Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

BAI PHAT BIEU CAM TUONG CUA GIAO VIEN MOI NHAN NGAYNHA GIAO VIET NAM

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.37 KB, 4 trang )

BÀI PHÁT BIỂU CẢM TƯỞNG CỦA GIÁO VIÊN MỚI
NHÂN DỊP CHÀO MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11/2012
Người viết: Cô giáo Bùi Thuý Huệ - GV trường THCS Liêng Trang
Kính thưa quý vị đại biểu!
Kính thưa các thầy cô giáo!
Cùng toàn thể các em học sinh thân mến!
Hoà chung không khí tươi vui, phấn khởi của ngày lễ kỷ niệm 30 năm ngày
Nhà giáo Việt Nam 20/11/1982 – 20/11/2012, hôm nay tôi rất vinh dự được thay
mặt cho các thầy cô giáo trong nhà trường phát biểu cảm tưởng trong buổi lễ “ Tôn
sư trọng đạo” đầy ý nghĩa này. Lời đầu tiên, tôi xin gửi tới quí vị đại biểu, quý
thầy cô giáo, các bạn bè đồng nghiệp cùng toàn thể các em HS của trường THCS
Liêng trang lời chúc sức khoẻ và lời chào trân trọng nhất.
Năm nào cũng vậy, cứ mỗi độ cuối thu đầu đông, lúc cái lạnh của một mùa
Noel mới sắp ùa về cũng là khi không khí của ngày 20/11- ngày hiến chương , tôn
vinh các nhà giáo VN trở nên sôi nổi và náo nức hơn. Những bông hoa điểm 9,
điểm 10 ,những vần thơ hay, những câu văn đẹp, nhiều điệu múa nhẹ nhàng và sôi
động cùng biết bao lời ca tiếng hát sâu lắng ẩn chứa lòng yêu thương, trân trọng và
biết ơn sâu sắc là những món quà tinh thần vô giá của các em học sinh dành cho
tập thể các thầy cô giáo trong nhà trường. Trước tình cảm to lớn ấy, mỗi giáo viên
chúng tôi như được tiếp thêm sức mạnh, niềm tin yêu và lòng nhiệt huyết để yêu
trường yêu lớp, yêu thương học trò nhiều hơn.
Kính thưa quý thầy cô và các em!
Người xưa vẫn thường hay nói “ Nghề chọn mình chứ mình không chọn
nghề”, thật vậy tôi đến với nghề dạy học bởi nhiều nhiều cái duyên. Có lẽ, khi còn
là một HS sự đồng hành, dìu dắt ngay từ những năm đầu tiên của cuộc đời, những
tấm gương học tập, giảng dạy cống hiến không ngừng nghỉ của các thầy cô giáo
chính là nguồn động lực đã hun đúc và ươm mầm , chắp cánh ước mơ, hoài bão trở
thành một cô giáo trong tôi.
Bánh xe thời gian cứ lặng lẽ quay, chúng tôi dần trưởng thành sau mỗi bài
học, sau những buổi đứng lớp của các thầy các cô. Hôm nay, như mong ước hôm



nào, tôi chính thức trở thành một cô giáo trẻ, ngày đầu tiên bước chân lên bục
giảng trong lòng tôi có thật nhiều xúc cảm. Có ai đó từng nói rằng: “Nghề giáo như
nghề chèo đò, phải đưa những con đò đến được bờ bên kia.’’ liệu rằng, tôi có thể
làm tốt vai trò là “người đưa đò”, đưa các thế hệ học trò đến với con đường mới?
Tất cả dường như thật mới mẻ khiến tôi không khỏi bỡ ngỡ. Chưa có nhiều
kinh nghiệm trong công tác giảng dạy, buổi đầu bước vào nghề - thực sự đã có
những lúc tôi lúng túng khi xử lý các tình huống sư phạm. Tôi gặp khó khăn trong
ứng xử thực tế giảng dạy và sức ép công việc. Bởi vậy, tôi không phủ nhận rằng,
đã có đôi khi tôi cảm thấy chán nản và mất niềm tin khi nghĩ rằng công việc này
thật sự khó khăn với mình. Bế tắc nhưng rồi nhận được sự động viên khích lệ , sự
dìu dắt tận tình của các thầy cô, các anh chị đi trước, sự giúp đỡ của BGH nhà
trường, cùng biết bao nụ cười ngây thơ của học trò, niềm tin và nghị lực để tiếp tục
phấn đấu lại tràn đầy trong tôi. Hai tháng – khoảng thời gian tuy chưa lâu nhưng
đủ để tôi cảm thấy yêu nghề mến trẻ hơn tôi thấy mình ngày càng yêu những ánh
mắt biết nói của học trò; tôi yêu vẻ bỡ ngỡ mà đầy tò mò ham hiểu biết, ưa khám
phá thế giới của những câu văn, bài thơ của các em. Xa xa trong cái bạt ngàn
sương mù của núi rừng Đam Rông mỗi sớm mai, tôi nhìn thấy cái vươn vai Phù
Đổng trong hành trình hoàn thiện nhân cách của học trò, tôi hiểu rằng mình là một
nấc thang trong bước đường đi tới vinh quang của các em học sinh.
Vì thế ngày hôm nay, tôi đã có mặt ở đây - dưới mái trường THCS Liêng
Trang đầy thân thiện và đoàn kết này. Cũng như bạn bè và đồng nghiệp, tôi tự hào
vì mình được xem là “Kỹ sư tâm hồn”, là người kiến tạo tương lai. Và tôi luôn tâm
đắc với câu nói:
“Lòng sông sâu con sào dài đo được, lòng người đưa đò ai đo được sự bao la”.
Cùng với lòng nhiệt huyết đang dâng trào của tuổi trẻ, chúng tôi khao khát
được cống hiến, được tiếp nối chí hướng và truyền thống quý báu của lớp lớp
những nhà giáo đi trước. Chúng tôi, thế hệ giáo viên trẻ hôm nay lại tiếp tục ươm
mầm, vun đắp, và vẫn nỗ lực hết mình để dạy dỗ học trò bằng cả tình yêu thương
và trách nhiệm. Tôi xin hứa, sẽ cố gắng phấn đấu nhiều hơn nữa, không ngừng học

hỏi trau dồi kiến thức, năng động, sáng tạo, trở thành những thầy giáo, cô giáo đủ


đức đủ tài, đế góp phần xây dựng sự nghiệp giáo dục của huyện nhà ngày càng
vững chắc.
Trước khi dừng lời, một lần nữa tôi xin được kính chúc quý vị đại biểu, quý
thầy cô giáo, các em HS một sức khỏe dồi dào, niềm vui và hạnh phúc. Và nhân
đây tôi cũng xin được cảm ơn Ban giám hiệu, BCH công đoàn nhà trường đã cho
tôi cơ hội để nói lên những lời tri ân với quí thầy cô giáo, đồng thời gửi gắm đôi
điều nhắn nhủ tới các em học sinh.
Tôi xin chân thành cảm ơn!


Thầy
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...




×