Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (170.11 KB, 3 trang )
Đề bài: Anh (chị) hãy trình bày suy nghĩ về vai trò của gia đình.
Gia đình là một thành phần không quan trọng thể thiếu của mỗi chúng ta. Nó
vừa là điểm khởi đầu cũng là nơi kết thúc của một đời người.
Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: “Gia đình là tế bào của xã hội”. Thật vậy, đó
là nơi nuôi dưỡng, chở che cho mỗi chúng ta từ khi còn bé cho đến lúc lớn, nó
luôn ở bên cạnh ta, nâng niu che chở cho mỗi chúng ta. Gia đình là nơi nuôi
dưỡng tâm hồn của mỗi người. Tất cả chúng ta ngồi đây ai cũng đã, đang và sẽ
có một gia đình mà chắc rằng nó sẽ không bao giờ được như tôi mơ ước.
Trong quá khứ, tôi đã từng có một gia đình, nơi đã nuôi dưỡng, che chở cho tôi
từ lúc mới lọt lòng. Tôi sống trong tình yêu thương, đùm bọc của bố mẹ. Tôi
sống, sống trong sự quan tâm, sống trong sự chở che… Rồi dần dần, càng ngày
tôi càng núp trong một cái bóng, cái bóng của chính tôi. Chẳng có gì tôi phải
đụng tay đến, tôi chẳng được làm những gì mà mình thích. Tất cả phải theo ý bố
mẹ…
Bố vẫn thường dạy tôi về cách sống, cách làm người… Nhưng thử hỏi đã bao
giờ tôi được làm chính tôi… Tôi luôn tự tạo cho mình một cái vỏ bọc để che
giấu đi con người thực sự của mình. Mọi người thấy tôi hay cười… nhưng có ai
biết, đó chỉ là những nụ cười giả tạo mà tôi cố gắng để che giấu đi nỗi đau của
chính bản thân mình… Tôi đã từng ghét chính cuộc sống đó. Nhiều lần, tôi đã
cố gắng để thoát ra khỏi cái vỏ bọc ấy. Nhưng rồi, tôi lại càng tiến sâu hơn.
Một ngày nọ, tôi phát hiện ra, bố tôi, người mà luôn che chở, dạy bảo cho tôi
lại là một người… một người mà tôi…khinh bỉ… Đúng là cha nào con ấy… Tôi
tự tạo vỏ bọc cho mình để che giấu con người thật của tôi. Bố tôi cũng thế, ông
đã tạo ra cho mình một cái vỏ bọc thật hoàn hảo để che giấu con người mình,
lừa gạt tất cả, và cả tôi.
Tôi sống vì cái gì??? Gia đình ư? Nhiều lúc tôi đã dẫm đạp lên nó… Tôi
tự tách mình khỏi gia đình, và tách ra khỏi chính bản thân tôi. Tôi hoàn
toàn là một con người khác…