Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Cà phê chuyện đời và phố nhỏ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.37 MB, 2 trang )

Cà phê chuyện đời và phố nhỏ
Thứ Năm, 02/02/2017, 13:39 [GMT+7]
(GLO)- Trong hơn 10 năm gắn bó với Pleiku, khi nhìn ngắm phố, tôi thấy phố đổi thay từng ngày; khi chiêm ngắm đời, tôi lại yêu
hơn cuộc sống này. Khi sớm mai hay lúc phố lên đèn, tôi luôn muốn được thưởng thức một ly cà phê ấm nồng yêu thương của
gia đình, bè bạn. Và, bên những ly cà phê đậm chất Tây Nguyên ấy, tôi nghe được tiếng thì thầm của những trái tim, nghe được
những thanh âm diệu kỳ của cuộc sống, khi ngoài kia nắng đang rất vàng, gió đang rất nhẹ và những mầm xanh đang trỗi dậy,
từng
ngày.
1. Đón Tết cùng những giọt nắng vàng hươm, phơ phất làn gió thanh nhàn trong tiết trời ấm áp của Pleiku, có không ít người, không ít gia
đình của phố nhỏ Pleiku lựa chọn không gian yên bình mà ấm áp của các quán cà phê làm nơi gặp gỡ. Tôi gặp ông Nguyễn Hải Cường (tổ
6, phường Ia Kring, TP. Pleiku) cách đây vài năm, trong quán cà phê 24 (đường Hoàng Hoa Thám, TP. Pleiku) giữa một ngày đầu năm mới.
Gặp rồi nên quen, quen rồi trở nên thân thiện, cởi mở hơn bên ly cà phê với những câu chuyện đời. Ông Cường là một trong số những
người ghiền cà phê mà tôi đã từng gặp, ngày nào cũng 1-2 ly cà phê nguyên chất, suốt vài chục năm qua. “Tôi biết đến hương vị cà phê từ
nhỏ-hồi được theo cha đi uống ở cửa hàng 02 Lê Lợi chỗ gần Diệp Kính bây giờ. Hồi đó, cà phê được rang mộc trên chảo bằng củi lửa, hơi
vất vả nhưng khá thú vị. Với người ghiền như tôi, hương thơm nhẹ nhàng, tinh khiết, tự nhiên; màu nâu cánh gián, lỏng, không keo dính của
những
ly

phê
rang
xay
nguyên
chất
từ
lâu
đã
không
còn
xa
lạ”-ông
Cường


bộc
bạch.

Quán cà phê-điểm hẹn của người dân Phố núi. Ảnh: T.N


Qua ông Cường, tôi biết đến anh Thái Vinh Thanh (24/1 Trần Hưng Đạo, TP. Pleiku). Bố mẹ anh Thanh là người chuyên rang xay cà phê từ
thời bao cấp, nay truyền nghề cho 3 anh em. Nếu ta có một chút kiến thức về cà phê, chỉ cần nghe loáng thoáng câu chuyện của vợ chồng
anh Thanh về cách chọn lựa cà phê, rang ở độ nào, xay ra sao, Arabica nhất định lấy ở Cầu Đất (Lâm Đồng), cà phê bi (cu li), Robusta thì
ở Chư Sê (Gia Lai) mỗi loại bao nhiêu; rồi trực tiếp đứng xem Thái Vinh Hiếu-em trai anh Thanh pha phin hay ép máy thì chắc chắn ta sẽ
cảm nhận sâu sắc hơn niềm đam mê cà phê của họ. Anh Thanh chia sẻ: “Cà phê từ lâu đã trở thành thức uống thân quen với nhiều người.
Không chỉ là thói quen, cao hơn, đó còn là nhu cầu được thưởng thức đúng hương vị và chất lượng của đồ uống đã góp phần làm nên một
nét văn hóa đặc trưng của vùng đất cao nguyên. Đa phần thực khách tìm đến cà phê nguyên chất còn coi đây như là một cách tốt nhất để
bảo vệ sức khỏe của chính mình. Khi uống cà phê nguyên chất thì nên uống cà phê đen và không dùng đá để cảm nhận được đầy đủ
hương
vị
của
nó”.
2. Có thể gọi là hạnh ngộ, khi tôi gặp Brian Raslan (người Úc) khi ông đến Gia Lai trong hành trình đi tìm kiếm và tôn vinh giá trị đích thực
của thức uống gắn liền với cao nguyên bazan ngập tràn nắng và gió. Dành tâm huyết cả đời mình với hương thơm tự nhiên, tinh tế, thanh
dịu của cà phê, Brian Raslan trở thành người pha chế chuyên nghiệp (barista); từ năm 2004 đến 2008 là giám khảo các cuộc thi tìm kiếm
người chuyên pha chế cà phê và nghệ thuật cà phê thế giới (World Barista Champion Ship). Ông còn là thành viên sáng lập Viện Hàn lâm
về cà phê ở Úc (sacoffeeacademe). Khi đến Việt Nam, ông dành rất nhiều thời gian ở Tây Nguyên để có những trải nghiệm thú vị và những
cuộc khảo sát hữu ích về cà phê. Đến với các vườn cà phê, ông dành nhiều thời gian tìm hiểu về đặc trưng của đất, giống, cách trồng và
chăm sóc cà phê; khi cần thiết thì có những lời khuyên thiết thực cho các chủ vườn, tất cả hướng đến mục đích vì một dòng sản phẩm cà
phê sạch, năng suất và chất lượng. Đến với các quán cà phê, chủ yếu là các quán cà phê nguyên chất, Brian Raslan dành thời gian tìm hiểu
phương thức kinh doanh, pha chế, đồng thời chia sẻ những kinh nghiệm mà mình đã tích lũy được trong suốt thời gian qua.
Thấy tôi hân hoan chuyện trò, Brian Raslan chia sẻ những lời chân thật, không quên gửi kèm e-mail và kết nối Facebook: “Bạn đã dành bao
nhiêu niềm đam mê và tình yêu cho cà phê? Với tôi, đó là cả cuộc đời. Và tôi đã kiểm chứng nó ở ngay trên mảnh đất thân yêu của các bạn.
Tôi đã đến tìm hiểu một số nông trại trồng cà phê ở Cầu Đất (Lâm Đồng), Ia Pếch (Ia Grai, Gia Lai); thưởng thức cà phê nguyên chất ở

Pleiku, đến quán 24 này thì gặp bạn và chúng ta cùng nói về cà phê. Vậy đấy, cà phê đã đem chúng ta đến gần nhau hơn, ít nhất trong lần
nói chuyện này. Ở Việt Nam của bạn, tôi rất thích thú với hương vị cà phê Arabica Cầu Đất (Lâm Đồng), đặc biệt có ấn tượng tốt với Arabica
catimor, Arabica bour bon. Hy vọng, tôi sẽ lại đến Việt Nam, trong đó có Gia Lai, để cà phê cùng bạn”.
3. Lời của Brian Raslan khiến tôi ngẩn lòng. Tôi, một người chọn Pleiku làm quê hương thứ hai, gắn đời mình với miền mơ tưởng hơn 10
năm. Trong hơn 10 năm ấy, tôi nhìn ngắm phố, thấy phố đổi thay từng ngày; tôi chiêm ngắm đời, lại yêu hơn cuộc sống và yêu hơn Phố núi
nhỏ xinh này. Đi trong niềm vui cùng Tết, tôi đã nghe được hơi sương dày mỗi sớm lẫn chút lạnh của mùa Đông xứ Bắc; tôi đã thấy được
nắng tươi vàng giữa chừng trưa với trời cao trong xanh thắm, với gió reo vi vút giữa hàng thông; tôi đã cảm được chút se lòng mỗi tối,
xuống
phố
thèm
hơi
ấm
bàn
tay.
Tôi thích nhất được dạo phố trong những ngày đầu năm mới. Mọi góc nhỏ Pleiku đều được khoác lên mình tấm áo mới, sạch sẽ vô cùng,
tinh khôi vô cùng, ngay một chiếc lá vàng rơi nghiêng bên hè phố cũng cảm nhận được sự đơn điệu của mình. Gặp nhau bất ngờ giữa phố,
ngay cả với những người chưa từng quen biết, chưa từng gặp mặt, ai nấy cũng đều sẵn lòng dành tặng nhau những lời tốt đẹp nhất cùng
nụ cười thân thiện, chan hòa. Hơn tất thảy, tôi đã luôn muốn được thưởng thức một ly cà phê nóng, khi sớm mai hay lúc phố lên đèn, trong
yêu thương của gia đình, bè bạn. Và, bên những ly cà phê đậm chất Pleiku ấy, tôi nghe được tiếng thở thì thầm của đất, nghe được những
thanh âm diệu kỳ của cuộc sống, khi ngoài kia, nắng đang rất vàng, gió đang rất nhẹ và những mầm xanh đang trỗi dậy, từng ngày.
Tuệ Nguyên



×