Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (84.56 KB, 2 trang )
VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí
HƯỚNG DẪN
1. Văn bản Sài Gòn tôi yêu được viết theo thể tuỳ bút. Trong văn bản này, Minh Hương lại
miêu tả những nét riêng tạo nên phong cách và vẻ đẹp của một thành phố
Bài văn được viết khá linh hoạt, đan xen những câu ngắn, câu dài, có khi sử dụng kết cấu
trùng điệp: “Tôi yêu trong nắng sớm...”, “Tôi yêu thời tiết trái chứng,..” “Tôi yêu cả đêm
khuya thưa thớt tiếng ồn”,...
2. Bài văn được triển khai theo các ý:
- Những cảm nhận chung và tình yêu của tác giả đối với Sài Gòn (từ đầu đến “tông chi họ
hàng”).
- Bình luận về phong cách con người Sài Gòn (từ “ở trên đất này” đến “leo lên hơn năm
triệu”).
- Khẳng định tình yêu thắm thiết của tác giả đối với thành phố (từ “Vậy đó mà” đến hết).
Trong đoạn mở đầu, tác giả thể hiện những nét riêng của thiên nhiên và khí hậu Sài Gòn
bằng một giọng văn đặc biệt. Không phải là những phép thống kê hay đặc tả đơn thuần, mà
bằng một giọng văn biểu cảm linh hoạt và nồng nhiệt khác thường: “Tôi yêu Sài Gòn da
diết...”, “Tôi yêu trong nắng sớm...”, “Tôi yêu thời tiết trái chứng...”, “Tôi yêu cả đêm
khuya...”, “Tôi yêu phố phường náo động...”, “Yêu cả cái tĩnh lặng...”. Tình yêu đó gắn
liền với từng biến thái của thiên nhiên (nắng sớm - một thứ nắng ngọt ngào, chiều lộng gió
nhớ thương, trời ui ui buồn bã, trong vắt như thuỷ tinh), tình yêu đó gắn liền với mỗi sinh
hoạt thường ngày (đêm khuya thưa thớt tiếng ồn, phố phường náo động, dập dìu xe cộ) cho
nên, dẫu tác giả có viết: “Nếu cho là cường điệu”, thì mỗi câu vấn vẫn cứ bộc lộ một trạng
thái tình cảm rất đỗi chân thành của tác giả.
Trong bài văn, tác giả đã sử đụng một loạt so sánh. Ban đầu là so sánh giữa một phạm trù
vô hạn với một phạm trù hữu hạn (“Sài Gòn vẫn trẻ. Tôi thì đương già”) và tiếp đó là so
sánh về lịch sử hình thành và phát triển (“Ba trăm năm so với năm ngàn năm của Đất nước
thì cái đô thị này còn xuân chán”). Với cảm hứng dạt dào trước một vùng đất trẻ trung, tác
giả viết tiếp: “Sài Gòn cứ trẻ hoài như một cây tơ đương độ nõn nà, trên đà thay da, đổi thịt,
miễn là cư dân ngày nay và cả ngày mai biết cách tưới tiêu, chăm bón, trân trọng giữ gìn
cái đô thị ngọc ngà này”. Lời văn biểu cảm lôi cuốn, mạch suy nghĩ của tác giả đan xen