Tải bản đầy đủ (.docx) (11 trang)

những bài văn miêu tả về cây tre hay nhất

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (64.5 KB, 11 trang )

Bài 1:
Bức tranh thanh bình của làng quê Việt Nam là cảnh sắc làng quê nông thôn với
những biểu tượng đặc trưng mang đậm sắc thái dân tộc: mái đình cây đa, cánh cò,
sáo diều, con trâu, luỹ tre... Dù đi đâu về đâu thì hình ảnh ấy vẫn sống mãi trong
lòng mỗi người Việt Nam.
"Ví

dầu

cầu

ván

đóng

đinh

Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi"...
Cái hình ảnh "lắc lẻo" ấy cứ rung động nhẹ nhàng liên tiếp trong lòng tôi mãi mãi
như lời ru của mẹ, nằm trên chiếc võng tre màu trà lên nước in bóng mẹ đã theo tôi
đi hết cuộc đời. Cây tre là người bạn thân thiết lâu đời của người nông dân và nhân
dân Việt Nam, với nhiều phẩm chất cao quý, nó đã trở thành biểu tượng về con
người, về đất nước Việt Nam.
"Tre xanh xanh tự bao giờ. Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh" không biết tre có
từ đâu, nhưng từ thời Hùng Vương thứ Sáu đã đi vào truyền thuyết lịch sử chống
giặc cứu nước. Tre tượng trưng cho người quân tử bởi thân hình gầy guộc thẳng
đứng, cao vút, bất khuất vươn lên bầu trời cao. Lá thì mong manh, manh áo cọc
bao ngoài thì để dành cho măng, như người mẹ hiền âu yếm, hi sinh cho đứa con
yêu bé bỏng. Dù gầy guộc nhưng tre vẫn biết sống chung biết kết nên luỹ nên
thành, sự đoàn kết đó không sức mạnh gì tàn phá nổi. Những cây con thì nhọn
hoắt, đâm thẳng, tự tin, vươn lên đầy sức sống, như sự tiếp sức cho thế hệ đi trước.


Tre kiên gan bền bỉ vững chãi trong mọi môi trường sống dù bùn lầy, khô hạn, đất
sỏi đất vôi bạc màu tre cũng xanh tươi mượt mà. Tre mộc mạc, cứng cáp dẻo dai,
thanh cao chí khí như người. Sự hoá thân ấy đã xoá bỏ ranh giới giữa con người
với sự vật.
Tre là người bạn thân của con người, từ khi lọt lòng nằm trong chiếc nôi tre, lớn
lên gắn bó với tre qua các trò chơi: tán hưng, ống thụt, làm diều, làm lồng đèn
trung thu... Trưởng thành lao động dưới bóng tre những đêm trăng: "Đêm trăng


thanh anh mới hỏi nàng. Tre non đủ lá đan sàng được chăng?". Đến khi lấy vợ gả
chồng thì cùng dựng mái nhà tranh có kèo cột tre, giường tre.... Tre hiện diện trong
đời sống con người từ ăn, ở, làm việc, trong phong tục, tập quán, dựng nhà dựng
cửa... từ lúc sinh ra cho đến lúc mất đi, tre với con người sống chết có nhau chung
thuỷ. "Dưới bóng tre, thấp thoáng mái đình chùa cổ kính" là một nền văn hoá nông
nghiệp, những nhọc nhằn, giần sàng, xay, giã đều có tre. Tre chẻ lạt gói bánh chưng
khi xuân về, khít chặt như những mối tình quê cái thuở ban đầu nỉ non dưới bóng
tre xanh. Tre trong niềm vui trẻ thơ, trong chút khoan khoái của tuổi già, khăng
khít ràng buộc như định sẵn như tơ duyên.
Tre đi vào đời sống tâm linh như một nét văn hoá. Từ những câu hát, câu thơ như
xâu chuỗi tâm hồn dân tộc "bóng tre trùm mát rượi", một lời tâm sự về mùa màng
"Cánh đồng ta năm đôi ba vụ. Tre với người vất vả quanh năm", hay một khúc hát
giao duyên "Lạt này gói bánh chưng xanh. Cho mai lấy trúc cho anh lấy nàng".
Nhạc của trúc của tre là khúc nhạc đồng quê. Những buổi trưa hè lộng gió, tiếng
võng tre kẽo kẹt bay bổng, xao xuyến bâng khuâng man mác như lời của đồng quê
của cuộc sống thanh bình.
Tre trong sự nghiệp dựng nước cũng bất khuất, can trường với khí tiết ngay thẳng:
"Tre xung phong vào xe tăng đại bác. Tre giữ làng giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ
đồng lúa chín. Tre hi sinh để bảo vệ con người". Tre lăn xả vào kẻ thù vào cái ác,
dù cái ác rất mạnh, để giữ gìn non sông đất nước, con người. Tre là đồng chí của ta,
tre vì ta mà đánh giặc. Kì lạ thay cái cối xay tre là biểu tượng về cuộc đời lam lũ,

về sự chịu đựng bền bỉ dẻo dai, vẫn là cây tre nhũn nhặn ấy, nó nhọn hoắt mũi tầm
vông với sức mạnh của Thánh Gióng năm xưa đánh đuổi giặc Ân cứu nước.
Mai này, KHKT có phát triển đến đâu, cũng không thể thay thế hình ảnh cây tre
trong tâm hồn của con người Việt Nam. Nó trở thành cây tre tinh thần là bóng mát,
là khúc nhạc tâm tình, còn là biểu tượng cao quý cho phẩm chất cốt cách con người
Việt Nam.


Bài 2:
Ngày xửa ngày xưa, tôi chỉ là một mầm măng nhỏ được sinh ra tại một làng quê
nghèo chất phác và mộc mạc. Từ lâu tôi đã thắc mắc không biết tổ tiên mình là ai
và có từ khi nào. Chỉ biết rằng:
"Tre xanh xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh".
Thật đúng như vậy, họ hàng nhà tre chúng tôi đã có từ lâu đời, gắn bó với người
dân Việt Nam qua hàng nghìn năm lịch sử.
Thuở ấu thơ, tôi chỉ là một mầm măng yếu ớt với cái thân hình bé nhỏ hình nón,
trên đầu nhọn hoắc và khoác ngoài nhiều lớp áo xếp chồng lên nhau bao lấy tấm
thân nhỏ bé. Rồi tôi trưởng thành theo thời gian và trở thành một chàng tre đích
thực. Thân tôi gầy guộc hình ống rỗng bên trong, màu xanh lục, đậm dần xuống
gốc. Tôi bền bỉ hiên ngang chẳng dễ gì bị ngã dưới các anh mưa chị gió. Vả lại trên
thân tôi có rất nhiều rất nhiều gai nhọn như những chiếc kim giúp tôi tự vệ, bảo vệ
cuộc sống của mình trước những bàn tay ác qủy dám chặt phá tôi một cách vô lí.
Lá của tôi mỏng manh một màu xanh non mơn mởn với những hình gân song song
trên lá như những chiếc thuyền nan rung rinh theo những cơn gió thoảng. Rễ tôi
thuộc loại rễ chùm, gầy guộc và cằn cỗi nhưng bám rất chắc chắn vào đất giúp giữ
mình không bị đổ trước những cơn gió dữ.
Vào những ngày khô hạn nóng nực vô cùng. Cả nhà chúng tôi đung đưa tạo gió,
dang những cành tre che mát cho đàn con - những đàn con thân yêu. Đến thời kì
mưa gió bão bùng, chúng tôi kết thành lũy dày kiên cố ra sức chống gió cản mưa.

Chính nhờ đặc điểm này mà chúng tôi sống được ở nhiều vùng khí hậu khác nhau,
ở những nơi gần nước hay những nơi xa nước.
Vì thế mà câu thơ này ra đời:
"Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sởi đá vôi bạc màu"...


Trong lịch sử chống giặc ngoại xâm của dân tộc ta, vai trò của tôi được nêu cao
trong việc làm vũ khí đánh giặc như gậy, chông, mũi tên, cung tên,... góp phần
mang lại hòa bình cho dân tộc Việt Nam hôm nay. Trong cuộc sống của con người
ngày hôm nay, tôi được xây dựng thành những ngôi nhà tre vững chãi che nắng che
mưa, nuôi sống con người và đàn con thơ của họ. Trong bữa cơm hằng ngày của
con người, tôi dược dùng để gắp thức ăn và con người gọi tên tôi là đũa, dùng tôi
để gắp thức ăn không trơn trượt như đũa nhựa mà rất nhẹ và dùng gắp thức ăn rất
dễ, lại rẻ tiền nữa! Sau mỗi bữa ăn, những người lớn dùng tăm để xỉa răng được
làm từ tôi. Mỗi sáng các chị em phụ nữ trên tay xách chiếc giỏ mây đi chợ, hay các
ông các bà nhâm nhi tách trà nóng trên bộ bàn ghế được đan bằng mây. Vì vậy, ở
quê hương tôi có nhiều người làm tăm tre, đũa tre, đan giường hay đan giỏ mây,
bàn ghế mây. Các chị tre ngà có ngoại hình khá đẹp và ấn tượng thì được trồng làm
cảnh. Ngoài ra, khi cuộc đời tôi đã chấm hết, thân hình chỉ còn là một cây tre gầy
còm, xơ xác và khô héo lụi tàn, tôi vẫn được mọi người sử dụng để làm chất đốt vì
dễ cháy và ngọn lửa mạnh.
Các bạn đã nghe câu: "Tre già măng mọc" chưa? Đó là chu kì sống của họ nhà tôi
đấy! Dòng họ nhà tre chúng tôi sẽ duy trì nòi giống cho đến tận mai sau để gắn bó
với con người nhiều hơn, để dần đi vào tiềm thức của loài người, để được người
đời nhớ mãi. Nhớ rằng tre như một người nông dân chất phác và mộc mạc, chịu
thương chịu khó. Tre còn như một biểu tượng thiêng liêng cho một sức mạnh hùng
hồn, sự bền bỉ và chịu đựng ngoan cường, tinh thần bất khuất trước kẻ thù của đất
nước ta, dân tộc ta trong lịch sử chống giặc ngoại xâm. Thân hình yếu ốm của loài
tre chúng tôi như nước Nam ta thời xưa chưa hùng mạnh nhưng lại tiềm ẩn một

sức mạnh phi thường, đánh đổ được tất cả những bão tố, khó khăn để đi đến một
thắng lợi vẻ vang và chính nghĩa.
"Mai sau, mai sau, mai sau
Đất xanh xanh mãi xanh màu tre xanh"...


Bài 3:
Đầu làng tôi có những khóm tre xanh mát, không biết những khóm tre ấy có từ đời
nào, nhưng chỉ biết rằng chúng rất thân với người dân quê tôi.
Nhìn từ xa, lũy tre làng như một bức tường thành bao quanh thôn xóm. Tới gần,
mới thấy bức tường thành ấy được tạo bởi nhiều cây tre, gầy guộc, khẳng khiu.
Cây này nương tựa cây kia, bất chấp nắng mưa bão dông, vươn lên trên cao, đón
nhận ánh sáng mặt trời. Các cj già trong làng thường bảo: “Cây tre cũng như người
dân quê mình một nắng hai sương, chịu thương chịu khó, bất khuất kiên cường”.
Thân tren tròn lẳn lại nhiều gai, trên thân cây tua tủa những vòi xanh ngỡ như
những cánh tay vươn dài. Dưới gốc, chi chít những búp măng non. Búp thì mới
nhô khỏi mặt đất, búp thì cao ngang ngực tôi, có búp vượt đầu người. Tôi cứ nghĩ
những búp măng ấy chính là những đứa con thân yêu của tre. Năm năm tháng
tháng được mẹ chăm chút ngày một lớn lên, ngày một trưởng thành trong bóng mát
yêu thương.
Những ngày hè oi bức, nắng như đổ lửa trên đồng, lũy tre là nơi nghỉ ngơi của bà
con, cô bác. Buổi trưa, tre che nắng cho trâu nằm, ru cho trâu ngủ. Buổi chiều,
chúng tôi ra ngồi dưới gốc tre trò chuyện, vui chơi. Có những đêm rằm, bọn tôi
mang đèn treo lên những cành tre. Ánh sáng lấp lánh, chúng tôi nhảy múa, cười
đùa, vui ơi là vui! Lá tre rì rào tiếng hát, rầm rì kể chuyện ngày xưa … tre cũng vui
cùng chúng tôi.


Tre đi vào cuộc sống của con người quê tôi. Đó là người bạn tâm tình của nhiều thế
hệ người làng tôi. Người làng tôi ai đi xa cũng nhớ về cây tre, cũng nhớ về lũy tre

làng xanh mát yêu thương.
Bài 4:
Quê em cớ muôn ngàn cây lá khác nhau, mỗi cây có một vẻ đẹp riêng, một công
dụng riêng. Nhưng gân gũi nhất vẫn là cây tre. Nếu như làng quê thiếu lũy tre làng
thì chẳng còn là làng quê nữa.
Tre có dáng thẳng, thân tròn. Tre đứng thành bụi, giăng thành hàng, thành lũy. Lá
tre mỏng, nhọn, trông mảnh khảnh nhưng thật dẻo dai. Họ nhà tre có mấý chục loại
khác nhau, nhưng cùng một điểm tương đồng, đó là cùng có mầm nọn măng mọc
thẳng. Dáng tre vươn cao, có chiều quằn ở ngọn, màu tre tươi như nhũn nhặn. Rồi
tre lớn lên cứng cáp, dẻo dai, tre mộc mạc, giản dị như người nông dân chân lấm
tay bùn.
Cây tre đã góp phần tô điểm cho cảnh sắc quê hương em. Tre ôm ấp xóm làng, tre
làm cho phong cảnh làng quê thêm duyên dáng, thanh bình. Còn gì đẹp hơn hình
ảnh những mái đình, ngôi chùa cổ thấp thoáng dưới bóng tre xanh, ánh trăng vàng
lơ lửng trên ngọn tre. Và cũng thật là đệp với hình ảnh con trâu nằm nhai bống râm
dưới bụi tre đầu làng. Tre hòa quyện cùng với cuộc sống lao động, tre chia ngọt xẻ
bùi cùng con người trong những phút thư nhàn ngồi trò chuyện cùng nhau. Tre làm
cho quê hương em có một vẻ đẹp yên bình, ấm áp.
Tre không chỉ đẹp đơn thuần là màu xanh cây lá; không chỉ là cái dáng nghiêng
nghiêng ôm ấp xóm thôn mà vẻ đẹp của tre còn là sự cần cù, chất phác:


Cánh
Tre

đồng
với

ta


năm

người

vất

đôi
vả

ba
quanh

vụ
năm.

Cây tre Việt Nam – Thép Mới
Tre là bạn của nhà nông. Tre giúp người làm cột, làm kèo, đan phên nứa để dựng
vách, làm sườn nhà… Tre từng một nắng hai sương với người lao động. Tre làm
cán cuốc, cán cày. Tre đồng cam cộng khổ với người, cùng người gánh vác khó
khăn, cùng người hạnh phúc. Tre là bạn tâm giao với mọi lứa tuổi. Tre gắn bó với
tuổi già, chiếc điếu cày giúp cụ già khoan khoái hút thuốc làm vui, nhổ vụ trước;
nghĩ đến mùa sau hay nghĩ đến một ngày mai bội mùa, no ấm. Tre đem lại niềm
vui cho con trẻ, tre làm chiếc nôi để những em bé có giấc ngủ say nồng, tre làm
que chuyền để trẻ em có niềm vui thú. Tre đan rổ, rá, nong, nia để các bà, các cô cổ
cái mà sử dụng. Tre đem lại vẻ đẹp giản dị, thuần khiết cho người con gái thôn quê.
Guốc tre, nón tre đi cùng với tà áo dài của người phụ nữ Việt Nám thì đẹp biết bao!
Không chỉ thế, tre còn đem lại hạnh phúc lứa đôi:
Lạt
Cho


này
mai

gói
lấy

bánh
trúc

cho

chưng
anh

xanh
lấy

nàng.

Thép Mới
Tre không chỉ phục vụ nhà nông mà còn là vũ khí để đánh giặc. Gậy tre, chông tre,
mũi tên tre đã dựng nên thành đồng Tổ quốc. Tre mang chí khí như người chiến sĩ
đang ngày đêm chiến đấu giữ làng, giữ nước, giữ hòa bình hạnh phúc cho dân tộc
Việt Nam.
Chiến tranh đi qua, tre lại mang nét đẹp duyên dáng, trữ tình. Trẹ rì rào khúc hát
bốn mùa. Tre vi vút những bài ca xây dựng của cuộc sống đang hướng tới tương
lai. Tre hiên ngang đứng giữa cổng chào chiến thắng.


Ngày nay, đất nước ta đã có một nền khoa học công nghệ hiện đại nhưng cây tre

Việt Nam vẫn giữ vai trò quan trọng trong đời sống. Tre có mặt khắp nơi, các mặt
hàng được làm từ tre đã đi khắp mọi miền Tổ quốc, được xuất khẩu ra nước ngoài.
Tre vịnh dự góp phần đưa nền kinh tế đất nước ngày một đi lên. Đặc biệt hơn nữa,
tre nứa làm nên những trang giấy trắng tinh để chứa đựng biết bao nguồn tri thức
giúp các em vững bước vào đời.
Cây tre thật đẹp, thật có ích. Tre gắn bó với người, cùng người lao động và chiến
đấu, cùng người xây dựng và bảo vệ đất nước. Trong tương lai, tre vẫn còn mãi
mãi. Tre già, măng mọc, theo qui luật từ bao đời nay. Búp măng non mãi trên phù
hiệu hay trên mũ đội viên. Đó là hình ảnh lớp trẻ đang lớn mạnh, là thế hệ tương
lại của đất nước.
Em mong rằng quê hương em vẫn mãi mãi xanh một màu xanh của tre, màu xanh
của tâm hồn, của nền văn hóa, của cuộc sống tươi đẹp, phồn vinh.

Bài 5:
Có lẽ đối với mỗi người Việt Nam, cây tre đã trở thành một phần của cuộc sống.
Đặc biệt với mỗi con người ra đi từ làng quê thì hình ảnh những luỹ tre xanh đã ăn
sâu vào tiềm thức, do vậy dù có đi đâu đến nơi đâu họ cũng đều nhớ về luỹ tre
xanh như nhớ về kỉ niệm gắn bó, thân thương nhất. Và đó chính là niềm tự hào của
họ hàng nhà tre chúng tôi.
Sự gắn bó, gần gũi của họ hàng nhà tre chúng tôi được thể hiện ở chỗ đi bất cứ nơi
đâu, đồng bằng hay miền núi thì bạn cũng đều thấy chúng tôi nghiêng mình trên
những con đường hay trong những cánh rừng bát ngát. Họ nhà tre chúng tôi rất


đông đúc, nào là: Tre Đồng Nai, nứa, mai, vầu Việt Bắc, trúc Lam Sơn, tre ngút
ngàn rừng cả Điện Biên, rồi dang, rồi hóp và cả luỹ tre thân thuộc đầu làng…
Khác với các loài cây khác, từ khi mới bắt đầu sinh ra, chúng tôi đã thể hiện sự
ngay thẳng, điều đó các bạn có thể thấy ngay khi nhìn những mầm tre mọc thẳng
tắp và dù trong bất cứ môi trường nào chúng tôi cũng vẫn vươn lên để sống mạnh
mẽ và xanh tốt. Thân tôi gầy guộc hình ống rỗng bên trong,màu xanh lục,đậm dần

xuống gốc . Tôi bền bỉ hiên ngang chẳng dễ gì bị ngã dưới các anh mưa chị gió. Vả
lại trên thân tôi có rất nhiều rất nhiều gai nhọn như những chiếc kim giúp tôi tự
vệ ,bảo vệ cuộc sống của mình trước những bàn tay ác qủy dám chặt phá tôi một
cách vô lí. Lá của tôi mỏng manh một màu xanh non mơn mởn với những hình gân
song song trên lá như những chiếc thuyền nan rung rinh theo những cơn gió
thoảng. Rễ tôi thuộc loại rễ chùm, gầy guộc và cằn cỗi nhưng bám rất chắc chắn
vào đất giúp giữ mình không bị đổ trước những cơn gió dữ .
Vào những ngày khô hạn nóng nực vô cùng. Cả nhà chúng tôi đung đưa theo gió,
dang những cành tre che mát cho đàn con – những đàn con thân yêu. Đến thời kì
mưa gió bão bùng,chúng tôi kết thành lũy dày kiên cố ra sức chống gió cản mưa.
Chính nhờ đặc điểm này mà chúng tôi sông được ở nhiều vùng khí hậu khác nhau,
ở những nơi gần nước hay những nơi xa nước. Vì thế mà câu thơ này ra đời:
“Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi đá vôi bạc màu”…
Trong lịch sử chống giặc ngoại xâm của dân tộc, chúng tôi luôn cùng con người
đấu tranh cho độc lập, tự do. Chẳng thế mà từ lâu, người Việt đã ví chúng tôi với
phẩm chất quật khởi của dân tộc ngàn đời.Những ngày đất nước Việt Nam còn sơ
khai, chúng tôi đã giúp ông Gióng diệt lũ giặc Ân bạo tàn, đem lại hạnh phúc cho


muôn dân. Rồi trong cuộc chiến chống quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, chính
chúng tôi đã dìm chết bao tàu chiến của địch khiến cho chúng khiếp sợ phải thua
cuộc. Thưở đất nước còn chưa có vũ khí hiện đại như bây giờ, chúng tôi là vũ khí
mạnh nhất được dùng để tiêu diệt quân thù. Và trong hai cuộc chiến tranh chống
Pháp và chống Mĩ, chúng tôi cũng tích cực tham gia kháng chiến bằng cách góp
một phần bé nhỏ cơ thể mình để làm ra những cây chông nhọn hoắt sẵn sàng tiêu
diệt kẻ thù. Bởi vững vàng trong chiến đấu mà họ mà tre tôi đã được phong danh
hiệu anh hùng bất khuất.
Không chỉ trong đánh giặc giữ nước, loài tre nhà chúng tôi còn rất có ích trong
cuộc sống hàng ngày. Mỗi khi về thăm một thôn xóm, một bản làng nào bạn cũng

sẽ thấy vòng tay của chúng tôi dang rộng, ôm trọn và toả bóng mát cho cho cả dân
làng. Trong vòng tay của chúng tôi, những ngôi nhà trở nên mát mẻ, những chú
trâu mới có bóng râm để nhởn nhơ gặp cỏ. Những trưa hè, chúng tôi thật hạnh
phúc khi được ngắm những khuôn mặt trẻ thơ say nồng giấc ngủ trong tiếng võng
kẽo kẹt dưới khóm tre. Hơn thế chúng tôi còn là những vật liệu để bà con dựng
nhà, những ngôi

nhà được làm

từ

tre rất mát

mẻ và sạch

sẽ.

Dưới bóng chúng tôi là cả một nền văn hoá lâu đời đang từng ngày được nâng niu
và gìn giữ. Trong đời sống sinh hoạt, chúng tôi còn làm ra những đồ dùng thân
thuộc với mỗi người: đó là đôi đũa, là chiếc chõng tre, chiếc giường tre. Đối với
mỗi gia đình nông dân, tre tôi là người bạn vô cùng thân thiết. Ngoài ra cây danh,
nứa, một trong những họ nhà trẻ còn giúp con người chẻ lạt buộc nhà, nứa giúp
cắm sào làm giàn cho bầu bí leo quấn quýt vào nhau. Tre còn gắn với tuổi già, cho
họ chiếc ống điếu hút thuốc làm vui.
Đối với trẻ con ở miền thôn quê thì tre còn có thể làm nên những trò chơi thú vị, bổ
ích. Dưới những bãi đất rộng, được chúng tôi che hết ánh nắng oi ả của mùa hè,
các bạn tha hồ chơi đùa thoả thích. Các bạn nữ còn trò gì thú vị hơn ngồi đánh


chuyền với những que chắt bằng tre. Còn các bạn nam lại chạy nhảy reo hò theo

tiếng sáo vi vút trên chiếc diều cũng được làm ra từ tre. Những cánh diều đó sẽ
đem ước mơ của các bạn về nơi xa.
Tre chúng tôi còn làm nên những tiếng nhạc réo rắt từ những cây sáo tre, sáo trúc,
làm vơi đi bao nỗi vất vả nhọc nhằn của người nông dân chân lấm tay bùn.
Ngày nay loài tre của chúng tôi còn vươn xa hơn nữa. Có một giáo sư là Việt Kiều
sống ở Pháp đã đưa anh em chúng tôi sang trồng thử trên đất Pháp. Thế mà ở xứ lạ,
chúng tôi vẫn sống vững vàng. Ngày sau, dẫu nước mình có hiện đại hơn, loài tre
chúng tôi cũng vẫn sẽ ngay thẳng, thuỷ chung và can đảm để tôn lên những đức
tính của người hiền – đức tính Việt Nam.



×