Tải bản đầy đủ (.docx) (8 trang)

Tiểu phẩm truyền thông phòng chống ma túy

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (63.18 KB, 8 trang )

Tiểu phẩm truyền thông phòng chống ma túy
ĂN TRỘM
(chuyển thể từ kịch ăn trộm của Xuân Bắc Tự Long)
Nhân vật:
Huy: kẻ trộm
Hà: đòi nợ thuê
Thương: chủ cho vay nặng lãi
????: chủ nhà
Hài kịch:Huy là người nghiện ma túy – đói thuốc, anh ta đi ăn
trộm. chẳng may vào đúng nhà người nghiện như anh nên chẳng
trộm được gì – họa vô đơn chí, anh gặp ngay hai tên đi đòi nợ
thuê, tưởng anh là chủ nhà nên đòi hết cả số tiền ít ỏi trong
người. Chủ nhà về hai người cùng nhau đi cai nghiện
– có thể dùng kịch ăn trộm của anh xuân bắc làm mẫu để diễn

Cảnh 1: trang trí như một ngôi nhà. Có bộ bàn ghế đơn sơ
( huy lò dò đi vào sân khấu nhìn ngó xung quang xem có đồ gì
đề khoắng hay không.)
Huy: quái lạ, lần đầu tiên trong đời ăn trôm của mình vào được
cái nhà dễ như thế này. Chìa khóa thì bé tí tị tì ti. Chó mà thì
chẳng có. Xem nào ( đi xung quanmh).
Trước tiên là tôi thành thật xin lỗi chủ nhà. Vì cơn vật sắp đến.
bần cùng quá nên phải đi ăn trộm. thật lòng tôi không muốn đâu.
Aizzzz
( bực ) sao nhà cửa chẳng có cái gì thế này. Ti vi.. tủ lạnh loa đài
chẳng có. Nối cơm điện cũng không… đen thế vớ phải cái nhà
còn mạt hơn cả mình. Thôi đi nhà khác cho nó lành…. ( đi qua
bàn nước) ô có tờ giấy này… ( đọc) anh ơi… vì cơn nghiện của
anh mà nhà chẳng còn gì ăn nữa, con đói quá, em bế nó về bên
ngoại nên anh tự lo nhé. Khi nào anh quyết đinh đi cai nghiện



ma túy thì em về.vì thế nhà mình chẳng còn gì đáng giá ngoài
cái hộp ở dưới gầm giường. nếu trời mưa thì anh cất đi kẻo nhà
dột ướt hết. yêu anh nhiều… chụt chụt
Trời ơi… biết ngay mà… chỉ có nhà ông nghiện mới thế này..
nhìn cái bộ ấm chén sứt đã thấy quen quen rồi. Có cái gì khoắng
được đâu. Cái hôp. … ( la lên) cái hộp dưới gầm … nhanh
nhanh
( chạy vào sân khấu xong chạy ra với cái hộp to)
Đây rồi… xem nào….. ( đổ mãi mới ra được 1 tờ giấy). ô ! lại
thư à…nhà này thích viết thư nhỉ…. Xem nào
Cộng hòa xã hội…
ĐƠN XIN CAI NGHIỆN MA TÚY TỰ NGUYỆN.
( thôi xong)… lượn… đen thế.. còn mỗi 80 nghìn thiếu 20 nghìn
nữa mới được 1 quả… vào đúng cái nhà cùi ho này
( huy định ra thì Hà với thương vào tay cầm dao với rìu. Huy sợ
quá giơ tay lên)
Hà: đứng lại … giơ hai tay lên đầu, đứng im đấy. úi xời , úi
xời…. sướng nhỉ… bỏ cái tay xuống… làm cái gì đấy… sao cái
mặt cứ lom lom như thằng ăn trộm thế….quay mặt lại đây…
biết tao là ai không? Không biết à? Đấy tao bảo mà. Cái bọn này
lúc thiếu tiền thì sum sum xoe xoe.vay được rồi thì mất hút…
quên luôn…Giới thiệu đi mày…
Thương: đây là anh Cao Hà… đội trưởng đội đòi nợ thuê… còn
tôi… Cao Thương .. chuyên cho vay nặng nãi ,,, à nặng lãi…
Hà: biết tao là ai chưa… biết tao đến nhà làm gì không…? Xời
… xời…nói… anh là cái gì trong cái nhà này…. Tại sao anh lại
ở trong cái nhà này? Nói…
Huy:( mếu, run ) thưa anh… em… em… không biết
Hà:Gì mà lấm la lấm lét thế. Bỏ cái tay xuống. làm cứ như ăn

trôm bị bắt quả tang không bằng. gặp nhau thì cũng phải chào
hỏi đàng hoàng. Cậu chào anh em chúng tôi 1 cái xem nào.
Huy: dạ em chào thầy ạ..
Hà: thầy cái gì? Có phải tao là cán bộ trung tâm chữa trị cai
nghiện ma túy đâu mà thầy… mặt thằng này giống nghiện lắm.
Cái mặt này nhìn phát là biết ngay… chủ nhà đúng không?


Huy: ờ .. à chủ nhà.
Hà : đấy.. biết ngay….
Huy : Anh ơi làm cái gì làm nhanh lên, Người ta về thì chết
em…..
Hà : về cái gì ? ai về… hả. hay là mày là thằng ăn trộm. ăn
trộm để tao bắt lên Ủy ban xã lập công.
Huy : dạ không… em là Huy.
Thương: anh ơi ….ăn trộm, trộm xong thì nó chạy.. người ở
trong nhà, thì chắc chắn là chủ nhà. đấy, em tiếc là ngày xưa em
không đi thi vào công an đấy..
Hà : trộm xong thì phải chạy. thằng này nó đứng giữa nhà là chủ
nhà… hợp lý
Thương : đấy….điều tra nó phải thế.. tao còn biết cả tên mày
luôn… ( thương.. giở sổ nợ ra.) Chủ hộ tên là Huy, tổ 1 chiềng
cơi…. Vay 2 triệu lãi 1 ngày 10.000 nay đã quá hạn nộp lãi 6
tháng…
Huy :(định chạy)
Hà : đi đâu khách đang ở nhà mà chủ nhà định đi đâu thế. Hả ?
Huy : em đi mua cho các anh bao thuốc ạ.
Hà : Thuốc thang cái gì ? Phải biết tôn trọng người khác
chứ.Bọn anh đi đòi nợ nhưng rất lịch sự nhé. Người ta thì đao to
búa lớn ( chỉ dao rìu) còn bọn anh thì dao nhỏ búa nhỏ. ( huy

trốn) Này này đi đâu ?
Huy : dạ em đi lau nhà…
Thương : Nhà cửa cái gì giờ này. Khách đến nhà mà đi lau
nhà…Định đuổi bọn này à… được, đuổi thì đuổi. nhưng phải trả
hết tiền đã.
Huy : Thế …các anh lấy cái gì trừ nợ thì lấy đi.Em hết sạch tiền
rồi
Thương : Trống hơ trống hoác thế này có cái gì mà lấy. thôi bây
giờ thế này, chú cho bọn anh cái giấy hẹn, 5 ngày sau không có
tiền thì anh thu cái sổ đỏ nhà này… thế nhé… ( lấy giấy,bút)
Huy : chết, có 2 triệu mà anh đòi thu cả nhà nhà người ta. Anh
định ăn cướp à ?
Hà : Sao, thế bây giờ ông trả tiền luôn đi, khẩn trương lên.


Huy : dạ… ( nói 1 mình) có phải nhà mình quái đâu mà… thôi
viết bừa đi rồi chuồn.
Thương : đây … ký vào
Huy : ôi sao nhanh thế anh ?
Thương : tao viết từ nhà rồi… ký đi…
Huy : anh ơi ký tên gì bây giờ ạ ?
Thương : ô hay… thì tên của mày… tên chủ hộ chứ còn gì nữa
Huy : nhưng chủ hộ tên gì ạ ?
Thương : ( tức quá cầm cái rìu giơ lên) định đùa tao à… ký đi
Huy : anh cứ lăm lăm cái rìu làm em quên mất họ em rồi… hay
em ký tên ở nhà nhé
Thương : ký đúng tên trong hộ khẩu… tên ở nhà là tên thường
gọi.. ký làm gì. Đây tao đọc cho… ( giở sổ nợ) chồng Cầm huy,
vợ Lò Thị Hà… con, Cầm Văn Tiện.
Hà : xời xời… Đọc tên cả nhà Là Huy Hà Tiện…

Thương : ký đi … bọn tao còn đi chỗ khác
Huy : đấy em ký xong rồi. anh cho em ra ngoài em đi vay ít tiền
trả các anh… em chào các anh ạ
Hà : này đi đâu… từ từ. đã xong đâu. anh nói chú nghe. Dạo này
nhiều ăn trộm lắm. Phải cẩn thận không là có cái gì nó khoắng
hết đấy. chứ khóa cửa nhà chú bé tý tẹo thế này. thế có khác gì
mời trộm vào nhà.
Huy : vâng đúng ạ…( đi ra)
Hà : này ! đi đâu đấy ? sao nhà mình mà mày cứ mắt la mày
lém như thằng ăn trộm thế. Đi đâu ?
Huy : dạ… em… em đi mua khóa cửa ạ
Hà : cần gì phải đi đâu … đây anh bán cho…. ( lôi ra 1 đống ổ
khóa). Đấy. 1 đống đấy. anh bán rẻ tất cho chú
Huy : anh ơi, nhà em bằng cái lỗ mũi thế này cần gì nhiều
Thương : chú chẳng biết gì. Nhiều cho nó an toàn, chú không
thấy à. Ngoài đường bây giờ nghiện đầy. nhà anh ấy ! có hơn
chục ổ khóa, nhà vệ sinh cũng khóa, chuồng gà cũng khóa…
chuồng lợn cũng khóa
Huy : thôi thôi được rồi… ơ thế nhưng mà chìa khóa đâu ?


Hà : cần gì chìa. Đây là của bọn ăn trộm nó vứt lại. toàn khóa
xịn đấy. mỗi cái anh lấy 10 nghìn.
Huy : ô thế không có chìa em khóa kiểu gì ?
Hà : đem ra ngã ba. Nó đánh cho ông 100 cái cũng được… chủ
nhà này cứ ngơ ngơ… đấy 10 cái 100. Trả tiền đi
Huy: nhưng mà em không có tiền! hay là anh cho em sang hàng
xóm vay tạm…( ra).
Thương: này… đứng đấy, khi nào có tiền đi đâu thì đi. Nhìn cái
mặt này nghi là muốn trốn nợ lắm. ( cầm rìu giơ lên)

Huy: (nói 1 mình )đâm đầu vào cái nhà này làm gì không biết…
thôi anh ơi em còn 80 nghìn anh cho em xin
Hà: thôi được rồi đủ tiền xăng với trà đá. Về ông ơi…
Thương: năm ngày sau nhé… nhớ phải có đủ tiền đấy… mà nói
ông biêt! Phải đặc biệt cẩn thận, trộm cắp nhiều lắm nhé ..đứng
nói chuyện thế này chứ biết đâu, 1 trong ba thằng mình là trộm
cũng nên đấy.
Huy : vâng ! biết đâu anh là cướp, em là trộm cũng nên.
Thương: thôi về… nhìn cái nhà thì biết ngay là không có tiền trả
rồi.
( hà vss thương ra)
Huy: đen thế … đi ăn trộm lại vào đúng nhà ông nghiện… gặp
bọn đòi nợ mất không 80 nghìn… tối nay nó vật cho thì làm
kiểu gì bây giờ. Thôi chuồn… thằng nào rủ tao đi ăn trộm tao
đấm luôn. Đen thế vào trong bếp lục lọi xem có cái gì bán được
không...
Cảnh 2 : tình cảnh của con nghiện tuấn
Tuấn: (Chạy ra ngó nghiêng……)quái lạ cái thời buổi này? sao
không có thằng nào đánh rơi ví tiền hay điện thoại nữa nhỉ?
khéo mấy ngày tới lại méo mồm không có thuốc mà chơi,
(ngáp)chắc kiếp trước cha mẹ không tu nên kiếp này mả không
phát để đời con phải khổ.....
(Ngó nghiêng) Ấy ..ấy ... đằng xa đang có một thằng đi tới,thằng
nàyđi giày ba ta thượng đình... mặc quần thô...đeo kính 30
nghìn... không biết nó có tiền không nhỉ? thôi. đang lên cơn vật
thế này rồi còn nghĩ ngợi gì nữa...cái loại này cứ đập cho 3 phát


kiểu gì chẳng nằm lăn ra….. rồi xin đểuít tiền mua thuốc...A cục
gạch đây rồi ...

(Ha ha ha)Đúng là thằng này hôm nay bước chân ra cửa gặp
gái,mày chết với ông... phải nấp vào đây...
( Thắng đi ngang qua bất ngờ bị tuấn cầm gạch ra đánh
nhưng vì nghiện ma tuý lâu ngày sức yếu nên đã bị nguyên vật
ngửa )
Thắng: (Đá) Ông đánh mày chết này! dám cầm gạch ra
đánhông à? màyđịnh giết ngườiđấyà? bụng ổng đít beo thế này
chắc là nghiện ma tuý rồi...mày này....mầy này(đá)
Tuấn: (Nói to ) Dừng lại...ối con cắn rơm cắn cỏ lạyông, con già
cảđến nơi rồiông tha cho con...con chót dạiđụng phảiông thôi ạ!
Thắng:Ô! trông thằng này quen quen ấy nhỉ?ngẩng cái mặt lên
xem nào???nhanh không ông đá cho phát nức bây giờ? ai như
anh tuấn,đúng rồi.. trờiơi! anh tuấn! sao lại ra nông nỗi này
Tuấn: A...a...ai? A thằng Thắng, cái thằng trờiđánh này sao
màyđánh anh mày ra nông nỗi này hả ? gẫy hết xương sườnông
rồiđây này hu hu....
Thắng: Anh vẫn chứng nào tậtấy? đã 2 năm rồi em tưởng anh
phải khácđi chứ?
Tuấn:Khác khác cái gì? tao thấy màyđến, tao mừng quá, định
nhảy ra ôm mày thì bịđánh tả tơi thế này.... mày thấy không...
Thắng : Nhảy ra ôm mà cầm cả gạch thế hả anh ?... bỏ ngay cái
kiểu đánh người ăn vạ thế đi anh ạ, nhỡ chết con nhà người ta
thì khổ. Cả xã này ai còn lạ gì anh nữa!
Tuấn:Mày định dạy đời anh đấy à? anh còn khổ hơn đây này ...
nó đang vật anh tung đít lên đây! à, bị mày đánh đau quá, quên
mất mày có thuốc ở đây không? cho tao chơi với. từ sáng tới giờ
chả được hơi nào...(ngáp)...nhanh lên.
Thắng: Anh thấy chưa? nghiện ngập thế này thì còn gì nữa, chỉ
làm khổ vợ con thôi....
Tuấn : Ô... thằng này? mày nói như công an xã ấy nhỉ. mày

không nghiện nữa à? mày không thích phê nữa à? trước đây
mày còn nghiện to hơn cả tao nữa cơ mà? thôi... mày không
chơi nưa thì thôi. tao về...


Thắng: này anh tuấn ơi .. em bảo đã
Cảnh 3 tại nhà tuấn huy đang ở trong nhà lục lọi xem có cái gì
bán được không
Tiếng nói ngoài sân khấu;
Tuấn: ôi giời ôi sao khóa cửa lại bị phá tung tóe ra thế này. ối
giời ơi trộm. trộm bà con ơi…
Huy sợ quá trốn vào gầm bàn
Tuấn (chạy vào sân khấu kêu lên) trộm bà con ơi có trộm ( hỏi
huy dưới gầm bàn) anh gì ơi! Anh có thấy thằng trộm nhà em nó
đâu không? ( huy lắc đầu)
Tuấn: ôi bà con ơi… trộm, trộm…. ( chợt nhớ ra Huy sang đuổi)
thằng kia chạy đi đâu… trộm bắt lấy nó.
Huy: thôi… tôi hỏi anh ? anh có biết ông chủ nợ của anh
không ?
Tuấn: thằng thương… tao biết nó nhưng nó không biết tao.
Huy: tôi không phải thằng thương.
Tuấn: trộm bà con ơi… bắt lấy trộm
Huy: thôi… tôi hỏi anh ? anh có biết ông tổ trưởng tổ dân phố
không?
Tuấn: ông Tùng… tao biết …
Huy: tôi không phải ông tùng.
Tuấn: trộm bà con ơi… bắt lấy trộm.sao hô mãi mà chả thấy ai
tới nhỉ..
Huy: nghiện, quen ăn vạ rồi thì ai mà tin nữa? anh có biết ông
trưởng công an xã không

Tuấn: … tao không biết …
Huy:chính tôi đây
Tuấn:anh là công an? Em chào anh cán bộ ạ… Anh ơi… công
an gì mà vừa bẩn vừa hôi thế ạ?
Huy: vừa vật nhau với thằng trộm nhà anh xong đấy?
Tuấn: Ơ… thế nhà em có trộm thật a?
Huy:thật… nhưng nó chẳng trộm được cái gì hết… nó đang tức
đấy… anh mà về sớm 1 tý là nó đấm cho lòi ruột.
Tuấn: tiên sư cha thằng trộm… nhìn nhà thế này mà nó còn chui
vào


Huy:thôi đi. Anh đừng chửi nó nữa… nó cũng khổ tâm lắm..
tình thế bắt buộc nó mới phải làm thế thôi… chứ nó cũng khổ
lắm ( ngáp).
Tuấn:anh ơi. Anh ở công an xã anh xem hộ em cái tờ đơn
này…. Anh ký hộ em
Huy: hôm nay ký nhiều rồi.bây giờ không ký nữa.
Tuấn: anh ơi em năn nỉ đấy ạ. Sáng nay vợ em bế con về ngoại
rồi. cũng chỉ vì em trót nghiện. bán hết của cải rồi. em chẳng
còn cái gì hết. vợ em bảo, nếu em đi cai nghiện thì hai gia đình
sẽ trả nợ nần cho em. Lúc đó vợ em mới quay về… anh ơi em
phải đi cai anh ạ… sống thế này em khổ lắm rồi
Huy: mày cũng khổ nhỉ?
Tuấn: vâng… nghiện mà anh….
Huy: giống tao
Tuấn: anh cũng nghiện ạ… công an cũng nghiện hả
Huy: nói buồn cười… ai mà chả có thể nghiện… cứ ăn chơi đua
đòi là bị rủ rê, là nghiện hết. mà tao không phải công an.
Tuấn: không phải công an? Thế là ăn trộm rồi…( cầm ghế đuổi)

ăn trôm bà con ơi bắt lấy nó…
Huy: thôi…Hô lên làm cái gì nữa….
Tuấn: ( bỏ cái ghế xuống… sang nịnh nọt) ông bạn ơi. Ông bạn
còn tý nào không cho thằng này cam pu chia với.
Huy: bị thằng chủ nợ của ông thu hết tiền rồi còn gì… tao cũng
như mày thôi… khổ lắm… đốt thành khói hết rồi
Tuấn: đi cai thôi ông ơi
Huy: thôi…. đi tao với mày lên công an xã, xin đi cai nghiện
làm lại cuộc đời… tao cũng khổ lắm rồi.
Tuấn: ừ… mày đi với tao sang chào vợ con tao… rồi ta cùng
lên ủy ban.. đi



×