Tải bản đầy đủ (.docx) (46 trang)

Tính ổn định hệ tuyến tính không ôtônôm và ứng dụng trong điều khiển

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (581.19 KB, 46 trang )

Đ I H C QU C GIA HÀ N I
TRƯ NG Đ I H C KHOA H C T

NHIÊN

-----------------------

TR NH TH NG C

TÍNH N Đ NH H TUY N TÍNH KHÔNG
ÔTÔNÔM VÀ NG D NG
TRONG ĐI U KHI N
Chuyên ngành: TOÁN GI I TÍCH
Mã s :
60.46.01.02

LU N VĂN TH C S

KHOA H C

NGƯ I HƯ NG D N KHOA H C:
GS.TSKH Vũ Ng c Phát

Hà N i - Năm 2015


M cl c
M

2


ĐU

1 CƠ S TOÁN H C
1.1 H phương trình vi phân. . . . . . . . . . . . . . . . . . .
1.1.1 H phương trình vi phân ôtônôm, không ôtônôm .

.
.

61.1.2 Các đ nh lý t n t i và duy nh t nghi m . . . . . .
1.2 Tính n đ nh h phương trình vi phân . . . . . . . . . . .
1.2.1 Bài toán n đ nh h phương trình vi phân . . . . .

.
.
.

71.2.2 Phương pháp hàm Lyapunov . . . . . . . . . . . .
1.2.3 M t s b đ b tr . . . . . . . . . . . . . . . . .
2 Tính n đ nh c a h phương trình vi
2.1 H tuy n tính ôtônôm . . . . . . . .
2.1.1 M t s đ nh lý cơ s . . . . .
2.1.2 Bài toán n đ nh hóa . . . .
2.2 H tuy n tính không ôtônôm . . . .
2.2.1 Bài toán n đ nh . . . . . . .
2.2.2 Bài toán n đ nh hóa . . . .
K T LU N . . . . . . . . . . . . . . .
Tài li u tham kh o . . . . . . . . . . .

1


phân tuy n tính
...........
...........
...........
...........
...........
...........
...........
...........

6
6
7
7

. 10
. 12
.
.
.
.
.
.
.
.

.
.
.

.
.
.
.
.

13
13
13
18
20
22
26
36
37


M

ĐU

Bài toán n đ nh là m t trong nh ng bài toán quan tr ng trong lý thuy t đ
nh tính phương trình vi phân và tích phân. Nói m t cách hình tư ng, m t h
th ng đư c g i là n đ nh t i tr ng thái cân b ng nào đó n u các nhi u bé
trong các đi u ki n ban đ u ho c trong c u trúc c a h th ng không làm cho h
th ng đó thay đ i quá nhi u so v i tr ng thái cân b ng đó. Đư c b t đ u
nghiên c u t nh ng năm cu i th k XIX b i nhà toán h c V. Lyapunov, đ n
nay lý thuy t n đ nh Lyapunov đã tr thành m t b ph n nghiên c u không th
thi u trong lý thuy t phương trình vi phân, lý thuy t h th ng và ng d ng. Đ c
bi t t nh ng năm 60 c a th k XX, cùng v i s phát tri n c a lý thuy t đi u khi

n, ngư i ta cũng b t đ u nghiên c u tính n đ nh c a các h đi u khi n hay còn
g i là tính n đ nh hóa c a các h đi u khi n, do đó tính n đ nh mà Lyapunov đ
xư ng trư c kia càng th hi n t m quan tr ng c a mình trong s phát tri n liên
t c c a toán h c.Vì nh ng lý do v a phân tích trên mà cho đ n nay tính
n đ nh đã đư c nghiên c u và phát tri n như m t lý thuy t toán h c đ c l p có
nhi u ng d ng h u hi u trong t t c các lĩnh v c t kinh t đ n khoa h c kĩ thu t.
Như chúng ta đã bi t, có nhi u phương pháp đ nghiên c u tính n đ nh h
phương trình vi phân. Ch ng h n như: phương pháp th nh t Lyapunov
(hay còn g i là phương pháp s mũ đ c trưng), phương pháp th hai
Lyapunov (hay còn g i là phương pháp hàm Lyapunov), phương pháp x p
x , phương pháp so sánh, ... M i phương pháp đ u có ưu như c đi m riêng.
Trong lu n văn này, chúng tôi nghiên c u tính n đ nh h tuy n tính không
ôtônôm và ng d ng trong đi u khi n theo phương pháp th hai: phương pháp
hàm Lyapunov.
Lu n văn đư c chia thành hai chương:
Chương 1. Cơ s toán h c. Chương này trình bày m t s ki n th c
cơ s chu n b cho n i dung chính c a lu n văn. C th là trình bày nh ng
2


M

ĐU

khái ni m cơ b n v h phương trình vi phân, bài toán n đ nh, phương pháp
hàm Lyapunov đ nghiên c u tính n đ nh c a các h phương trình vi phân.
Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n
tính. Chương này trình bày m t s k t qu v tính n đ nh c a h phương trình vi
phân. N i dung chính c a chương này là trình bày các đi u ki n c n và đ
tính n đ nh c a h tuy n tính không ôtônôm. Đ ch ng minh, chúng tôi đã s d

ng phương pháp hàm Lyapunov và các kĩ thu t đánh giá b t đ ng th c ma
tr n tuy n tính. Ngoài ra, chúng tôi còn trình bày
ng d ng c a h không ôtônôm trong bài toán n đ nh hóa h đi u khi n.
Đóng góp chính c a chúng tôi trong lu n văn là trình bày m t cách h
th ng bài toán n đ nh, n đ nh hóa h tuy n tính không ôtônôm v i các ví d
minh h a m i.

3


L i c m ơn
Lu n văn này đư c hoàn thành dư i s hư ng d n nhi t tình và nghiêm kh c
c a GS.TSKH. Vũ Ng c Phát. Th y đã dành nhi u th i gian hư ng d n cũng
như gi i đáp các th c m c c a tôi trong su t quá trình làm lu n văn. Tôi mu n
bày t lòng bi t ơn sâu s c đ n th y.
Qua đây, tôi xin g i t i quý th y cô Khoa Toán-Cơ-Tin h c, Trư ng Đ i h c
Khoa h c T nhiên, Đ i h c Qu c gia Hà N i, cũng như các th y cô đã tham
gia gi ng d y khóa cao h c 2012- 2014, l i c m ơn sâu s c nh t đ i v i công
lao d y d trong su t quá trình h c t p c a tôi t i nhà trư ng.
Tôi xin c m ơn gia đình, b n bè và các b n đ ng nghi p thân m n đã
quan tâm, t o đi u ki n và c vũ, đ ng viên tôi đ tôi hoàn thành t t lu n văn c
a mình.
Hà N i, tháng 2 năm 2015
Tác gi lu n văn
Tr nh Th Ng c

4


B ng kí hi u


R
Rn
R+

Không gian s th c.
Không gian vecto n chi u
T p h p các s th c không âm.

R
AT
I
λ(A)
λmax(A)
A≥0
A>0
BM +(0, ∞)
b ch n trên (0, ∞)

Không gian các ma tr n n ⋅ r chi u.
Ma tr n chuy n v c a ma tr n A.
Ma tr n đơn v .
T p t t c các giá tr riêng c a A.
max {Reλ, λ ∈ λ(A)}.
Ma tr n A xác đ nh không âm. Ma
tr n A xác đ nh dương.
T p các hàm ma tr n đ i x ng, xác đ nh không âm và

n ⋅r


C([a, b], Rn)
T p t t c các hàm liên t c trên [a, b] và nh n giá tr
n
trên R
Chu n ph c a ma tr n A, A = λmax(AT A).
A
BC([0, ∞), Rn⋅m) T p t t c các ma tr n hàm c p n ⋅ m, liên t c và
b ch n trên [0, ∞).
BC+([0, ∞), Rn⋅m) T p t t c các ma tr n hàm đ i x ng, xác đ nh
dương c p n ⋅ m, liên t c và b ch n trên R+.
L2([t, s], Rn)
T p t t c các không gian kh tích trên Rn và nh n
giá tr trên [t, s].

5


Chương 1
CƠ S

TOÁN H C

Trong chương này, chúng tôi trình bày nh ng ki n th c cơ s v h
phương trình vi phân: các khái ni m cơ b n v h ôtônôm, không ôtônôm và
n đ nh h phương trình vi phân, trong đó chúng tôi có trình bày phương
pháp th hai c a Lyapunov là phương pháp hàm Lyapunov đ i v i bài toán
n đ nh h phương trình vi phân. Chúng tôi cũng nh c l i m t s k t qu làm
cơ s cho n i dung nghiên c u các chương sau. N i dung chương này đư c
trình bày t tài li u [1, 2, 5].


1.1
1.1.1

H phương trình vi phân.
H phương trình vi phân ôtônôm, không ôtônôm .

R t nhi u các quá trình trong t nhiên, v t lý, cơ h c, sinh h c... đư c
mô t b i các phương trình vi phân. Các phương trình vi phân này th hi n
m i quan h gi a bi n th i gian, tr ng thái c a h th ng và v n t c thay đ i c a
tr ng thái t i cùng m t th i đi m. đây ta phân ra làm hai lo i: h phương trình
vi phân ôtônôm và h phương trình không ôtônôm. M t h phương trình vi
phân ôtônôm là h phương trình vi phân có d ng:

x(t) = f (x), ˙

t ≥ 0,

trong đó x ∈ Rn; f (.) : Rn → Rn. Hay nói cách khác, h phương trình vi
phân ôtônôm là h phương trình vi phân mà v ph i không ph thu c vào
bi n th i gian t. Ngư c l i, h phương trình vi phân không ôtônôm là h
phương trình vi phân mà v ph i ph thu c vào bi n th i gian t, t c là
phương trình c a nó có d ng

x(t) = f (t, x(t)), ˙
6

t ≥ 0,

(1.1)



Chương 1. CƠ S

TOÁN H C

v i x ∈ Rn; f (.) : [0, +∞) ⋅ Rn → Rn.

1.1.2

Các đ nh lý t n t i và duy nh t nghi m

Xét phương trình vi phân không ôtônôm (1.1), trong đó f xác đ nh và
liên t c trên mi n G = (a, b) ⋅ {y ∈ Rn : y − y0 ≤ r} . Cùng v i phương
trình (1.1) ta xét bài toán Cauchy :

t ≥ 0,

x(t) = f (t, x(t)), ˙
x(t0) = x0.

(1.2)

Đ nh lý sau đây kh ng đ nh s t n t i nghi m x(.) trong m t lân c n c a

t0.
Đ nh lý 1.1. (Đ nh lý t n t i đ a phương) Gi s f là ánh x liên t c t

G sang Rn th a mãn các đi u ki n sau v i m i t ∈ (a, b), x, y ∈ Bn(x0) =
{x ∈ Rn : x − x0 ≤ η}
f (t, x) ≤ M1,

f (t, x) − f (t, y) ≤ M2 x − y ,
trong đó M1, M2 là các h ng s không ph thu c vào t, x, y. Khi đó, t n t i
s δ > 0 (δ = min M1 , M2 ) sao cho v i m i t0 ∈ (a, b), trong kho ng
η

1

(t0 − δ, t0 + δ) ∩ (a, b) bài toán Cauchy (1.2) có đúng m t nghi m x(t) th a mãn
φ(t) − x0 ≤ η.
Đ nh lý 1.2. (Đ nh lý t n t i toàn c c) Gi s f (.) : R+ ⋅ Rn → Rn liên
t c và th a mãn các đi u ki n sau :

∀t ∈ R+, x ∈ Rn,

f (t, x) ≤ M1 + M0 x ,

∀t ∈ R+, x ∈ Rn.

f (t, x) − f (t, y) ≤ M2 x − y ,

Khi đó, v i b t kì đi m x0 ∈ Rn, t0 ∈ R+, t n t i duy nh t m t nghi m
x(t) c a bài toán Cauchy c a phương trình (1.2) trên toàn kho ng R+.

1.2
1.2.1

Tính n đ nh h phương trình vi phân
Bài toán n đ nh h phương trình vi phân

Xét h phương trình vi phân không ôtônôm


x(t) = f (t, x(t)), ˙
7

t ≥ 0,

(1.3)


Chương 1. CƠ S

TOÁN H C

trong đó f : R+ ⋅ Rn → Rn . Gi s f th a mãn các đi u ki n c n thi t
đ bài toán Cauchy (1.2) có nghi m duy nh t trên R+. Gi s x = η(t) là
nghi m c a (1.3) xác đ nh trên R+. Ta đ t y = x − η(t), t c y là đ l ch c a nghi m
x v i nghi m η(t).
Vì η˙(t) = f (t, η(t)) nên ta nh n đư c phương trình vi phân đ i v i y:

y˙ = g(t, y),
trong đó g(t, 0) = 0 nên h phương trình y˙ = g(t, y) có nghi m t m thư ng
y = 0 ng v i nghi m đã cho x = η(t) c a phương trình

x = f (t, x). ˙
Như v y vi c nghiên c u tính n đ nh c a nghi m x = η(t) trong không gian Rn
đư c đưa v nghiên c u tính n đ nh c a nghi m t m thư ng
y = 0 trong Rn.
Do đó, không m t tính t ng quát, ta luôn gi s phương trình (1.1) có
nghi m t m thư ng x = 0, t c là f (t, 0) = 0.
Đ nh nghĩa 1.1. Nghi m t m thư ng x = 0 đư c g i là n đ nh n u ∀ε >

0, ∀t0 ≥ 0, ∃δ = δ(ε, t0) > 0 sao cho t b t đ ng th c x(t0) ≤ δ
suy ra x(t) < ε, v i ∀t ≥ t0.
Đ nh nghĩa 1.2. Nghi m t m thư ng x = 0 đư c g i là n đ nh ti m c n
n u nó n đ nh và m i nghi m x(t) th a mãn:

lim

t→+∞

x(t) = 0.

Đ nh nghĩa 1.3. Nghi m t m thư ng x = 0 đư c g i là n đ nh mũ n u ∃M > 0,
α > 0 sao cho v i m i nghi m x(t) c a phương trình (1.1) th a
mãn:

x(t)
M x(t0) e α(t−t0), ∀t ≥ t0.
Ta quy ư c thay vì nói nghi m t m thư ng c a h (1.1) là n đ nh ( n
đ nh ti m c n, n đ nh mũ ) ta nói r ng h (1.1) là n đ nh ( n đ nh ti m c n, n đ
nh mũ ).
Ví d 1.1. Xét h phương trình vi phân sau trong Rn

x(t) = αx(t), ˙
8

t ≥ 0.


Chương 1. CƠ S


TOÁN H C

Nghi m x(t), v i x(t0) = x0 cho b i công th c
α

x(t) = x0e t,
Khi đó h

t ≥ 0.

n đ nh (ti m c n, mũ) n u α < 0. N u α = 0 thì h là n đ nh.

Ví d 1.2. Xét phương trình vi phân

t ≥ 0,

x(t) = a(t)x(t), ˙

trong đó, a(t) : R+ → R là hàm liên t c, nghi m x(t) c a h v i đi u ki n
ban đ u x(t0) = x0 cho b i
t

x(t) = x0

a(t)dt.
t0

Do đó d ki m tra đư c h là n đ nh n u
t
t0


a(τ )dτ ≤ µ(t0) < +∞,

∀ t ≥ t0

là n đ nh ti m c n n u
t

lim

t→∞

t0

a(τ )dτ = −∞.

Đ gi i bài toán n đ nh các h phi tuy n, Lyapunov đã đưa ra hai
phương pháp:
- Phương pháp th nh t: N i dung chính c a phương pháp này là nghiên c u
tính n đ nh thông qua s mũ Lyapunov ho c thông thư ng hơn là d a vào h
x p x tuy n tính. N u v ph i đ t t thì tính n đ nh s đư c rút ra t tính n đ nh c
a x p x tuy n tính.
- Phương pháp th hai: Phương pháp hàm Lyapunov, phương pháp này đư
c xem là cách ti p c n chính khi nghiên c u v tính n đ nh. N i dung c a
phương pháp này là d a vào s t n t i c a m t l p hàm toàn phương đ c bi t
(g i là hàm Lyapunov) mà tính n đ nh c a h đã cho đư c ki m tra tr c ti p
qua d u c a đ o hàm (d c theo qu đ o đang xét) c a hàm Lyapunov tương
ng. Hi n nay chưa có m t thu t toán t ng quát đ tìm đư c hàm Lyapunov
cho t t c các phương trình. Sau đây chúng tôi xin trình bày nh ng k t qu
chính c a phương pháp này.

9


Chương 1. CƠ S

1.2.2

TOÁN H C

Phương pháp hàm Lyapunov

Xét h phương trình vi phân

x(t) = f (t, x(t)), ˙

t ≥ 0,

(1.4)

trong đó: x(t) ∈ Rn là vectơ tr ng thái c a h , f : R+ ⋅ Rn → Rn là hàm
vectơ cho trư c, f (t, 0) = 0, ∀t ≥ 0.
Kí hi u κ là t p các hàm liên t c tăng ch t a(.) : R+ → R+, a(0) = 0.
Đ nh nghĩa 1.4. Hàm V (t, x) : R+ ⋅ Rn → R, V (t, 0) = 0, ∀t ≥ 0, kh
vi liên t c đư c g i là hàm Lyapunov c a h (1.4) n u
(i) V (t, x) là hàm s xác đ nh dương theo nghĩa

∃a(.) ∈ κ : V (t, x) ≥ a( x ),

∀(t, x) ∈ R+ ⋅ Rn.


(ii) V˙ (t, x(t)) = ∂V + ∂V f (t, x(t))
0, v i m i nghi m x(t) c a h
∂t
∂x
(1.4)
N u hàm V (t, x) th a mãn thêm các đi u ki n:
(iii) ∃b(.) ∈ κ : V (t, x)

b( x ),

∀(t, x) ∈ R+ ⋅ Rn.

(iv) ∃c(.) ∈ κ : V˙ (t, x(t)) −c( x(t) ), v i m i nghi m x(t) c a h (1.4)
thì ta g i hàm V (t, x) là hàm Lyapunov ch t c a h (1.4).
Đ nh lý 1.3. N u h (1.4) có hàm Lyapunov thì h là n đ nh. H (1.4) có hàm
Lyapunov ch t thì h là n đ nh ti m c n.
Ví d 1.3. Xét h phương trình vi phân

x = −(x − 2y)(1 − x2 − 3y2), ˙
y˙ = −(x + y)(1 − x2 − 3y2).
L y V (x, y) = x2 + 2y2. Hàm này là xác đ nh dương. Ta có
V˙ (x, y) = −2(1 − x2 − 3y2)(x2 + 2y2) ≤ 0 v i x, y đ bé. V y h đã
cho là n đ nh.
Ví d 1.4. Xét h phương trình vi phân

x = −x + y + xy, ˙
y˙ = x − y − x2 − y3.
10



Chương 1. CƠ S

TOÁN H C

Xét hàm V (x, y) = x2 + y2.
Ta có V (x, y) ≥ 0, và V (0, 0) = 0.

V˙ (x, y) = 2xx + 2yy˙ ˙
= 2x(−x + y + xy) + 2y(x − y − x2 − y3)
= −2x2 + 2xy + 2x2y + 2xy − 2y2 − 2yx2 − 2y4
= −2(x2 − 2xy + y2) − 2y4
= −2(x − y)2 − 2y4 < 0,

(x, y) = (0, 0)

V y h là n đ nh ti m c n.
Đ nh lý 1.4. Gi s t n t i hàm V (t, x) : R+ ⋅ Rn → R+ th a mãn đi u
ki n:
C2 x 2 ,
2
V (t, x)
∀(t, x) ∈ R ⋅ Rn
(i) ∃C1, C2 > 0 : C1 x
(ii) ∃C3 > 0 : V˙ (t, x(t)) ≤ −C3 x(t) 2, ∀x(t) là nghi m c a phương
trình (1.4) thì h đã cho là n đ nh mũ và ta có đánh giá:

x(t)

C2 e
C1




2CC3

t
2

x. 0

Ví d 1.5. Xét h phương trình vi phân

x˙1 = x2 − x1,
x˙2 = −1x1 − 1x2.
2
3
3
2
2
L y V (x) = x + 3x , ta có x
V (x)
1

3 x 2.

2

V˙ (x) = 2x1x˙1 +
6x2x˙2
= 2x1(x2 − x1) + 6x2(−1x1 − 1x2)

3
3
= −2(x1 2 + x ). 2
Theo đ nh lý trên suy ra h đã cho n đ nh mũ v i M =
Ví d 1.6. Xét h phương trình vi phân sau:




˙
x = −1etx,

2
y˙ = −1ety.

√ 3, α = 1.
3



11

2


Chương 1. CƠ S

TOÁN H C

L y V (t, x, y) = x2 + y2. ta có:


V˙ (t, x, y) = 2xx + 2yy˙ ˙
= −e t(x2 + y2)
−(x2 + y2).
Suy ra h phương trình vi phân th a mãn đ nh lý v i C1 = C2 = C3 = 1
do đó h đã cho n đ nh mũ v i M = 1, α = 1.

1.2.3

2

M t s b đ b tr

Ta nh c l i m t s b đ , b t đ ng th c s s d ng đ ch ng minh các
k t qu chính trong các chương sau
B đ 1.1. ( B t đ ng th c ma tr n Cauchy ) Gi s N ∈ Rn⋅n là
m t ma tr n đ i x ng, xác đ nh dương và x, y ∈ Rn, ta có


2 < x, y > < N x, x > + < N 1y, y > .
B đ 1.2. ( B t đ ng th c tích phân ) Gi s M ∈ Rn⋅n là m t ma
tr n đ i x ng, xác đ nh dương. Khi đó v i m i s γ > 0 và v i m i hàm
kh tích ω : [0, γ] −→ Rn, ta có
γ
0

ω(s)ds

γ


T

M
0

ω(s)ds

γ

γ
0

ωT (s)M ω(s))ds.

B đ 1.3. (B đ Schur ) Cho các ma tr n đ i x ng X, Y, Z ∈ Rn⋅n

th a mãn X = XT , Y = Y T > 0. Khi đó X + ZT Y 1Z < 0 khi và ch khi

X ZT
Z −Y

< 0 ho

−Y Z
c ZT X

12

< 0.



Chương 2
Tính n đ nh c a h phương trình
vi phân tuy n tính
Trong chương này, chúng tôi trình bày m t s k t qu v tính n đ nh h
phương trình vi phân tuy n tính ôtônôm, không ôtônôm và tính n đ nh
hóa h đi u khi n không ôtônôm. N i dung chương này đư c trình bày t tài li
u [2,3,4,6,7].

2.1

H tuy n tính ôtônôm

Xét h tuy n tính

x(t) = Ax(t), ˙

t ≥ 0,

trong đó A là (n ⋅ n)- ma tr n. Nghi m c a h (2.1) xu t phát t tr ng
thái ban đ u x(t0) = x0 cho b i

x(t) = eA(t−t0)x0,
2.1.1

∀t ≥ 0.

M t s đ nh lý cơ s

Đ nh lý 2.1. H (2.1) n đ nh ti m c n khi và ch khi ph n th c c a t t

c các giá tr riêng c a ma tr n A là âm, t c là

Reλ < 0,

∀λ ∈ λ(A).

Ch ng minh. T lý thuy t v ma tr n và theo công th c Sylvester [2]
λ
áp d ng cho f (λ) = e , ta có
q
At

e =

k=1

α 1 λ
k− )e tk,

(Zk1 + Zk2 + ... + Zkαt
13

(2.1)


Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính

trong đó: λk là các giá tr riêng c a A, αk là ch s mũ b i c a các λk trong phương
trình đa th c đ c trưng c a A. Zki là các ma tr n h ng s . Do đó
ta có đánh giá sau


e

At



αk

q

λ

ti−1eRe kt Zki .

k=1 i=1

Vì Reλk < 0 nên x(t) → 0 khi t → +∞.
Ngư c l i, n u h là n đ nh mũ, khi đó m i nghi m x(t), x(t0) = x0
c a h (2.1) th a mãn đi u ki n

x(t) ≤ µ x0 e


)
δ(t−t0 ,

t ≥ t0 ,

v i µ > 0, δ > 0 nào đó. Ta gi s ph n ch ng r ng có m t λ0 ∈ λ(A) sao

cho Reλ0 ≥ 0. Khi đó v i vectơ riêng x0 ng v i λ0 này ta có

Ax0 = λ0x0
λ

và khi đó nghi m c a h v i x0(t) = x0 là x0(0) = x0e 0t, lúc đó ta có
λ

x0(t) = x 0 e Re 0t,

t ≥ 0,

khi đó nghi m x0(t) → +∞ khi t → +∞, vô lý v i đi u ki n (2.2). Đ nh lý đư c
ch ng minh.
Ví d 2.1. Xét tính n đ nh c a h

x = −x + y, ˙
y˙ = 2x − 3y.
Ta có:

A=

−1 1 ,
2 −3

và phương trình đ c trưng

−1 − λ
2


1
−3 − λ = 0,


có nghi m λ1 = −2 − 3 < 0, λ2 = −2 + 3 < 0.
V y h trên là n đ nh ti m c n.

14

(2.2)


Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính

Ví d 2.2. Xét tính n đ nh c a h :

x = 2x − y + 2z, ˙
y˙ = 5x − 3y + 3z, z˙
= −x − 2z.
Ta có:
A=

2 −1 2
5 −3 3 ,
−1 0 −2

và phương trình đ c trưng:

2−λ
5

−1

−1
−3 − λ
0

2
3
−2 − λ

= −(λ + 1)3 = 0,

có nghi m λ = −1(b i 3)
Vì h trên có nghi m λ = −1 < 0, nên h là n đ nh ti m c n.
Đ nh lý sau cho m t tiêu chu n khác v tính n đ nh h phương trình tuy n
tính ôtônôm (2.1) thông qua phương trình Lyapunov.
Xét phương trình Lyapunov d ng

AT P + P A = −Q,

(LE)

trong đó P, Q là các ma tr n (n ⋅ n) chi u và g i là c p nghi m c a (LE).
Đ nh lý 2.2. H (2.1) là n đ nh ti m c n khi và ch khi v i b t kì m t
ma tr n Q đ i x ng, xác đ nh dương, phương trình Lyapunov LE :

AT P + P A = −Q,
có nghi m P đ i x ng, xác đ nh dương.
Ch ng minh. Gi s (LE) có nghi m là ma tr n P > 0, v i Q > 0. V i x(t) là m t
nghi m tùy ý c a (2.1) v i x(t0) = x0, t0 ∈ R+, ta xét hàm s


V (x(t)) =< P x(t), x(t) >,

t ≥ t0.

Ta có

d V (x(t)) =< P x, x > + < P x, x >
˙
˙
dt
=< (P A + AT P )x, x >
= − < Qx(t), x(t) > .
15


Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính

Do đó

t

V (x(t)) − V (x(t0)) = −

< Qx(s), x(s) > ds.
t0

Vì P là xác đ nh dương nên V (x(t)) ≥ 0, v i m i t ≥ t0 và do đó
t
t0


< Qx(s), x(s) > ds ≤ V (x0) =< P x0, x0 > .

M t khác, vì Q xác đ nh dương, nên t n t i s α > 0 sao cho

< Qx, x >≥ α x 2,
Do đó

∀x ∈ Rn,

t

Cho t → +∞ ta đư c

t0

x(s) 2ds ≤ < P xα, x0 >. 0
(2.3)
+∞

x(s) 2ds < +∞.

t0

Ta s ch ng minh Reλ < 0 v i m i λ ∈ λ(A).
Th t v y, gi s có m t s λ0 ∈ λ(A) mà Reλ0 ≥ 0. L y x0 ∈ Rn ng v i
λ
giá tr riêng λ0 này, thì nghi m c a h (2.1) s cho b i x1(t) = e 0(t)x0 và



do đó
2
x1(t) dt =
e2Reλ0t x0 2dt = +∞,
t0

t0

vì Reλ > 0, vô lý v i đi u ki n (2.3).
Ngư c l i, gi s A là ma tr n n đ nh, t c là Reλ < 0 v i m i λ ∈ λ(A). V i b t kì
ma tr n Q đ i x ng, xác đ nh dương, xét phương trình ma tr n
sau
Z(t) = AT Z(t) + Z(t)A, ∀t ≥ t0, ˙
(2.4)
Z(t0) = Q.
Nh n th y r ng h (2.4) có m t nghi m riêng là

Z(t) = eAT tQeAt.
Đt

t

P (t) =
t0

Z(s)ds < ∞,


16



Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính

là xác đ nh và do Q là đ i x ng nên P cũng là đ i x ng. M t khác, l y
tích phân hai v phương trình (2.4) t t đ n t0 ta có

Z(t) − Q = AT P + P A,

∀t ≥ t0.

Cho t → +∞ đ ý r ng Z(t) → 0 khi t → +∞ và vì A là n đ nh, nên ta
đư c
−Q = AT P + P A,
hay các ma tr n đ i x ng P, Q th a mãn (LE). Ta ch còn ch ng minh P
là ma tr n xác đ nh dương. Th t vây, ta có


< P x, x >=

< QeAT tx, eAtx > dt.

t0
At

Do Q > 0 và e là không suy bi n nên

< P x, x >> 0,

x = 0.


Đ nh lý đư c ch ng minh.
Ví d 2.3. Xét tính n đ nh c a h :

x = −1x + 2y − 3z, 
 ˙
2
y˙ = −x − 1y + 3z,
z˙ = x − 2y4− 1z.

6
Ta có:

 −1 2 −3 
A=

Ch n ma tr n :

2

−1 −1 3 , 4
 1 −2 −1

6

Q=

100
010 ,
001
ta th y Q là ma tr n đ i x ng, xác đ nh dương.

Thay vào phương trình Lyapunov LE:
AT P + P A + Q = 0,
ta tìm đư c nghi m P là
P=

100
020 ,
003
17


Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính

vì P là hàm đ i x ng, xác đ nh dương nên h là n đ nh ti m c n theo
Lyapunov.
Đi u ph i ch ng minh.

2.1.2

Bài toán n đ nh hóa

Xét h đi u khi n mô t b i h phương trình vi phân

x(t) = f (t, x(t), u(t)), ˙

t ≥ 0,

(2.5)

trong đó x(t) ∈ Rn là vectơ tr ng thái, u(t) ∈ Rm là vectơ đi u khi n, u(.)

thu c l p hàm kh tích b c hai trên các đo n h u h n [0, s], ∀s ≥ 0 và l y
giá tr trong Rm, f : R+ ⋅ Rn ⋅ Rm → Rn là hàm vectơ cho trư c đư c gi
thi t th a mãn f (t, 0, 0) = 0, ∀t ≥ 0.
Đ nh nghĩa 2.1. H đi u khi n (2.5) đư c g i là n đ nh hóa đư c n u
t n t i hàm h(x) : Rn → Rm sao cho v i u(t) = h(x(t)) h phương trình
vi phân sau (thư ng g i là h đóng, closed- loop system):

x(t) = f (t, x(t), h(x(t)), ˙

∀t ≥ 0,

(2.6)

là n đ nh ti m c n. Hàm u(t) = h(x(t)) thư ng đư c g i là hàm đi u
khi n liên h ngư c.
Xét h tuy n tính

x(t) = Ax(t) + Bu(t), ˙

∀t ≥ 0,

(2.7)

trong đó A ∈ Rn⋅n, B ∈ Rn⋅m là các ma tr n hàm.
Đ nh lý 2.3. H tuy n tính (2.7) n đ nh hóa đư c n u t n t i ma tr n
A + BK là ma tr n n đ nh, t c là các ph n th c c a giá tr riêng c a (A + BK)
là âm.
Ch ng minh. L y đi u khi n liên h ngư c u(t) = Kx(t), trong đó

K ∈ Rm⋅n, ta có h đóng là

x(t) = [A + BK]x(t), ˙

t ≥ 0.

Do đó theo Đ nh lý 2.1, h đóng là n đ nh n u Reλ(A + BK) < 0.
Ví d 2.4. Xét tính n đ nh hóa h đi u khi n sau

x(t) = 1 2 x(t) + −1 u(t),
˙
04
−3
18

t ≥ 0.


Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính

Theo đ nh nghĩa, ta tìm ma tr n đi u khi n ngư c K = (k1, k2) sao cho
ma tr n

A + BK = 1 2 + −1 (k1, k2)
04
−3
là ma tr n n đ nh, t.l. các ph n th c các giá tr riêng c a ma tr n này là
âm. Ta có

A + BK = 1−−kk11 42− 3kk22 . −
3
Do đó ta ch n k1 = 2, k2 = 2 thì K = (2, 2) và:


A + BK = −1 −2 , 0
−6
khi đó các giá tr riêng c a ma tr n A + BK là −1, −2, suy ra h là n
đ nh hóa đư c và hàm đi u khi n liên h ngư c là

u(t) = (2, 2) x1

x2

= 2x1(t) + 2x2(t).

Đ nh lý sau cho m t tiêu chu n n đ nh hóa khác c a h (2.7).
Đ nh lý 2.4. H tuy n tính (2.7) n đ nh hóa đư c n u t n t i ma tr n
đ i x ng, xác đ nh dương P, Q th a mãn phương trình ma tr n sau:

AT P + P A − P BBT P + Q = 0,
và ma tr n đi u khi n liên h ngư c là:

u(t) = −1BT P x(t),
2

t ≥ 0.

(2.8)

Ch ng minh. Xét hàm liên h ngư c (2.8), ta có h đóng là :

x(t) = [A − 1BBT P ]x(t),
˙

2

t ≥ 0.

Xét hàm Lyapunov cho h đóng (2.9):

V˙ (x(t)) =< P x(t), x(t) >,

t ≥ 0.

Ta ch ng minh đây là hàm Lyapunov ch t cho h (2.9) và khi đó theo
Đ nh lý 1.3, h đóng là n đ nh ti m c n.
Th t v y, d th y đi u ki n (i), (ii) c a Đ nh nghĩa 1.4 th a mãn:

λmin(P ) x

2

≤ V (x) ≤ λmax(P ) x 2.

(2.9)


19


Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính

Đ ki m tra đi u ki n (iv) ta có:


V˙ (x(t)) = 2 < P x(t), x(t) > ˙
= 2 < P [A − 1BBT P ]x(t), x(t) >
2
T
=< (A P + P A − P BBT P )x(t), x(t) > .
Theo phương trình ma tr n (2.8) ta có:

x(t) = − < Qx(t), x(t) > ˙
≤ −λmin(Q) x 2.
Suy ra đi u kiên (iv) c a Đ nh nghĩa 1.4. Đ nh
lý đư c ch ng minh.
Ví d 2.5. Xét tính n đ nh c a h sau

x = 143x + 9y
4
˙
y˙ = 62x + 142y.
4

Ch n Q =

1 0 ma tr n đ i x ng, xác đ nh dương, và B = 6
02 là
Ta th y phương trình LE :

có nghi m : P =

6

AT P + P A − P BBT P + Q = 0,

2 0 là đ i x ng, xác đ nh dương.
,
02

V y h là n đ nh hóa.

2.2

H tuy n tính không ôtônôm

Xét h tuy n tính đi u khi n không ôtônôm (LTV) sau:

x(t) = A(t)x(t) + B(t)u(t), ˙

∀t ∈ R+,

x(0) = x0,

(2.10)

trong đó, A ∈ BC([0, ∞), Rn⋅n), B ∈ BC([0, ∞), Rn⋅m), ∀u(.) ∈ L2([0, t], Rm),
∀t ≥ 0, nghi m c a (2.10) đư c cho b i
t

x(t) = S(t)x0 +

0




S(t)S 1(s)B(s)u(s)ds,
20


Chương 2. Tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính

trong đó S(t) là ma tr n nghi m c a h thu n nh t x = A(t)x(t), t ∈ R+. ˙
Nói cách khác, nghi m đư c cho b i d ng Cauchy
t

x(t) = U (t, 0)x0 +

0

U (t, s)B(s)u(s)ds,



v i U (t, s) = S(t)S 1(s) là ma tr n chuy n c a h . Nghi m c a h LTV
đư c xác đ nh theo phương trình vi phân Riccati (RDE) sau

P˙ (t) + AT (t)P (t) + P (t)A(t) − P (t)B(t)BT (t)P (t) + Q(t) = 0,

∀ t ≥ 0.
(2.11)

Đ nh nghĩa 2.2. [3] Cho Q ∈ BC([0, ∞), Rn⋅n). H tuy n tính (2.10) là Q− n đ nh
n u v i m i tr ng thái ban đ u x0, có đi u khi n u(.) ∈
L2([0, ∞), Rm) sao cho hàm:



J(u) =

[ u(t) 2+ < Q(t)x(t), x(t) >]dt,

0

t n t i và h u h n, trong đó x(t) là nghi m c a h .
M nh đ 2.1. [3] N u h tuy n tính (2.10) là Q− n đ nh, thì RDE (2.11) có nghi m

P ∈ BC+([0, ∞), Rn⋅n).
Đ nh nghĩa 2.3. Ma tr n hàm P (.) là xác đ nh dương đ u (kí hi u P >>
0), n u

∃c > 0, ∀x ∈ Rn, ∀t ∈ R+ :< P (t)x, x >≥ c x 2.
Ví d 2.6. Ma tr n

P = e0 e


2 ,
t
−t

0

là ma tr n xác đ nh dương, nhưng không xác đ nh dương đ u. Ma tr n

P=


ecos 2 t sin
02 ,
0e t

là xác đ nh dương đ u, vì ta có: < P (t)x, x >≥ 2 x 2,

21

∀x ∈ R2.


×