Tải bản đầy đủ (.pdf) (11 trang)

ỨNG DỤNG KỸ THUẬT GIẤU TIN TRONG ẢNH SỐ VÀO BẢO MẬT THÔNG TIN

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.05 MB, 11 trang )

ỨNG DỤNG KỸ THUẬT GIẤU TIN TRONG ẢNH SỐ
VÀO BẢO MẬT THÔNG TIN
1. Tổng quan về bảo mật thông tin và giấ u tin trong ảnh số
Nhiều phương pháp bảo vệ thông tin đã được đưa ra trong đó giải pháp dùng
mật mã được ứng dụng rộng rãi nhất. Thông tin ban đầu được mã hoá và gửi đi, người
nhận được sẽ giải mã thông tin nhờ khoá của hệ mật mã. Có nhiều hệ mã phức tạp
được sử dụng như DES, RSA, NAPSACK… mang lại hiệu quả cao. Bên cạnh đó, một
phương pháp được sử dụng mang lại nhiều lợi ích tối ưu đó là kỹ thuật giấu tin
(DataHiding). Có thể coi giấu tin là một nhánh của ngành mật mã với mục tiêu là
nghiên cứu các phương pháp che giấu thông tin mật.
Mã hóa thông tin là giải pháp đảm bảo an toàn và bảo mật thông tin theo
phương pháp truyền thống với một qui tắc nào đó được thỏa thuận trước giữa người
gửi và người nhận. Tuy nhiên, phương pháp này tạo nên sự chú ý của đối phương với
các thông điệp đươ ̣c truyề n đi. Một hướng tiếp cận mới trong lĩnh vực an toàn và bảo
mật thông tin, đó là giấu đi sự hiện diện của các thông tin quan trọng trong những bức
ảnh thông thường. Sự khác biệt giữa bức ảnh có giấu thông tin và những bức ảnh
thông thường là rất nhỏ nên hạn chế được sự chú ý và nghi ngờ của đối phương. Mặt
khác, dù các bức ảnh có giấu thông tin bị phát hiện là có chứa thông tin trong đó thì
việc tìm được nội dung của thông tin đó cũng rất khó có thể thực hiện được vì quá
trình giấu tin có kết hợp với các khóa có độ bảo mật cao.
1.1. Mật mã và giấu thông tin
Mật mã (Cryptography hay Secret Writing) là phương pháp gửi thông điệp dưới
những hình thức khác nhau sao cho chỉ có người nhận mong đợi mới bỏ đi che giấu để
đọc được thông điệp. Thông điệp muốn gửi đi gọi là bản rõ. Thông điệp bị che giấu
gọi là bản mã hóa. Sau khi người nhận loại bỏ che giấu để đọc thông tin thì thông điệp
không còn được bảo vệ nữa. Giấu thông tin là kỹ thuật nhúng (emberdding) một lượng
thông tin số nào đó vào trong một đối tượng dữ liệu số khác. Một trong những yêu cầu
cơ bản của giấu tin là đảm bảo tính chất ẩn của thông tin được giấu đồng thời không
làm ảnh hưởng đến chất lượng của dữ liệu gốc. Sự khác biệt chủ yếu giữa mã hoá
thông tin và giấu thông tin là mã hoá thông tin làm cho các thông tin hiện rõ là nó có
được mã hoá hay không, giấu thông tin thì người ta khó phát hiện trong đối tượng đó


có thông tin được giấu hay không. Giấu thông tin và mã hóa thông tin tuy cùng có mục
đính là để đối phương không phát hiện ra tin cần giấu, nhưng chúng khác nhau ở chỗ:
Mã hóa thông tin là giấu đi ý nghĩa của bản thông tin được mã hóa, trong khi đó giấu
thông tin lại là giấu đi sự hiện diện của thông tin được giấu.
1.2. Giấu tin mật và thủy vân số
Giấu tin mật (Steganography tức giấu tin, viết phủ) là lĩnh vực nghiên cứu việc
nhúng các mẩu tin mật vào một môi trường phủ. Trong quá trình giấu tin, để tăng bảo
mật có thể dùng một khoá viết mật, người ta gọi đó là Intrinsic Steganography (giấu
1


tin có xử lý). Khi đó, để giải mã người dùng cũng phải có khoá viết mật đó. Chú ý
rằng khoá này không phải là khoá dùng để lập mật mã mẩu tin, ví dụ nó có thể là khoá
để sinh ra hàm băm phục vụ việc rải tin vào môi trường phủ. Thủy vân số(Digital
Watermarking) là kỹ thuật nhúng “dấu ấn số” (Watermark – tin giấu) vào một sản
phẩm số (text, image, audio, video), mà tin giấu này có thể được phát hiện và tách ra
sau đó, nhằm chứng thực (đánh dấu, xác thực) nguồn gốc hay chủ sở hữu của sản
phầm số này.
So sánh thủy vân số với giấu tin mật
Mặc dù thủy vân số (Watermarking) và giấu tin mật (steganography) cùng nằm
trong lĩnh vực nghiên cứu nhằm che dấu đi sự hiện diện của thông tin nhưng chúng có
một số đặc điểm khác biệt:
Steganography

Watermarking
- Mục đích là bảo vệ môi trường
- Mục đích là bảo vệ thông tin được
giấu tin.
giấu.
- Chỉ cần thông tin đủ để đặc trưng

- Giấu được càng nhiều thông in
càng tốt, ứng dụng trong truyền dữ liệu cho bản quyền của chủ sở hữu.
thông tin mật.
- Thông tin giấu có thể ẩn (invisible
- Thông tin được giấu phải ẩn,
không cho người khác thấy được bằng Watermarking) hoặc hiện (visible
Watermarking).
mắt thường.
- Chỉ tiêu quan trọng nhất là tính bền
- Chỉ tiêu quan trọng nhất là dung
vững của tin được giấu.
lượng của tin được giấu.

2. Kỹ thuật giấu tin trong ảnh số
Giấu tin trong ảnh được thực hiện bằng cách thay thế một vài thông tin ít quan
trọng nhất của ảnh gốc. Sao cho chất lượng ảnh ít bị ảnh hưởng khi thực hiện thuật
toán nén và giải nén ảnh.
Sơ đồ chung giấu tin trong ảnh được mô tả như hình sau:

Hình 1. Giấu thông tin vào trong ảnh
2


2.1. Phương pháp giấu tin trong ảnh số
Theo khuynh hướng tiếp cận, có 2 phương pháp giấu tin trong ảnh số: Giấu tin
trong miền không gian (Spatial domain) và giấu tin trong miền tần số (Frequency
domain).

Hình 2. Giấu thông tin trong miền không gian


Hình 3. Giấu tin trong miền tần số

2.2. Kỹ thuật chung giấu thông tin trong ảnh số
 Chọn vị trí dấu thông tin:
- Vị trí ngẫu nhiên trong ảnh gốc
- Vùng tần số trung bình hay tần số cao (biên ảnh)
Miền ảnh có tần số càng cao thì mắt người càng kém phân biệt sự thay đổi.
Trong nén ảnh mất mát thông tin thường loại bỏ miền ảnh có tần số cao.
 Chọn miền giấu thông tin:
- Dấu thông tin trong miền quan sát: Thực hiện trực tiếp trên ma trận ảnh.
- Dấu thông tin trong miền DFT, DCT hay DWT.
- Sau đó biến đổi ngược lại miền quan sát.
 Chọn kiểu chèn thông tin giấu:
- Cộng trực tiếp thông tin vào miền giá trị của ảnh.
Thay đổi cách biểu diễn giá trị ảnh theo cách biểu diễn của thông tin ẩn.
 Chọn kiểu tách thông tin ẩn:
- Tách thông tin ẩn tương tự tách tín hiệu nhiễu.
- Các bước tách thông tin ẩn là các bước ngược lại của tiến trình chèn thông tin ẩn.
2.3. Các thành phần chính của một hệ giấu tin trong ảnh số
Các thành phần chính của một hệ giấu tin trong ảnh số gồm:
 Bản tin mật (Secret Message): Có thể là văn bản hoặc tệp ảnh hay bất kỳ một tệp
nhị phân nào, vì quá trình xử lý chúng ta đều chuyển chúng thành chuỗi các bit.
 Ảnh phủ (hay ảnh gốc: Cover Data): Là ảnh được dùng để làm môi trường
nhúng tin mật.
3


 Khoá bí mật K (Key): Khoá viết mật tham gia vào quá trình giấu tin để tăng
tính bảo mật.
 Bộ nhúng thông tin (Embedding Algorithm): Những chương trình, thuật toán

nhúng tin.
 Ảnh mang (Stego Data): Là ảnh sau khi đã nhúng tin mật vào đó.
 Kiểm định (Control): Kiểm tra thông tin sau khi được giải mã.
Mô hình của kỹ thuật giấu tin cơ bản được mô tả theo hai hình vẽ sau:

Bản tin mật

Phương tiện
chứa
(audio, ảnh,
video)

Phân
phối

Phương
tiện chứa
đã giấu
tin

Bộ nhúng
thông tin

Khoá

Hình 4. Lược đồ chung cho quá trình giấu tin
Hình vẽ trên biểu diễn quá trình giấu tin cơ bản. Phương tiện chứa bao gồm các đối
tượng được dùng làm môi trường giấu tin như: Text, audio, video, ảnh, bản tin mật là một
lượng thông tin mang một ý nghĩa nào đó như ảnh, logo, đoạn van bản… tuỳ thuộc vào
mục đích của người sử dụng. Thông tin sẽ được giấu vào trong phương tiện chứa nhờ một

bộ nhúng, bộ nhúng là những chương trình, triển khai các thuật toán để giấu tin và được
thực hiện với một khoá bí mật giống như các hệ mật mã cổ điển. Sau khi giấu tin, ta thu
được phương tiện chứa bản tin đã giấu và phân phối sử dụng trên mạng.
Khoá

Phương tiện
chứa đã
giấu tin

Bộ giải
mã tin

Bản tin mật

Hình 1: Lược đồ cho quá trình giải mã

Hình 5. Lược đồ cho quá trình giải mã
4

Phương tiện chứa

Kiểm
định mã


Hình vẽ trên chỉ ra các công việc giải mã thông tin đã giấu. Sau khi nhận được
đối tượng phương tiện chứa có giấu thông tin, quá trình giải mã được thực hiện thông
qua bộ nhúng thông tin cùng với khoá của quá trình nhúng. Kết quả thu được gồm
phương tiện chứa gốc và bản tin mật đã được giấu. Bước tiếp theo bản tin mật thu
được sẽ được xử lý kiểm định so sánh với thông tin giấu ban đầu.

Sơ đồ phân loại trên (hình 4, 5) được Fabien A. P. Petitcolas đề xuất năm 1999.
3. Kỹ thuật thuỷ vân giấu tin trong ảnh số
3. 1. Nguồn gốc thủy vân số
Thủy vân trên giấy (paper Watermark): Thủy vân trên giấy xuất hiện trong
ngành sản xuất giấy cách đây hơn 700 năm. Thủy vân trên giấy (paper Watermark)
đầu tiên được tìm thấy có nguồn gốc từ Fabriano, Italy.
Thủy vân số (digital Watermark): Khái niệm thủy vân số cũng xuất phát từ khái
niệm thủy vân trên giấy. Tuy nhiên, thật khó để nói chính xác khi nào khái niệm “thủy
vân số” (digital Watermarking) bắt đầu được nói đến. Năm 1979, Szepanski mô tả một
mẫu thông tin số có thể nhúng vào tài liệu nhằm mục đích chống giả mạo. Chín năm
sau, Holt và các đồng nghiệp mô tả một phương pháp để nhúng mã định danh vào tín
hiệu âm thanh. Tuy nhiên, mãi đến năm 1988, Komatsu và Tominaga mới lần đầu tiên
sử dụng cụm từ “digital Watermark”. Nhưng phải đến đầu những năm 90 thì thủy vân
số với thực sự nhận được sự quan tâm của công chúng.
3.2. Phân loại thủy vân số
Dựa vào những đặc trưng, tính chất, ứng dụng của từng kỹ thuật mà người ta
phân loại các kỹ thuật thuỷ vân ảnh. Có rất nhiều cách phân loại thủy vân số khác
nhau:
 Theo khả năng cảm nhận, người ta phân thành hai loại thủy vân số sau:
- Visible/Perceptible (hữu hình)
- Invisible (vô hình)
 Theo tính bền vững, ta có ba loại thủy vân số như sau:
- Robust Watermarking:
- Fragile Watermarking:
- Semi-fragile Watermarking:
 Theo sự yêu cầu ảnh gốc cho việc tách Watermark, người ta phân thành ba
loại thủy vân số như sau:
- Blind Watermarking:
- Non-blind Watermarking:
- Semi-blind Watermarking:

 Theo khuynh hướng tiếp cận, người ta phân thành hai loại như sau:
- Thủy vân miền không gian (Spatial domain):
- Thủy vân miền tần số (Frequency domain):
5


 Theo tính phụ thuộc ảnh, chúng ta có hai loại thủy vân số sau:
- Image-adaptive (phụ thuộc ảnh):
- Image-independent (độc lập ảnh):
3.3. Yêu cầu và các đặc tính của thủy vân số
 Tính bền vững
Đây là tính chất quan trọng nhất của hệ thuỷ vân bền vững. Nghĩa là hệ thuỷ
vân phải chống lại được các phép biến đổi, hay tấn công có chủ đích hoặc không có
chủ đích lên thuỷ vân. Nhìn chung, một thủy vân phải bền vững với các phép biến đổi
như chuyển đổi tín hiệu A/D (analog to digital – tín hiệu tương tự sang tín hiệu số) và
D/A, các phép nén mất dữ liệu, in, quét, nhiễu trên đường truyền. Với ảnh nói riêng,
thủy vân phải bền vững với các phép biến đổi hình học như phép dịch chuyển, co dãn,
hoặc cắt xén. Phương pháp thủy vân số phải đảm bảo sao cho việc không lấy lại được
thủy vân tương đương với việc ảnh đã bị biến đổi quá nhiều, không có giá trị thương
mại.
 Tính bảo mật
Sau khi đã được thủy vân ảnh, thì yêu cầu là chỉ cho phép những người có
quyền sử dụng được chỉnh sửa và phát hiện được thủy vân. Điều này được thực hiện
nhờ vào khóa mã dùng làm khóa trong giải thuật đưa thủy vân vào ảnh số và giải thuật
phát hiện ra thủy vân trong ảnh số.
 Tính ẩn
Việc nhúng thông tin vào ảnh sẽ làm biến đổi ảnh ít hay nhiều. Tính ẩn (trong
loại thủy vân ẩn - invisible Watermarking) yêu cầu sự biến đổi ảnh mang là nhỏ nhất
có thể. Với các phương pháp thủy vân số tốt sẽ làm cho thông tin được nhúng trở nên
vô hình trong ảnh mang, theo nghĩa là người dùng khó có thể nhận ra trong bức ảnh có

giấu thông tin bằng mắt thường. Điều này có nghĩa là thủy vân làm ảnh hưởng rất ít
đến chất lượng ảnh mang. Trái với thủy vân ẩn, thủy vân hiện (visible Watermarking)
không cần tính chất ẩn đối với thủy vân được nhúng. Thực tế, loại thủy vân số này yêu
cầu thông tin nhúng vào ảnh phải được nhìn thấy để bảo vệ bản quyền.
Trong các loại thuỷ vân thì thuỷ vân ẩn và bền vững được quan tâm nghiên cứu
nhiều hơn vì nó có nhiều ứng dụng lớn.
 Dung lượng
Đối với giấu tin, chỉ tiêu này gần như là quan trọng nhất vì mục đích của giấu
tin là giấu được càng nhiều thông tin càng tốt. Tuy nhiên, đối với thủy vân, chỉ cần
một lượng thông tin vừa đủ, chẳng hạn để chứng thực bản quyền, nhúng vào ảnh
mang.
Với ảnh số, chỉ tiêu này đề cập đến số lượng bit thủy vân có thể nhúng vào ảnh.
 Tính dễ vỡ
Đối với các ứng dụng để phát hiện giả mạo ảnh gốc thì thủy vân nhúng vào phải
có tính giòn (fragile) nghĩa là sẽ bị vỡ nếu chịu sự biến đổi mất thông tin. Một cách
thực hiện điều này mà vẫn đảm bảo tính ẩn của thủy vân là dấu nó vào các phần dữ
6


liệu ít đáng chú ý về mặt trực giác. Đối với ảnh, đó có thể là các bít thấp của các điểm
ảnh (LSB).
Loại thủy vân nửa giòn (semi-fragile) được dùng trong việc phân biệt các loại
biến đổi mất thông tin đã được sử dụng: Biến đổi mất thông tin nhưng không thay đổi
nội dung và biến đổi mất thông tin gây thay đổi nội dung.
3.4. Các miền thủy vân ảnh số
Gần đây, đa số các thuật toán Watermarking số được phát triển nhằm mục đích
bảo vệ bảo quyền ảnh số và xác minh tình trạng nguyên vẹn dữ liệu. Hầu hết các thuật
toán Watermarking đều chuyển đổi ảnh gốc sang một miền mà thuận tiện cho việc
nhúng thông tin Watermark nhằm bảo đảm tính bền vững và không nhìn thấy.
Có thể chia các kỹ thuật thuỷ vân theo hai hướng tiếp cận chính:

- Hướng thứ nhất dựa trên miền không gian ảnh tức là tiến hành khảo sát tín
hiệu và hệ thống rời rạc một cách trực tiếp trên miền giá trị rời rạc của các điểm ảnh
gọi là trên miền biến số độc lập tự nhiên.
- Hướng thứ hai là sử dụng các phương pháp khảo sát gián tiếp khác thông qua
các kỹ thuật biến đổi. Các kỹ thuật biến đổi này làm nhiệm vụ chuyển miền biến số
độc lập sang các miền khác và như vậy tín hiệu và hệ thống rời rạc sẽ được biểu diễn
trong các miền mới với các biến số mới. Sau đó, tìm cách nhúng thuỷ vân vào ảnh
bằng cách thay đổi các hệ số biến đổi trong những miền thích hợp để đảm bảo chất
lượng ảnh và sự bền vững của thuỷ vân sau khi nhúng.
Các phép biến đổi được sử dụng phổ biến là DCT, DFT (Discrete Fourier
Transform) và DWT.
 Phương pháp Watermarking trong miền không gian ảnh (spatial domain)
Watermarking trong miền không gian tín hiệu được khảo sát bằng cách rời
rạc trực tiếp. Các giá trị rời rạc của điểm ảnh gọi là miền biến số độc lập tự nhiên. Sau
đó tìm cách nhúng thông tin vào ảnh bằng cách thay đổi các giá trị điểm ảnh sao cho
không làm ảnh hưởng nhiều đến chất lượng ảnh và đảm bảo sự bền vững của thông tin
nhúng trước những tấn công có thể có đối với bức ảnh đã nhúng.
Có hai phương pháp điển hình là phương pháp tách bit có trọng số ít quan
trọng nhất (LSB- Least Significant Bit) và phương pháp sử dụng chuỗi giả ngẫu nhiên.
 Phương pháp Watermarking dùng biến đổi DCT
Biến đổi cosine rời rạc là một công cụ toán học xử lý các tín hiệu như ảnh
hay video. Nó sẽ chuyển đổi các tín hiệu từ miền không gian sang miền tần số và biến
đổi ngược lại từ miền tần số quay trở lại miền không gian mà không gây tổn hao đến
chất lượng.
Lý do biến đổi cosine cho xử lý ảnh số hay được chọn là biến đổi cosine rời
rạc yêu cầu ít sự phức tạp tính toán và tài nguyên hơn.

7



4. Ứng dụng kỹ thuật thủy vân trên miền DCT giấu tin trong ảnh số
Thủy vân trên miền DCT là một kỹ thuật được sử dụng phổ biến với nhiều thuật
toán. Nhìn chung, các thuật toán đều thực hiện các bước giống nhau trong quy trình
nhúng (hình 6) và tách thủy vân (hình 7). Tuy nhiên, các thuật toán khác nhau thì khác
nhau về cách lựa chọn vị trí nhúng thủy vân và phương thức nhúng.

Hình 6. Quá trình nhúng thủy vân

Hình 7. Quá trình tách thủy vân
Xây dựng ứng dụng thủy vân số trên các file ảnh số với phương pháp thủy
vân thuận nghịch.
Quá trình thực hiện như sau:
 Bước 1: Thu nhận ảnh gốc
Ảnh gốc là ảnh màu 24 bit gồm 3 thành phần màu: G,R và B.
Duyệt toàn bộ ảnh để nhận các điểm ảnh.
8


 Bước 2: Nhúng thủy vân
Thủy vân là chuỗi ký tự văn bản: Chứa các thông tin bản quyền như tên tác giả,
số chứng minh thư, mã số bản quyền…
Khi nhúng, mỗi ký tự này sẽ chuyển thành mã ASCII tương ứng, sau đó đổi mã
này thành chuỗi bít để đưa vào ảnh cần nhúng.

Hình 8. Minh hoạ quá trình nhúng thủy vân
 Bước 3: Trích thủy vân
Từ các khối ảnh có thủy vân ta sẽ lấy ra được một số bit thủy vân. Ghép các bít
này lại với nhau để được dãy bit. Thực hiện cắt từng đoạn 8 bit một của dãy bit này để
thu được mã ASCII của ký tự.
Với mục đích xác thực thông tin thì yêu cầu của hệ thống phải là thủy vân dễ

vỡ. Khi đó chỉ việc so sánh thủy vân tách được từ ảnh nghi ngờ với thủy vấn gốc , nếu
không giống nhau thì có nghĩa là tác phẩm đã bị sửa chữa thông tin trái phép, không
phải là sản phẩm nguyên bản của tác giả.
Với mục đích bảo vệ bản quyền thì yêu cầu của hệ thống phải là thủy vân bền
vững. Nghĩa là dù sản phẩm có bị sửa chữa theo một hình thức nào đó (do các đối
9


tượng nhái lại từ bản gốc) thì thủy vân vẫn được bảo vệ. Do đó, tác giả có thể trích
thủy vân từ bản nghi ngờ ăn cắp bản quyền để chứng minh rằng đây là tác phẩm của
mình đã bị chỉnh sửa.

Hình 9. Minh hoạ quá trình tách thủy vân
 Bước 4: Xác thực
Kiểm tra tính bền vững của các thuật toán thủy vân. Người sử dụng có thể kiểm
tra xem thuật toán mình chọn có thể chống lại những biến đổi tấn công như: Nén,
nhiễu, tăng giảm độ sáng...từ đó có thể lựa chọn giải pháp hợp lý cho thuật toán nhúng
thủy vân.
Kẻ vi phạm bản quyền có thể dùng các tấn công trái phép để làm biến đổi dấu
thủy vân. Nếu sau khi tấn công chất lượng ảnh thấp, không còn giá trị thương mại thì
thuật toán thành công về khía cạnh bền vững.
5. Một số ứng dụng cơ bản của thủy vân ảnh số
 Bảo vệ bản quyền tác giả
Mục đích của thuỷ vân với bảo vệ bản quyền là gắn một “dấu hiệu” vào dữ liệu
ảnh mà có thể xác định được người nắm giữ bản quyền. Và ta cũng có thể gắn thêm
một dấu hiệu khác gọi là vân tay để xác định người dùng của sản phẩm. Dấu hiệu có
10


thể là một dãy số như mã hàng hoá quốc tế, một message hoặc một logo… Thuật ngữ

thuỷ vân xuất phát từ phương thức đánh dấu giấy tờ với một logo từ thời xa xưa với
mục đích tương tự. Do các Watermark có thể vừa không thể nhận thấy vừa không thể
tách rời tác phẩm chứa nó nên chúng là giải pháp tốt hơn dòng chữ đối với việc nhận
ra người sở hữu nếu người dùng tác phẩm được cung cấp bộ dò Watermark. Như vậy,
nhúng thông tin của người giữ tác quyền của một tác phẩm như là một Watermark.
Watermark không chỉ được dùng để chỉ ra thông tin tác quyền mà còn được
dùng để chứng minh tác quyền.
 Điều khiển và ngăn chặn sao chép
Ngăn chặn những hành vi bất hợp pháp như sao chép dữ liệu mà không được
phép, như vậy nếu có một ứng dụng kiểm soát sao chép ngăn chặn sẽ không cho tạo ra
các bản sao bất hợp pháp từ nội dung đã có bản quyền. Mã hóa cũng có thể dùng để
cài đặt cho ứng dụng dạng này. Tài liệu được mã hóa với một khóa duy nhất, nếu
không có khóa thì không dùng được.
 Chống giả mạo và gian lận
Một ứng dụng khác của thuỷ vân là xác thực ảnh và phát hiện giả mạo. Ảnh số
ngày càng được sử dụng như các bằng chứng quan trọng trong điều tra của cảnh sát,
bằng chứng trước pháp luật ngày nay, sự giả mạo có thể gây ra nhiều vấn đề nghiêm
trọng. Các tác phẩm kỹ thuật số ngày nay đứng trước nguy cơ bị làm giả nhiều hơn, dễ
dàng hơn và tinh vi hơn. Vấn đề là cần xác thực được tính hợp pháp của ảnh này. Thuỷ
vân được sử dụng ở đây để xác định xem ảnh là nguyên bản hay đã chịu tác động của
con người, bằng các ứng dụng xử lý ảnh. Thuỷ vân được dấu lúc đầu phải mang tính
chất không bền vững, để bất kỳ sự thay đổi nhỏ nào tới ảnh cũng có thể làm hỏng thuỷ
vân hoặc phát hiện được thay đổi đối với thuỷ vân này. Tuy vậy, thuỷ vân vẫn phải tồn
tại với các phép biến đổi ảnh thông thường như chuyển đổi định dạng, lấy mẫu, nén…
TÀI LIỆU THAM KHẢO
[1]. Nguyễn Xuân Huy, Trần Quốc Dũng (2002), “Một thuật toán thủy vân ảnh trên
miền DCT - An Image Watermarking Algorithm Using DCT Domain”, Kỷ yếu Hội
thảo Quốc gia: Một số vấn đề chọn lọc của Công nghệ Thông tin, Thái Nguyên,
29-31/08/2003, NXB Khoa học Kỹ thuật, Hà Nội, 2005, tr. 146-151.
[2]. Nguyễn Văn Tảo (2007), “Một số thuật toán giấu tin và áp dụng giấu tin mật

trong ảnh”, Tạp chí Khoa học và Công nghệ, số 4(44), Tập 2.
[3]. Lê Tiến Thường, Nguyễn Thanh Tuấn (2004), “Giải pháp hiệu quả dùng
kỹ thuật watermarking cho ứng dụng bảo vệ bản quyền ảnh số”, Tạp chí khoa học
ĐH Bách Khoa TPHCM, tr. 5-8.
[4]. TS. Đào Thanh Tĩnh, Bài giảng môn học Xử Lý Ảnh, HVKTQS
[5]. Amber Habib. "Discrete Cosine Transform and JPEG Files"

11



×