báo cáo sếp, xong hết rồi, chẳng có tiệm nào chịu đặt hàng hết.


– Tốt, tất cả đều đã xong rồi, vậy thì chúng ta triển khai giai đoạn 2, chắc chắn là họ sẽ phải đặt
hàng.
Từ trên chiếc xe tải 1.5 tấn, những nhân viên kinh doanh bắt đầu dỡ những thùng mì Teeny
xuống. Họ khệ nệ di chuyển các thùng mì xuyên qua chợ, cố tình diễu hành qua các tiệm tạp hóa
đã từ chối nhập hàng, ra đến cổng chợ phía bên kia, một xe tải 1.5 tấn khác đang chờ đợi để…
chất hàng lên. Các chủ tiệm bắt đầu thò đầu ra khỏi đống hàng hóa ngồn ngộn, chăm chú quan
sát các nhân viên của Hai con vịt cạp cạp:
– Sao nhiều tiệm nhập vậy ta, khuyến mãi hấp dẫn quá mà mình thì lại không nhập, mai mốt hết
khuyến mãi rồi thì lại nhập hết cả đống tiền.
Đầu óc của họ bắt đầu suy tính, sau đó chạy ra:
– Nè chú, lấy cho tui hai chục thùng nha.
Các tiệm tranh nhau nhập hàng, các nhân viên sales hồ hởi khiêng hàng không biết mệt mỏi,
loáng cái đã phải điều thêm vài xe nữa đến phục vụ bà con. Những người đi chợ thấy mì Teeny
đi khắp chợ thì cũng tranh thủ mua một vài thùng về để dành cho con ăn ở nhà.
Tin chiến thắng từ Sales Sup ồ ạt bay về văn phòng nơi tướng quân Khôi Râu đang túc trực.
Hai tuần sau, hai kênh chợ và siêu thị tạm thời đã được phủ, Khôi Râu chuẩn bị tấn công các
tiệm tạp hóa ven đường. Lúc này TVC đầu tiên được air trên sóng truyền hình, và các billboard
được dựng lên. Từ 4, 5 giờ sáng các nhà phân phối đã điều xe tải lớn nhỏ đến xếp hàng trước
cổng nhà máy để chờ nhận những thùng mì đầu tiên, họ còn cãi vã tranh giành nhau đến nỗi về
đến nhà ai cũng đầu bù tóc rối, dép chiếc mất chiếc còn mà vẫn cười toe toét như đi trẩy hội.
Với sự giúp sức của chuyên gia digital marketing Hoàng Hạc Lan, chiến dịch social media

marketing cũng khởi chạy để tấn công khách hàng teen trên mạng. Lúc đó đang rộ lên clip của
một anh chàng nói 10 thứ giọng đang rất được cộng đồng mạng bàn tán, ê kíp ngay lúc đó lúc đó
mời anh này vào vai thầy Toán, cô Sử, thầy Anh Văn… làm một clip đọc Rap với những bí
quyết luyện trí nhớ cho từng môn học, kiểu như ―Kali Iốt Hidrô, Natri với bạc, clo một loài…‖,
đâu đó trong clip luôn thấp thoáng hình hai anh chàng mập ú đeo mắt kính ăn mì trong đủ mọi tư
thế. Clip ngay lập tức lan truyền chóng mặt và được các sĩ tử mùa thi biến thành clip gối đầu
giường bởi nội dung vừa hữu ích vừa gây cười. Đài CNN bên Mỹ còn mời nhân vật chính của
clip đến phỏng vấn vì dân Mỹ quá quan tâm làn sóng này, còn trên Youtube thì khỏi nói, có đến
vài trăm clip chế ăn theo clip này, người thì quay mình ăn mì đủ mọi tư thế, người thì chia sẻ bí
kíp ôn thi bằng cách ca cải lương, rock..
Tận dụng phong trào Vlog đang lên ngôi, Teeny có cuộc thi tạo Vlog để học sinh, sinh viên tự
quay phim chia sẻ bí quyết ôn thi của mình và nhận giải thưởng. Những ai không thích nói
chuyện học hành thì đã có các Apps chế biến mì gói online cung cấp những công thức chế biến
món mì gói thật đa dạng. Có nhiều teen mê Apps này đến nỗi chế biến mì sáng đêm không biết
mệt mỏi.


Sau đó thì Event chào mừng gói mì thứ 1 tỷ được tổ chức rất xôm tụ với tâm điểm là sự kiện lập
kỷ lục Guiness Số người ăn mì bằng lỗ mũi đông nhất thế giới
Tại văn phòng của tập đoàn Lương Hoàng, ông ta đang vò đầu bứt nốt mấy cọng tóc cuối cùng vì
ghen tức sự thành công ngoài sức tưởng tượng của Teeny. Marketing Manager Kim Trâm bước
vào:
– Báo cáo giám đốc, có tin tốt từ phòng R&D là sau 1 tuần tích cực vạch lá tìm sâu, họ đã tìm ra
chất ABC có trong mì Teeny là môt chất được Cơ quan an toàn thực phẩm Hoa Kỳ liệt vào dạng
nguy hiểm đó.
Lương Hoàng coi nhanh báo cáo, ngước lên nhìn:
– Tốt, phải xoáy mạnh vào điểm này. Gọi ngay Agency Bọ Gậy đến đây để kêu tụi nó chọc cho
vụ này thúi um lên nhé.
– Dạ thưa sếp, Agency này sau khi giúp mình các vụ đánh tơi tả đối thủ thời gian qua thì bị giới
marketing tẩy chay quá nên đã tởn rồi không chịu cộng tác với mình nữa. Em có gọi vài agency

nữa nhưng nó nói bên mình làm trò bất lương nó không làm cho mình.
– Mịa cái bọn, đã làm lấy tiền còn sĩ diện, vậy thì tự làm luôn đi. Gọi mấy thằng lều báo lại, cho
tụi nó ít triệu kêu tụi nó làm vài bài cho mình. Tụi này nó muốn định hướng dư luận trắng đen
kiểu gì chẳng được.
– OK sếp, em cho triển khai liền.
Giám đốc Lương Hoàng và Marketing Manager Kim Trâm đang sắp có những thủ đoạn gì, mời
các bạn xem tiếp phần sau sẽ rõ.

phần 10 – Nguy cơ mới
Sáng thứ hai đẹp trời, nắng chan hòa trên khung cửa kính của phòng họp, ngồi trong phòng máy
lạnh 25 độ thoang thoảng mùi của dòng sản phẩm mới – mắm tôm – nhưng Huấn Manly vẫn có
cảm giác như tiết xuân đang về với mùi cây cỏ và nhang Tết. Chẳng còn mấy tháng nữa là Tết
đến, tuy nhiên đây là khoảng thời gian vô cùng bận rộn vì thị trường sôi động dần. Doanh số của
Teeny vẫn không ngừng tăng chóng mặt nhưng Huấn Manly vẫn còn băn khoăn khi báo cáo
nghiên cứu thị trường chỉ rõ có đến 40% giới trẻ ngại ăn mì thường xuyên vì sợ nóng và nổi mụn.
Làm sao để chuyển đổi được tỷ lệ này thành những khách hàng tiềm năng là một thách thức
Huấn Manly đặt ra cho mình. Đây cũng là điều giám đốc Trai Nghèo tâm đắc ở Huấn Manly –
anh không coi trọng việc vượt qua đối thủ mà chỉ coi trọng việc vượt qua chính mình.
Bên cạnh Huấn Manly là Dithel Luân – anh chàng cộng sự đắc lực trong mảng PR trong chiếc áo
sát nách để lộ một vùng rừng rậm tỏa mùi ngào ngạt và chiếc máy ảnh ngàn đô luôn treo thường
trực trên cổ. Đôi mắt một mí của Dithel lướt nhanh qua brief về sản phẩm mới:


– Như vậy loại mì mới sẽ làm từ bột khoai lang và mì tinh thay vì các loại bột hiện tại với công
nghệ hấp sấy tiên tiến không dùng dầu ăn, như vậy thì sẽ tránh nguy cơ nóng và nổi mụn, tôi
thấy ý tưởng này rất hay, chắc chắn là khách hàng sẽ không e ngại nữa.
Huấn Manly nheo mắt:
– Vậy bây giờ là phần việc của anh nhé, hãy cho tôi một chiến dịch PR đủ mạnh để educate
khách hàng về lợi ích lý tính của dòng sản phẩm Teeny Khoai lang này.
– OK, có ngay cho anh trong sáng thứ hai tuần sau!

– À mà này, chiếc Galaxy Note mới mua của anh đâu rồi, sao bữa nay lại xài chiếc IBM từ thời
Napoleon để lại vậy?
Dithel chỉnh lại cái màn hình LCD đang chực nằm ngả ngớn 180 độ so với mặt bàn, nói:
– Tối về tui ôm nó cày game dữ quá, không chịu ôm vợ nên vợ tức bắt bán rồi.
Huấn Manly lắc đầu cười, Dithel vẫn luôn là con người của gia đình, anh động viên:
– Thôi ráng làm hết campaign này, tui nói công ty thưởng dự án sắm lại chiếc mới, mà lần này
phải giấu vợ nhé.
Dithel Luân cười, khoác ba lô bước ra, Huấn Manly lại tiếp tục đắm mình vào mớ công việc hỗn
độn. Một phần sức lực của anh lo cho mặt trận mì gói, một phần nữa vẫn phải để tâm bên mặt
trận nước mắm mà anh dư biết là Lương Hoàng không bao giờ chịu nhường bước. Lúc này bên
phía Lương Hoàng đã có vẻ chấp nhận tự coi hình ảnh nước mắm Delight của mình là già bên
cạnh hình ảnh trẻ trung đầy sức sống của Extreme PK. Nhưng thật nguy hiểm, hình ảnh già nua
đó giờ đây được biến tấu đi với Concept ―Người đàn ông cổ điển, tinh tế, lịch lãm‖. Hình ảnh đại
diện cho Delight là một anh chàng doanh nhân ở lứa tuổi 35 – 40, có thân hình săn chắc, cân đối,
khoác bộ vest cổ điển lịch lãm, tóc chải mái 7-3 và phong thái điềm tĩnh, nhẹ nhàng. Huấn
Manly chặc lưỡi, thôi thì nếu Delight đã lựa chọn phân khúc đàn ông cổ điển, tinh tế thì Extreme
PK ráng làm cho tới cái concept ―Mạnh mẽ, sôi nổi‖ vậy, như vậy nước sông không đụng nước
giếng, khỏi gây chiến tranh nữa.

11h00. Dithel bước vào phòng họp. Lúc này Lương Hoàng và Kim Trâm cũng đang căng thẳng
brainstorm. Trâm quăng lên bàn tập Media Clipping Report dày cui:
– PR campaign bôi xấu mì Teeny vừa qua xem chừng đã không phát huy hiệu quả vì bên Trai
Nghèo đã triệu tập ngay họp báo, mời chuyên gia đính chính về chất ABC chỉ là chất hạn chế sử
dụng chứ không cấm tại châu Âu, cuối cùng đã lấn át được điều ong tiếng ve do bên chúng ta tạo
ra cho họ. Anh lý giải thế nào về việc này hả Dithel, anh hỗ trợ họ cũng đắc lực quá chứ?


– Các chủ trương đều do Huấn Manly nghĩ ra, tôi chỉ thừa hành thôi, hơn nữa tôi cũng phải làm
hiệu quả thì mới lấy le được bọn họ, mới tiện cho công tác điệp viên hai mang của tôi chứ –
Dithel thanh minh.

Lương Hoàng ngẫm nghĩ:
– Cũng có lý, thả con tép bắt con tôm vậy, coi như chiến dịch này chỉ để Dithel giựt le với bên
đó đi, tạm xếp lại việc đánh giá hiệu quả. Điều tôi quan tâm nhất hiện giờ là loại mì mới của bọn
chúng, đang hứa hẹn sẽ trở thành ―bom tấn‖ trong giới bán mì.
Dithel chỉ chờ có thế là nói liền:
– Tôi đã nắm hết thông tin sơ bộ về đợt tung sản phẩm này cũng như có kế hoạch chi tiết về việc
thực hiện. Việc chúng ta cần làm bây giờ là phải hành động trước bọn họ môt bước để họ không
kịp trở tay, và dùng ngân sách lớn hơn để tổ chức hoạt động marketing mạnh mẽ, rầm rộ hơn để
lấn át campaign sắp tung ra của họ.
Lương Hoàng, Kim Trâm, Dithel cùng chụm đầu lại, trên bàn tờ giấy trắng dần lấp đầy bởi các
gạch đầu dòng còn khuôn mặt ai nấy cũng tỏ vẻ đắc thắng.
Mười ngày sau đó, TVC đã được quay xong, nội dung cũng tương tự TVC sắp tung ra của Teeny
Khoai Lang nhưng ý tưởng có phần độc đáo hơn và diễn viên cũng nổi tiếng hơn nhiều. Tất cả
POSM đã sẵn sàng bung ra tại các outlet bán hàng, hàng loạt PrintAd, Advertorial đồng loạt
được book trên tất cả các báo và trang mạng lớn. Event online và offline cũng được tiến hành
gấp bởi những Agency kỳ cựu nhất, kế hoạch sampling được đưa ra cụ thể cho các trường PTTH
và Đại học tại rất nhiều tỉnh thành. Chiến dịch IMC ―đi trước đối thủ‖ được tiến hành thần tốc
trong vòng 10 ngày nhưng vẫn hoàn hảo đến từng cm nhờ bàn tay dày dạn kinh nghiệm của Kim
Trâm và Dithel, và nhờ đồng vốn mạnh mẽ của tập đoàn Lương Hoàng – một ngân sách
marketing 500 tỷ đủ để đè chết bất cứ đối thủ nào ngo ngoe launch sản phẩm.
Lúc này bên phía công ty Huấn Manly đang hăm hở chờ ngày air quảng cáo trên các Kênh thì
chợt thất thần khi thấy ngập tràn khắp nơi là mì Hoàng tử Khoai lang. Huấn Manly ngay lập tức
cho ngưng hoặc hoãn tất cả các kênh có thể, bởi anh hiểu hiện giờ launching campaign của anh
cũng chẳng khác nào châu chấu đá xe trước campaign khổng lồ của Hoàng tử khoai Lang mà bên
Lương Hoàng vừa tiến hành. Huấn Manly bóp trán:
– Tại sao bên đó lại có được thông tin về sản phẩm sớm như vậy. Nếu họ tung ra trước mình như
vậy, bây giờ mình với mon men tung Teeny Khoai lang ra sau thì quá vô duyên mà lại không thể
tạo awareness cho khách hàng so với Hoàng tử Khoai lang. Làm sao giờ ta?
Ngồi gặm một hồi đến nát cây viết chì, cuối cùng Huấn Manly đưa ra một quyết định: Trở thành
follower. Một hai dòng mail ngắn gọn được gởi qua cho Trai nghèo, Trai nghèo lập tức hiểu

ngay đó là giải pháp tốt nhất hiện giờ khi đã bị một đối thủ cạnh tranh đáng gờm đi trước một
bước và tình hình công ty không thể cạnh tranh bằng độ phủ media so với tập đoàn hùng mạnh
kia.


Ra quân đồng loạt, campaign của Hoàng Tử Khoai lang nhanh chóng gây chú ý và tạo nhận thức
trong người tiêu dùng về một loại mì làm từ khoai lang ăn vào không nóng và không nổi mụn
như các loại mì khác, và họ tò mò tìm đến các điểm bán để mua dùng. Lương Hoàng và Kim
Trâm sung sướng ngồi chờ tin thắng trận bay về từ Sales team, cho rằng tập đoàn của Trai nghèo
đợt này chỉ có đem mì Teeny khoai lang chia cho toàn thể nhân viên đem về cho vợ con ăn mà
thôi.
Nhưng chỉ vài ba ngày sau, Teeny Khoai Lang bất ngờ xuất hiện, với art work đơn giản và một
thông điệp không thể ngắn gọn hơn ―Teeny Khoai lang – 100% làm từ khoai lang‖. Nhờ quan hệ
tốt với kênh phân phối, Teeny Khoai Lang đẩy hàng lên những vị trí đẹp nhất của các siêu thị,
tiệm tạp hóa và sạp chợ, giá lại mềm hơn Hoàng tử khoai lang nên khi khách hàng còn chưa kịp
ghi nhớ thương hiệu Hoàng tử khoai lang mà đang đi tìm ―loại mì gì làm từ khoai lang mà chống
nóng trong người‖ thì đã mừng rỡ khi vớ được Teeny Khoai lang.
Lương Hoàng tức tối:
– Đúng là bực mình, làm cho người khác ăn không. Mất công mình bỏ ra bao nhiêu tiền educate
khách hàng về mì khoai lang chống nóng, giờ nó chỉ tuyên bố nó là mì khoai lang 100% mà
người ta đổ xô đi mua còn sản phẩm của mình thì ế mốc ế meo là sao?
Kim Trâm méo mó khuôn mặt:
– Việc này em cũng không lường trước, bên đó cũng chọn đúng điểm rơi, nếu làm trễ hơn mình
ít ngày nữa là thương hiệu của mình đã kịp in sâu vào tâm trí khách hàng rồi, còn làm ngay bây
giờ thì khách hàng mới chỉ kịp nhớ ―mì khoai lang‖ và lợi ích của nó, thì ngay lập tức ra ngoài
thị trường thấy mì Teeny lại cứ tưởng mì đang quảng cáo trên TV, báo đài nên vồ lấy mua.
Chung quy cũng do Sales bên mình làm việc tệ quá, Marketing cố sức đẩy mà Sales không phủ
được kênh phân phối thì rõ ràng là sẽ thất bại.
Lương Hoàng mân mê chiếc nhẫn đá quý trên tay và chau mày suy nghĩ kế sách đối phó.
(còn tiếp)


phần 11 cuối – Cuộc chiến chưa có điểm dừng

Sáu tháng sau khi tung sản phẩm mì Teeny khoai lang. Trai nghèo, Huấn Manly, Khôi Râu và
Dithel ngồi ăn sáng và cafe cùng nhau. Đây là buổi ăn sáng với các leader định kỳ hàng tháng
của Trai Nghèo, có thể xem như là một cuộc họp thân mật. Huấn Manly đưa ra một tin tốt:
– Theo báo cáo thị trường vừa tổng hợp về, mì Teeny Khoai Lang giờ đã chiếm 50% thị phần mì
gói trong quý này đó mọi người.


Trai Nghèo đưa tay sờ cằm:
– Rồi cũng sẽ có đối thủ tìm cách vượt qua, rồi cũng có sản phẩm mới ra đời và làm lu mờ sản
phẩm cũ, có cách nào để tăng 20% doanh số nữa hay không? – Ông sếp tham lam này thường
không bao giờ biết điểm dừng như vậy.
Khôi Râu nhấp một ngụm cà phê rồi chậm rãi nói:
– Sếp à, hiện giờ trung bình 1 người Việt Nam mỗi ngày đã ăn 1 gói mì của chúng ta rồi đó sếp,
ai muốn mua đã mua hết rồi và họ không thể ăn thay cơm được.
Trai Nghèo liền quay sang Khôi Râu:
– Vậy tại sao không tìm cách làm cho những người chưa chịu mua phải sử dụng và yêu thích?
Chẳng hạn biến nó thành quà tặng để người này phải mua tặng cho người kia, cung cấp thêm gợi
ý chế biến thêm nhiều món đa dạng từ mì gói cho họ đỡ ngán và ăn nhiều hơn?
Cả ba người còn lại đều gật gù. Trai Nghèo nói tiếp:
– Không có gì là giới hạn cả, vấn đề là chúng ta có thể thử thách và vượt qua các giới hạn hay
không. Hãy cố gắng suy nghĩ ngoài chiếc hộp đi các anh. À, một tin tốt cho các anh đây, tôi
quyết định tăng cho mỗi anh 10% lương nữa.
Huấn Manly, Dithel và Khôi Râu quay sang nhìn nhau trợn mắt, nhún vai. Không phải họ không
muốn tăng lương mà họ hiểu đối với sếp, tăng lương nghĩa là sẽ tăng gấp đôi mục tiêu và các
KPI đi kèm, nghĩa là từ nay họ phải cày cuốc nhiều hơn nên nghe đến tăng lương ai cũng ngán cả,
đó là một nghịch lý ở tập đoàn này.
– À, hình như có sự thay đổi nhân sự làm marketing bên tập đoàn Lương Hoàng vài tháng gần

đây có phải không? – Trai Nghèo vừa lật lật tập báo cáo nghiên cứu thị trường, vừa hỏi bâng quơ.
Dithel nhanh nhẹn:
– Sếp thiệt là tinh ý đó. Bên đó thay marketing manager đã được hơn 3 tháng. Cô Kim Trâm bên
đó cứ kèo nài đòi tăng lương gấp đôi vì thấy mình thiệt thòi quá nhưng Lương Hoàng thấy cô
này cũng cạn kiệt ý tưởng và hết giá trị tận dụng rồi nên từ chối. Cô này đã đi qua làm cho một
bên khác, nghe nói đang lận đận chưa đến đâu còn Lương Hoàng có một Marketing Manager
mới nhưng xem ra chưa thích nghi được với môi trường mới.
Trai Nghèo nheo nheo mắt:
– Hèn chi mấy campaign gần đây thấy khá non tay và nghèo nàn ý tưởng. Bên đó giờ sa sút quá,
thị phần thì rớt thê thảm, concept thì vẫn là ―an toàn cho sức khỏe‖ nhưng cách thể hiện lại
chẳng có chiêu gì mới, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có hù dọa người dùng thôi.


-Concept đó họ đưa ra cách đây vài năm thì rất ăn tiền, nhưng giờ đã đi vào lối mòn – Huấn
Manly bình luận thêm – vì các đối thủ sau này cũng đua nhau đưa ra nước mắm sạch, mì tốt cho
sức khỏe, mắm cá linh bổ sung dưỡng chất tăng chiều cao… nên họ không còn ưu thế cạnh tranh
nữa. Hơn nữa người tiêu dùng cũng thông minh hơn, họ đã phân định được khái niệm chứ không
dễ hù dọa như trước nữa.
– Từ functional marketing, họ đã tiên phong chuyển sang emotional marketing gây chú ý cho
người dùng nhưng gần đây lại thấy họ thiên về nhấn mạnh các tính năng quá mà việc đó ngày
càng ít có khác biệt và dễ bị đối thủ bắt chước. – Dithel Luân thêm vào – Hơn nữa bên mình đã
triển khai mạnh qua kênh Social Media các phản bác khéo léo và mang tính khoa học, nên khách
hàng giờ không mù quáng tin vào các khái niệm họ phịa ra để dẫn dắt người dùng như là nước
mắm có vi khuẩn hay là độ đạm cao trong nước mắm nữa. Cho nên uy tín của họ cũng dần suy
giảm
Khôi Râu cũng hào hứng:
– Đó cũng là hậu quả cho một công ty làm ăn không có đạo đức kinh doanh.
Nghe Khôi Râu nhắc lại khái niệm này, Huấn Manly nhớ về một ngày như thế này cách đây 6
tháng tại một quán cafe lịch sự ở xa trung tâm Sài Gòn, Dithel lướt những ngón tay chuối mắn
trên chiếc điện thoại long lanh mới tậu, trầm tư kể:

– Cách đây một vài tháng, có một cô gái xưng là nhân viên của một công ty head hunter gọi cho
tôi – Dithel bắt đầu kể – Cô ta hỏi thăm sơ qua về công việc rồi nói có một chỗ mới sẵn sàng trả
cho tôi mức lương cao gấp đôi, hỗ trợ nhà ở quận 7 cùng xe đưa rước, mua bảo hiểm cho cả gia
đình và có thể cho con tôi đi học ở trường quốc tế. Tôi tưởng cô ta nói đùa nhưng vì tò mò nên
cũng chấp nhận hẹn gặp xem sao. Sau một buổi trò chuyện với cô ấy, tôi được sắp xếp gặp
Lương Hoàng, lúc đó tôi mới biết thì ra mình đã được Lương Hoàng ―nhắm trước‖ và đề nghị
bên head hunter kia đàm phán với tôi.
– Rồi anh chấp nhận làm tay trong cho Lương Hoàng, cung cấp những thông tin bí mật bên phía
chúng ta cho họ – Huấn nhìn thẳng vào mắt Dithel. Dithel quay đi tránh ánh nhìn đó, nói tiếp:
– Thực ra đó chỉ là việc phụ, việc chính là do họ coi trọng khả năng của tôi nên muốn dùng khả
năng của tôi để xây dựng cho hoạt động kinh doanh tốt hơn.
– Tôi nghĩ là tự anh biết động cơ nào của họ là chính, động cơ nào là phụ mà Dithel? Tập đoàn
Lương Hoàng luôn muốn chơi khăm và chà đạp đối thủ bằng mọi cách, họ không ngại những thủ
đoạn để triệt tiêu tất cả các công ty cạnh tranh trên thị trường, vì vậy họ muốn có một nhân vật
chính yếu, nắm được những thông tin quan trọng từ đối thủ để cung cấp cho họ, giúp họ luôn đón
đầu được các đối thủ. Họ tuyển anh, nói thẳng ra là vì những thông tin quan trọng của chúng ta
mà anh cung cấp sang cho họ.
Dithel chuyển sắc mặt:


– Ừ thì cứ cho là như vậy, nhưng như vậy thì sao hả Huấn, tôi cần có nhà cao cửa đẹp ở Sài Gòn,
có nhiều tiền để sư tử của tôi khỏi cằn nhằn và muốn con tôi được học ở những trường hàng đầu.
Liệu Trai Nghèo có làm được những điều đó giúp tôi hay không?
– Chúng ta là những người làm thuê, chúng ta bán chất xám và sức lao động, và cái giá bán nó
phải phù hợp với năng lực, vị trí và sự đóng góp cho công ty của chúng ta, nhiều khi không phải
muốn là được Dithel à.
– Đúng rồi Huấn, chúng ta chỉ là những người làm thuê. – Dithel đổ phin cafe đen vào tẩy đá –
Vậy thì có gì mà phải quan tâm lo nghĩ cho ông chủ của chúng ta nhiều như vậy, họ kiếm đi ít
chút có sao đâu, chẳng phải là chúng ta đã đóng góp quá nhiều làm nên cái giàu của họ sao?
Thuận mua vừa bán thôi, ai trả cho chúng ta cao hơn thì chúng ta phục vụ cho người đó.

Huấn Manly chắt lưỡi:
– Dithel, anh có hiểu ý tôi không? Chẳng thà là anh nghỉ ở Hai con vịt cạp cạp của Trai Nghèo
để về đầu quân cho Lương Hoàng, đằng này anh lãnh một lúc hai đầu lương và làm cho hai công
ty cạnh tranh một lúc, đó không phải là nguyên tắc làm việc đúng, không phải là đạo đức kinh
doanh.
Dithel im lặng. Huấn Manly nói tiếp:
– Thực ra tôi cũng từng nhận được chào mời từ tập đoàn Lương Hoàng cũng đã gần 2 năm trước,
tôi biết là bên này không trả được lương và phúc lợi như bên đó. Nhưng từ ngày Hai Con vịt cạp
cạp kinh doanh tiến bộ tới giờ, bà con làm nước mắm có nhiều đầu ra hơn, bà con trồng khoai
lang có cuộc sống tốt hơn bởi vì Hai con vịt cạp cạp ký hợp đồng bao tiêu, có thỏa thuận rõ ràng
và an toàn cho cả hai bên về giá cả, ngoài ra hỗ trợ bà con kỹ thuật sản xuất, trồng trọt để có
nguyên liệu đầu vào chất lượng hơn.
Nhấp một ngụm cafe sữa đá, Huấn Manly nói tiếp:
– Còn Lương Hoàng thì sao. Khi ông ta làm nước mắm thì bà con làm nước mắm sống dở, chết
dở, một mặt ông ta tuyên truyền nước mắm truyền thống chứa u rê, vi khuẩn để mọi người sợ hãi
tránh xa mà dồn qua mua nước mắm của ông ta, một mặt ông ta mua những thứ nước thải của
nước mắm ở các xưởng làm mắm truyền thống về pha chế lại, thêm phụ gia, thêm chất đạm vào
cho thật vừa miệng rồi bán ra thị trường đánh lừa người tiêu dùng là nước mắm hảo hạng. Nước
tương cũng vậy, ông ta làm cho tất cả các hãng nước tương truyền thống lên bờ xuống ruộng vì
ông ta nói rằng chúng có chất gây ung thư, rồi tung ra loại nước tương không sản xuất theo kiểu
lên men truyền thống mà trộn từ các hóa chất công nghiệp, vậy mà cũng quảng cáo rầm rộ cho
dân tình đổ xô mua về. Đáng lẽ một doanh nghiệp phát triển thì cả xã hội được nhờ, đằng này
một doanh nghiệp càng phát triển thì càng đẩy người khác vào tình cảnh lao đao, trong khi họ lại
là những người nông dân, thợ thủ công cuộc sống còn khó khăn.
Dithel ngồi trầm tư không nói gì, có vẻ như đang suy nghĩ về những lời Huấn Manly nói.


– Không có ai trong chúng ta là đủ tiền xài hết Dithel, như tôi đây ngày nào cũng ăn cơm với
mắm ruốc để dè sẻn tiền bạc. Nhưng không thể vì vậy mà bán mình cho quỷ. Hai Con vịt cạp cạp
không trả cho tôi lương cao như nhiều bên khác sẵn sàng trả nhưng tôi gắn bó ở đây tới bây giờ

là vì cái tâm sáng của Trai Nghèo, anh ta thực sự muốn thông qua công việc kinh doanh của
mình làm cho đời sống của tất cả mọi người được cải thiện hơn, và anh ta làm điều đó một cách
lặng lẽ chứ không hô hào ồn ào.
– Chuyện của anh làm cho tôi nhớ lại bà con tôi ở quê – Dithel mỉm cười nhìn xa xăm – Họ sơ
chế chè xanh để bán cho Trung Quốc, chúng nói họ cho một loại chất lạ vào khi sao chè vì làm
như vậy trà ngon hơn và chúng mới mua nhiều. Sau đó chúng không thu mua nữa, và đăng báo
khắp thế giới là trà của vùng đó ở Việt Nam có hóa chất độc hại, rồi khi người ta đã ghê sợ việc
nhập chè từ VN thì chúng phởn phơ đi bán chè của mình, mà trong đó có cả chè thu mua ở quê
tôi nữa. Về nghe ba mẹ mình kể lại việc đó, tôi hận bọn chúng lắm vì làm ăn kiểu láu cá không
có đạo đức…
– Đó, anh thấy, việc làm kia có khác gì: Một mặt thu mua nước mắm từ các xưởng của nông dân,
một mặt ra sức rêu rao nước mắm của nông dân độc hại còn của mình mới tốt.
– Cảm ơn anh đã cho tôi hiểu được vấn đề – Dithel cười.
Huấn Manly cũng cười:
– Có gì đâu, tôi nghĩ là tự anh liên hệ thực tế và hiểu ra đó chứ.
– Tôi sẽ có quyết định vào ngày mai còn giờ phải đi rồi, trưa nay được mời dự buffet. Hẹn gặp
lại anh sau nhé.
Huấn Manly ngồi uống hết phần còn lại trong ly cafe đã tan đá. Bằng trực giác marketing nhạy
bén, anh đã quan sát từng đường đi nước bước trong các campaign gần đây của Lương Hoàng, đã
linh cảm không sai về ―mục tiêu nóng‖ trong công ty và đã ra tay ngăn chặn kịp thời. Câu trả lời
lấp lửng của Dithel tuy chưa rõ ràng nhưng Huấn Manly biết Dithel đã hoàn toàn bị anh thuyết
phục.
Và kết cục là buổi ăn sáng giữa các leader của Hai con vịt cạp cạp nay có thêm một đồng minh
thân cận.
– Xem nè, Heo Vàng vừa tung ra một sản phẩm mới, bún đậu mắm tôm ăn liền có chứa Collagen
đẹp da dành riêng cho phụ nữ. Xem ra sản phẩm mắm tôm chứa tinh chất làm trắng da của chúng
ta chưa tung ra mà đã bị ―đe dọa‖ rồi đó.
Lời nói của Khôi Râu đưa Huấn Manly về thực tại. Xem ra những cuộc chiến về Concept là
những cuộc chiến không có điểm dừng, và đối thủ cạnh tranh cũng không cố định mà luôn biến
đổi. Huấn Manly biết rằng đã dấn thân vào con đường của một người làm chiến lược thì phải

không ngừng sáng tạo và cố gắng hoàn thiện việc thực thi những chiến lược của mình.


Nhìn ra ngoài khung cửa kính của quán, anh thấy nắng đã lên cao như giục giã bắt đầu một ngày
mới tất bật công việc.
HẾT



×