Tải bản đầy đủ (.doc) (61 trang)

Đề biểu cảm về loài cây em yêu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.79 MB, 61 trang )

Đề bài: Biểu cảm về loài cây em yêu: cây bàng. Trước sân nhà em có một
cây bàng. Truờng em cũng rất nhiều bàng. Hai bên hè phố nơi em ở lại là
những dãy bàng xanh ngút ngái. Những cây bàng đứng đó, nhìn em lớn lên
và lưu giữ bao kỷ niệm ấu thơ. Em yêu cây bàng như yêu một người bạn gần
gũi nhất, thân thương nhất và không bao giờ vắng mặt trong cuộc sống của
em. Vào mùa nào, cây bàng cũng có một vẻ đẹp riêng, khi trẻ trung xanh
mướt khi già cỗi, sắt siu. Cây bàng lúc tươi tắn, lúc trầm ngâm, lúc vui, lúc
buồn như con người vậy. Em thích nhất là ngắm nhìn cây bàng vào xuân. Đó
là mùa hồi sinh của vạn vật. Trong làn mưa bụi, hơi lạnh se se, những chồi
non chúm chím hé nở trên những nhành cây gầy mảnh vươn dài, xoè rộng.
Màu xanh non nớt, mượt mà ấy làm dãy phố sáng bừng lên sau một mùa
đông dài xanh xám. Có lúc em thấy cây bàng đang cháy lên những ngọn nến
xanh. Có lúc em lại thấy dường như bàng là một cô gái đang múa đèn duyên
dáng. Cây bàng biến hoá với bao hình dáng kỳ diệu. Những chồi bàng lớn
rất nhanh. Khi trong những vòm lá bắt đầu lấp ló nhánh hoa li ti ấy là lúc
mùa xuân sắp tàn nhường quyền tạo hoá cho mùa hè rực rỡ. Mùa hè sang
mang đến cho cây bàng một sức sống mạnh mẽ. Cả phố phường ngợp bóng
mát xanh um của những tán bàng toả rợp. Em lại được nô đùa chơi đồ hàng,
chơi nhảy dây với lũ bạn dưới gốc bàng. Cây bàng đu đưa, rì rào hiền như
một người bạn lớn tốt bụng xoè rộng cánh tay cầm ô che nắng cho chúng em
vui chơi. Và mỗi buổi trưa hè, em lại mở cửa sổ ngủ dưới tiếng ve bàng râm
ran êm ả, dưới vòm hương lá bàng nồng dịu và những chùm quả xanh non
chao chao trong nắng. Lũ trẻ trong xóm em bao giờ cũng háo hức đón cây
bàng vào thu. Bởi khi ấy những chùm quả bàng bắt đầu chín toả hương thơm
nồng nàn ngai ngái phảng phất quyến rũ khắp phố phường . Em còn nhớ một
buổi chiều đi lao động ở trường, cả cô trò tụ tập dưới gốc bàng to nhất sân
trường đẩy bàng chín ăn. Cô cứ đẩy được chùm nào cả bọn lại xúm xút tranh
nhau. Em cắn ngập răng vào quả chín cảm nhận cái vị ngọt rất riêng, bùi
ngùi như vị của nắng thu mà thêm yêu da diết cây bàng thân quen ấy. Cây
bàng sần sùi, nâu xám. Mỗi vết nám là một kỷ niệm học trò được lưu giữ .
Một ngày nào đó, khi em xa rời mái trường yêu dấu, em sẽ về đây đặt tay lên


những vết chai sần này để tìm lại bao ký ức đẹp tuổi thơ. Thương nhất là khi
cây bàng vào đông. Dãy bàng ngoài phố thỉnh thoảng lại rùng mình khi cơn
gió lạnh lướt qua. Trong nắng đông hao hao, những chiếc lá bàng đỏ sạm
buồn buồn. Bà bán xôi đầu ngõ gói xôi bằng chiếc lá đỏ ấy cầm gói xôi vừa
thổi vừa ăn, em mới thấy cây bàng dù khi tươi tốt hay khi tàn úa vẫn luôn
luôn có ích cho đời. Dưới gốc bàng đơn côi, trơ trọi khẳng khiu ngoài phố,
quán cóc mọc lên nhiều hơn, lũ trẻ xóm em ít ngồi chơi hơn. Còn ở sân
trường thì thật vắng vẻ. Chúng em chẳng muốn ra ngoài vì lạnh. Lúc ấy
trông cây bàng thật tội. Cái dáng gầy guộc, khô se thỉnh thoảng lại lay lay


như muốn gọi chúng em “Lại đây chơi với tôi đi, tôi buồn lắm”! Nhưng chắc
chắn bàng sẽ vượt qua mùa đông buốt giá một cách dễ dàng thôi. Trong cái
giá rét ấy, những nhánh cây ngày nào cũng giơ ngón tay gầy gom nắng đông
lại chăm chút, ấp ủ một cái gì đó để khi mùa xuân về thì tách lên những búp
nõn xanh tươi. Cây bàng lại hồi sinh, lại bắt đầu một vòng sống mới đẹp đẽ
hơn, rực rỡ hơn. Em rất khâm phục sức sống bất diệt của cây bàng. Em yêu
cây bàng như yêu một người bạn lặng thầm bình dị và gần gũi. Người bạn ấy
lúc nào cũng ở bên cạnh em, có mặt trong cuộc sống của em. Một ngày nào
đó, em không còn được ăn trái bàng chín thơm nồng, không được cầm gói
xôi bọc lá bàng đỏ đầu đông nóng hổi, không được nghe tiếng ve bàng rộn rã
thì cuộc sống khi ấy sẽ tẻ nhạt biết bao. Cây bàng là nhà ở, là phố phường, là
trường học, là kỷ niệm...là tất cả những gì mà em gắn bó và yêu quý. Đề
bài: bài văn biểu cảm về loài cây em yêu: cây phượng. Thời thơ ấu khi còn
đi học ở tiểu học đây chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mỗi con
nguời. Khi nhớ đến kỉ niệm ấy, trong em lại hiện lên Những hình ảnh về bạn
bè, thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà em yêu quí, loài cây mà đã
gắn bó với những ngày cắp sách đến trường của mỗi người, loài cây mà một
nhà văn đã gọi nó với cái tên thân thương cây " Hoa học trò." Nhìn từ xa
cây phượng toả ra những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như một cái dù

khổng lồ che mưa che nắng. Thân cây to và sần sùi. Những chiếc rễ ngoằn
ngoèo trồi lên mặt đất. Những chiếc lá bé tí kết thành những tán lá rộng. Hoa
phượng màu đỏ thắm vừa đẹp, vừa dẻo dai, vừa bền bỉ. Cây phượng đã cho
em bóng mát. Vào giờ ra chơi cúng em thường chơi đùa dưới gốc cây
phượng. Các bạn nam thì chơi đá cầu hay chơi bắn bi còn các bạn nữ thì
chơi nhảy dây hay chơi banh đũa. Phượng là người bạn cùng đi với em trong
suốt thời học trò. Cây phượng là nơi cất giữ những niềm vui nỗi buồn của
tuổi học trò. Những lúc em buồn vì bị điểm kém hay vì cãi nhau với bạn bè
phượng là người bạn đã lắng nghe những tâm sự của em. Những lúc em vui
vì được điểm cao hay vì em lại có thêm những người bạn mới phượng là
người bạn đã cùng chia sẽ với em. Lúc những búp phượng gần nở là lúc báo
hiệu cho chúng em biết mùa thi sắp đến. Những đứa học trò chăm chỉ học
tập phượng như rất vui. Lúc hoa phượng nở một màu đỏ thắm và tiếng ve
kêu lúc báo hiệu mùa hè đã đến. Những tiếng ve kêu hoà thành một bản nhạc
nghe rất vui tươi. Âm thanh của tiếng ve làm cho đời sống của chúng em trở
nên rộn ràng , vui tươi. Nhưng lúc đó cũng là lúc chúng em phải chia tay mái
trường tầy cô và bạn bè để bước vào kì nghỉ hè . Lúc chia tay tiếng ve kêu
mà lòng em xao xuyến không nỡ rời xa . Nhưng rôi cũng đến lúc chia tay
với bạn mái trường , thầy cô , bạn bè . Vào những ngày cuối năm học chúng
em thường xuống sân nhặt những đóa phượng để ép vào tập để làm kỉ niệm
khó phai mờ. Những dòng lưu bút còn in trên giấy của những đứa bạn thân


đã cùng em học tập, vui chơi trong suốt năm năm học vừa qua. Thế đó, cây
phượng còn là người bạn thân của chúng em suốt một thời học trò nói riêng.
Cây phượng còn góp phần tạo nên vẻ đẹp thiên nhiên thơ mộng, kỳ ảo nói
chung. Có khi nào bạn nghĩ cây phượng sẽ rời xa mình không? Nhưng còn
đối với mình cây phượng luôn đồng hành với mình suốt con đường học vấn.
Cánh cổng trường đã đóng lại, chưa bao giờ phượng đẹp như lúc này.
Phượng đẹp nhưng chằng ai ngắm nhìn phượng. Chỉ còn một mình phượng

nhìn theo bóng của mỗi người học trò. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những
kỷ niệm vui buồn dưới gốc phượng. dù có ai đi đâu xa, em sẽ luôn nhớ về
ngôi trường thân yêu, nơi có một người bạn vô cùng thân yêu. Đề bài: Biểu
cảm về loài cây em yêu cây tre. Từ bao đời nay cây tre đã có mặt hầu hết các
nẻo đường đất nước việt và gắn bó chung thủy với cộng đồng dân việt
nam.đặc biệt trong tâm trí của người việt,cây tre chiếm một vị trí quan
trọng,sâu sắc hơn cả- được xem là biểu tượng của người việt đất việt.từ hồi
còn bé tôi còn nhớ bài thơ về cây tre việt nam.nước việt nam xanh muôn
vàng cây lá khác nhau,cây nào cũng đẹp ,cây nào cũng quí nhưng thân thuộc
nhất vẫn là tre, nứa,trúc Tre xanh xanh tự bao giờ Chuyện ngày xưa đã có
bờ tre xanh… Cây tre ,nứa ,trúc…và nhiều loại tre bương khác là loại cây
thuộc họ lúa.tre có thân rễ ngâm,sống lâu hiện ra các chồi gọi là măng.thân
ra hóa mộc có thể cao đến 10-18m, ít phân nhánh mỗi cây có khoảng 30
đốt…cả đời tre chỉ ra hoa một lần và vòng đời của nó sẽ khép lại khi tre bật
ra hoa Cùng với cây đa bến nước sân đình – một hình ảnh quen thuộc thân
thương của làng việt cổ truyền thì những bụi tre làng từ hàng ngàn năm đã
có sự cộng sinh,cộng cảm với người việt.tre hiến bóng mát cho đời và sẵn
sàng hi sinh tất cả từ măng tre ngọt bùi đến bẹ tre làm nón,từ thân tre cành lá
đến gốc tre đều góp phần xây dựng cuộc sống Cây tre gắn bó với bao thăng
trầm của lịch sử nước nhà.đất nước lớn lên khi dân ta biết trồng tre đánh giặc
không phải ngẫu nhiên sự tích cây tre thân vàng được người việt gắn với
truyền thuyết thanh gióng- hình ảnh gióng nhổ bụi tre đằng ngà đánh đuổi
giặc ân đã trở thành biểu tượng cho sức mạnh chiến thắng thần kì đột biến
của dân tộc ta đối với những kẻ thù xâm lược lớn mạnh.mặc khác hình tượng
cậu bé gióng vươn vai hóa thân thành người khổng lồ rất có thể liên quan tới
sự phát triển của cây tre.trải qua nhiều thời ki lịch sử các lũy tre đã trở thành
pháo đài xanh vững chắc chống quân xâm lược ,chống thiên tai.tre thật sự
trở thành chiến lũy và là nguồn vật liệu vô tận để chế tạo vũ khí tấn công
trong các cuộc chiến .chính những cọc tre trên sông bạch đằng,ngô quyền đã
đánh tan quân nam hán .chính ngọn tầm vong góp phần rất lớn đánh đuổi

quân xâm lươc để giành lại hòa bình cho dân tộc;tre giữ làng, giữ nước, giữ
mái nhà ,giữ đồng lúa chín Đã không ít tác phẩm viết về cây tre như cây tre
việt nam của tháp mới và bài thơ của thi sĩ nguyễn duy…tre còn góp mặt


trong làn điêu dân ca,điệu múa hầu hết trên đất nước và là chất liệu cần thiết
để làm các nhạc khí dân tộc như sáo kèn.tre đi vào cuộc sống của mỗi người
và đi sâu vào tâm hồn việt.mỗi khi xa quê lữ khách khó mà quên lũy tre làng
thân thương,những nhịp cầu tre êm đềm…hình ảnh của tre gợi nhớ về làng
quê mộc mạc,con người viêt nam thanh tao, giản dị mà chí khí Có thể thấy
rằng bản chất ,bản lĩnh của người việt và văn hóa việt có nét tương đồng với
sức sống và vẻ đẹp của cây tre.tre không mọc riêng rẽ mà tạo thành lũy
tre,rặng tre .đặc điểm cố kết này tượng trưng cho tính cộng ở người viêt.kết
bài;tre gắn bó với người việt như thế đấy trong đời sống cần quí trọng cây
tre hơn.hà nội tre không còn nhiều .giờ mở rộng hà nội lại bát ngát các vùng
quê,chiều về khóm rơm không còn quấn quýt bên tre nhưng tôi lại thấy cây
tre luôn vương thẳng gắn bó với người dân Đề bài: Biểu cảm về loài cây
em yêu: cây mai. Nhà em có một cây Mai. Ngày thường, Mai đứng một
mình trong góc vườn, lặng lẽ giữa bao nhiêu là Quỳnh Anh, Lan, Cúc, Vũ
Nữ… Ấy vậy mà Mai vẫn ung dung, thản nhiên lớn lên với dáng vẻ đơn sơ
và giản dị. Cây Mai cao hơn em đến hai cái đầu. Nó khoác trên mình một
chiếc áo xanh đậm điểm vài bông hoa vàng hoe. Đến rằm tháng Chạp, Mai
được đem ra giữa sân nhà. Nó bắt đầu được chú ý đến. Mai được mọi người
chăm sóc, bón phân, tỉa cành và đặc biệt lặt lá – một công việc mà em rất
thích. Vào sáng Chủ Nhật, cả nhà em vui vẻ quây quần bên cây Mai để lặt lá.
Em làm theo lời mẹ dạy, chú ý lặt đúng cách từng chiếc lá, tưởng tượng như
đang mở từng chiếc cửa sổ tí ti trên thân cây cho những nụ hoa mở mắt hé
nhìn trời đất. Khi tất cả những chiếc lá đã rời cành mẹ, cây Mai trở nên trơ
trụi, khẳng khiu. Những cành cây tia ra như những nét phác thảo bằng bút
kim của một bức tranh. Nhưng chính sự trơ trụi ấy lại mang một vẻ háo hức

và tưng bừng, đem đến cho mọi người cảm giác mùa xuân về. Không phụ
lòng người chăm sóc, không để cành phải đợi lâu, những nụ hoa li ti đã bắt
đầu xuất hiện. Thân cây trơ trụi được tô điểm bằng những chấm xanh non
của mầm hoa, mầm lá. Gần đến Tết, những nụ hoa lớn lên, phình tròn, nhõ
bằng chiếc móng tay út. Nhìn cây Mai như có hàng trăm con bọ xanh âu
yếm bám chặt vào cành, cố gắng làm đẹp cho cây và hứa hẹn một sự đơm
hoa rực rỡ ngày Tết Tết tới, Mai được đặt chễm chệ ở một vị trí trang trọng
trong nhà. Mọi người lo đi sắm đồ Tết, chẳng để ý đến Mai nhiều. Hôm
mồng Một Tết, mọi người vui vẻ trong những bộ đồ mới. Đến lúc này, nhìn
qua cây Mai, ai cũng ngạc nhiên khi thấy nó cũng đã sẵn sàng trong bộ trang
phục truyền thống của mình. Mai phủ hắp người một chiếc áo vàng rực rỡ
của hoa, điểm thêm vài màu xanh non của lá. Chúng em trang trọng treo
những lời chúc “ An khang thịnh vượng”, “ Vạn sự như ý”, … và những bao
lì xì lên cây, chia sẻ lời chúc năm mới với loài hoa tuyệt đẹp này. Vậy là
chiếc áo vàng của Mai còn được điểm những món đồ trang sức màu đỏ, thể


hiện may mắn và tình thương yêu Hoa Mai vàng tươi, rất đẹp. Cánh hoa
mềm, mịn như nhung. Nhưng chỉ sau một vài ngày, những cành hoa ấy héo
dần và từ từ rời cành xuống điểm tô cho đất. Đất trong chậu đầy một màu
vàng của cánh Mai. Hoa Mai rụng đi nhường chỗ cho những nụ hoa con con
bung mình hé nở. Những cái nụ xanh be bé, điểm vài màu vàng ở đỉnh.
Chúng em thay nhau đoán xem đâu là nụ hoa, đâu là nụ lá, nụ nào nở trước,
nụ nào nở sau. Những chiếc nụ lá không được quan tâm nhiều nhưng vẫn
hồn nhiên nở cánh trước cả nụ hoa Sau tết, Mai vẫn cố gắng thể hiện hết vẻ
đẹp còn lại của mình, hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng được giao. Dưói đất,
hoa vàng rụng nhiều. Trên cây, lá xanh lớn lên . Hết Tết, hết mùa hoa Mai,
đến lượt lá đua nhau trang trí cho cành. Mai lại khoác lên mình chiếc áo màu
xanh thẫm. Mai cũng “ điệu” như con người, cứ đến Tết là xúng xính trong
bộ quần áo đẹp. Mai như một người bạn quen thuộc, chia sẻ ngày Tết với

mọi người. Mai gắng sức mình tô đẹp cho ngày Tết. Mọi người quan tâm,
làm đẹp cho Mai. Em yêu Mai, gia đình em yêu Mai, miền Nam này yêu
Mai, cả đất nước Việt Nam cũng yêu Mai. Cây Mai- biểu tượng của may
mắn, vui vẻ và hạnh phúc. Đề bài: Biểu cảm về loài cây em yêu: cây lúa.
Cảnh tượng về một cánh đồng nhỏ hẹp, nằm xen giữa những ngôi nhà thấp
lè tè, có những hàng cau bao bọc xung quanh cứ ám ảnh tôi mãi.Bởi mùa đã
hết, lúa vẫn đang còn xanh-đợi đến giáp hạt còn lâu-vậy mà Tết lại sắp đến
cận bên. Ở quê tôi, cái miền quê nghèo xơ xác của dải đất miền Trung này
có bao người nông dân thiếu gạo vào dịp Tết. Thế mà với họ, kể cả với tôi
nữa vẫn coi cây lúa như người bạn của mình. Đã bao người bỏ làng đi làm
ăn, mong đổi đời. Chỉ có ba tôi vẫn ở lại vì cây lúa, vì mảnh vườn, vì ở quê
tôi vẫn còn nội. Cây lúa gắn với bờ vai ba, gắn với đôi chân trần của mẹ,
gắn với những ngày nắng hạn, khô mưa gió Lào táp vào mặt như cố lột đi đi
từng lớp da bong trên trán của bà. Vậy mà... cả gia đình tôi ai cũng một lòng
vì cây lúa.Ba tôi thường bảo: " Nhất sĩ nhì nông, hết gạo chạy rông nhất
nông nhì sĩ" Tôi không hiểu ba tôi muốn nói gì, nhưng nghe mãi thành thuộc
làu làu rồi cũng đem lòng si mê cây lúa từ bao giờ không biết. Mà làm sao
không yêu lúa. Khi mới những ngày đầu tập cầm chiếc bút lá tre tôi đã mê
cái màu lá mạ.Cả ruộng mạ non mơn mởn dập dờn trước gió, lấp lánh giọt
sương đêm còn sót lại trông như dát bạc.Yêu nhất vẫn là lúc cây lúa đang
thời con gái. Thân lúa nõn nà, bụng lúa no căng. Chiều.Theo mẹ ra đồng.
Ngắt trộm một bông, mở bụng lúa ra... xòa một cành non trắng nõn nà như
hoa cau mới nở bung vào sáng sớm. Cho bông lúa vào miệng khẽ nhai nhè
nhẹ để nghe cái vị ngòn ngọt, lờ lợ ấy tan ra nơi đầu lưỡi. Ngọt ngào như
dòng sữa mẹ ngày nào ta vẫn chưa quên được. Có lẽ không đứa trẻ nào ở
quê tôi không thích ăn lúa làm đòng như gặm bắp non khi bắp vừa tượng
sữa. Mẹ tôi vẫn thường bảo: - Ngày xưa bà nuôi mẹ bằng chính những quả


bắp non ấy. (Bởi bà không có sữa) Những bông lúa non hứa hẹn một mùa

vàng trĩu hạt. Và khi cánh đồng chỉ còn trơ rạ, cánh đồng trở thành giang sơn
của tụi trẻ con chúng tôi. Tôi không thể nào quê được những mớ rạ được
phơi phóng thẳng hàng dưới trời nắng gắt. Mùi thơm của rơm rạ thật ngọt
ngào. Ai đã từng đi chăn trâu trên cánh đồng chiều sau vụ gặt, mới cảm hết
được cái mùi khô rơm rạ ấy.Chúng tôi thả trâu thung thăng gặm cỏ trên bờ
ruộng còn chúng tôi, những chiến binh dũng cảm thì tha hồ đánh trận.
Những ụ rơm trở thành pháo đài, những bờ ruộng trở thành chiến lũy. Và trò
chơi con trẻ cứ diễn ra trong tiếng cười giòn giã.Tháng ba hoa gạo nở, tháng
ba đồng chiều trơ rạ. Tháng ba là tháng ấn tượng nhất trong kí ức tuổi thơ
chúng tôi. Mẹ tôi nấu nồi cơm mới. Mâm cơm cũng bao giờ cũng thổi
xôi.Và bao giờ cũng thịt một chú gà. Và tất nhiên cúng cơm mới thì phải có
cơm gạo mới.Cơm mới vừa thơm, vừa béo, vừa dẻo vừa vừa khô hấp dẫn
tụi trẻ con chúng tôi mỗi độ mùa về. Cơm là món ăn hàng ngày vậy mà sao
cơm mới lại làm ta nhớ mãi. Mùa về, được bao nhiêu lúa, mẹ lại bán đi một
ít để lo phân bả, để trả tiền học phí cho con. Còn bao nhiêu lúa để quay
vòng? Mẹ nhẩm tính còn bao tháng ăn nữa thì giáp hạt. Còn ba thì lo chuyện
khác. Những bó rơm cao quá đầu người được ba gánh gồng về. Rồi những
đêm sáng trăng, ba và mẹ cùng chất.Vui nhất vẫn là lúc này.Chúng tôi được
ba mẹ bế lên cây rơm, nhảy nhún trên những đụn rơm cao chất ngất ấy. Để
rồi sau vụ gặt, lại hì hụi rút rơm để lót ổ gà, rút rợm đẻ ủ cho con lợn nái, và
đặt biệt là chú trâu Bỉnh, mùa về không thể thiếu những bó rơm khô. Còn
nội thì lại khác. Lúc nào mùa về nội cũng vui cả. Bà nhẩn nha hát, rồi tuốt
rạ, rồi bện chổi. Bà bảo chổi lớn để nhà dưới, chổi bé để quét bếp tro. Vừa
bền, vừa sạch. Xem ra cây lúa đúng là hạt ngọc Trời. Bởi không chỉ cho ta
hạt gạo mà lúa còn cho ta cả cuộc đời mình.Nhiều lúc rỗi, tôi đâm ra nghĩ
ngợi. Chắc có lẽ vì quá hiểu nghề nông, quá yêu cây lúa mà Vua Hùng đã
truyền ngôi lại cho Lang Liêu. Bởi vua cũng rất quý trọng hạt ngọc của trời,
quý trọng sức lao động của người và yêu quý sự sáng tạo của người nông
dân chân lấm tay bùn. Ba thường bảo tôi: - Con gắng học để sau này đừng
làm nông như ba. Khổ lắm! Vâng! Ba ơi con sẽ gắng học. Con sẽ gắng làm

một điều gì đó. Bởi sau này, dù con có đi đâu, dù con có làm gì, thì trong
mỗi bát cơm con ăn con vẫn thấy được vị mặn của giọt mồ hôi ba, vị ngọt
của ngào của tình cảm ba mẹ dành cho con. Con vẫn không bao giờ quên
được hương vị cánh đồng lúa quê mình. Mùi lúa non ấy, rùi rơm rạ ấy sẽ hằn
in mãi trong kí ức con. Con sẽ nhớ mãi tiếng thở dài của mẹ nhẩm tính ngày
giáp hạt mùa sau. Đề bài: Biểu cảm về loài cây em yêu: hoa hồng. Trong
cuộc sống chúng ta được gặp rất nhều loài cây, loài hoa. Mỗi loài cây, loài
hoa lại có một nguồn gốc, đặc điểm, ý nghĩa riêng biệt. có thể nó biểu trưng
điều thiêng liêng cao cả, nhưng có thể nó lại biểu trưng cho một điều giản dị


mộc mạc Và cây hoa hồng cũng không nằm ngoài quy luật đó, một loại cây,
loài hoa mà ai cũng đã từng có dịp chiêm ngưỡng, ngắm nhìn. Hoa hồng
xuất hiện cách đây khoang 100 triệu năm vào cuối kỷ nguyên phấn trắng.
Đây là một loài cây thường mọc thành bụi, rễ chùm có gai. Nhưng hiên nay
đã có loài hoa hồng không có gai. Hoa hồng được mệnh danh là nữ hoàng
của các loài hoa. thưc vậy, hoa hồng có nhiều màu: đỏ, trắng, vàng, hồng...
và cả hoa xếp xen kẻ lẫn nhau tạo nên một vẻ rất riêng mà không thể nhầm
lẫn được. Phải chăng vì vẻ đẹp như vậy mà ngay từ thời xa xưa, các đây
hàng ngàn năm mà con người đã trồng và thưỡng thức nó? Các giống hoa
hồng vườn mà ngày nay ta thường thấy phát triển hơn lớn hơn nhiều so với
những bà con hoang dã của chúng. cũng có lẽ bởi vì hoa hồng mọc hoang
chỉ có năm cánh mà chỉ có thể ra hoa ít tuần chứ không thể không thể liên
tục hàng mấy tháng như cay hoa hồng vườn. tôi có thể chắc chắn rằng
không phải ai trong chúng ta cũng có dịp nhìn thấy quả của cây hoa hồng.
Quả của cây này nhỏ, hơi dẹt, có màu đỏ. Nó chứa một lượng vitamin c
nhiều gấp 10 đến 100 lần so với các thức ăn khác. Đồng thời, đây cũng là
một loại quả thuốc. Chúng ta có thể ngâm quả này trong nước sôi để uống,
rất tốt cho bàng quang và thân, lại giúp đề phòng cảm lạnh. Hay như quả của
một vài loại cây hoa hồng hoang dại cũng có thể được dùng để làm mứt.

Chính vì hoa hồng xuất hiện bên cạnh con người lâu như vậy nên ý nghĩa
của nó cũng dần được khẳng định. Nhận thấy được vẻ đẹp của hoa hồng mà
con người dùng nó để trang trí, làm đẹp cho ngôi nhà như ở trong phòng.
trên bàn, ..., giúp ngôi nhà trở nên sinh động, gần gũi với thiên nhiên. Ngoài
ra, mỗi màu hoa lại có một ý nghĩa riêng. Ví như hoa hồng đỏ- hay gọi là
hoa hồngnhưng biểu trưng cho tình yêu, hoa hồng trắng lại thể hiện cho sự
trong trắng, tinh khiết và cả niềm tiếc thương vô hạn...Trong những lúc căng
thẵng, nhìn thấy hoa ta như được giải tỏa phần nào. Và chắc rằng, cây hoa
hồng còn có ý nghĩa hơn nữa, to lớn hơn nữa. Bởi tôi được biết rằng ở nước
anh, cách đây 500 năm, đã xảy ra một cuộc chiến tranh hoa hồng. Giới quý
tộc chia làm hai phe, đều lấy hoa hồng làm huy hiệu cho mình : một phe lấy
hoa hồng nhung, còn phe kia lấy hoa hồng bạch. Có thể thấy được hoa hồng
có tầm quan trọng như thế nào trong cuộc sống. Đẹp và đầy ý nghĩa, nữ
hoàng của các loài hoa là những gì ngắn gọn nhất để nói về hoa hồng. Cây
hoa hồng gắn bó với con người tư thuở xa xưa đến tận bây giờ. Và chắc chắn
rằng vẫn sẽ như vậy đến cả sau này nữa.
Nguon : />

Thời thơ ấu khi còn học ở tiểu học, đấy chính là quãng thời gian hạnh phúc
nhất của mỗi con người. Khi nhớ đến những kỉ niệm ấy, trong tôi lại hiện
hình ảnh về bạn bè, thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà tôi yêu quý
và kính trọng nhất, loài cây mà đã gắng bó với những ngày cắp sách đến
trường của mỗi người, loài cây mà một nhà văn đã gọi nó với một cái tên
thân thương cây “ hoa học trò”.
Nhìn từ xa, cây phượng toả ra những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như
một cái dù to tướng che mưa nắng. Mỗi khi tôi đi học về, tôi đều đứng nép
vào chiếc dù ấy chời ba má dẫn về. Cây đứng cao khoảng năm sáu mét, nó
xoè ra những vòm lá cao hơn nóc trường làm cho người nhìn vào liên tưởng
tới hình ảnh gà mẹ dang rộng đôi cánh ôm ấp đàn gà con. Càng tới gần, tôi
lại được thưởng thức cái không khí trong lành, cái màu xanh mươn mướt của

cây xanh. Bên dưới, chim muôn tha hồ làm tổ, chúng chuyền từ cành này
sang cành khác trông thật ngộ nghĩnh. Dưới bóng mát của cây cũng là điểm
hẹn của chúng tôi những ngày trưa hanh nắng.
Vào những giờ ra chơi, tôi đều ngồi dưới góc phượng, ngồi ôn lại bài hoặc
kể cho phượng nghe về những chuyện vui hoặc buồn. Tôi cũng không hiểu
sao, trong những lúc này tôi cảm nhận như tiếng của phượng thì thầm bên tai
để an ủi hoặc vui mừng cùng tôi.
Khi những búp hoa phượng gần nở, cũng là lúc báo hiệu cho chúng tôi mùa
thi sắp đến. Cây phượng như vui vẻ khi thấy những đứa học trò của nó chăm
chỉ học hành nhưng nó cũng không thể giấu kín về tâm trạng khi sắp phải
chia tay chúng tôi. Ba ngày…Hai ngày… Một ngày… Thôi rồi bây giờ là
ngày cuối cùng của chúng tôi đến lớp. Hoa cứ nở, cứ rơi, rơi lên tóc, rơi trên
vai mỗi người như đang gửi một kỉ niệm đặc biệt cho mỗi cô cậu học trò.
Cánh cổng trường đã đóng lại, chưa bao giờ phượng đẹp như lúc này.
Phượng đẹp nhưng chẳng ai ngắm nhìn nó. Chỉ còn một mình nó trong theo
hình bóng của mỗi học sinh. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những kỉ niệm
buồn vui dưới góc phượng. Dù đi đâu, ở đâu tôi sẽ mãi luôn nhớ về ngôi
trường này, nơi có một người bạn vô cùng thân yêu.


Đối với lứa tuổi học trò chúng em, khi nhắc tới làng quê thân yêu, không ai
là không có ấn tượng về một loài cây nào đó. Riêng em, em lại thích cây
khế.
Đó là một loài cây bình dị, mộc mạc nhưng để lại cho em nhiều kỉ niệm khó
quyên.
Không hiểu sao em lại yêu cây khế đến thế. Cứ mỗi lần về quê là em chạy ra
ngay gốc cây để ngắm nhìn nó. Hay có lẽ vì em và cây bằng tuổi nhau nên
có quan hệ thân thiết đến vậy chăng?
Gốc cây không to lắm nhưng tán lá rất rộng. Dưới tán lá này, em nghịch rất
nhiều trò. Cây khế tuy to như vậy nhưng mà hoa của nó bé nhỏ li ti. Những

chùm hoa bám chặt vào thân như chẳng muốn rời. Vào mùa hoa kết trái khi
cơn gió nhẹ thổi qua, cánh hoa bé nhỏ lấm tấm như vẩy vàng rơi rơi làm
cho em cảm thấy thích thú. Ông em bảo cánh hoa đang làm nhiệm vụ của
mình cho quả khế được sinh ra. Trong nắng hè oi bức, những chùm khế như
ngôi sao sáng trên bầu trời.
Từ bé cây khế đã làm bạn của em. Khi em còn nhỏ ông em hay bế em ra gốc
cây khế và nói rằng:
- Cháu ông lớn nhanh và gặt hái nhiều thành quả như cây khế đơm hoa kết
trái này nhé!
Năm lớp bốn là năm em về quê lâu nhất năm đó, em trèo lên cây khế lấy quả
nhưng không may gãy mất một cành. Em cảm thấy rất sợ vì đây là cây khế
mà ông em quý nhất. Thật may may, ông đã không ,mắng em mà chỉ nhắc
nhở nhẹ nhàng:
- Lần sau cháu trèo lên cây phải cẩn thận, không làm gãy cành vì cây khế
cũng biết đau như con người ấy.
Em càng lớn lên, cây khế càng to, ông em ngày càng già yếu đi. Vào những
ngày cuối cùng ông dắt em ra bên cạnh gốc khế dặn em phải chăm sóc cây
khế như cái gì đó thân thiết với mình. Bây giờ đúng dưới gốc cây khế, em
nhớ lại lời dạy của ông lúc nào. Qua tán cây, em thấy nụ cười nhân từ hiền
dịu của ông.
Cây khế không chỉ làm em nhớ đến quê hương mà còn là người bạn thân
thiết, là sợi dây tình cảm của em và ông. Mỗi lần nhìn khế đậu quả em lại
nhớ đến bao tình cảm thương yêu, trìu mến mà ông dành cho em. Cho thiên
nhiên xung quanh.


1.

Bài 1 : Caây phöôïng em yeâu
“Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi

đâu…”. Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi
thấy nao nao buồn. những lời cagợi cho tôi nhớ về 1 loài hoa tôi yêu quý.
Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất
hiện hàng trăm đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những
người yêu hoa phượng đều nói: “nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp”.
Phượng không đỏ thẫm nghư nhung như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ
rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy
ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay. Hương
phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế
thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác
thư thái, an lành.
Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi
yêu hoa phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi.
Phượng nở là dấu ấn của mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng
tôi đã có những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là
lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thôi tôi tôi cũng đã cảm thấy nao
lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được
cảm giácbooif hồi xao xuyến ấy. Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng
đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng
tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. tuy những ngày hè vui vẻ đang chực
đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn bè cả năm học vui vẻ
với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí
có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế.
Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa
phượng rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng
sống hết mình 1 cách thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường
cấp 1 thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ
học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành. Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến
nao lòng hàng phượng, nhớ nhớ những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm
học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5.

Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa.
Nhưng tôi vẫn chờ với 1 tình yêu và 1 niềm nhớ nhung da diết. Hoa phượng


không biết tự lúc nào đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của
tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho 1 thời học trò đầy Bài 40
Tôi sinh ra ở nông thôn. Vì thế mảnh vườn nhà đã trở thành 1 nơi quen
thuộc. Ở nơi đấy, tôi đã lớn lên bằng những trái ngọt đầu tiên. Và cũng ở nơi
ấy, tâm hồn tôi trở nên sinh động bởi hương hoa và bởi tiếng chim ca hát
suốt ngày.
Ngay trước sân nhà tôi là 1 khoảng vườn khá rộng. mảnh vườn được ngăn
cách với sân bằng 1 bờ tường hoa màu vôi trắng. khu vườn đã có từ lâu, từ
lúc tôi chưa kịp chào đời. Nó là 1 kỷ niệm của nội tôi khi ông còn sống. vì
thế mỗi lần đặt đôi bàn chân nhỏ xíu lên khu đất của mảnh vườn, lòng tôi
bao giờ cũng dấy lên 1 nỗi niềm nhớ thương thành kính.
Mảnh vườn chủ yếu trồng cây ăn quả. Ngững loại ngon và quý như nhãn, vải
thiều, bưởi… những giống hoa quả ấy không phải tầm thường. nó đã được
ông nội lăn lội đem về từ những miền đất khác nhau. Có loài, nội tôi phải
trồng đi trồng lại nhiều lần mới sống được. bởi vậy được đưa đến từ nơi xa
lạ thêm lạ đất. tôi thêm yêu quý mảnh vườn cũng vì lẽ đó. Bởi mảnh vườn là
mồ hôi công sức bao ngày hết lòng chăm bón của nội tôi. Có lần tôi
hỏi :“sao nội lại chọn trồng nhiều cây ăn quả”. Nội tôi giảng giải: “cây cũng
như người cháu ạ! Điều quý nhất là phải đơm hoa kết trái, vừa làm đẹp lại
phải mang lại hữu ích cho đời. khi nào lớn, cháu sẽ hiểu hơn chân lý ấy”.
quả thật lúc ấy tôi còn quá nhỏ để hiểu những lời dạy của nội tôi. Lúc ấy tôi
chỉ mong mình lớn thật mau để lại được nghe lại được hiểu những lời nội
dạy. vậy mà chỉ hai mùa trái ngọt đầu tiên, nội đã mãi mãi ra đi. Thế là
những bài học kia, tôi mãi phải tự tìm chân lý cho những thắc mắc của mình.
Giờ đây mảnh vườn đã xum xuê và ngọt ngào hoa trái lắm! chẳng phải tìm
kiếm đâu xa, chỉ cần nhìn vào một góc của mảnh vườn, tôi đã hiểu thấu lời

nội năm xưa. Mỗi sáng khi ông mặt trời thức dậy, tôi lại thay ông tưới tắm
mảnh vườn. tôi biết ơn mảnh vườn nhiều lắm bởi hình như chính những hôm
như vậy, tôi thấy thật khoan khoái trong lòng. Được chăm bón cho cây, được
thưởng thức những bông hoa nở sớm, lại nghe tiếng những đàn chim rối rít
bỡn đùa nhau. Ôi! Cái cảm giác thật thú vị biết nhường nào. Hôm nào cũng
vậy, tưới cây xong tôi mới vào ăn cơm rồi đi học. tôi thấy thật vui và bố tôi
cũng nói: “việc làm của con tuy nhỏ nhưng nếu con duy trì được, nó sẽ mang
lại hữu ích lâu dài”. Tôi mừng rỡ và phấn chấn bước vào 1 ngày học mới.
Cách đây vài năm, vào ngày giỗ ông tôi, bố tôi quyết định trông f thêm hai
luống hoa nho nhỏ trong vườn. chỉ mấy tháng sau, những bông hoa đua nhau
nở. bao nhiêu năm ăn trái ngọt, giờ đây tôi lại càng vui vì ngày nào cũng
được xay ngắm và thưởng thúc hoa thơm. Mảnh vườn thêm 1 lần nữa lại
mang đến 1 ý nghĩa khác cho tôi và dạy tôi thêm 1 chân lý mới.


Tôi sống gắn bó với vườn nhà và không biết sẽ ra sao nếu phải rơiif xa mảnh
vườn cũng như tất cả những người thân yêu ấy. mảnh vườn cũng như nội
hay như tất cả những người thân quý của tôi. Nó luôn cống hiến rất âm

thienduonghanhphuc_1999, 27 Tháng mười 2011
#5

2.
peucsmileGuest
Bài làm
MB:Chắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỉ niệm về mái
trường,thầy cô và bạn bè,Vói em, kỉ niệm ấy đã gắn bó với cây phượng ở
sân trường. Có lẽ vì phượng đã quá gần gũi và thân thuộc với lứa tuổi học
trò chúng em. Chính cây phượng đã để lại nhiều ấn tượng nhất trong em.
TB: Nhắc đến hoa phượng, là không thể quên được một màu đỏ rực rỡ- một

màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, của thiên nhiên vào mùa hạ. Dài hoa
ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho đứa con của mình. Bên trong
lớp đài hoa là cách hoa, cách phượng đỏ, mong manh. Chính nó đã tạo nên
vẻ đẹp của mỗi bông hoa phượng, Trong lòng hoa là nhụy đỏ, nhụy là để
dành cho những chú ong bé nhỏ, xinh xắn, chăm chỉ tới hút.
Em còn nhớ, khi em bước vào ngôi trường này, em rất ghét cây phượng vì
phượng mà làm cho em thấy lo lắn, bồn chốn và hồi hộp, Nhưng giờ đây em
đã trở nên gần gũi và thân thuộc với cây phượng này.
Giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran trên tán lá phượng vĩ, báo hiệu
mùa hè sắp tới. Thôi thúc học trò chúng em chuyên tâm vào học hành để đạt
kết quả cao trong học tập, Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi
oi bức, phượng như một cái ô che bóng mát cho chúng em. Ngồi dưới gốc
phượng ăn bánh, ăn snack hay uống một ly nước mát thì không bằng gì hơn
cả.
Đầu thánh sáu, học trò chúng em ui vẻ, sửa soạn, để chào đón một mùa hè


mới. Nhưng không ít tiếng khóc khi phải xa mái truòng, thầy cô, bạn bè và
xa những kỉ niệm với cây phượng. Hoa phượng buồn khi phải xa học trò,
thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng dưới sân
truòng. Ba tháng hè đã đến, không còn một tiếng cười nói. Phượng buồn,
phượng nhớ.
KB: Em rất yêu quý cây phượng. Phượng như là một người bạn vô hình, để
lại những kỉ niêhm thời áo trắng. Dù lớn lên em không còn học ở đây nưa
nhưng em vẫn không thể quên những kỉ niệm với cây phượng
Last edited by a moderator: 5 Tháng năm 2012

peucsmile, 5 Tháng năm 2012
#6


3.
uocmovahoaibaoGuest
hthbaby said: ↑
giúp mình làm bài phát biểu cảm nghĩ về cay bàng đi, mai mình phải thi rồi
Bài làm 1:
Mình gợi ý cho bạn dàn bài nhé
MB : Sân trường em được bao trùm bởi 1 màu xanh ngắt của cỏ cây .
Cây phượng thì ....... Cây Sứ thì ...... ( bạn nêu những đặc điểm nổi bật của
nhữg cây có trong sân )
Vậy mà em lại xao động trước một loài cây bình dị nhưng thân thương : cây
bàng
TB :
1/. tả bao quát
Dáng cây cao to ... cành đưa bốn phía tạo bóng mát rộng
cảm giác giống như là bác bảo vệ canh gác . ( bạn nêu một vài cảm xúc hay
sử dụng những từ miêu tả có tính biểu cảm )
2/. tả chi tiết
Rễ : cắm sâu xuống đất tìm dưỡng chất -> tính cần cù , chăm chỉ chắt chiu


dưỡng chất
Thân : xù xì , màu nâu ( như đất mẹ ) -> nhỏ chưa = vòng tay 2 , 3 đứa trẻ
nhưng cây vẫn đứng vững vàng chống chọi ới mưa bão -> Mạnh mẽ , kiên
cường
Cành : chia nhiều nhánh
Lá : to hơn bàn tay của em ... màu sậm , gân lá trồi lên -> dù to nhưng mảnh
mai -> dáng vẻ dù bên ngoài mạnh mẽ nhưg bên trong rất yếu ớt cần che
chở
.........
( bạn có thể tả thêm hoa quả và bỏ cành nhưng coi chừng lộn qua miêu tả

bạn nhé )
3/. : kể về 1 kỉ niệm
_ phần này là phần biểu cảm gián tiếp nên bạn chọn lọc những câu chuyện
cảm động nêu bật được tình yêu của mình đối với cây là ổn
vd : bị điểm kém , chạyxuống gốc cây ngồi khóc , cảm giác đc cây an ủi và
bảo vệ .............
hay là trèo cây hái trái bàng té nhưng có cành bàng đỡ ,cành bàng hy sinh để
em đc lành lặn v..v..v
KB : Cảm nghĩ về cây bàng ( yêu , thương , quý , ... )
gợi ý cho bạn nè : dù mọi ng` vẫn thường bảo Phương mới là cây gắn bó với
tuổi thơ khi đi học nhưg đối với em thì Bàng mới chính là Cây-Học-Trò giữ
biết bao kỉ niệm buồn vui lẫn lộn ...
Bài làm 2:
Chắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỷ niệm về mái trướng, thầy
cô và bè bạn, với tôi kỷ niệm ấy gắn với cây bàng ở sân trường Có lẽ, không
bao giờ tôi quên được hình ảnh về cây bàng này.
Từ xa nhìn lại, cây bàng như chiếc ô xanh kỳ lạ. Rễ cây nổi lên mặt đất như
những con rồng đang uốn lượn. nhưng đệp nhất vẫn là lá bàng. những ngày
cuối đông lá bàng chuyển từ màu lục già sang màu vàng rồi chuyển sang
màu đỏ thật lộng lẫy, không sót một chiếc lá nào. Bây giờ, cây bàng nổi bật
với những chiếc lá đỏ như đồng giữa bầu trời lạnh lẽo mùa đông khiến ta
cảm thấy ấm áp. CHỉ cần một cơn gió nhẹ thoáng qua đã làm chiếc lá ban
ngf rơi xuống. Lúc ấy, trông những chiếc lá bàng thật giống những chiếc
máy bay., rơi đột ngột từ trên cao xuống bị gió thổi làm cho lảo đảo, lảo đảo
mấy vòng rồi cuối cùng đã hạ cánh xuống mặt đất. Những chiếc máy bay hạ
cánh trồng lên nhau như một chiếc thảm rực rỡ khiến cho những cành bàng
trở nên trơ trụi. Để rồi màu xuân đến, lộc non tràn đầy trên những cành khô


khốc ngày nào. Những lộc non ấy xanh biêc một màu xanh đến kỳ lạ, xanh

tươi đẹp đến nỗi người vội vã đến mấy cũng phải dừng lại đôi chút để ngắm
lá bàng. Và dường như trong mỗi cành lộc non như ẩn chứa cái gì đó vô
cùng mạnh mẽ, một sức sống mãnh liệt, tràn đầy sức sống. Đến mùa hạ, lá
bàng đã rắn rỏi hơn cả, chiếc lá to dần lên thật dày, xanh um mát rượi. Ánh
sáng xuyên qua giờ chỉ còn là màu ngọc bích. Chính vì lẽ đó mà chúng em
rất thích được ngồi dưới tán lá bàng đọc truyện, chơi nhảy dây, đá cầu…
Mùa thu đến, hoa bàng đã nở rộ xinh xinh như những ngôi sao tí hon rồi dần
trở thành những quả bàng vàng ươm, thơm lừng và ngọt lịm, nhân ăn bùi bùi
như lạc.
Thời gian thấm thoát trôi qua cũng đã năm năm rồi, sắp phải xa mái trường
tiểu học Cát Linh yêu dấu, sắp phải xa bạn bè xa cây bàng nhưng có lẽ suốt
đời này em sẽ không bao giờ quên và mãi khắc ghi vào trong tim hình ảnh
cây bàng với những kỉ niệm bạn bè của thuở nào.

Bài làm 1:
Mình gợi ý cho bạn dàn bài nhé
MB : Sân trường em được bao trùm bởi 1 màu xanh ngắt của cỏ cây .
Cây phượng thì ....... Cây Sứ thì ...... ( bạn nêu những đặc điểm nổi bật của
nhữg cây có trong sân )
Vậy mà em lại xao động trước một loài cây bình dị nhưng thân thương : cây
bàng
TB :
1/. tả bao quát
Dáng cây cao to ... cành đưa bốn phía tạo bóng mát rộng
cảm giác giống như là bác bảo vệ canh gác . ( bạn nêu một vài cảm xúc hay
sử dụng những từ miêu tả có tính biểu cảm )
2/. tả chi tiết
Rễ : cắm sâu xuống đất tìm dưỡng chất -> tính cần cù , chăm chỉ chắt chiu



dưỡng chất
Thân : xù xì , màu nâu ( như đất mẹ ) -> nhỏ chưa = vòng tay 2 , 3 đứa trẻ
nhưng cây vẫn đứng vững vàng chống chọi ới mưa bão -> Mạnh mẽ , kiên
cường
Cành : chia nhiều nhánh
Lá : to hơn bàn tay của em ... màu sậm , gân lá trồi lên -> dù to nhưng
mảnh mai -> dáng vẻ dù bên ngoài mạnh mẽ nhưg bên trong rất yếu ớt cần
che chở
.........
( bạn có thể tả thêm hoa quả và bỏ cành nhưng coi chừng lộn qua miêu tả
bạn nhé )
3/. : kể về 1 kỉ niệm
_ phần này là phần biểu cảm gián tiếp nên bạn chọn lọc những câu chuyện
cảm động nêu bật được tình yêu của mình đối với cây là ổn
vd : bị điểm kém , chạyxuống gốc cây ngồi khóc , cảm giác đc cây an ủi và
bảo vệ .............
hay là trèo cây hái trái bàng té nhưng có cành bàng đỡ ,cành bàng hy sinh
để em đc lành lặn v..v..v
KB : Cảm nghĩ về cây bàng ( yêu , thương , quý , ... )
gợi ý cho bạn nè : dù mọi ng` vẫn thường bảo Phương mới là cây gắn bó với
tuổi thơ khi đi học nhưg đối với em thì Bàng mới chính là Cây-Học-Trò giữ
biết bao kỉ niệm buồn vui lẫn lộn ...
Bài làm 2:
Chắc hẳn mỗi người học trò nào cũng có những kỷ niệm về mái trướng, thầy
cô và bè bạn, với tôi kỷ niệm ấy gắn với cây bàng ở sân trường Có lẽ, không
bao giờ tôi quên được hình ảnh về cây bàng này.
Từ xa nhìn lại, cây bàng như chiếc ô xanh kỳ lạ. Rễ cây nổi lên mặt đất như
những con rồng đang uốn lượn. nhưng đệp nhất vẫn là lá bàng. những ngày
cuối đông lá bàng chuyển từ màu lục già sang màu vàng rồi chuyển sang
màu đỏ thật lộng lẫy, không sót một chiếc lá nào. Bây giờ, cây bàng nổi bật

với những chiếc lá đỏ như đồng giữa bầu trời lạnh lẽo mùa đông khiến ta
cảm thấy ấm áp. CHỉ cần một cơn gió nhẹ thoáng qua đã làm chiếc lá ban
ngf rơi xuống. Lúc ấy, trông những chiếc lá bàng thật giống những chiếc
máy bay., rơi đột ngột từ trên cao xuống bị gió thổi làm cho lảo đảo, lảo đảo
mấy vòng rồi cuối cùng đã hạ cánh xuống mặt đất. Những chiếc máy bay hạ
cánh trồng lên nhau như một chiếc thảm rực rỡ khiến cho những cành bàng
trở nên trơ trụi. Để rồi màu xuân đến, lộc non tràn đầy trên những cành khô
khốc ngày nào. Những lộc non ấy xanh biêc một màu xanh đến kỳ lạ, xanh


tươi đẹp đến nỗi người vội vã đến mấy cũng phải dừng lại đôi chút để ngắm
lá bàng. Và dường như trong mỗi cành lộc non như ẩn chứa cái gì đó vô
cùng mạnh mẽ, một sức sống mãnh liệt, tràn đầy sức sống. Đến mùa hạ, lá
bàng đã rắn rỏi hơn cả, chiếc lá to dần lên thật dày, xanh um mát rượi. Ánh
sáng xuyên qua giờ chỉ còn là màu ngọc bích. Chính vì lẽ đó mà chúng em
rất thích được ngồi dưới tán lá bàng đọc truyện, chơi nhảy dây, đá cầu…
Mùa thu đến, hoa bàng đã nở rộ xinh xinh như những ngôi sao tí hon rồi
dần trở thành những quả bàng vàng ươm, thơm lừng và ngọt lịm, nhân ăn
bùi bùi như lạc.
Thời gian thấm thoát trôi qua cũng đã năm năm rồi, sắp phải xa mái trường
tiểu học Cát Linh yêu dấu, sắp phải xa bạn bè xa cây bàng nhưng có lẽ suốt
đời này em sẽ không bao giờ quên và mãi khắc ghi vào trong tim hình ảnh
cây bàng với những kỉ niệm bạn bè của thuở nào.

MB : “Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi
đâu”
Câu hát của nhà thơ Xuân Diệu đã làm tui nhớ đến sự đẹp đẽ, mạnh mẽ
của hoa phượng.Tôi yêu hoa phượng-loài hoa biểu tượng cho tâm hồn
của mỗi người học trò chúng tôi.
TB:Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ

của nó-một màu đỏ nhơf sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên
nhiên vào mùa hạ.Đài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho
con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa phượng
đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi
bông hoa phượng. Trong lòng hoa là nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa
cho những chú ông bé nhỏ, chăm chỉ tới hút.
Vào khoảng giữa tháng năm,tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên
những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi
phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập.
Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa,
phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng,
nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây
trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu


xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng
xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất.
Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung
sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi
phải xa mái trường, xa thầy cô,xa ban bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi
trường thân yêu ,dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường,bơ vơ giữa biển
nắng vàng. Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những
con gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng… Ba tháng hè trôi qua đằng
đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng.
Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm
từng giây từng phút khi xa học sinh.
Ba tháng hè trôi qua, ngày mai đã là ngày khai giảng, phượng mong nhớ,
chờ đợi để đc gặp lại các bạn học sinh. Những học sinh cũ đến thăm
trường, họ rỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ
thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương

dưới gốc phượng và nhớ phượng…Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm,
chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào
các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có
tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là
tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã đượcchia sẻ phần
nào. Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy
dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và
ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai
ngắm?
KT:Hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời
áo trắng. Tôi yêu hoa phượng- hoa học trò thân thương.



Bài viết số 01 về loài cây em yêu thích (cây phượng)

Trong mỗi chúng ta, tuổi học trò là thời gian ngắn ngủi mà vui vẻ nhất. Nói
đến tuổi học trò là những kỉ niệm buồn vui với thầy cô, bạn bè nhưng đọng


lại đâu đó trong tâm trí em một hình ảnh đẹp nhất của tuổi học trò đó là một
loài cây em yêu thích nhất – Cây hoa phượng.

Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô khổng lồ che mát cho cả một
khoảng sân trường rộng lớn. Thân cây to và sần sùi, rễ nổi ngoằn ngoèo trên
mặt đất như những chú run khổng lồ. Những tán lá xum xuê, mỗi chiếc lá
xanh ngắt đã góp phần xua tan đi những cái nóng nực của mùa hè. Những
cành cây cùng với những chiếc lá vươn dài lên cao để đón ánh nắng mặt trời.
Cây phượng có một sức sống thật mãnh liệt, sức sống dẻo dai, bền bỉ đã góp
phần làm đẹp cho đất nước và con người Việt Nam.

Phượng nở báo hiệu cho mùa thi đã đến, hoa phượng nở đỏ rực cả một góc
sân trường. Giờ ra chơi, dưới tán cây phượng các bạn nam thì đá cầu, bắn bi,
còn các bạn nữ thì nhảy dây, chơi bịt mắt bắt dê…Cây phượng xòe bóng mát
che cho chúng em ôn bài, vui chơi, giải lao sau những giờ học căng thẳng.
Lá phượng cũng trở thành một món đồ chơi cho chúng em. Chúng em nhặt
từng lá nhỏ để chơi đồ hàng. Mỗi khi buồn, khi vui chúng em đều ngồi dưới
gốc phượng tâm sự cùng nhau. Cành lá phượng như những cánh tay vươn ra
múa may cùng gió để cùng chung vui với những niềm vui nho nhỏ của
chúng em. Hoặc cũng có khi rủ xuống mỗi khi chúng em buồn. Cứ đến cuối


năm học, chúng em lại nhặt hoa phượng để ép vào trang vở làm kỉ niệm –
Những kỉ niệm khó phai.
Hoa phượng nở báo hiệu một năm học sắp kết thúc. Chúng em sẽ chia tay
bạn bè để bước vào kỳ nghỉ hè dài ba tháng liền. Nhưng buồn nhất là phải
chia tay cây phượng – loài cây em yêu thích nhất. Vì cây phượng là người
bạn thân thiết nhất của tuổi học trò chúng em. Đối với các anh chị cuối cấp,
khi nhìn thấy hoa phượng nở lại có tâm trạng bồi hồi, lưu luyến vì sắp phải
chia tay bạn bè, thầy cô, mái trường không phải là ba tháng hè mà họ sẽ chia
tay nhau để mỗi người bước vào một ngôi trường khác. Có thể họ còn học
chung trường, chung lớp với nhau, nhưng cũng có thể là họ sẽ mỗi người
một nơi mà chưa biết khi nào gặp lại nhau.
Lúc phượng nở đỏ rực, ve kêu râm ran cũng là lúc báo hiệu thời khắc chia
tay đã đến. Vào những ngày cuối năm học, chúng em thi viết lưu bút và
không quên ép cùng trang viết một bông hoa phượng đỏ rực. Những dòng
lưu bút của những người bạn thân thiết không bao giờ phai mờ trong tâm trí
em. Năm học kết thúc, phượng ở lại một mình, bơ vơ giữa sân trường,
phượng buồn, phượng muốn khoe dáng với các bạn học sinh nhưng bây giờ
sân trường đã vắng lặng, chỉ còn tiếng ve kêu. Phượng mong mùa hè chóng
qua đi để lại được gặp lại những người bạn học trò.

Em yêu cây phượng bởi nó gắn liền với tuổi học trò của em, mang lại bao
nhiêu ký ức về mái trường mến yêu và những cảm xúc không bao giờ phai
nhạt trong tâm trí em. Dù có đi đâu về đâu em cũng không bao giờ quên
được hình ảnh loài cây em yêu thích – Cây phượng – cây hoa học trò.


Bài viết số 02 về loài cây em yêu thích (cây hoa hồng)

Trong một lần đi công tác ở Đà Lạt, bố đã mang về cho mẹ con em một món
quà thật đặc biệt. Bố đã mua về một giống hoa lạ mà ở vùng nông thôn quê
em rất hiếm. Cây đã có nụ và sắp nở thành hoa. Cây hoa được mẹ và em
chăm chút hàng ngày và vẫn được gọi bằng cái tên trìu mến cây hồng nhung.
Đó cũng chính là loài cây em yêu thích nhất.


Cây hồng nhung được trồng trong một cái chậu sứ. Từ trước tới giờ, em
chưa từng thấy cây hồng nào lại có vẻ đẹp mê hồn như thế. Thoạt nhìn thân
cây hồng nhung có vẻ như khắng khiu, mảnh khảnh nhưng thực ra thì nó rất
cứng và khỏe mạnh. Toàn thân cây có rất nhiều gai nhọn đâm ra tua tủa.
Phía gốc cây màu xanh đậm nhưng càng lên đến ngọn, màu xanh của thân
cây càng nhạt dần, đến phần ngọn thì chuyển sang màu nõn chuối và gai
cũng mềm dần đi. Những cái gai ấy chính là vũ khí tự vệ củạ loài hoa hồng
nhung với các loài sâu bọ. Một lần em bắt một con nhện đang giăng tơ buổi
sáng và vô tình đụng phải một cái gai gần gốc cây, tay em đã bị chảy máu,
em giận nó lắm. Nó giống như một tiểu thư đài các, dễ thương nhưng ưa
nhõng nhẽo. Những chiếc lá hình bầu dục to bằng chiếc thìa ăn cơm được
trang trí xung quanh một hàng răng cưa như những nét hoa văn bao xung
quanh lá. Trông kiêu kỳ đáng yêu làm sao!. Đây đó thấp thoáng những nụ
hoa to bằng đầu đũa, vươn mình lên cao như muốn phô bày vẻ kiêu sa,
quyền quý của mình. Và kia, một đóa hồng nhung đang độ xuân thì còn

ngậm một giọt sương long lanh trên cánh. Bông hoa hồng mới phô ra được
vài ba cánh. Mẹ bảo, hoa hồng được mệnh danh là “chúa của các loài hoa”.
Em nghĩ mẹ nói đúng. Hương thơm của hoa là một món quà của tạo hóa đã
ưu ái dành cho loài hoa này, vừa dìu dịu, thanh tao, không ngạt ngào mà chỉ
thoang thoảng.


Cây hồng nhung này chính là loài cây em yêu thích. Ai đi qua đây cũng phải
đều dừng lại vài phút để chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiêu kì của hồng nhung. Em
rất tự hào về chậu hoa hồng nhung của mình.


Bài viết số 03 về loài cây em yêu thích (cây cam)

Thu về, bao trái chín treo mình trong gió, tỏa hương thơm ngát đến với mọi
nhà. Trong khoảng sân nhỏ của ông em, cây cam mật ông trồng đã trĩu
quả. Cây cam đã để lại bao kỷ niệm giữa ông và em. Đây cũng chính là loài
cây em yêu thích nhất.

Chao ôi ! Trông những quả cam mật nhún nhảy trên cành cây mới thích mắt
làm sao! Mới hôm nào quả cam đang còn bé tí xíu như quả chanh, da dày,
màu xanh đậm có vẻ xù xì. Nhưng một thời gian sau, làn da ấy cứ mỏng dần
rồi chuyền từ màu xanh sang màu xanh nhạt rồi chuyển sang màu vàng cam
theo từng ngày, từng tháng. Đến hôm nay, những chùm cam ấy đã vàng
ươm, vỏ căng mọng nước. Nhìn những chùm cam như những chiếc đèn lồng
nhỏ treo lơ lửng trên cây. Từng chùm quả nặng trĩu đung đưa theo làn gió
thu hiu hiu, nhè nhẹ. Mặc dù ông và em đã chống rất nhiều cành tre to để đỡ
nhưng những các nhánh cam ấy vẫn cứ sà xuống gần mặt đất. Thân cây
khoác chiếc áo màu xanh giản dị, đứng đó làm trụ đỡ cho những cành cây
chi chít quả. Những chú chim sâu đang nhảy nhót trên cành, đưa chiếc mỏ



xinh xinh vạch lá tìm sâu. Hai ông cháu em đứng bên nhau ngắm nhìn chùm
quả chín. Gió vườn xào xạc như khúc hát ru đưa các “bé cam” vào giấc ngủ
say nồng. Trong giấc mơ, chắc chúng sẽ rất vui khi được biết chính những
múi cam ngọt ngào của chúng sẽ làm mát lòng bao người những lúc mệt
mỏi.
Đứng trước cây cam vàng trĩu quả, em cũng như được vui lây với những “bé
cam” . Ôi! Những quả cam là kết tinh của bao công sức lao động, bao ngày
vun xới, chăm sóc của ông và em. Nó còn là niềm vui của hai ông cháu hằng
ngày. Chính vì vậy đây chính là loài cây em yêu thích nhất.




×