Tải bản đầy đủ (.docx) (83 trang)

Luận văn hàm toàn phương lồi suy rộng và ứng dụng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1 MB, 83 trang )

ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC TỰ NHIÊN
-------------------

TRẦN VĂN THIỆN

HÀM TOÀN PHƯƠNG LỒI SUY RỘNG VÀ ỨNG DỤNG

LUẬN VĂN THẠC SĨ KHOA HỌC

Hà Nội - 2015


ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC TỰ NHIÊN
-------------------

TRẦN VĂN THIỆN

HÀM TOÀN PHƯƠNG LỒI SUY RỘNG VÀ ỨNG DỤNG

Chuyên ngành: TOÁN GIẢI TÍCH
Mã số:

60460102

LUẬN VĂN THẠC SĨ KHOA HỌC

NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC:
PGS.TS. NGUYỄN NĂNG TÂM


Hà Nội - 2015


M cl c
M t s kí hi u

2

1 Ki n th c chu n b
1.1 Không gian Ơclit . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tpl i . . . .

5
5

1.2

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Hàm l

6

1.3

i . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Hàm t a l

7

1.4

i . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Hàm gi l i . . . . . . . . .


10

1.5

. . . . . . . . . . . . . . . . . M i quan h gi a nh ng hàm l i suy r

14

1.6

ng . . . . . . . . .

16

2 Hàm toàn phương l i suy r ng
2.1 Nh c l i m t s đ nh nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . M t s tính

3

18
18

2.2

ch t c a hàm toàn phương l i suy r ng . . . . Tiêu chu n ki m

19

2.3


tra theo giá tr riêng và véctơ riêng . . . Tiêu chu n ki m tra

23

2.4

theo ma tr n Hessian tăng cư ng . . . Tiêu chu n ki m tra

32

2.5

theo đ nh th c biên . . . . . . . . . . Tiêu chu n xác đ nh cho

33

2.6

oc-tan không âm . . . . . . . . . Tính gi l i trên oc - tan n a

34

2.7

dương và oc - tan không âm

51

ng d ng vào lý thuy t t i ưu
3.1

ng d ng vào bài toán t i ưu v i ràng bu c hình h c . . .

54
54

3.2

57

ng d ng vào bài toán t i ưu có ràng bu c b t đ ng th c

Tài li u tham kh o

64
1


B ng kí hi u
đư ng th ng th c
không gian Euclid n - chi u

R
Rn

t p s th c suy r ng

R = R ∪ {−∞, +∞}
f :X→R
int A


ánh x đi t X vào R
ph n trong c a A

A

bao đóng c a A

dom(f )

mi n h u hi u c a f

epi(f ) ϕ

trên đ th c a f

(x)

đ o hàm c a ϕ t i x
gradient c a f t i x

f (x)
ϕ (x)

đ o hàm b c hai c a ϕ t i x

2

ma tr n Hessian c a f t i x

f (x)


tích vô hư ng trong Rn

., .
af f (A)

chu n trong không gian Rn
tr tuy t đ i c a s x

coA

bao l i affine c a A

(x, y) = {λx + (1 − λ)y | λ ∈ (0, 1)} (x, y]

bao l i c a A

||.|| |x|

= {λx + (1 − λ)y | λ ∈ (0, 1]} [x, y]
= {λx + (1 − λ)y | λ ∈ [0, 1]}
L(f, α) = {x ∈ X | f (x)

đo n th ng m n i x và y đo
n th ng m n i x và y
đo n th ng đóng n i x và y

α}

t p m c dư i



M đu
Trong quy ho ch phi tuy n và kinh t lư ng, tính t a l i và gi l i
đư c xem như là s m r ng quan tr ng c a tính l i. M t tr ng i khi làm vi c v
i nh ng khái ni m l i suy r ng là chúng không d ki m tra. Vì v y, ngư i ta
mong mu n đưa ra nh ng tiêu chu n th c ti n hơn đ ki m tra tính l i suy r
ng.
Lu n văn này trình bày m t cách có h th ng nh ng n i dung cơ b n
nh t v l p hàm toàn phương l i suy r ng và m t s

ng d ng c a nó vào

lý thuy t t i ưu.
Lu n văn đư c trình bày g m 3 chương.
Chương 1: Ki n th c cơ b n. Tác gi trình bày các ki n th c cơ b n v t p l
i, hàm l i, hàm t a l i, hàm gi l i và m i quan h gi a các hàm l i suy r ng.
Các ki n th c cơ b n đư c s d ng đ nghiên c u các v n đ trong chương 2.
Chương 2: Hàm toàn phương t a l i và hàm toàn phương gi l i. N i
dung chính c a chương t p trung trình bày các tiêu chu n ki m tra tính l i
suy r ng c a các hàm toàn phương. Các tiêu chu n đư c nêu trong
chương g m: tiêu chu n ki m tra theo giá tr riêng và véc tơ riêng, tiêu chu
n ki m tra theo ma tr n Hessian tăng cư ng, tiêu chu n ki m tra theo đ nh th
c biên, tiêu chu n ki m tra cho Oc-tan không âm và xét tính gi l i c a m t
hàm toàn phương trên oc-tan n a dương và oc - tan không âm.
Chương 3:

ng d ng vào bài toán t i ưu. Lu n văn trình bày v

d ng c a hàm toàn phương l i suy r ng vào nghiên c u bài toán t i ưu


3

ng


toàn phương v i ràng bu c hình h c và bài toán t i ưu v i ràng bu c b t
đ ng th c.
Nhân d p này, tác gi lu n văn xin bày t lòng kính tr ng và bi t ơn sâu s
c t i PGS.TS. Nguy n Năng Tâm đã hư ng d n t n tình tác gi hoàn thành
lu n văn này. Tác gi cũng xin bày t lòng bi t ơn chân thành đ n các th y ph
n bi n đã dành th i gian đ c và đóng góp nhi u ý ki n quý báu cho tác gi .
Tác gi xin trân tr ng c m ơn ban lãnh đ o khoa Toán - Cơ - Tin h c, khoa
Sau đ i h c và các th y cô giáo trư ng Đ i h c Khoa h c T nhiên, Đ i h c
Qu c gia Hà N i đã trang b ki n th c, t o đi u ki n thu n l i cho tác gi trong
su t th i gian tác gi h c t p t i trư ng. Cu i cùng, tác gi xin c m ơn gia đình,
b n bè và đ ng nghi p đã quan tâm, đ ng viên và chia s đ tác gi hoàn thành
lu n văn c a mình.

Hà N i, ngày 02 tháng 10 năm 2015
Tác gi lu n văn

Tr n Văn Thi n

4


Chương 1

Ki n th c chu n b

Chương này trình bày m t s n i dung ki n th c cơ b n v t p l i,
hàm l i, hàm t a l i, hàm gi l i và m i quan h gi a các hàm l i suy
r ng. Nh ng n i dung đư c trình bày trong chương này ch y u ch n t
tài li u Mathematics of Optimization: Smooth and Nonsmooth Case c a G.
Giorgi, A. Guerraggio and J. Thierfelder [17] và nh ng tài li u trích d n
trong đó.

1.1

Không gian Ơclit

Tph p
Rn := {x = (x1, ..., xn) | x1, ..., xn ∈ R}
v i hai phép toán
(x1, ..., xn) + (y1, ..., yn) := (x1 + y1, ..., xn + yn)

λ(x1, ..., xn) := (λx1, ..., λxn),

λ∈R

l p thành m t không gian véc tơ Ơclit n−chi u.
N u x = (x1, ..., xn) ∈ R thì xi g i là thành ph n ho c t a đ th i c a

x. Véc tơ không c a không gian này g i là g c c a Rn và đư c kí hi u đơn
gi n là 0, v y 0 = (0, ..., 0).

5


Trong Rn ta đ nh nghĩa tích vô hư ng chính t c ., . như sau: v i

x = (x1, ..., xn), y = (y1, ..., yn) ∈ Rn,
n

x, y =
i=1

xiy i.

Khi đó v i m i x = (x1, ..., xn) ∈ Rn ta đ nh nghĩa
n

x :=

x, x =
i=1

(xi)2

và g i là chu n Euclid c a véc tơ x.

1.2

Tpl i

Đ nh nghĩa 1.1. T p C ⊂ Rn đư c g i là l i, n u
∀x, y ∈ C, ∀λ ∈ R : 0 ≤ λ ≤ 1 ⇒ λx + (1 − λ) y ∈ C.
M nh đ 1.2. Cho C ⊂ Rn (α ∈ I) là các t p l i, v i I là t p ch s
α
b t kì. Khi đó C =
C cũng l i.

α∈I

α

M nh đ 1.3. Cho các t p Ci ⊂ Rn l i, λi ∈ R (i = 1, 2, ..., m). Khi đó λ1C1 + ... +
λmCm cũng là t p l i.
M nh đ 1.4. Cho các t p Ci ⊂ Rni l i, (i = 1, 2, . . . , m). Khi đó tích
Đ các C1 ⋅ ... ⋅ Cm là t p l i trong Rn1 ⋅ ... ⋅ Rnm.
Đ nh nghĩa 1.5. Véc tơ x ∈ Rn đư c g i là t hmp l i c a các véctơ
x1, ..., xm thu c Rn, n u ∃λi ≥ 0 (i = 1, 2, ..., m) ,
λi = 1 sao cho
i=1

m

x=
xi .

λi
i=1

Đ nh lý 1.6. Cho t p C ⊂ Rn l i; x1, ..., xm ∈ C. Khi đó C ch a t t c các t h p l i c
a x1, ..., xm.
6


Đ nh nghĩa 1.7. Cho C ⊂ Rn. Giao c a t t c các t p l i ch a C đư c
g i là bao l i c a t p C, kí hi u là coC.
Đ nh nghĩa 1.8. Gi s C ⊂ Rn. Giao c a t t c các t p l i đóng ch a C đư c g i là
bao l i đóng c a t p C và kí hi u là coC.

M nh đ 1.9. Cho C ⊂ Rn l i. Khi đó,
i) Ph n trong intC và bao đóng C c a C là các t p l i;
ii) N u x1 ∈ intC, x2 ∈ C, thì
{λx1 + (1 − λ)x2 : 0 < λ ≤ 1} ⊂ intC.

1.3

Hàm l i

Đ nh nghĩa 1.10. Cho hàm f : C → R, trong đó C ⊂ Rn, t p
epi(f ) = {(x, α) ∈ C ⋅ R | f (x) ≤ α} ,
đư c g i là trên đ th c a f .
Đ nh nghĩa 1.11. Cho C ⊂ Rn là m t t p l i, f : C → R.
Hàm f đư c g i là l i trên C n u trên đ th epi(f ) c a nó là m t t p
l i trong Rn ⋅ R.
Hàm f đư c g i là lõm trên C n u −f là hàm l i trên C.
Ta nh c l i m t s đ c trưng và tính ch t c a hàm l i m t bi n kh vi.
Đ nh lý 1.12. Cho ϕ : (a, b) → R.
i) N u ϕ kh vi trên (a, b) thì ϕ l i trên (a, b) khi và ch khi ϕ không
gi m trên (a, b).
ii) N u ϕ có đ o hàm b c hai trên (a, b) thì ϕ l i trên (a, b) khi và ch
khi ϕ (t)

0 v i m i t ∈ (a, b).

iii) N u ϕ l i trên [a, b] thì ϕ liên t c trên (a, b).
Đ nh lý 1.13. Cho C là t p l i trong không gian Rn và f : C → R. Khi
đó, các đi u ki n sau là tương đương:
a) f (λx + (1 − λ) y) ≤ λf (x) + (1 − λ) f (y) , ∀λ ∈ [0, 1] , ∀x, y ∈ C.
7



b) f (λx + (1 − λ) y)

λf (x) + (1 − λ) f (y) , ∀λ > 1, ∀x, y ∈ C sao cho
λx + (1 − λ) y ∈ C.

c) f (λx + (1 − λ) y)

λf (x) + (1 − λ) f (y) , ∀λ < 0, ∀x, y ∈ C sao cho
λx + (1 − λ) y ∈ C.

d)(B t đ ng th c Jensen) V i b t kì x1, . . . , xm ∈ C, i = 1, . . . , m và v i
b t kì λi ∈ [0, 1], i = 1, . . . , m,

m

i=1

λi = 1 b t đ ng th c sau đúng:

f (λ1x1 + ... + λmxm) ≤ λ1f (x1) + ... + λmf (xm) .
e) V i m i x ∈ C, v i m i y ∈ Rn, hàm ϕx,y(t) = f (x + ty) là hàm l i
trên đo n Tx,y = {t ∈ R | x + ty ∈ C}.
f) V i m i x, y ∈ C, hàm ψx,y(λ) = f (λx + (1 − λ)y) l i trên đo n [0, 1].
g) Trên đ th c a f là t p l i trong Rn+1.

Đ nh lý 1.14. Gi s C ⊂ Rn là m t t p l i m , f : C → R. Khi đó, f

l i trên C khi và ch khi v i m i x0 ∈ C, t n t i x ∈ Rn sao cho

f (x) − f (x0)



x (x − x0),

x ∈ C.

Đ nh lý 1.15. Cho C ⊂ Rn là m t t p l i và f : C → R. Khi đó, n u f
l i trên C thì, v i m i α ∈ R t p m c dư i c a f
L(f, α) = {x ∈ C | f (x) ≤ α}
là t p l i.
Ví d . Xét hàm s f : R → R xác đ nh b i f (x) = x3. Ta có f không l i
trên R, trong khi L(f, α) = {x ∈ R | x3 ≤ α} = {x ∈ R | x ≤ α1/3} là t p l i v i m i

α ∈ R.
Đ nh lý 1.16. Cho C ⊂ Rn là m t t p m và f : C → R kh vi trên C.
Khi đó các kh ng đ nh sau tương đương:
a) f l i trên C

8


b) V i m i x ∈ C và v i m i y ∈ Rn hàm
ϕx,y(t) = y, f (x + ty) ,
bi n t, không gi m trên đo n Tx,y = {t ∈ R | x + ty ∈ C}.
c) V i m i x, y ∈ C, hàm

ψx,y(λ) = (x − y), f (λx + (1 − λ)y) ,
bi n λ, không gi m trên đo n [0, 1] .

d) V i m i x, y ∈ C, f (x) − f (y)

(x − y), f (y) . e) V i

m i x, y ∈ C, f (x) − f (y)

(x − y), f (x) .

f) V i m i x, y ∈ C, (x − y), [ f (x) −

f (y)]

0.

Đ nh lý 1.17. Cho f : C → R là hàm s kh vi liên t c hai l n trên
t p l i m C ⊂ Rn. Khi đó, f l i trên C khi và ch khi ma tr n Hessian
2
f ( x) n a xác đ nh dương v i m i x ∈ C.
Đ nh nghĩa 1.18. Cho C là t p l i trong không gian Rn, f : C → R. Ta
nói f l i ch t trên C n u
f (λx + (1 − λ) y) < λf (x)+(1 − λ) f (y) ∀λ ∈ (0, 1),

∀x, y ∈ C, x = y.

Đ nh lý 1.19. Cho C là t p l i trong không gian Rn và f : C → R. Khi
đó, các đi u ki n sau là tương đương:
a) f l i ch t trên C
b) V i m i x ∈ C, v i m i y ∈ Rn, hàm ϕx,y(t) = f (x + ty) là hàm l i

ch t trên đo n Tx,y = {t ∈ R | x + ty ∈ C}.

c) V i m i x, y ∈ C, hàm ψx,y(λ) = f (λx + (1 − λ)y) l i trên đo n [0, 1] .
Đ nh lý 1.20. Cho C ⊂ Rn là m t t p m và f : C → R kh vi trên C.
Khi đó các kh ng đ nh sau tương đương:
a) f l i ch t trên C
b) V i m i x, y ∈ C, x = y, f (x) − f (y) > (x − y), f (y) . c) V i m i x, y ∈
C, x = y, f (x) − f (y) < (x − y), f (x) .
d) V i m i x, y ∈ C, (x − y), [ f (x) −

f (y)] > 0.
9


Đ nh lý 1.21. Cho f : C → R là hàm s kh vi liên t c hai l n trên t p l i
2
f (x) xác đ nh dương v i m i
m C ⊂ Rn. Khi đó, n u ma tr n Hessian
2
x ∈ C, nghĩa là v i m i x ∈ C, y,
f (x)y > 0 v i m i y ∈ Rn, y = 0,
thì f l i ch t trên C.
Đi u ki n nêu trên ch đ ch không c n đ f l i ch t. Ví d như,
2
f (x) = 12x2 không xác đ nh dương
f (x) = x4 l i ch t trên R, nhưng
trên R, vì

2

f (0) = 0.


Đ nh nghĩa 1.22. Hàm f : C → R xác đ nh trên t p l i C ⊂ Rn đư c
g i là hàm aphin trên C n u có v a l i v a lõm trên C, nghĩa là
f (λx + (1 − λ) y) = λf (x) + (1 − λ) f (y) ∀λ ∈ [0, 1] , ∀x, y ∈ C.
Đ nh lý 1.23. Hàm f : Rn → R là hàm aphin khi và ch khi t n t i
c ∈ Rn và s α ∈ R sao cho f (x) = c, x + α.
Đ nh lý 1.24. Gi s f là hàm l i trên Rn. Khi đó các kh ng đ nh sau là
tương đương:
i) f b ch n trong m t lân c n c a x ;
ii) f liên t c t i x ; iii)
int(epi(f )) = ∅.

1.4

Hàm t a l i

Đ nh nghĩa 1.25. Cho C ⊂ Rn là t p l i. Hàm f : C → R g i là hàm
t al in u
f (λx + (1 − λ)y)

max{f (x), f (y)},

∀x, y ∈ C,

∀λ ∈ [0, 1].

Nh n xét 1.26. M t đ nh nghĩa tương đương c a hàm t a l i f : C → R,
trong đó C ⊂ Rn là m t t p l i, là:
x, y ∈ C,

f ( x)


f (y) =⇒ f (λx + (1 − λ)y)

10

f (y),

∀λ ∈ [0, 1]


Nh n xét 1.27. M i hàm l i f : C → R đ u là hàm t a l i. Th t v y,
gi s f l i. Khi đó
f (λx + (1 − λ)y)

λf (x) + (1 − λ)f (y)
max{f (x), f (y)},

∀x, y ∈ C,

∀λ ∈ [0, 1].

Ví d sau ch ng t r ng, đi u ngư c l i trong nh n xét trên không
đúng.
Ví d . L y C = {(x, y) ∈ R2 | x, y

0}, f : C → R; f (x, y) = −xy.

Đ nh lý 1.28. Cho C ⊂ Rn là m t t p l i và f : C → R. Khi đó, các
đi u ki n sau đây là tương đương:
a) f là hàm t a l i trên C, nghĩa là

f (λx + (1 − λ)y)

max{f (x), f (y)},

∀x, y ∈ C,

∀λ ∈ [0, 1].

b) V i m i x ∈ C và v i m i y ∈ Rn hàm s gx,y(t) = f (x + ty) là t a l i
trên đo n Tx,y = {t ∈ R | x + ty ∈ C}.
c) V i m i x, y ∈ C hàm hx,y(λ) = f (λx + (1 − λ)y) là t a l i trên đo n [0, 1].
d)V i m i α ∈ R t p m c dư i

L(f, α) = {x ∈ X | f (x)

α}

là l i (có th r ng).
e) V i m i α ∈ R, t p m c dư i ch t
S L ( f , α ) = { x ∈ C | f ( x) < α }
là t p l i .
Đ nh lý 1.29. Cho C ⊂ Rn là m t t p l i m , f : C → R là m t hàm
kh vi trên C. Khi đó, f t a l i trên C khi và ch khi
x, y ∈ C,

f ( x)

f (y) ⇒ (x − y), f (y)

0.


Đ nh lý 1.30. a) Cho f : C → R là m t hàm liên t c trên t p l i C ⊂ Rn.
Khi đó f t a l i trên C khi và ch khi
x, y ∈ C,

f (x) < f (y) =⇒ f (λx + (1 − λ)y)
11

f (y),

∀λ ∈ [0, 1]


b) Cho f : C → R là m t hàm kh vi trên t p l i m C ⊂ Rn. Khi đó f
t a l i trên C khi và ch khi
x, y ∈ C,

f (x) < f (y) =⇒ (x − y), f (y)

0.

Đ nh lý 1.31. Cho f : C → R là m t hàm hai l n kh vi liên t c trên
t p l i m C ⊂ Rn. Đi u ki n c n đ f t a l i trên C là:
2
0.
f (x)y
y ∈ Rn, x ∈ C, y f (x) = 0 =⇒ y,
Lưu ý r ng, các đi u ki n nêu trong đ nh lý trên không đ đ f t a l i.
V i hàm f : R → R; f (x) = x4, các đi u ki n nêu trong đ nh lý trên đ u
th a mãn, nhưng f không t a l i trên R.

Đ nh lý 1.32. Cho f : C → R là m t hàm hai l n kh vi liên t c trên
t p l i m C ⊂ Rn. Gi s r ng,
f ( x) = 0 v i m i x ∈ C . N u
2
0
f (x)y
n
y ∈ R , x ∈ C, y f (x) = 0 =⇒ y,
thì f t a l i trên C.
Đ nh lý 1.33. Cho f : C → R là m t hàm hai l n kh vi liên t c trên
t p l i m C ⊂ Rn. Khi đó, n u
2
f (x)y
n
y ∈ R , y = 0, x ∈ C, y f (x) = 0 =⇒ y,

>0

thì f t a l i trên C.
Đ nh nghĩa 1.34. Ta nói hàm f : C → R là t a tuy n tính trên t p l i
C ⊂ Rn n u f và −f đ u là t a l i trên C, nghĩa là v i b t kì x, y ∈ C,
λ ∈ [0, 1] ta có
min{f (x), f (y)} ≤ f (λx + (1 − λ)y) ≤ max{f (x), f (y)}.
D dàng th y r ng, f : C → R là t a tuy n tính trên t p l i C ⊂ Rn khi và ch khi
các t p m c dư i L(f, α) và các t p m c trên U (f, α) :=
{x ∈ C | f (x)
α} l i v i m i α ∈ R. T đây suy ra r ng, n u f t a l i
trên C thì các t p m c
Y (f, α) = {x ∈ C | f (x) = α}
12



l i v i m i α ∈ R. Tuy nhiên, đi u ngư c l i không đúng.
Xét f : [0, 3] → R;

1, n u 1 ≤ x ≤ 2



n u 2f (x) = 3,

 n u 32,
Ta có Y (f, α) = ∅ v i α = 1, 2, 3 và Y (f, 1) = [1, 2], Y (f, 2) = (3, 4],
Y (f, 3) = (2, 3]. Như v y, Y (f, α) l i v i m i α ∈ R, nhưng f không t a l i và do đó
f không t a tuy n tính. Lưu ý r ng f không liên t c.
Đ nh lý 1.35. N u các t p m c Y (f, α) = {x ∈ C | f (x) = α} l i v i
m i α ∈ R và f liên t c trên t p l i X ⊂ Rn thì f t a tuy n tính trên C
Khi f là hàm kh vi, ta có các k t qu sau:
Đ nh lý 1.36. Cho f kh vi trên t p l i m C ⊂ Rn. Khi đó, f t a tuy n
tính trên C khi và ch khi
x, y ∈ C, f (x) = f (y) =⇒ (x − y), f (y) = 0.
Đ nh nghĩa 1.37. Hàm f : C → R xác đ nh trên t p l i X ⊂ Rn đư c
g i là t a l i ch t trên C n u v i x, y ∈ C, x = y, λ ∈ (0, 1) tùy ý:
f (λx + (1 − λ)y) < max{f (x) f (y)}.
Đ nh lý 1.38. Cho f kh vi trên t p l i m C ⊂ Rn. Khi đó, f t a l i
ch t trên C khi và ch khi
x ∈ C, y ∈ Rn, y = 0, y, f (x) = 0 =⇒ gx,y(t) = f (x + ty),
xác đ nh v i t


0, không đ t c c đ i đ a phương t i t = 0.

Đ nh nghĩa 1.39. Hàm f : C → R xác đ nh trên t p l i C ⊂ Rn đư c
g i là t a l i n a ch t trên C n u v i x, y ∈ C,
f (x) < f (y), λ ∈ (0, 1) =⇒ f (λx + (1 − λ)y) < f (y)
hay m t cách tương đương
f (x) = f (y), λ ∈ (0, 1), : f (λx + (1 − λ)y) < max{f (x) f (y)}.
13


Ví d : Hàm s f : R → R, f (0) = 1, f (x) = 0 v i m i x = 0, là t a l i
n a ch t, nhưng không t a l i.
Đ nh lý 1.40. Cho f n a liên t c dư i trên t p l i C ⊂ Rn. Khi đó, n u f t a l i n
a ch t trên C thì f t a l i.
Ví d sau ch ra r ng đi u ngư c l i trong đ nh lý không đúng. L y
f : R → R,



x v i x ≤ 0


f (x) = 0 v i 0 < x < 1
x − 1 v i x 1.



Ta có f t a l i trên R, nhưng v i x = −1/2, y = 1/2, λ = 1/10 ta có f (x) < f
(y) và f (λx + (1 − λ)y) = f (y).


1.5

Hàm gi l i

Trong ph n này chúng ta h n ch ch xét nh ng hàm gi l i kh vi. Do
đó ta dùng đ nh nghĩa sau:
Đ nh nghĩa 1.41. Cho f : X → R là hàm kh vi trên t p m X ⊂ Rn.
Ta nói f gi l i trên X n u
x, y ∈ X,

(x − y), f (y)

0 =⇒ f (x)

f (y),

ho c, m t cách tương đương
x, y ∈ X, f (x) < f (y) =⇒ (x − y), f (y) < 0.
Hàm f g i là gi lõm n u −f gi l i.
Ví d . Hàm f : R → R, f (x) = x3 − x gi l i trên R, nhưng không l i.
Lưu ý r ng, đ nh nghĩa hàm gi l i trong trư ng h p t ng quát như
sau (và tương đương v i đ nh nghĩa trên trong trư ng h p hàm kh vi,
xem [11]):

14


Đ nh nghĩa 1.42. Ta nói hàm f : C → R là gi l i trên t p l i C ⊂ Rn
n u ta có: v i x, y ∈ C, λ ∈ (0, 1)

f (x) < f (y) =⇒ f (λx + (1 − λ)y) ≤ f (y) − λ(1 − λ)β(x, y),
trong đó β(x, y) là m t s dương ph thu c vào x và y.
Đ nh lý 1.43. Cho f : C → R là hàm kh vi trên t p l i m C ⊂ Rn.
Khi đó, f gi l i trên C khi và ch khi
x ∈ C, y = 0, y, f (x) = 0 =⇒ g(t) = f (x + ty),
xác đ nh v i t

0, đ t c c ti u đ a phương t i t = 0.

Đ nh lý 1.44. Cho f : C → R là hàm kh vi liên t c hai l n trên t p l i
m C ⊂ Rn. Khi đó, f gi l i trên C khi và ch khi v i m i x ∈ C:
2
i)
f (x) = 0 =⇒ y,
f (x)y
0, và
ii) n u như

f (x) = 0 thì f có c c ti u đ a phương t i x.

Ch ng minh. Xem [31].
Đ nh nghĩa 1.45. Cho f : C → R xác đ nh trên t p l i m C ⊂ Rn. N u f và −f đ u
gi l i thì ta nói f là hàm gi tuy n tính.
Đ nh lý 1.46. Cho f : C → R, trong đó C ⊂ Rn là m t t p l i m . Khi
đó các m nh đ sau tương đương:
i) f là gi tuy n tính
ii) V i tùy ý x, y ∈ C, (x − y), f (y) = 0 khi và ch khi f (x) = f (y)
Đ nh nghĩa 1.47. Cho f : C → R là hàm kh vi trên t p m C ⊂ Rn.
Ta nói f gi l i ch t trên C n u
x, y ∈ C, x = y f (x)


f (y) =⇒ (x − y), f (y) < 0 ,

ho c, m t cách tương đương
x, y ∈ C, x = y (x − y), f (y)

0 =⇒ f (x) > f (y).

D th y tính gi l i ch t suy ra tính gi l i.
15


Đ nh lý 1.48. Cho f : C → R là hàm kh vi trên t p l i m C ⊂ Rn.
Khi đó f gi l i ch t trên C khi và ch khi
x ∈ C y = 0, y, f (x) = 0 =⇒ g(t) = f (x + ty),
xác đ nh v i t

0, đ t c c ti u đ a phương ch t t i t = 0.

Đ nh lý 1.49. Cho f : C → R là hàm kh vi liên t c hai l n trên t p l i
m C ⊂ Rn. Khi đó, f gi l i ch t trên X khi và ch khi

và g(t) = f (x + ty), xác đ nh v i t
t = 0.

1.6

2

y,


x ∈ C y = 0, y, f (x) = 0 =⇒

f (x)y

> 0 ho c y,

2

f (x)y

0, đ t c c ti u đ a phương ch t t i

M i quan h gi a nh ng hàm l i suy r ng

Cho f : C → R.
Đ nh lý 1.50. Xét
1) f l i ch t
2) f l i
3) f gi l i ch t
4) f gi l i
5) f t a l i ch t
6) f t a l i n a-ch t
7) f t a l i
Ta có: 1) −→ 2) −→ 4) −→ 6) (và f n a liên t c dư i)−→ 7), 1) −→
3) −→ 4) và 5), 4) −→ 6), và 5) −→ 6).
Dư i đây là m t s ví d .
Ví d . Các hàm sau đây đ u xét trên R:
f 1 ( x) = x + x3 ,
f 2 ( x) = x3 ,

16

=0



0

vi

x<0
f3 = v

0




x
2




x
<
0

f4 =




v x

[
0
,
1
]

( v x
>
1



Ta có: f1 gi l i nhưng không l i,
f2 t a l i n a-ch t nhưng không
gi l i,
f3 t a l i n a-ch t nhưng không t
a l i ch t, f4 t a l i nhưng không
ta
l
i
n
a
c
h



t
.

K
t
l
u
n
N i dung chính c a chương
đã trình bày khái ni m và m t
s tính ch t
c a m t s l p hàm l i suy r ng,
m i quan h gi a các hàm l i
suy r ng.

17


Chương 2

Hàm toàn phương l i suy r ng
Chương này trình bày t p trung trên tính t a l i và gi l i c a hàm
toàn phương v i ba khái ni m khác nhau c a tính l i suy r ng, bao g m:
tính t a l i, tính gi l i, tính gi l i ch t.

2.1

Nh c l i m t s đ nh nghĩa

Xét


Q(x) = 1xT Ax + bT x,
2
trong đó A là ma tr n th c đ i x ng n ⋅ n và b ∈ Rn. Hơn n a, đ t
C ⊂ Rn xác đ nh m t t p l i đ c, t c là mi n trong c a C khác r ng.
Chúng ta s xem xét các hàm Q(x) t a l i, gi l i ho c gi l i ch t trên
C. Ta nh c l i m t s đ nh nghĩa.
Đ nh nghĩa 2.1. Q(x) đư c g i là hàm t a l i trên C n u, v i m i
x, y ∈ C,
Q(y) ≤ Q(x) suy ra (y − x) Q(x) ≤ 0.

(2.1)

M t cách tương đương, đi u này nghĩa là các t p m c dư i.
{x ∈ C : Q(x) ≤ α} là t p l i v i ∀α ∈ R

(2.2)

Đ nh nghĩa 2.2. Q(x) đư c g i là gi l i trên C n u, v i m i x, y ∈ C,
y − x ≥ 0 suy ra Q(y) ≥ Q(x).
18

(2.3)


Đ nh nghĩa 2.3. Q(x) đư c g i là gi l i ch t trên C n u v i m i x, y ∈
C, x = y ,
y − x ≥ 0 suy ra Q(y) > Q(x).

(2.4)


Đ nh nghĩa 2.4. Cho A = [aij] là ma tr n c p m ⋅ n, Khi đó:
a) A đư c g i là xác đ nh không âm n u aij ≥ 0, ∀i = 1, ..., m; j =
1, 2, ..., n.
b) A đư c g i là n a xác đ nh dương n u aij ≥ 0 và ít nh t m t ph n t aij >
0, i = 1, ..., m; j = 1, 2, ..., n
c) A đư c g i là xác đ nh dương n u aij > 0, ∀i = 1, ..., m; j = 1, 2, ..., n
Đ nh nghĩa 2.5. Xét các t p con c a Rn. Khi đó:
a) Rn = {x ∈ Rn | xj ≥ 0, j = 1, • • • , n}, đư c g i là oc-tan không âm +

c a Rn .

b) Rn ∴{0} = {x = (x1, x2, ..., xn) | xi ∈ R, ∃xj > 0, xi ≥ 0, i = 1, 2..., n} +

đư c g i là oc-tan n a dương c a Rn.
Rn.

c) Rn = {x ∈ Rn | xj > 0, j = 1, • • • , n}, đư c g i là oc-tan dương c a +

Hàm gi l i ch t Q(x) là gi l i và các hàm gi l i là t a l i. Tuy nhiên
đi u ngư c l i chưa ch c đúng.
M t hàm t a l i (gi l i, gi l i ch t) mà không l i thì đư c g i là hàm ch t a l i
(tương ng, ch gi l i, ch gi l i ch t).

2.2

Mts

tính ch t c a hàm toàn phương l i suy


r ng
Đ nh lý 2.6. Cho Q (x) = 1 xT Ax+cT x+α mà A ∈ Rn⋅n, c ∈ Rn, α ∈ R. S
2
N u A là m t ma tr n n a xác đ nh dương thì Q(x) là m t hàm toàn
phương l i.
Ch ng minh. Vì x → cT x + α là m t hàm l i và t ng c a hai hàm l i là
m t hàm l i, ta ch c n ch ng minh Q1 (x) := xT Ax là m t hàm l i. Khi
19


A là m t ma tr n n a xác đ nh dương, v i m i u ∈ Rn, v ∈ Rn ta có
0 ≤ (u − v)T A (u − v) = uT Au − 2vT Au + vT Av.
Đi u này suy ra r ng
vT Av ≤ uT Au − 2vT A (u − v) .

(2.5)

Cho b t kì x ∈ Rn, y ∈ Rn và t ∈ (0, 1), ta đ t z = tx + (1 − t) y. Theo
(2.5) ta có
zT Az ≤ yT Ay − 2zT A (y − z) ,
zT Az ≤ xT Ax − 2zT A (x − z) .
Vì y − z = t (y − x) và x − z = (1 − t) (x − y), t hai b t đ ng th c
cu i ta suy ra r ng
(1 − t) zT Az + tzT Az ≤ (1 − t) yT Ay + txT Ax,
vì th
Q1 (tx + (1 − t) y) = Q1 (z) ≤ tQ1 (x) + (1 − t) Q1 (y) .
Như v y Q1 là m t hàm l i.
K t qu sau c a Cottle [17].
Đ nh lý 2.7. Cho C ⊂ Rn là m t t p l i khác r ng. Khi đó Q(x) l i trên
C khi và ch khi Q(x) l i trên m i t nh ti n C + α c a X

K t qu sau c a Martos [17]
Đ nh lý 2.8. Hàm toàn phương Q(x) t a l i trên Rn khi và ch khi nó l i
trên Rn.
Ch ng minh. L y y là véc tơ tùy ý c a Rn và α > 0 sao cho:
Q(αy)

Q(−αy).

(Đ i d u c a y, d u α không đ i, n u c n). Khi đó
1 α2yT Ay + αbT y
2

1α2yT Ay − αbT y,
2
20

(2.6)


nghĩa là 2αbT y
0.
Song, n u như đi u này đúng v i m t α > 0 thì nó s đúng v i m i

α > 0. V y (2.6) đúng v i m i α > 0. Bây gi , n u Q(x) t a l i trên Rn
thì t (2.6) suy ra v i m i α > 0 ta có
[αy − (−αy)]T [A(−αy) + b] = −2α2yT Ay + 2αbT y

0,

nghĩa là bT y

αyT Ay.
B t đ ng th c trên đúng v i m i α > 0 ch khi yT Ay
(−y)T A(−y)

0 ho c

0 n u như d u c a y b đ i. Vì y đư c l y tùy ý, ta

có Q(x) l i trên Rn. Chi u ngư c l i là hi n nhiên.
Đ nh lý trên ch ra r ng, không có lý do gì đ nghiên c u tính l i suy
r ng c a hàm toàn phương trên c Rn. Tuy nhiên, có th hàm toàn phương
ho c d ng toàn phương là gi l i ho c t a l i trên m t t p con l i c a
Rn, ch ng h n như Rn , nhưng không l i trên t p con đó. Ví d như hàm +
f (x, y) = −xy t a l i trên R2 , nhưng không l i trên đó. +
Đ nh nghĩa 2.9. Ma tr n vuông đ i x ng A c p n và d ng toàn phương
tương

ng v i nó xT Ax đư c g i là dư i xác đ nh dương n u v i m i

x ∈ Rn ta có
xT Ax < 0 → Ax

0 ho c Ax

0

và dư i xác đ nh dương ch t n u v i m i x ∈ Rn ta có
xT Ax < 0 → Ax > 0 ho c Ax < 0.
Ta lưu ý r ng, n u A n a xác đ nh dương thì nó dư i xác đ nh dương
ch t và dư i xác đ nh dương, nhưng đi u ngư c l i không đúng.

Đ nh nghĩa 2.10. Ma tr n vuông đ i x ng A c p n và d ng toàn phương
tương ng v i nó xT Ax đư c g i là ch dư i xác đ nh dương (ch t) n u nó dư i
xác đ nh dương (tương ng, ch t) nhưng nó không n a xác đ nh dương.
M t hàm s f đư c g i là ch t a l i (ch gi l i) trên m t t p l i, n u nó t a l i
(tương ng, gi l i) nhưng nó không l i trên t p đó.
21


Đ nh lý 2.11. Ma tr n đ i x ng A là ch dư i xác đ nh dương khi và ch
khi
i) A có m t giá tr riêng (đơn) âm, và
ii) A

0.

Đ nh lý 2.12. Ma tr n đ i x ng A là ch dư i xác đ nh dương khi và ch
khi
i) A

0. và

ii) t t c đ nh th c con chính c a A là không dương.
Ch ng minh. Xem [7]
Đ nh lý 2.13. Hàm toàn phương Q(x) = 1xT Ax + bT x là t a l i trên
2
n
ortan không âm R+ khi và ch khi ma tr n biên
Ab
là ch dư i xác đ nh dương. N u Q(x) là t a l i trên Rn +
A= T

b0
và b = 0 thì Q(x) là gi l i trên Rn . +
Ch ng minh. Xem [6],[7]
V i d ng toàn phương F (x) = xT Ax ta có k t qu sau c a Martos [12].
Đ nh lý 2.14. D ng toàn phương xT Ax là t a l i trên Rn khi và ch khi +
nó là dư i xác đ nh dương. D ng toàn phương xT Ax là gi l i trên Rn khi +
và ch khi nó là dư i xác đ nh dương ch t.
Ch ng minh. Xem [6],[7]
M t cách đơn gi n đ ki m tra có hay không m t d ng toàn phương
ch t a l i, t a l i trên Rn thì cũng gi l i trên Rn là k t qu đư c xác
+
+
đ nh sau đây ([22]):
Đ nh lý 2.15. M t d ng toàn phương xT Ax ch t a l i trên Rn là ch gi +
l i khi và ch khi A không ch a m t dòng b ng 0.
S suy r ng c a k t qu trên v i t p l i đ c tùy ý đư c cho b i k t qu
sau đây([5]):
22


×