Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

VỘI VÀNG _ XUÂN DIỆU. phân tích hay nhất

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (47.55 KB, 3 trang )

VỘI VÀNG---- XUÂN DIỆU
I/Tác giả
Xuân Diệu(1916-1985): quê Hà Tĩnh, Bút danh Trảo Nha, thành viên nhóm Tự lực
văn đoàn
-Là nhà thơ có sức sáng tạo mãnh liệt và bền bỉ, có đóng góp to lớn đối với nền
văn học Việt nam trên nhiều lĩnh vực.
-Ông đem đến cho thơ ca đương thời một sức sống mới,một nguồn cảm xúc
mới,thể hiện một quan niệm sống mới mẻ với những cách tân nghệ thuật đầy sáng
tạo.
-Ông là nhà thơ của tình yêu,của mùa xuân ,của tuổi trẻ với một giọng thơ đắm
say tha thiết yêu đời.
II/ Tác phẩm
Vội vàng in trong tập Thơ Thơ (1938)
* Bố cục:
Đoạn 1: 13 câu đầu -Tình yêu cuộc sống thiết tha và say đắm của tác giả
Đoạn 2: (câu 14 đến câu 30) –Tâm trạng băn khoăn của tác giả về tuổi trẻ của đời
người trước sự ra đi nhanh chóng của thời gian.
Đoạn 3: (còn lại)- Tâm trạng vội vàng, thái độ sống gấp gápcủa tác giả, đồng thời
là tuyên ngôn về lẽ sống của tác giả.
1/ Cảm nhận về thời gian của Xuân Diệu trong bài thơ.
Với Xuân Diệu thời gian gắn liền với mùa xuân và tuổi trẻ con người. Đó là
cảm nhận của con người thiết tha yêu cuộc sống ,một tình yêu nồng nàn say đắm
đến mức vội vàng.
Thời gian và mùa xuân:
XD cảm nhận về thời gian hết sức tinh tế và đầy triết lý nhân sinh. XD viết bài thơ
này lúc còn rất trẻ, đó là cái tuổi của sự sống mơn mởn, của sự thụ một cuộc sống
tươi đẹp. với tác giả mỗi thời khắc trôi qua chính là nỗi sợ hãi lo canh cánh trong
lòng. Tác giả sử dụng biện pháp đối lập để diễn tả sự trôi đi của thời gian và tuổi
trẻ: đương tới / đương qua, còn non / sẽ già. Sự cảm nhận về thời gian đó đã giúp



tác giả rút ra kết luận về sự đồng nhất giữa thời gian và tuổi trẻ của tác giả cũng
như của tất cả mọi người:
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất
Mùa xuân trôi đi, tuổi trẻ cũng dần phai tàn, và khi xuân không còn thì con người
cũng hết. Sự tàn phá của thời gian đã được XD khái quát bằng triết lý nhân sinh.
Chắc hẳn phải là người có ham muốn sống tột bậc mới có thể cảm nhận thời gian
một cách cao siêu như vậy. Hẳn là trong XD đã chứa tấm bi kịch của nhà thơ lãng
mạn trong thân phận một thi nhân mất nước lúc bấy giờ; cũng có thể XD đã quá
yêu cuộc sống nồng nhiệt đến nỗi sợ thời gian cướp mất tuổi thanh xuân của mình.
Có thể cảm nhận bằng nhiều cách khác nhau nhưng một điều điều dễ nhận thấy
XD là một người yêu cuộc sống , yêu đời, quý trọng tuổi trẻ của mình.
Thời gian và tuổi trẻ:
Mùa xuân chính là tuổi trẻ của đời người, của tác giả. Thời gian làm mùa xuân trôi
qua cũng chính là cướp đi tuổi trẻ của tác giả. Đó chính là sự lo lắng xót xa của con
người vốn yêu cuộc sống, yêu cái tuổi trẻ đầy sức sống của mình. Tâm trạng lo
lắng đã được tác giả bộc lộ trong câu thơ đầy triết lý:
Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn ,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại!
Câu thơ tưởng chừng như một lời than vãn nhưng hiện lên trong nó là một quan
niệm sâu sắc : cuộc đời làm gì có hai lần tuổi trẻ, và khi thời gian trôi qua thì tuổi
trẻ có còn ? một sự so sánh không hề khập khiễng để thấy rằng cuộc đời luôn có
giới hạn và nhất là thời trẻ thật hẹp nếu so với mùa xuân của trời đất. với XD ,tuổi
trẻ là cái quý nhất của con người, đó là khoảng thời gian đẹp nhất và hạnh phúc
nhất. chính vì vậy tuổi trẻ trôi đi là điều nhà thơ lo lắng và tiếc nuối nhất: Nên
bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời.
Cảm nhận về thời gian của tác giả thể hiện niềm khao khát sống, khao khát hạnh
phúc của con người có nhiều khát khao. Niềm khát khao ấy thể hiện qua ước muốn
níu kéo thời gian để giữ mãi tuổi thanh xuân, giữ mãi tuổi thanh xuân của đời

người, để con người được sống mãi trong tuổi trẻ, trong cuộc đời.
3/ Cảm nhận của tác giả về thiên nhiên và sự sống.


Nhà thơ đã giãi bày cho cái ước muốn ngông cuồng của cuộc đời mình bằng một
bức tranh đầy sức sống, tràn đầy sắc xuân , hương xuân và tình xuân.
Bức tranh thiên nhiên có đầy đủ ong, bướm, hoa lá, yến oanh, cả ánh bình minh
rực rỡ



×